What's new

[Chia sẻ] Tà Xùa - dưới những tầng mây

Tết âm lịch, người người về quê, nhà nhà đoàn tụ, còn mình tôi ngồi chòng queo ở Sài Gòn, trực đêm, trực ngày, quẩn cái xuân quanh hành lang bệnh viện.
Một buổi ra trực, buồn tay chẳng biết làm gì, tôi click mấy cái trên màn hình máy tính, tỉnh ra thì thấy mua vé máy bay Hà Nội xong rồi. Ơ, vậy là lại bay à?
Tỉnh ra thêm lần nữa, thôi xong, trùng ngày đi Bidoup, giờ sao đây?
Làm 2 cái thăm, một cái ghi Sơn La, một ghi Bidoup, xóc xóc, rồi bốc. Giây phút cầm lá thăm lên, chưa mở ra, tôi đã biết mình muốn gì, trong lòng tôi, ao ước trên lá thăm sẽ ghi cái tên ấy. Vậy là được rồi, không cần mở ra nữa.
Hai tuần sau, tôi ngồi trên máy bay, Hà Nội thẳng tiến.
Đặt chân xuống Hà Nội, không mát như tôi kỳ vọng nhưng cũng không quá nóng. Cà kê hết 4 chai bia, vẫn không tài nào ngủ được, tôi bật đèn pin đọc hết "Đảo" của Nguyễn Ngọc Tư chờ trời sáng.
Đất trời phủ một màu trắng xám khó chịu, mưa nhèm nhẹp dưới mặt đường. Cậu bạn chở tôi đi ăn sáng, ra gần ga nhận xe, rồi dẫn tôi ra khỏi thành phố. Từ đây, tôi tiếp tục hành trình một mình.
Do lần trước đã đi Yên Bái nên lần này tôi không tốn thời gian hỏi đường nữa. Cũng hơi ngạc nhiên vì trí nhớ của mình tốt như vậy, cứ ngỡ là quên nhưng gặp ngã rẽ thì tự nhớ ra phải đi đường nào.
Do xuất phát khá muộn nên gần trưa tôi mới tới Thanh Sơn, lúc này, cơn buồn ngủ ập tới. Tính ra cũng 2 đêm rồi tôi không ngủ xíu nào. Chạy cố một lúc, giật mình thấy xe đang lạng vào lề cỏ, tôi vội vã tấp vào quán nước bên đường, leo lên võng ngủ. Không đùa với tính mạng của mình được đâu.
Gần 5 giờ chiều, tôi tới được Bắc Yên, quãng đường từ đây lên Tà Xùa thật là kinh khủng, đường dốc quanh co, lại còn ổ gà, ổ voi, đá hộc. Bù lại, nắng rất đẹp, và hoa cũng đẹp.

IMG_0022 by Annie Le, trên Flickr

IMG_0027 by Annie Le, trên Flickr

IMG_0029 by Annie Le, trên Flickr

IMG_0030 by Annie Le, trên Flickr


IMG_0047 by Annie Le, trên Flickr

IMG_0048 by Annie Le, trên Flickr


IMG_0049 by Annie Le, trên Flickr

IMG_0051 by Annie Le, trên Flickr

IMG_0053 by Annie Le, trên Flickr

IMG_0055 by Annie Le, trên Flickr

https://www.facebook.com/hamsterTN
 
Oh nó, bạn nhầm rồi mình là man nhé còn em Yến mà bạn nhắc đến là Hải Yến Chứ làm quản lý Ngỗng Tà Xùa Hostel của anh Dũng. mình và em Yến này cũng biết nhau, cô bé ấy cá tính và rất có năng khiếu về mảng hình ảnh với những bài viết và clip review hành trình vô cùng ấn tượng :)

Ra vậy. Xin lỗi nhen. Dù sao vẫn chờ bài của bạn
 
Tôi tìm đến ngôi trường mà con bé đã chỉ, những dãy hành lang, khu nội trú lụp xụp đều giống y như trong ảnh. Một năm trôi qua, đất trời vần đổi, nơi này vẫn chẳng chút gì thay đổi, có chăng là cũ kĩ hơn, xập xệ hơn.
Lạ là ngày trong tuần mà lũ trẻ không phải đi học, đứa thì trèo cây hái trái, đứa thì tụm năm tụm bảy chơi thảy gạch, vài đứa khác đuổi nhau chạy vòng quanh.

