What's new

[Báo cáo KQ] Chinh phục Bà Đen - Chung tay vì một điểm đến không còn rác (Nhóm Đỗ Lạ)

godgift

Phượt thủ
[Báo cáo KQ] Chinh phục Bà Đen - Chung tay vì một điểm đến không còn rác (Nhóm Đỗ Lạ)

HỒI ỨC CHUYẾN ĐI " CHINH PHỤC BÀ ĐEN ĐỦ 4 ĐƯỜNG - CHUNG TAY VÌ 1 ĐIỂM ĐẾN KHÔNG CÒN RÁC"

Bà Đen trong tôi là cái nắng hừng hực của những ngày tháng 3, là đá chênh vênh trắc trở, là những gương mặt, hình ảnh mà tôi không thể nào quên được. Có thể gọi đó là 1 bài học kinh nghiệm, 1 trải nghiệm quý giá, 1 lần vượt qua những giới hạn của bản thân, là một chuyến đi với những cung bậc cảm xúc từ hân hoan, háo hức đến lo lắng, sợ hãi. Đối với tôi ngọn núi ấy có 1 sức hấp dẫn kì lạ bởi những con đường mà tôi chưa đi, 1 nỗi hoang mang liệu sẽ trở lại hay không trở lại. Và tôi đã quyết định quay lại với 1 sự bình thản lạ lùng, với khao khát đập tan đi nỗi hoang mang, lo sợ.

Tây Ninh đón chào chúng tôi bằng cái im ắng của trời đêm tĩnh mịt lấp lánh sao trời. Phiêu bạt giữa trời đêm trong cái lặng yên của phố phường luôn mang lại cho tôi cảm giác háo hức đến lạ lùng bởi lúc ấy không có tiếng xe cộ hay những hoạt động thường ngày náo nhiệt, chỉ có con đường miên man bất tận và cảnh vật vùn vụt lướt qua tầm mắt. Xen lẫn trong cái lặng yên đó là tiếng chó cắn ma, tiếng ếch nhái kêu đêm và rất đặc biệt là “hương đường phố” , mùi thơm của ruộng đồng ẩm ướt, mùi lá cây vẩn vương với mùi bụi đường, mùi nắng của cả một ngày trên từng mét vuông đường nhựa để rồi đến đêm khi khí trời dịu nhẹ, cái mùi âm ấm đó lại thoang thoảng trong gió theo từng vòng xoay bánh xe tôi đi. Những thứ mùi bình dị, đơn sơ ấy đâu dễ gì cảm nhận trong cái xô bồ của cả một ngày dài, chỉ đến đêm khi mọi vật đã chìm trong giấc ngủ, chúng mới len lỏi, lan tỏa trong gió để bất chợt người khách bộ hành đêm khuya cảm nhận được chút bình yên của đêm dài.

Đôi khi vẫn tự hỏi trong lòng ta được gì sau những chuyến đi khi mà đôi lúc nó vắt kiệt sức lực của ta, có thể mỗi người có 1 câu trả lời khác nhau nhưng cứ sau mỗi chuyến đi tôi được sống trong cảm giác bình yên tự do tự tại, được thoát ra khỏi cuộc sống thường nhật với bộn bề toan tính và bon chen, được chia sẻ và nhận được sự sẻ chia, quan tâm chăm sóc của đồng đội, những người mà có thể đã quen nhau từ trước cũng có thể chỉ là những người mới gặp mà thân, chính cái tình người nồng ấm đó là sợi dây mỏng manh nhưng bền chặt khiến những con tim cùng chung nhịp đập.

Cùng lên ý tưởng, cùng nhau chuẩn bị từng chút, từng chút một cho chuyến đi của mình, chúng tôi thật sự đã rất hân hoan và háo hức chờ đến ngày cùng nhau “CHINH PHỤC BÀ ĐEN ĐỦ 4 ĐƯỜNG- CHUNG TAY VÌ MỘT ĐIỂM ĐẾN KHÔNG CÒN RÁC”

Chuẩn bị lên đường
9076705308_c02e75de68_z.jpg


Chúng tôi đặt những bước chân đầu tiên của mình lên con đường mòn nho nhỏ men theo hàng cột điện lên đỉnh đã gần 1h sáng.

