What's new

[Chia sẻ] Malaysia: "Live a life you will remember"

Lại một chuyến đi nữa, ba bốn tháng mới đi đâu đó một lần, kể với bạn, bạn nói tui "đi gì mà đi quài dzậy". Ngó qua đồng bọn, ông kia chuyến này còn chưa đi nữa mà chuẩn bị chuyến tháng tới rồi, thôi tặc lưỡi cuộc đời là vậy mà, nghĩ đủ thì chắc sẽ đủ thôi, như lời ông già đen đúa queo quắt bán dừa dưới cái nắng chói chang ở Miến Điện "enough is enough"!

Ừa, thế thì cứ sống thôi, nghĩ nhiều chi cho mệt khi mà bữa nay còn chưa biết lát nữa ăn gì thì lo năm ba bốn mươi tuổi gì đó có vẻ hơi xa. AirAsia đang có đường bay thẳng từ Sài Gòn qua tới đảo Penang luôn, lại rẻ nữa, không cần phải xuống Kuala Lumpur chi cho đông đúc, a-lê-hấp, đi thôi!

Có một chuyện là giao dịch bằng Visa với AirAsia bị trừ hết 12 Mỹ kim, trong khi nghe nói xài ATM nội địa (có Smartlink) chỉ bị trừ 50 nghìn ông Cụ thôi, sao vậy, sao kỳ thị phương thức thanh toán toàn cầu dzậy!

Lần này có đồng bọn, băng nhóm cùng nhau phi xe sang Thái Lan lại tụ họp, cùng nhau chia sẻ hành trình mới. Đi một mình thì hầu như luôn có bạn đường từ khắp nơi và phần lớn thời gian là tui chơi với thằng Dzũng đi chung với tui, nó chuyên môn xúi tui bỏ việc mà đi chơi không, còn đi với băng nhóm thì thường làm toàn những chuyện điên rồ mà một mình không tưởng sẽ làm được với chừng đó thời gian, kiểu nào cũng có cái hay!

Mỗi lần đi tàu bay là y như rằng, tui lại lọ mọ tới phi trường sớm hai ba tiếng, có khi quầy làm thủ tục còn chưa mở cửa nữa, chắc bị ám ảnh cái lần đầu đi trễ phải chạy sút quần mới ra kịp tàu bay, thế mà lần này bên phi trường quốc tế Penang cũng một lần nữa thiếu điều muốn sút quần tập hai chỉ vì bắt Grab mà kiếm hổng ra chiếc xe!

Ra sớm, đi loanh quanh chờ tàu bay, mưa đổ, dòm cảnh mấy chiếc máy bay từ từ cất cánh dưới mưa tự nhiên tưởng tượng mưa phi trường hồi xưa Lam Trường hát chắc cũng não nề vầy thôi: tui đứng trong phòng cách ly sụp tối dưới mưa đổ nhìn ra ngoài kia em từ từ khuất xa về nơi phương trời mới...
"Em ra đi xa khuất chân trời,
Để cô đơn từng đêm vẫn lên ngôi"
28511986683_2de32e03b9_k.jpg


29130915785_06e41d7e44_k.jpg


Ơ mà tui đi du hí mà, vừa kể chuyện vừa nghe nhạc nên hơi sến sẩm quá lố chút, tuy có mình ên nhưng mà cũng sướng giống dzầy nè, hehe.
28844064870_aad2c44187_k.jpg


Bận này đi AirAsia nên gặp mấy em tiếp viên hổng phải người xứ mình, cô thì da ngăm đen như đến từ xứ Ấn Độ, cô thì mũi cao, da trắng nõn như bông bưởi làm tui ngẩn ngơ chưa bao lâu thì tới nơi.