IMG_0130 by Annie Le, trên Flickr

IMG_0131 by Annie Le, trên Flickr

IMG_0155 by Annie Le, trên Flickr

IMG_0156 by Annie Le, trên Flickr

Tôi ngần ngừ một lúc, quyết định chưa tiến tới gần lũ trẻ vội, chỉ đi loanh quanh ngắm cảnh, nhìn ngó ngôi trường. Trong sân, hoa đào đua nhau nở rộ. Chỉ một con gió nhẹ qua hay cái phẩy tay của đám trẻ nghịch ngợm cũng khiến những cánh hồng mỏng manh ấy chao mình.

IMG_0120 by Annie Le, trên Flickr

IMG_0147 by Annie Le, trên Flickr

Phía bản xa, sắc hồng cũng nhẹ nhàng tô lên những triền núi.

IMG_0134 by Annie Le, trên Flickr

IMG_0125 by Annie Le, trên Flickr

https://www.facebook.com/hamsterTN
 
Tôi đứng ngay cửa một căn phòng trong khu nội trú. Trường học ở đây khang trang nhưng khu nhà ở cho các em còn tạm bợ lắm, lũ trẻ phải đốt lửa sưởi ngay trong phòng để sưởi ấm.

IMG_0183 by Annie Le, trên Flickr

Lũ trẻ rất bẽn lẽn trước người lạ, và cực kỳ ngoan. Một vài nơi tôi đi qua, bọn trẻ chặn khách để xin kẹo. Ở đây, chúng nhất định không chịu nhận kẹo của tôi. Mất một lúc, tôi bèn nói, hay là đổi đi, cho tôi mấy cái ô bằng giấy chúng đang làm, tôi cho chúng kẹo. Bọn trẻ bàn bạc rất lâu rồi mới chịu nhận lời. May quá, cuối cùng tôi cũng hoàn thành được nhiệm vụ.

IMG_0188 by Annie Le, trên Flickr

Chia tay lũ trẻ, tôi quay về nhà anh Ngỗng. Ở đây, tôi vô tình gặp người quen trong cơ quan. Ơ, đi tận 2000km vẫn không trốn được Sài Gòn! Chúng tôi trò chuyện một lúc rồi tôi cáo từ. Do tốn quá nhiều thời gian ở Xím Vàng, 2h30 tôi mới bắt đầu xuất phát, hướng về Mộc Châu. Cái lạnh cắt da vẫn bám riết lấy tôi.

IMG_0189.CR2 by Annie Le, trên Flickr

IMG_0203.CR2 by Annie Le, trên Flickr

5h chiều, tôi tới được bến phà Vạn Yên, do không có ô tô nào cần qua sông nên phà không bán vé. Tôi ngồi chờ gần nửa tiếng mới có đò qua sông, hay nói chính xác hơn là bác lái đò mới chịu đưa một mình tôi qua sông.
Nhìn dòng sông Đà lặng lờ trôi trong chiều, bầu trời xám xịt, tôi biết mình đã phạm sai lầm rất lớn khi nấn ná lại Tà Xùa quá lâu. Bây giờ đã là 5h30, còn hơn 50km nữa mới tới Mộc Châu, đường đèo, đang sửa chữa, thi công, và sương mù thì dày đặc.

IMG_0208.CR2 by Annie Le, trên Flickr

IMG_0212 by Annie Le, trên Flickr

Hơn 50km sau đó dài hơn tất cả những con đường tôi đã đi, nhưng đó là một câu chuyện khác, sẽ được kể vào một dịp khác. Tôi chỉ muốn nỏi rằng, may mắn hay bất hạnh, là do cách mình nghĩ, và chúng sẽ luôn luôn đến trong những hình hài khác nhau, theo cách mà ta không ngờ tới nhất.

https://www.facebook.com/hamsterTN
 
Đang nằm nghe Yêu xa của Vũ Cát Tường vừa xem bài viết của em. Nhạc da diết cùng với ảnh đẹp và văn của em viết rất hay khiến cảm xúc trong chị lại đong đầy.

