What's new

[Chia sẻ] Một tháng ở Nam Mỹ: Hòn đảo cô đơn nhất thế giới: Đảo Phục Sinh (tr.32)

Một tháng ở Nam Mỹ: Hòn đảo cô đơn nhất thế giới: Đảo Phục Sinh (tr.32)

Tôi tự gọi lũ chúng tôi là đàn "động vật có vú biết bay" bởi hành trình bốn nước mà chỉ trong một tháng, đành phải dựa trên công nghệ di chuyển hiện đại là bay vậy !.

Nghe chúng tôi định đi Nam Mỹ chỉ trong có một tháng, những người có hiểu biết về nơi này đều kêu lên: Ít quá, đi được cái gì trong một tháng? Ít nhất phải 3 tháng chứ... rồi hàng đống các lời khuyên từ những bậc đi trước dày dạn kĩ năng và đầy kinh nghiệm lăn lộn như Net Walker, Anh Già.

Dưng mà chả thể nào nghỉ hơn được, kết hợp với 2 tuần Tết là nghỉ thêm 2 tuần là kịch kim. Đành cố được đến đâu hay đến đó.

Tiếp theo là việc liệt kê các điểm nhất định phải đến, toàn những tên tuổi khủng khiếp cả. Nếu theo cái danh sách các Kỳ quan thế giới mới do dân mạng bình chọn thì ở Nam Mỹ có 2 kỳ quan nhân tạo là Tượng Chúa cứu thế +Machupicchu; và 2 kì quan thiên nhiên là thác Iguazu + sông Amazon. Cuối cùng chúng tôi ngậm ngùi bỏ hai kì quan thiên nhiên khỏi danh sách, vì di chuyển khó quá, chúng ngược nhau, xa nhau và không thể sắp xếp cho kịp thời gian.

Tất nhiên vẫn có thể nhồi nhét thêm vài điểm, nhưng 7 người đã thống nhất là không quá tham - dán tem vào mông - mà giữ sức, giữ cho mình còn hơi đói một tí, mới thấy thèm hơn.

....
Và hành trình từ ngày 14/2 đã kết thúc vào ngày 15/3/2015 với 6/7 thành viên, còn một người tiếp tục đến với Ecuado - rừng mưa Amazon. Ngoài ra còn thành viên thứ 8 tham gia sau 1 tuần và còn tiếp tục lang thang Chile một tuần sau nữa.

Đúng một tuần trôi qua từ ngày về, tôi mới quyết định viết những dòng này.
 
Last edited:
Salar de Uyuni

Xe dừng lại tại địa điểm là một khách sạn cũ nằm giữa đồng muối, khách sạn Playa Blanca. Khách sạn này được xây cũng từ muối, giờ chỉ còn là nơi khách dừng chân để đi wc (mất tiền). Trong wc có cửa sổ nhìn ra, tôi gọi đùa là nơi đi tè mặn mà nhất thế giới.

Bên ngoài khách sạn cũ có một mô đất, nơi mà các du khách buộc cờ của nước mình vào đó. Chúng tôi mang lá cờ Việt Nam và một chiếc cần câu cũ, trước tiên cắm vào phía trước các lá cờ khác.

28739253744_97006419da_c.jpg


Sau đó buộc lên cao nhất, vì vốn có chiếc cần dài rồi


29362686675_d080defba1_c.jpg


Đối diện khách sạn là một tượng đài cũng dựng bằng muối, ghi danh những ai, giờ tôi cũng không nhớ được nữa

29329098836_a80c9a1491_c.jpg
 
Salar de Uyuni

Chiều, đồng muối lùi lại sau lưng. Chúng tôi đến nghỉ ở làng Atulcha buổi tối.

Trong tour này không có thời gian ngắm hoàng hôn trên đồng muối - vốn được coi là điểm nhấn. Những tour đi 1 ngày đi về từ Uyuni thì thường có thể ngắm hoàng hôn xong rồi về thị trấn. Còn chúng tôi phải di chuyển về phía Nam để cho những ngày tiếp theo.

Tối hôm đó ngủ lại nhà nghỉ giữa làng, ăn uống ngon lành do khá đói, lại có nước nóng để tắm nên cũng khá thoải mái. Đem hết những đồ gì chưa khô ra phơi cho sạch, vì trời lành lạnh và khô.

Ngày đầu tiên, tổng cộng di chuyển 250km.