Thằng Việt kế bên thằng Chí, mà thằng Chí thì nhìn hung quá >_<
28513767454_52b913e8a7_k.jpg


Chưa ra khỏi sân bay đã thấy nhiều chỗ bán SIM, đổi tiền cũng như quầy phát thông tin du lịch miễn phí. Các quầy này cũng có bán các cục chuyển đổi chuẩn ổ cắm - Travel Power Adapters - do bên Malaysia xài theo chuẩn Anh nên lòng vòng mấy nước gần gần qua chơi hầu hết phải sắm cái này (ngoại trừ láng giềng Singapore).
29102992166_841d206df6_k.jpg


29102981586_6fe5e89055_k.jpg


Vài quầy hàng ăn vặt của mấy cô người Tây Á đứng bán, chưa rõ văn hóa họ có kiêng cử gì không nên thôi tui cũng chưa dám chụp hình. Nhưng, phải nói một điều, ngay từ lần gặp đầu tiên là đã có ấn tượng, không nói mấy cô quấn đồ đen thui kín mít chỉ còn chừa có hai con mắt thì mấy cô đội khăn còn lại, nhất là mấy chiếc xanh tím vàng và có cả chấm bi nữa, hầu hết đều rất đẹp với đôi mắt tròn đen to lay láy, mũi cao, da trắng...
29102982716_76ad90da5b_k.jpg


Vừa bước xuống phi trường đã thấy thú vị với một xã hội đa dân dân tộc, đa văn hóa rồi. Trong bụng khấp khởi chắc sẽ được trải nghiệm nhiều thứ thú vị dù rằng cũng đã từng ghé Malaysia đóng dấu Passport một lần rồi.


(*) Lời tựa là một câu trong bài hát The Nights của Avicii. Ai đang mệt mỏi vì công việc, chán ghét lão sếp tẻ nhạt thì nghe thử, chắc cũng sướng. Link Youtube: https://www.youtube.com/watch?v=UtF6Jej8yb4
 
Tiếp đi bạn ơi,hóng quá!Mình cũng đang tính làm cung kualalumpur - Penang - Langkawi nên háo hức bài viết của bạn quá @_@ Chi tiết và nhiều ảnh vào bạn nhé,cảm ơn bạn nhiều nhiều!
 
Penang, tưởng nhỏ mà lớn

Làm thủ tục khá đơn giản, chỉ cần chụp hình, lấy vân tay, không cần phải điền thông tin như bên Thái Lan hay Singapore. Đóng dấu Passport xong thấy của ông anh lại dán thêm cái tem nhỏ nữa, trong khi của mình không có, tò mò dòm thử thì thấy trên dấu có dòng "Permitted to enter and remain in West Malaysia and Sabah for..." cũng lạ lạ, vậy còn East Malaysia ở đâu nhỉ có gì lạ mà hổng cho vô? Đem cục tò mò đi lòng vòng chơi mấy bữa xong dìa nhà hỏi Google thì mới biết West Malaysia là Malaysia bán đảo, một phần của Bán đảo Mã Lai chia cho 3 quốc gia: cực nam Myanmar, miền nam Thái Lan và Tây Malaysia.

Malaysia còn một phần lãnh thổ nữa bị chia cắt bởi biển Đông và cũng nằm ở phía đông của Malaysia bán đảo luôn, bên này còn 2 bang Sabah và Sarawak, nghe Wikipedia nói là họ có quyền tự chủ nhiều hơn đáng kể so với các bang khác ở Tây Malaysia, điển hình là chính sách kiểm soát nhập cư riêng.

Còn chuyện dán thêm miếng giấy thì bó tay, vẫn chưa biết tại sao mình không có. Hai lần ở hai cửa khẩu khác nhau đều như thế :D
29216394305_69b8529b57_k.jpg


Cả bọn ra bắt xe bus 401E từ phi trường quốc tế Penang về George Town để ghé hô-teo với cái tên rất sang Little India Heritage Villa, đã đặt trước trên Booking. Bus bên này cũng khá sạch, tuy rằng không hiện đại như bên Singapore nhưng trình độ nài xe của tài xế thì chắc bá đạo hơn nhiều, ông nội mẹ ơi, có hơn hai chục cây số mà lão tài xế hết bo cua rồi xào chẻ rần rần, suốt hai giờ bay tui chưa có ăn gì ráo rọi mà cũng muốn phun trào mấy lần.

