What's new

Cameron Highland & những cuộc gặp bất ngờ

Với Phượt, tớ vốn chỉ là “quan sát viên” hơn là “phát ngôn viên”. Có thể sẽ có bạn nói vậy là ích kỷ, chỉ muốn nhận mà không muốn cho, chỉ muốn thu lượm thông tin mà không muốn chia sẻ thông tin.

Có lẽ cũng không nặng nề đến thế, bởi tớ chưa từng tham gia cùng đoàn nào trên Phượt, nên nhu cầu trao đổi với các bạn cũng chưa nhiều. Vả lại, tớ cũng chưa đi được nhiều, chưa đến được những nơi mới lạ, nên những gì tớ biết, tớ trải nghiệm đã được các bạn khác chia sẻ đầy đủ cả trên này rồi, tớ không cần phải lên tiếng nữa.

Bởi vậy, dù biết đến Phượt đã bao năm, tớ vẫn chỉ dõi theo các bạn vậy thôi, nhưng lần này, tớ quyết định phải lên tiếng, vì muốn nhờ vả các bạn, muốn các bạn giúp một việc, không hẳn là cho tớ, vì bản thân tớ, mà có thể nói là cho người khác, vì người khác. Một việc nho nhỏ mà rất có ý nghĩa và mang lại nhiều niềm vui với người được nhận.

Cụ thể là việc gì, tớ sẽ nói rõ khi đến đoạn Cameron Highland, bởi nói ra vào lúc này khá lộn xộn và khó hiểu. Vì vậy, tớ sẽ nói về chuyến Malaysia của mình theo trình tự và những gì tớ đã trải qua, để có thể giúp ích chút thông tin nào cho các bạn đi sau thì giúp, và để các bạn dễ hiểu và cảm thông hơn với những nhờ vả của mình.
 
Last edited:
Một ngày đầu tháng 6 đẹp trời, một cuộc điện thoại gọi đến “Đi Malaysia không, AirAsia đang có vé rẻ?” Ừ đi thì đi, vậy là book vé. 1.600.000 đồng khứ hồi.

Tưởng lâu mà lại rất nhanh, thoắt cái đã đến ngày lên đường. Vậy là sáng 21/10/2010, chúng tớ cất cánh.

5116444685_2e1ebb065d.jpg

Tạm xa quê nhà vài ngày để tới với vùng đất lạ.


5117048044_5c7e262a51.jpg
 
Last edited by a moderator:
Cảm ơn bạn Gianker.

Đương nhiên bạn phải chấp nhận ghế ngồi chật chội, không được ăn uống khi bay bằng Air Asia. Đến LCCT - Low Cost Carrier Terminal ở Kuala Lumpur, bạn sẽ không được có thang ống tận cửa máy bay để đi vào nơi làm thủ tục nhập cảnh, mà phải đi bộ khá xa để vào.

Sau khi được các anh Hải quan đóng cho cái dấu nhập cảnh, tớ hăm hở tiến vào nước bạn. Việc đầu tiên là tìm bản đồ. Quen thói như ở bên Sing, tớ tìm suốt dọc hành lang đi vào mà chả thấy đâu, đi mãi mới thấy một quầy có chữ I hiu hắt. Nhặt mấy tờ rơi ở ngoài, tớ tiếp tục tiến vào bên trong, nơi có cái quầy lèo tèo bầy mấy tấm bản đồ, lịch sự chào rồi lịch sự hỏi tao có thể lấy một tờ không.

Ra gần đến cửa thì thấy những tiếng lao xao gọi mời. Thì ra các bạn đang mời mua vé đi xe bus về trung tâm thành phố. Ngập ngừng trước mấy quầy vé đang vẫy gọi rồi quyết định mua vé Skybus của Air Asia, giá 9 MR/lượt. Thông tin về giờ giấc của loại bus này, các bạn có thể tham khảo tại đây http://www.skybus.com.my/schedule.html

Tuy là sân bay của hãng giá rẻ nhưng LCCT vẫn khá rộng lớn và vô cùng tấp nập. Chen chân trong dòng người theo chỉ dẫn của anh chàng bán vé bus, tớ tiến về platform nơi đỗ của Skybus, yên vị trên xe.