Sau mấy cơn mưa đầu hè, cây cỏ đã khá rậm rạp, chúng tôi cứ hàng 1 mà đi, người cầm bao, người cầm cây chọc rác, hết lớp trước rồi đến lớp sau, cứ men theo con đường mòn ấy trong khoảng ánh sáng nhỏ nhoi của cây đèn đội đầu mà mò mẫm từng vỏ hộp cơm, từng chai nước, túi nilon. Rừng đêm yên ả nhường lại cái nhộn nhịp cho chúng tôi, í ới chuyện trò, động viên nhau bằng từng câu hát, tiếng cười để xua đi cơn buồn ngủ và cảm giác mệt mỏi khi di chuyển đêm. Từng tấm biển đóng trên thân cây là bao tâm huyết của chúng tôi, mong rằng mọi người sẽ thấy và chung tay hành động “ĐỪNG XẢ RÁC” “ĐỪNG ĐỂ THẾ HỆ SAU SỐNG TRONG RÁC”

Hành quân trong đêm
9085909956_12ba96b4b4_z.jpg


Những tấm bảng là thay lời muốn nói
9083450341_f5eb537b8c_z.jpg


Mặc dù nhặt rác trong đêm nhưng chúng tôi đã không quá khó khăn với việc tìm kiếm những vết tích của nền văn mình con người trên con đường rừng hẻo lánh ấy.

Trước chúng tôi cũng đã có đoàn lên Bà Đen dọn rác đường cột điện, ấy vậy mà hôm nay khi chúng tôi đặt chân lên lại con đường ấy, rác vẫn còn nhiều, nhiều lắm. Biết là đằng sau và dưới những lùm cây um tùm, rậm rạp đó, rác vẫn còn nhiều nhiều lắm. Tự hỏi trong lòng sao mọi người không tự ý thức một chút thì có phải rừng sẽ đẹp lắm không? Cứ theo mỗi bước chân chúng tôi đi là mùi cỏ thơm lừng, là không khí trong lành mát mẻ mà đâu phải dễ dàng tận hưởng trong nhịp sống ồn ả này, là bản tình ca đêm du dương của dế rừng, là bình yên, là thanh thản, không phải ai đặt chân lên chốn linh thiêng này cũng cấu mong được điều ấy sao? Vậy tại sao chỉ cầu thanh thản cho bản thân mình mà để lại cho rừng nỗi nhọc nhằn vì Rác.

Tờ mờ sáng cảnh vật 2 bên đường lờ mờ hiện trong ánh sáng của sớm mai. Hai bên đường chúng tôi đi là na đang mùa đơm trái, những quả na bé bé xinh xinh bằng đầu ngón chân cái treo lơ lửng ngang tầm với, phải chi đi đúng vào mùa na chín thì thix phải biết; rồi đến những cây mây rừng cao vút, lủng lẳng từng chùm trái đỏ au; rồi trong sương sớm là mùi hương thanh thoát nhẹ nhàng của những đóa hoa rừng trắng tinh khôi, là những trảng hoa tím xanh mơn mởn, là toàn cảnh Tây Ninh mờ ảo chìm trong sương sớm.

Nhóm đầu tiên đặt chân lên đỉnh lúc 5h sáng, thành quả của cả 1 đêm dài là những bao đầy rác. Chia sẻ với nhau từng bậc cầu thang trên đỉnh, chúng tôi níu kéo giấc ngủ muộn màng trong sớm tinh mơ của núi rừng.

9076740216_b1f530cde8_z.jpg


Hơn 8h sáng, tất cả thành viên của chúng tôi đã có mặt trên đỉnh Bà Đen, chia nhau từng phần bánh chưng, từng quả trứng, chuẩn bị năng lượng cho hành trình xuống núi. Tất cả rác gom được chúng tôi tập kết thành một chỗ và đốt.