Tới bến là mừng thấy bà thấy tía, ông bạn đồng hành của tui cũng vậy, khỏi cần biết gần tới hay chưa cứ bay xuống hít thở không khí cái đã rồi tính gì tính.

Penang là bang nhỏ thứ hai về diện tích ở Malaysia mà coi vậy đường sá cũng quá tốt, có cả lane dành riêng cho xe đạp. Thủ phủ là George Town tập trung các trung tâm hành chính thương mại dịch vụ của bang, còn dưới phía nam là khu Bayan Lepas được mệnh danh Penang Silicon Island với các hãng công nghệ cao WD, Seagate, Intel, Dell, Motorola, Renesas...
29104674876_cd40469aaa_k.jpg


Phía nam cũng là nơi có sân bay quốc tế Penang (PEN) và 2 cây cầu vượt biển nối phần địa lý hành chính còn lại của Penang trên đất liền: một cây dài 13,5km do Hàn Quốc xây dựng vào năm 1985, đến năm 2014 thêm một cây nữa dài đến 24km do Trung Quốc xây dựng. Phi xe máy trên cầu, tốc độ trung bình hơn 60 cây số giờ, gió phần phật thổi muốn bay xuống biển mà cũng phải gần 15 phút mới sang tới bờ bên kia, đi cầu xong rồi về bằng phà vượt biển Penang Ferry Service mới thấy hết cái hùng vĩ của cây cầu. Chỉ tiếc rằng chưa có dịp đi ban ngày để chụp hình cho đã!

Phần còn lại chủ yếu là đồi và rừng bao phủ, phía tây có các bãi biển và làng chài. Mới qua đây chạy xe bên tay trái, mặt trời thì lặn ngoài biển quay ngoắc 180 độ so với ở nhà nên tui mất hết trơn phương hướng.

Lại nói chuyện đi xe bus, hít thở đã rồi mở bản đồ kiếm đường vô khu Little India, phải đi ngang qua khu China Town, đang đi thấy món mì tươi hấp dẫn quá nên xáp vô. Khỏi cần diễn tả nhiều, coi hình là hiểu: ở đây bán mì, tô bự bốn đồng rưỡi, tô bình thường ba đồng tám, mì Koay Teow Th'ng từ năm 1977. Koay Teow Th'ng chắc là một danh từ kiểu như Bún bò Huế, Hủ tíu gõ thôi, lòng vòng trong khu người Hoa thấy bán nhiều lắm.
29158144495_f6bc26a0c4_k.jpg


Tô mì khá đơn giản, nước lèo ngọt xương vừa ăn, sợi mì mềm bùi, mấy cục cá viên ngon hết sức, thịt ăn với mấy miếng ớt chấm xì dầu cũng bắt ghê. Được tay phục vụ giới thiệu nước gì giống nước sâm ghê, uống cũng mát miệng. Nhìn tay này nếu mà xung quanh hổng có mấy chiếc xe hơi đậu thì mém nữa tui tưởng tui gặp đại hiệp nào trong phim chưởng của Kim Dung rồi: tóc dài chấm vai, mặt vuông tai lớn thân hình cao to, dáng người nhanh nhẹn như mang một thân tuyệt kỹ, y thoan thoắt phi từ bàn này sang bàn kia, rồi xuất hiện cái ào với chiếc hộp quẹt trên tay mồi thuốc cho khách lạ hết sức kính cẩn hệt như một tên tiểu nhị trong khách điếm vậy.
28870955800_463f2d21dc_k.jpg


29080478671_51136abacc_k.jpg


29158142385_b7532ec007_k.jpg


Quang cảnh của xe mì nhỏ bên đường (hình của chị Phở)
29158818815_3ca9c0f9ff_k.jpg


Gần 8g tối giờ địa phương mà tầm như 6g kém bên mình
29081330031_d16cd2ab77_k.jpg
 