Nhìn qua cửa kính xe chợt thấy giữa xôn xao của một sân bay đông đúc chợt có một khoảng lặng như thế này.

5117048882_56d6d48028.jpg
 
Last edited:
Nếu không muốn đi bus, bạn có thể đi tàu nhanh - ERL (http://www.journeymalaysia.com/ptaerl.htm) nhưng giá đắt hơn (35 RM) và chỉ có từ bên KLIA - Kuala Lumpur International Airport nên bạn phải bắt một lần bus từ LCCT sang KLIA với giá 1,5 RM trước đã (http://www.journeymalaysia.com/ptalccklia.htm).

Đi bus về KL Sentral (KL nghĩa là Kuala Lumpur và “Sentral” nghĩa là “Central”, tiếng Anh của người Malay khá ngộ), trung tâm vận chuyển lớn nhất của KL, bạn theo cầu thang đi lên trên bước vào nhà ga. Nếu chọn đi tiếp bằng Mono Rail - tàu điện trên cao, bạn rẽ phải, nếu đi bằng LRT - tàu điện ngầm, bạn rẽ trái.

Đã từng có những ngày lang thang ở Singapore nên không lạ lẫm gì với việc di chuyển bằng tàu điện ngầm. KL, ở chừng mực nào đó, có thể nói là bản sao của Sing, đương nhiên trình độ phát triển thì không thể bằng.

Đây là sơ đồ hệ thống tầu điện của KL. Cầm sơ đồ này cùng với tấm bản đồ thành phố, bạn có thể đi được khắp nơi.

5122371015_11d615d49f.jpg

Đây là máy bán vé tự động.

5122370463_462eee6372.jpg

Chỉ cần chọn địa điểm mình đến, số lượng vé, cho tiền vào là máy sẽ “nhè” vé ra.

5122973336_0a7618052a.jpg
 
Đến China Town bằng tầu điện ngầm, mất 1 RM. Chọn Line mầu đỏ, xuống ở Pasar Seni, bến đầu tiên sau KL Sentral.

China Town đón chào bằng sự giao thoa kim cổ.

5116445391_c4f15bdcc8.jpg

Tìm China Town Inn Hotel (http://www.chinatowninn.com/rr.htm), theo sự giới thiệu của bạn Poly. China Town Inn Hotel giờ có thêm một khách sạn nữa, là China Town Inn Hotel 2, giá đắt hơn 10 RM so với China Town Inn Hotel, có lẽ do phòng ốc, thiết bị mới hơn.

Quả thật, từ đây đi các nơi rất tiện.

5122432991_993237d9b0.jpg

Jalan Petaling, con phố đi bộ, nơi tấp nập bán buôn vỉa hè, ăm ắp các loại hàng hóa đủ loại.

5122463683_251f233c8d.jpg

Nhiều nhất là quần áo, đồng hồ, túi xách, kính râm hàng fake của các thương hiệu nổi tiếng thế giới, từ Louis Vuitton, Chanel, Dior đến các thương hiệu bậc trung như Levi’s, D&G, GAP …

5123065142_7b6d5be655.jpg


5122462909_1833d40554.jpg

Cả các loại hàng tạp hóa thiết yếu.

5123065882_ee1cd317ca.jpg

Và nhất là có cả một loạt hàng tattoos với các loại hình thù, rất đông khách.

5123066522_19216b524c.jpg
 
Hoặc bạn ở Jalun Tun H.S Lee, con phố có thể gọi là phố “Tây ba lô”, cũng thuộc China Town, ngay gần Jalan Petaling, với giá phòng khá rẻ và có những bar khá vui nhộn.

Và hơn cả, không ồn ào bán buôn suốt ngày đêm, Jalun Tun H.S Lee có những khoảng lặng rất tĩnh và rất đẹp.

Đã có những giây phút đáng nhớ trong những ngôi đền nơi đây, những giây phút theo tớ là giá trị nhất trong suốt thời gian ở KL.

Lần đầu tiên trong đời bước chân vào ngôi đền Ấn Độ, một Indian Temple ở số 163 Jalun Tun H.S Lee, có cái tên khá dài là Sri Maha Mariamman Temple Dhevasthanam.