Thành quả của 1 đêm trắng, nhưng hình như mọi người vẫn còn tươi tỉnh lắm :)

9074491877_6b07767d90_z.jpg


9083882841_89af01104f_z.jpg


9086055616_8859df52eb_z.jpg


Vì rất khó khăn khi di chuyển xuống đường chùa với 22 thành viên, chúng tôi chia thành 3 nhóm: nhóm Dzô Dziên và nhóm Đẹp xuống núi trước, nhóm Lạ tranh thủ nghỉ ngơi và đợi đốt xong rác sẽ lên đường sau.

Đường xuống chùa có phần thú vị hơn đường cột điện, chúng tôi phải đi qua những con đường mòn nhỏ xíu bị che kín bởi cỏ và dương xỉ mọc cao hơn đầu người, phải dùng tay vạch cỏ mà đi, cứ như vén 1 tấm màn bí mật để lộ ra 1 con đường mòn huyền thoại, hết băng qua con đường cỏ che kín người ấy chúng tôi đến một tảng đá khá to và bằng phẳng, đứng trên tảng đá ấy, phóng tầm mắt về phía chân trời, toàn cảnh Tây Ninh hiện rõ mồn một giữa ban ngày mới đẹp làm sao.

Hổ Dầu Tiếng như 1 dải khăn mềm mại ấp ôm từng thửa ruộng xanh xanh, vàng vàng, những con đường giờ đây chỉ còn là những đường thẳng nhấn nhá giúp ta phân định từng chủ thể trong bức tranh thiên nhiên khổng lồ ấy, cảnh vật mờ ảo trong sương rồi bất chợt sáng bừng lên dưới ánh mặt trời, chỉ muốn thời gian ngừng hẳn lại để đắm chìm trong không gian bao la bất tận ấy.

Đường xuống dốc dần, những trảng cỏ và dương xỉ nhường chỗ cho những dốc thoai thoải xanh mướt lá lốt rừng. Hết những đoạn dốc thoai thoải là những dốc bằng, dốc đứng của những tảng đá to, đá nhỏ; cứ bước, cứ nhảy, cứ leo hết tảng đá này đến tảng đá khác, con đường ấy đưa mắt chúng tôi đến những cây mít cao vút sai trĩu quả, rồi những cây chuối thân chắc nịt mọng nước đang trổ buồng và nhiều nhiều những dây leo, dây gai, cây rừng mà tôi không kịp biết tên.

Dưới những hốc đá trên đường chúng tôi đi dĩ nhiên không thể thiếu được là Rác, nhiều nhất là hộp xốp và chai nhựa, cứ hết lớp này đến lớp khác, chúng bị kẹt sâu trong những hốc đá,bị che lấp bởi đất mùn và lá cây rụng, nhặt hết những chướng trên đường, trả lại nét hoang sơ vốn có của núi rừng. Nhưng rồi lại lo lắng mình nhặt rồi liệu những người đi sau có còn xả nữa không, họ liệu có nghĩ được rằng ráng mang cồng kềnh tí thôi để rừng còn mãi đẹp hay lại vứt đi những thứ vướng tay để hành trình nhẹ nhàng và thoải mái. Những tấm bảng vẫn được chúng tôi tỉ mẫn đóng trên từng thân cây nhưng liệu có mấy ai chịu khó đọc và thực hiện. Nhưng cũng không còn lựa chọn nào khác, vẫn cứ đặt hi vọng vậy thôi.
 
Last edited by a moderator:
Re: Chinh phục Bà Đen đủ 4 đường - Chung tay vì một điểm đến không còn rác, 7-9/6/201

9086010664_6d701e09ac_z.jpg


9084187205_601d90976b_z.jpg


Dừng nghỉ chân giữa đường tại quán chú Tư gần miếu ông Hổ, chúng tôi được thỏa cơn khát bằng những chai nước mát lạnh, được ngồi hóng gió hiu hiu, hong khô bớt mồ hôi ướt đẫm trên áo, được tiếp thêm năng lượng với từng ly mì nóng hổi, tán gẫu với nhóm đi trước năm ba câu rồi chúng tôi lại tiếp tục hành trình xuống núi.