Chị cũng thường xuyên độc hành. Đọc bài viết của em càng thôi thúc chị đi Mộc Châu - Tà Xùa vào mùa xuân sang năm. Có lẽ chị cũng đang yêu xa vùng đất thân thương đó...

Tôi đứng ngay cửa một căn phòng trong khu nội trú. Trường học ở đây khang trang nhưng khu nhà ở cho các em còn tạm bợ lắm, lũ trẻ phải đốt lửa sưởi ngay trong phòng để sưởi ấm.

IMG_0183 by Annie Le, trên Flickr

Lũ trẻ rất bẽn lẽn trước người lạ, và cực kỳ ngoan. Một vài nơi tôi đi qua, bọn trẻ chặn khách để xin kẹo. Ở đây, chúng nhất định không chịu nhận kẹo của tôi. Mất một lúc, tôi bèn nói, hay là đổi đi, cho tôi mấy cái ô bằng giấy chúng đang làm, tôi cho chúng kẹo. Bọn trẻ bàn bạc rất lâu rồi mới chịu nhận lời. May quá, cuối cùng tôi cũng hoàn thành được nhiệm vụ.

IMG_0188 by Annie Le, trên Flickr

Chia tay lũ trẻ, tôi quay về nhà anh Ngỗng. Ở đây, tôi vô tình gặp người quen trong cơ quan. Ơ, đi tận 2000km vẫn không trốn được Sài Gòn! Chúng tôi trò chuyện một lúc rồi tôi cáo từ. Do tốn quá nhiều thời gian ở Xím Vàng, 2h30 tôi mới bắt đầu xuất phát, hướng về Mộc Châu. Cái lạnh cắt da vẫn bám riết lấy tôi.

IMG_0189.CR2 by Annie Le, trên Flickr

IMG_0203.CR2 by Annie Le, trên Flickr

5h chiều, tôi tới được bến phà Vạn Yên, do không có ô tô nào cần qua sông nên phà không bán vé. Tôi ngồi chờ gần nửa tiếng mới có đò qua sông, hay nói chính xác hơn là bác lái đò mới chịu đưa một mình tôi qua sông.
Nhìn dòng sông Đà lặng lờ trôi trong chiều, bầu trời xám xịt, tôi biết mình đã phạm sai lầm rất lớn khi nấn ná lại Tà Xùa quá lâu. Bây giờ đã là 5h30, còn hơn 50km nữa mới tới Mộc Châu, đường đèo, đang sửa chữa, thi công, và sương mù thì dày đặc.

IMG_0208.CR2 by Annie Le, trên Flickr

IMG_0212 by Annie Le, trên Flickr

Hơn 50km sau đó dài hơn tất cả những con đường tôi đã đi, nhưng đó là một câu chuyện khác, sẽ được kể vào một dịp khác. Tôi chỉ muốn nỏi rằng, may mắn hay bất hạnh, là do cách mình nghĩ, và chúng sẽ luôn luôn đến trong những hình hài khác nhau, theo cách mà ta không ngờ tới nhất.

https://www.facebook.com/hamsterTN
 
Đang nằm nghe Yêu xa của Vũ Cát Tường vừa xem bài viết của em. Nhạc da diết cùng với ảnh đẹp và văn của em viết rất hay khiến cảm xúc trong chị lại đong đầy.

Chị cũng thường xuyên độc hành. Đọc bài viết của em càng thôi thúc chị đi Mộc Châu - Tà Xùa vào mùa xuân sang năm. Có lẽ chị cũng đang yêu xa vùng đất thân thương đó...

Cảm ơn chị ạ. Những chuyến đi luôn đem lại cho người ta cảm xúc đong đầy. Và dường như, độc hành càng khiến chúng mãnh liệt hơn nữa. Đi thôi ạ :D
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
56,189
Bài viết
1,150,439
Members
189,948
Latest member
mass
Back
Top