Một dãy nhà ở rìa phía Nam của đồng muối

28741414733_916518423b_c.jpg


Trời xanh mây trắng của cao nguyên Potosi

29362692775_ec2d5a5d8f_c.jpg


29329098256_64cb14b08a_c.jpg


Một cơn mưa đằng xa

29329098386_d20019ae16_c.jpg
 
Day 10

Buổi sáng ngày thứ 10 của hành trình

29355103236_473ece937f_c.jpg


Ngọn đồi đối diện làng có hình thập giá đứng chơ vơ trên đám cây bụi màu xanh, dưới bầu trời xanh

29101295030_90f2b7e1ed_c.jpg


Chúng tôi nhanh chóng ăn sáng rồi khởi hành. Thực ra hai bạn Tây trên xe đi cùng không được lịch sự lắm, trong lúc có các bạn nữ ngồi cùng xe, mà họ thản nhiên nói chuyện đi tìm gái bán hoa ở các nơi họ đến thế nào, rồi cười đùa vui vẻ, dù họ biết chúng tôi hiểu tiếng Anh cả. Ngoài ra cách thể hiện của họ có vẻ coi thường người châu Á, dù 1 bạn cũng là da đen.

Đến ngày thứ hai này thì không thích mấy bạn này, nghĩ cùng hai ngày nữa sẽ cũng có chút vấn đề đó.
 
Last edited:
Llama

Hành trình tiếp tục đi về phía Nam. Lúc này độ cao khoảng 4000 met, nên bên đường không còn cây to, chỉ có những cây bụi nhỏ.

Và gặp đàn llama đầu tiên từ đầu hành trình đến giờ. Những chú lạc đà không bướu của Nam Mỹ này rất dễ thương, và nhát người. Chụp được một tấm mà mất bao nhiêu công.
Thấy người là đàn llama đã bỏ chạy, nên chỉ có thể đứng xa xa, càng lại gần chúng càng chạy. Đoàn chúng tôi chia vòng cung, hai bạn "hi sinh" đi vòng để lùa đám llama về phía những người còn lại, những người đứng rất im để chúng không sợ. Đúng lúc đang chậm rãi xua chúng lại, thì một xe mới đoàn khác đến, và hai cô nàng từ trên xe lao xuống chạy tớn lên về phía đàn llama, khiến chúng bỏ chạy tán loạn. Thật chán quá đi mất.

29280923812_1ddc129c9e_c.jpg


Những con llama được đánh dấu bằng cách buộc vào tai những túm len màu rất xinh

29280923582_501b4232d4_c.jpg
 
Foundation Rocks

Điểm dừng đầu tiên trong ngày là một bãi đá bên đường, với nhiều hình dạng do bị phong hóa.

29280923362_d42e125de3_c.jpg


29355102686_f8edbda335_c.jpg


29280923142_92cfc94400_c.jpg
 
To the South

Rời khỏi Foundation Rock, xe tiếp tục chạy xuống phía Nam, đá núi rải rác bên những đỉnh núi phủ tuyết của dãy Andes

28765182844_15290584c8_c.jpg


28767811903_e98640728c_c.jpg


29389106585_6832e42ed6_c.jpg
 
Desert

Từ đây chúng tôi bắt đầu đi vào vùng hoang mạc ở cao nguyên phía Đông dãy Andes, thuộc vùng Potosi. Hoang mạc nằm ở độ cao 4000m, cảnh sắc đẹp một cách khắc nghiệt và khác thường.

Hoang mạc này có tên là Siloli, và có một khu vực được gọi là hoang mạc Dali, vì nó giống như cảnh nền trong những bức tranh của danh họa người TBN này.

Đi giữa núi khô và hoang mạc

29280921842_99694fea21_c.jpg


29355122356_9e882cf94c_c.jpg


29309890931_b32fe41236_c.jpg


29355100706_43bd5bcc51_c.jpg
 
Siloli desert

Hoang mạc Siloli là cả một vùng rộng lớn phía Nam của Bolivia, nối thông sang hoang mạc Atacama của Chile, nhưng Atacama nổi tiếng hơn. Chính vì thế có nhiều tour đi thông từ Bolivia sang Chile qua ngả này, và du khách không quay lại Bolivia nữa. Chúng tôi sau tour này có hành trình đi lên phía Bắc, nên không theo con đường đó.

Cảm xúc khi đi trên hoang mạc Siloli thật khó diễn tả: cảnh sắc ở đây không đơn điệu tẻ nhạt như người ta thường nghĩ về các hoang mạc / sa mạc. Nó thay đổi theo các ngọn núi, theo các triền đồi, cung đường. Chỉ biết lặng ngắm và cảm nhận với tất cả tấm lòng của bạn, và tưởng tượng khung cảnh nào sắp diễn ra.

Đúng là cũng chỉ có Núi, có Đá, có Đất, có Cây bụi, nhưng sao lại khiến tôi cảm thấy thích thú và phong phú đa dạng hơn rất nhiều các cung đường đã từng đi qua. Có lẽ vì nó không lặp lại, mà chuyển từ sắc độ này sang sắc độ khác. Được biết sa mạc Atacama nổi tiếng vì cảnh đẹp và đặc biệt là mùa hoa, nhưng phong cảnh khác thì không hơn gì khu vực Siloli này.

28765199484_991ae8bbd3_c.jpg
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
56,577
Bài viết
1,153,793
Members
190,132
Latest member
thetkenoithat
Back
Top