Hết mỏm đá này đến mỏm đá khác, cứ từng mẩu bao bì, từng hộp xốp nhỏ thế mà chẳng mấy chốc cái bao rác đã đầy quá nữa, cứ vừa đi vừa tìm kiếm những vết tích sự xuất hiện của con người, chúng tôi đến chùa lúc nào không hay. Tranh thủ xoa dịu cuống họng đang khô khốc vì khát bằng những ly chanh muối mát lạnh và mấy quả xoài rừng tươi ngon, chúng tôi đã phần nào tươi tỉnh trở lại. Thật may số rác chúng tôi gom được ở đường chùa được 1 cô hàng nước gom lại giúp chúng tôi ở hố rác nhà cô, không phải xử lý bằng cách đốt.

Trút khỏi người bộ quần áo đẫm mồ hôi, xoa dịu những mệt mỏi của cả một ngày dài bằng những ca nước suối mát lạnh, tinh thần đã phấn chấn trở lại. Đoàn chúng tôi may mắn được chị BBO chuẩn bị cho bữa cơm chiều hôm ấy. Từ sáng sớm, chị đã đi chợ, chạy xe lên Tây Ninh nấu nướng rồi mang lên núi cho chúng tôi. Thật sự quý lắm bữa cơm đủ đầy như thế này. Dùng xong phần cơm kết hợp ăn trưa và ăn tối thì cũng đã gần 5h chiều, vì thế chúng tôi không thể nào giữ đúng lịch trình theo kế hoạch là leo lên đường ống nước mà phải lên lại đường chùa.

Chúng tôi có thêm 6 thành viên, tổng cộng số thành viên của đoàn là 28, vì thế chúng tôi vẫn chia ra 3 nhóm nhỏ để dễ di chuyển. Trải nghiệm cùng 1 con đường vào 2 thời điểm khác nhau mang lại cho chúng tôi rất nhiều điều thú vị: là đêm rừng lung linh của lập lòe đom đóm, là lấp lánh đèn điện của cuộc sống về đêm – chỉ cách có hơn 600m chiều cao mà sao quá đỗi xa lạ. Chuyến hành trinh chinh phục rừng đêm hôm ấy chúng tôi có 1 thành viên đặc biệt, không giày, không đèn pin, không kinh nghiệm leo núi, nhưng với quyết tâm vượt qua bản thân mình, chị đã cùng chúng tôi trèo hết từng ấy đá, leo lên từng ấy con dốc, để rồi cuối cùng chúng tôi đã cùng nhau đặt chân lên đỉnh trong mờ ảo sương đêm. Đêm ấy không có những chiếc võng đung đưa, nép mình vào thân cây; chúng tôi chia sẽ nhau từng bậc cầu thang, quấn mình trong túi ngủ, mặc kệ cái lạnh của đêm rừng, bỏ ngoài tai từng cơn gió vầng vũ, chúng tôi chìm sâu vào giấc ngủ trong ấm áp của tình đồng đội.

Ban mai thức dậy trong tiếng hót trong vắt của họa mi, cùng nhau ăn sáng, chuyện trò rôm rả, tập thể dục cơ bụng và cơ miệng bằng những câu chuyện vui và những trận cười rôm rả.Chúng tôi đánh dấu chuyến đi của mình bằng tấm băng rôn với niềm tâm huyết của cả nhóm ở láng trại trên đỉnh, hoàn thành công việc cuối cùng của mình.

Đánh dấu hành trình dọn rác Bà Đen
9083736861_b84b3a5e54_z.jpg


10h sáng chúng tôi bắt đầu xuống núi theo đường ống nước, mỗi con đường một vẻ đẹp. Ẩm ướt, trơn trượt nhưng lại có nét thú vị của riêng nó bởi chúng tôi được đu dây, trượt trên những con dốc trơn trượt ấy, được che mát giữa rậm rạp cây rừng, ánh sáng gay gắt của mặt trời giờ không thể chen chân đến tầng dưới cùng rậm rạp cây này.