Tớ đã nhìn thấy những hình ảnh này buổi chiều muộn hôm trước, trên đường từ khách sạn ra KLCC - Petronas Twin Towers.

5130111683_4183e32a86.jpg


5130721178_91f137f1cc.jpg

Và nhất là những hình ảnh này

5130725386_8aed48b431.jpg


5130724898_753523d64a.jpg

Đoán biết đây là khu Ấn Độ nhưng thời gian không cho phép, trưa hôm sau tớ mới ghé lại được.
 
Ngôi đền được xây dựng khá thông thoáng

5130717900_21ba7af89f.jpg

Cũng có một khu hành lang như khu của các vị La Hán trong chùa Việt.

Cũng những bức tượng nhiều tư thế, nhiều mầu sắc.

5130719124_3c67b975b7.jpg


5130117599_b2c59af3eb.jpg

Nơi có những tín đồ ngồi miệt mài chuẩn bị những vật phẩm dâng lên thánh thần.

5130720282_3a54947611.jpg


5130118539_2c4bf731e3.jpg

Khá lạ lẫm với những mâm quả được xếp từ những trái chuối quấn trong lá trầu xếp thành hình tháp. Băn khoăn không biết là lộc để chia cho cho các tín đồ hay để thắp hương, hỏi thì được biết là vật phẩm để cầu nguyện.
 
Là nơi những người con gốc Ấn lui tới

5130116363_21fa143695.jpg


5130121217_dfcac1b151.jpg

Nghiêng mình thành kính trước thánh thần

5130119657_ec8161982e.jpg


5130715510_628606c63d.jpg

Cũng là nơi họ tìm chốn nghỉ ngơi.

5130724356_4abfbc2e2c.jpg

Cũng là nơi một kẻ lang thang xa lạ như tớ thấy thoát khỏi những ồn ào, nóng nực, ngột ngạt, xô bồ bên ngoài cánh cổng kia, chuẩn bị tiếp cho cuộc hành trình của mình.
 
Chếch bên kia đường là một ngôi đền Trung Hoa, với sắc đỏ đặc trưng.

5131029215_e7634dd7ec.jpg

Với làn khói lan tỏa, những vòng hương treo trên cao, gợi nhớ những ngôi chùa miền Nam nước ta.

5131633786_cbcf2887fc.jpg


5131631972_2ebe202789.jpg

Hôm đó đúng ngày rằm, nên cổng chùa rộng mở, cho mọi người vào thắp hương thăm viếng, vì chiều hôm trước đi qua thấy cửa đóng then cài.

5131632428_36299a3717.jpg


5131029683_e4ea85134f.jpg

Hỏi chuyện hai cụ già gốc Hoa ngồi nghỉ chân nơi hành lang, các cụ cho biết đây là Guan Di Miao, “Miao” có nghĩa là “Miếu”, “Guan Di” là tên riêng, nhưng tớ không đoán được nghĩa dịch ra tiếng Việt là gì.

5131633280_0ed58a9649.jpg


5131632846_701422c216.jpg

Với người lạ, ở một nơi xa lạ, ta có thể nói đủ thứ chuyện mà không cần phải giữ ý giứ tứ, không cần phải đề phòng, không cần phải thủ thế. Ta có thể thoải mái nói ra suy nghĩ của mình, và lắng nghe suy nghĩ của họ.

Không hiểu ở Malaysia không có kiểu “hiện nay trong xã hội xuất hiện hiện tượng rất nhiều những kẻ lăm le máy ảnh đi nghênh ngang ngoài đường” như cách nói vui của một anh bạn mình, hay mình chưa ở đủ lâu để chứng kiến, nhưng rất nhiều người thấy mình lang thang một mình, tay kè kè máy ảnh, đều có chung câu hỏi “Mày là nhà báo à ?”.

Thấy tớ đi một mình, cụ dặn dò phải cẩn thận, đề phòng những kẻ móc túi, nhất là ở trong khu phố đi bộ của China Town.

Ngồi nói chuyện với các cụ, thấy thân thương giống như ông bà mình ở nhà. Tiếc là đã đến giờ hẹn với các bạn đồng hành nên phải chào các cụ để quay lại khách sạn cho hành trình đến Malacca.
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
56,536
Bài viết
1,153,533
Members
190,108
Latest member
dhungld
Back
Top