Penang, thành phố không bia rượu


Trên đường đi không kiếm mà gặp, đặc sản của Penang đó, kế hoạch của ngày mai chỉ nhiêu đây thôi :D Mấy cái hình này cứ mỗi con đường lại có một hai cái nên mới kêu bằng "street art", thế nên cứ phải trang bị một cái bản đồ để đi kiếm mới dễ, ngoài chuyện in đẹp dễ coi dễ kiếm thì mấy bạn này còn làm cả một cái app trên điện thoại nữa, rất ư là tiện dụng.
29125994746_fc51fc786b_k.jpg


28952512100_08b8f2cc2b_k.jpg


Đi ngang cái B Street Hotel trên đường Lebuh Pantai, chỗ này nghe bà con xứ mình qua chơi cũng hay ở thấy review cũng tốt. Còn đây là cái chỗ tui ở.
29092344571_0b70dbe3b2_k.jpg


Ông chủ nhà trọ nè: tay cao to đen hôi bên góc phải đó, hehe. Nói cho vần điệu vậy thôi, chứ mấy người Ấn đều có mùi đặc trưng mà tui chưa quen mũi. Chả hiểu sao, đến cả cái phòng cũng nghe thoang thoảng mùi này, nghi chắc cũng bà con chi đó với mùi curry quốc ẩm của họ. Thiệt ra hồi đầu tính đặt cái tít là Penang và mùi Ấn Độ vì chỗ ngủ đầu tiên ở Penang trong khu Litte India nhưng nghĩ lại tại mình vác theo cái lỗ mũi Vietnamese mà hít nên nói vậy thôi, cũng như bọn Tây nhăn nhó ăn sầu riêng hay hửi mắm tôm quốc hồn quốc túy nhà mình thôi, há há!
29081532431_a9e74d8c37_k.jpg


29159261975_d151415cf1_k.jpg


Chỗ này giá phòng khá ổn, gần gần như bên mình, mỗi tội CSVC hơi kém tí và tất nhiên là phòng thoang thoảng chút "mùi đặc trưng" :D Hồi tui ở là 82RM cho phòng 3 người, 62RM cho phòng đôi, có toilet, máy lạnh và thêm một cái quạt trần bổ sung.
29131998542_6e8ee044c1_k.jpg


Có chỗ ngủ xong rồi loanh quanh ra ngoài kiếm đồ ăn, trà bông cúc nè, trà xí muội nè, cái ly chà bá uống muốn ứ hự luôn tầm mười ngàn ông Cụ nhà mình thôi. Bên này có món trái cây trộn mắm tép, ăn quá kinh hãi đến mức hổng thể diễn tả được, chỉ tự nhủ "mình có Smecta, còn có cả Berberin thì sợ chi". Cả bọn vừa ăn vừa hè nhau bàn kế hoạch mang "Xoai lac" - special food from Saigon qua cạnh tranh hổng chừng mai mốt lại thành doanh nhơn thành đạt như bà Đào bên xứ Lào!
29065231002_3058cd44e8_k.jpg


28552105683_d04680be87_k.jpg
 
Cũng có đồ ăn đường phố nhưng mà hổng xôm bằng bên Thái. Quên, món bánh mì kẹp kem có vẻ phổ biến, tui hổng hảo lắm nhưng mà cũng được thử, bánh mì mềm thơm, kem nhiều, nói chung là ngon. Đi nguyên bầy có lợi dzậy đó, chứ một mình chắc phải đem theo ba bốn cái bao tử mới ăn hết được.
29092989031_bbd1e465f5_k.jpg


Lơn tơn quẹo vô cái công viên sát mé biển thấy có khu Food Court bự quá trời, manh nha ý định mần bậy con khô mực với ít bia ngồi ngó biển như Vũng Tàu hồi xưa mà kiếm đỏ con mắt hổng ra giọt bia luôn.
29137525136_8e098a1c04_k.jpg