Hết những đoạn dốc trơn bùn đất là những con đường mòn bị sạt lở bởi những trận mưa đầu mùa, cứ phải níu những hàng cây mọc ven đường để trụ, để bám. Hấp dẫn nhất chắc chắn là là 2 vách đá cao mà chúng tôi phải trượt xuống bằng cách đu ống nước. Vách đá đầu tiên tuy dài nhưng thoai thoải, vách thứ 2 có phần hiểm hơn bởi nó gần như thẳng đứng. Đối với những người ưa mạo hiểm, những thử thách của đường ống nước sẽ là những trải nghiệm lí thú trên đường họ đi; nhưng với những người sợ độ cao thì 2 vách đá ấy là thử thách để họ vượt qua nỗi sợ hãi của bản thân trong sự dõi theo và giúp đỡ của đồng đội.

Ngoài những dốc, những dây leo, vách đá và cả những giọt mồ hôi, sát cánh cùng chung tôi là hương vị của rừng: là thơm nồng của chanh rừng mà vị giác vẫn còn nhớ khi tua lại hình ảnh chia nhau từng lát chanh với nụ cười trong mệt nhọc; là những quả xoài rừng giòn ngọt, thơm và ngon hơn bất cứ giống xoài tứ quý hay xoài cát nào mà chúng tôi từng được ăn; là ngọt thanh, thơm mát của những quả lạc tiên đang chín tới. Uhm, có lẽ vì mệt, vì đói nên ăn gì cũng ngon. Về lại thành phố chúng ta lại là những kẻ đủ đầy nhưng những kỉ niệm về chuyến đi cùng với cái thơm thảo của rừng chắc chẳng kẻ lữ hành nào có thể quên.

Chia nhau từng lát chanh rừng
9074480865_64eeca6021_z.jpg


Xuống núi kết thúc cuộc hành trình, thu hoạch của chúng tôi ngoài những bao rác đầy ụ còn là những đồng đội mới, những cung đường mà vừa đi vừa ngẫm ta thấy yêu sao vẻ đẹp hoang dã nơi rừng núi, là bao trăn trở cùng với đất mẹ, cha rừng bởi sự vô tâm của một thế hệ. Liệu một ngày chúng tôi trở lại, có còn những tấm bảng đánh dấu hành trình của mình, có còn một nỗi đau mà rừng và những đứa con của rừng ngày đêm chịu đựng. Vẫn rất hi vọng....!!!..

9086405880_4fe7568024_z.jpg
 
Last edited by a moderator:
Re: [KQ #26]Chinh phục Bà Đen - Chung tay vì một điểm đến không còn rác, 7-9/6/2013

Viết thiệt là hay. Ôi nhớ cái hành trình đi-bò-ngủ-lượm rác-chành chọe nhau này quá à....
 
Re: Chinh phục Bà Đen đủ 4 đường - Chung tay vì một điểm đến không còn rác, 7-9/6/201

Đi Phượt nhiều cũng rất xót xa trước cái cảnh là nhìn mọi thứ đều đẹp nhưng chưng hửng vì Rác xung quanh.... Chỉ mong sao các chuyến đi tuy là hành động nhỏ nhưng sẽ mang tinh thần và ý nghĩa thức tỉnh phần nào ý thức bảo vệ môi trường và giữ gìn cái vẻ nguyên bản của cảnh vật tươi đẹp trên mỗi con đường chúng ta đi...
Vẫn còn nhớ lắm cái đêm leo đường cột điện nhặt rác... rác nhiều đến nỗi bao nặng trì... thêm cái kiệt sức vì ko được ngủ muốn bỏ lại hết rác... Nhưng nghĩ lại.... mục đích chuyến đi và mn ai cũng như ai nên cố gắng cầm bao lên đỉnh.....^^!
Cảm ơn chuyến đi
 
Re: [KQ #26]Chinh phục Bà Đen - Chung tay vì một điểm đến không còn rác, 7-9/6/2013

Chinh phục Bà Đen không dành cho người có ý chí kém, trong 3 ngày mà lên xuống 4 lần thì thật đáng khâm phục, nhất là các mem nữ. Sự kết hợp giữa leo núi và dọn rác, không đơn thuần chỉ là 1 hoạt động hưởng ứng tuần lễ Vì môi trường, còn là 1 thông điệp chứng tỏ những thành viên của nhà Phượt đều có ý thức cao bảo vệ thiên nhiên, không cần nói nhiều, dùng hành động sẽ chứng minh tất cả. Cảm xúc của chuyến đi chỉ có thể có thể thốt lên : đuối như trái chuối nhưng vui thật là vui, vui vì đã góp 1 phần công sức nhỏ để cảm ơn đất mẹ, nơi sẽ che trở cho ta khi đặt chân đến trên mọi nẻo đường phượt.
 
Re: [KQ #26]Chinh phục Bà Đen - Chung tay vì một điểm đến không còn rác, 7-9/6/2013

Biết đến Núi Bà Đen chỉ duy nhất đường chùa, cũng đã lên đỉnh, nhưng chưa hề có một hình dung nào về các cung đường khác từ chân lên đỉnh núi, và không ngờ rằng nó HAY & ẤN TƯỢNG đến như thế. Đường cột điện dốc đứng với 118 trụ, kể cả trụ trên cùng bị bủa vậy trong hang rào kẽm gai, và có rất nhiều trái cây ăn được (xoài, sim, trâm, mít, ổi…) =)). Đường chùa với một đoạn đường đá, hết nhảy đá rồi chui hang, cũng bở hơi tai. Đường ống nước đủ mọi địa hình của một cuộc trek đường rừng lí tưởng, cây bụi, cây gỗ, suối, thác nước, vách đá, hố sâu. Và đường Ma Thiên Lãnh – tuy chưa một lần đặt chân qua nhưng chỉ cần nói đến nó thôi cũng đủ làm các trâu bò phấn khích. Leo núi đã khó, thêm việc “tay gậy tay bị khắp nơi tung hoành” lại càng khó khăn gấp nhiều lần, không chỉ có đi mà còn phải bới rác, móc rác, mổ rác, chui lủi khều rác trong khe ra. Đủ thứ rác từ bình dân cho tới hay ho gặp trên đường: hộp xốp, vỏ bánh kẹo, voe xúc xích. Chai nước (Cái này hơi đặc biệt vì thường lụm được chai tiêng và nắp chai riêng -> cực vô cùng ==’), ngoài ra còn có khăn giấy, mũ nón, giày dép,… quần áo =)) không sót thứ gì. 00h ngày 8/6 tới chân núi, bắt đầu leo theo đường cột điện. Việc leo đem, thức đêm thực sự đã ảnh hưởng tới sức khỏe của mọi người rất nhiều, nhưng không vì thế mà yếu lòng, mà mất ý chí =)) Kết quả: Dù sức người có hao mòn, đổ mồ hôi và máu, Rác ở núi Bà Đen cơ bản đã được dọn sạch. 00h ngày 10/6 về lại SG. Bỏ lại núi rừng phía sau, ngay lập tức ghé mua Salonpas Gel và bắt đầu màn đi hai hàng kinh điển, đôi chân được nâng niu hơn bao giờ hết. Hẹn gặp lại Bà Đen ngày gần nhất, và hi vọng lúc đó, núi Bà vẫn xanh mãi xanh! :)
 
Re: [KQ #26]Chinh phục Bà Đen - Chung tay vì một điểm đến không còn rác, 7-9/6/2013

Mình vừa leo Bà Đen cách đây 2 ngày, lên cột điện - xuống đường chùa. Tình hình là chỉ mới 2 tuần sau khi các nhóm phượt dọn rác thì rác đã lại xuất hiện ở cả 2 đường: chai nước, hộp sữa, túi nilong... Trong những hốc nhỏ trên đỉnh cũng có rất nhiều rác. Chỉ mới 2 tuần đã như vậy. Buồn!
 
Re: [Báo cáo KQ] Chinh phục Bà Đen - Chung tay vì một điểm đến không còn rác (Nhóm Đỗ

1 like mạnh cho các anh chị nhé :D
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
56,181
Bài viết
1,150,384
Members
189,941
Latest member
Thao10
Back
Top