Đồ ăn tươi, ngon, rẻ, một dĩa tầm 5RM thôi, ăn 2 dĩa là no! Có món thịt cừu ăn chơi cho biết thôi chứ mùi cũng kinh, mặc dù thấy người Ấn người Hồi quá trời nhưng mà khu này bán đủ tất: thịt heo, bò, gà, dê, cừu.
29092874471_32f1fefe26_k.jpg


29137513796_17f028e6f3_k.jpg


Kế tiếp là trái cây tự chọn, phía này thì tập trung toàn người Hoa, trái cây thì bản địa nên yên tâm, hehe
29170914305_be7fe77a81_k.jpg


28883614970_37ed0566c3_k.jpg


Biết tại sao bia hổng bán rồi, mắc vầy tui thà uống sữa cho rồi, thuốc lá cũng mắc y chang như Singapore vậy. Áo mưa thì cũng tròm trèm ngang giá xứ ta, vậy cũng mừng!
29086788832_a0ec25ff3c_k.jpg


29193151855_5d84a5deb9_k.jpg


Chưa tới nửa khuya mà phố xá vắng te, im lìm chỉ còn nghe tiếng bước chân chậm rãi dưới ánh đèn vàng vọt thi thoảng lại nghe mấy tiếng xì xầm của đám du khách tiếc nuối công bò sang đây mà cố đi cho bỏ.
28905525210_cbbb5fd07b_k.jpg


29115173031_acffae6879_k.jpg
 
Sao giờ này mà cái rule 10 images in 1 post vẫn còn tồn tại là sao nhỉ >_<

---
Không cần phải kiếm, cứ đi loanh quanh thể nào cũng gặp được mấy bức tranh tường làm nên tên tuổi Penang.
29115203241_0c5ccb603d_k.jpg


Đã nói rồi đó, đậu hay không thì tùy bạn nghen
29086932992_bcae9285ac_k.jpg
 
Một vòng Penang: Thị thành yên bình


Lebuh tức là Street trong tiếng Anh đó, mới đầu qua cũng lạ, sau thì quen dòm cái nào cũng có lebuh là biết ngay. Còn cái Jalan sehara này là đường một chiều, mới đầu đọc tưởng chỉ vô cái đền thờ nào đó không thôi. Đường bự thì kêu bằng lebuh, đường nhỏ kêu bằng lorong. Cũng hao hao như Singapore, phân chia rất quy củ và logic!
28573690623_ae9a34cb71_k.jpg


Đền thờ củ hành, tạm thời cứ dòm hình dáng mà đặt tên vậy, qua bên này tui bắt đầu thấy hơi hoang mang vì có mấy kiểu đền mà dòm vô hổng biết theo trường phái nào hết trơn, thà như Myanmar đi, mấy ngàn cái nhưng theo một trường phái nên cũng đỡ. Còn đàng này kiểu như bạn bước vô coi mà lớ ngớ hổng biết nhà này của ai, nên Hi Mr. Phật hay Lạy thánh Ala vậy!
29115805861_e25c684ef8_k.jpg


Gần tám giờ sáng địa phương rồi mà vắng te.
29087410292_56984e452c_k.jpg


29087401692_7a2c0857ed_k.jpg


Sáng vừa có cơn mưa nhẹ nên trời cũng không còn trong lắm, tháng này trúng mùa mưa gió mà suốt cả chuyến đi không lần nào phải dùng tới áo mưa thì cũng coi là một trong những gạch đầu dòng cho thành công rồi. Phố xá trầm mặc, ướt át sau cơn mưa lại càng làm cho mọi thứ trở nên chậm rãi hơn.
29160060826_c557912594_k.jpg


29193766745_2b2a6b62bf_k.jpg


Chiếc xe đạp mà cha nào gỡ ra gắn thành con mèo kể cũng hay!
29087394132_305fe99cd8_k.jpg


Cho mướn xe đạp lòng vòng
29088102022_35fc29d117_k.jpg


29194472075_48ecdd9e08_k.jpg
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
56,181
Bài viết
1,150,389
Members
189,941
Latest member
Thao10
Back
Top