What's new

[Chia sẻ] Nhật ký leo LangBiang

Đúng ra phải là nhật ký leo và bò lên đỉnh LangBiang :)) Thực ra đường lên đỉnh k khó đi, chẳng qua là mình dân văn phòng cả ngày chỉ có ngồi và nằm nên lâu rồi k vận động, suốt 3 tuần trc đó lại chỉ có ăn uống nhậu nhẹt nên người đuối, đoạn gần đỉnh phải bò mới lên được đến nơi :))

Ở LangBiang có 3 đỉnh, cao nhất là núi Bà (đỉnh LangBiang - cao 2167m), cao nhì là núi Ông (sao k phải là núi Ông cao hơn núi Bà nhỉ :)) ), cao thứ 3 là đỉnh Tròn (đỉnh Rada - cao 1929m). Đỉnh Tròn có xe Jeep chạy lên xuống tầm 15 phút. Thường dân tình chỉ ngồi xe Jeep lên đỉnh Tròn để checkin chụp ảnh xong lại đi xuống. Trên đỉnh Tròn cũng k có gì đặc biệt, mấy cái nhà của người dân tộc để chụp ảnh, mấy quầy bán đồ thổ cẩm, 1 cái nhà hàng (có wc), vài ba chòi ngồi nghỉ, 1 cái biển chữ LangBiang để chụp ảnh, từ đỉnh Tròn có thể nhìn thấy trung tâm tp, hồ Suối Vàng và núi Bà núi Ông (bị khuất cây 1 chút). Còn đỉnh LangBiang thì chỉ có duy nhất 1 cái biển đề độ cao và cỏ cây dại :))

bản đồ toàn khu, cũng là điểm xuất phát của mình :D hầu hết thông tin đều ghi đỉnh LangBiang 2167m mà ở đây là 2169m ??



và đích đến :))

 
Last edited:
Chuyến đi sẽ chẳng có gì đáng nói nếu như mình k phải là con gái và đi 1 mình (lúc leo là 2 mình ^^), vì rất nhiều người đã ngăn cản mình, từ người thân quen cho đến người k quen. Qua lần này mình cũng phát hiện ra rằng Đà Lạt rất k an toàn, nghe kể có nhiều vụ cướp, hiếp, giết ở những đoạn đường vắng, ví dụ như đoạn đường mòn lên đỉnh LangBiang, đường đi Suối Vàng, đường xuống Nam Ban (xuống thác Voi), khúc cua vắng khoảng giữa cổng làng hoa Vạn Thành và ngã 3 Tà Nung ... có lẽ là do mình toàn đi ở rìa thành phố và đi 1 mình nên mới cảm thấy k an toàn, chứ ở trung tâm tp thì k nghe thấy vụ gì :D

Mình đến ĐL vài lần rồi, cứ theo chu kỳ 2-3 năm đi 1 chuyến, mọi lần đều đi vào mùa hè, mà mùa hè lại là mùa mưa ở ĐL k thích hợp leo núi. Năm nay đến ĐL cuối tháng 2, nghĩ những nơi trong thành phố thì đi hết rồi nên quyết định đi LangBiang, tối đó ngồi cafe với 1 anh ng bản địa, nghe a ấy kể leo núi Bà thích quá nên đêm về ngồi tìm thông tin, tìm đoàn, quyết tâm sáng mai nhất định phải leo núi Bà.

Sáng mai nghe mình nói muốn leo LangBiang, ông anh dặn mình con gái đừng leo núi Bà 1 mình, còn cho mình tiền để đi xe Jeep, bà chị thì kể vụ giết ng trên đó mà bà ấy nghe thấy, làm mình cũng hơi chùn chân khi ra khỏi nhà :))

Phi xe ra khỏi nhà và bon bon trên đường, bắt sóng được với rất nhiều bạn giống mình, tay cầm bánh tay ôm chai nước chân đi giày đế bằng, nhất là càng gần đến LangBiang, lúc đó thấy rất phấn khích và hí hửng, nghĩ rằng dân du lịch nhiều như thế, chắc mình k phải leo núi Bà 1 mình đâu. Ấy vậy mà, mình đã phải tuyệt vọng trong 2h đầu.

Phi xe đến cổng, mua vé vào 40k, gửi xe 5k. Cô giữ xe thấy mình con gái lại đi 1 mình mới dặn đừng leo lên đó 1 mình, bảo rằng mấy hôm trước mới có 2 ng bị lạc trên đó mng phải lên tìm. Lúc đó nghe để biết thôi, ngọn lửa quyết tâm vẫn cháy ầm ầm :))

Đi ra cổng mua thêm cái thẻ điện thoại, lúc này trên người đã được trang bị đủ để sống sót qua 1 đêm nếu bị lạc. Điện thoại có tiền có 3G, pin dự phòng sạc đầy đủ, trong túi có áo heatteach và tất, mặc quần blocktech, áo khoác ngoài là áo đi trượt tuyết, thêm 1 đống bánh và socola trong túi, lúc đó mới yên tâm cầm 2 chai nước và túi bánh quay lại cổng Khu.

Bạn nào muốn trekking từ đầu và đi xuyên qua làng Lá thì k cần vào cổng mua vé mà đi vào con đường bên tay phải cổng. Đường trekking đi mòn thành lối, lúc lên đồi thông còn có biển chỉ dẫn nên k lo bị lạc. Như bạn Tây leo núi Bà cùng mình khoe đi bộ từ cổng Khu đến điểm E hơn 3km chỉ mất 34 phút.

Biển LangBiang đối diện cổng Khu





Biết khả năng của bản thân nên k dám lãng phí sức ngay từ đầu, kế hoạch của mình là đi xe Jeep lên điểm D rồi từ đó đi bộ lên điểm F. Nhưng cuối cùng phải đổi kế hoạch. Vé xe jeep là 60k/ng xe 6 người, ghép đủ 6ng thì trả tiền mua vé lên xe. Do mình đi 1 mình nên khó ghép đoàn. Mình đứng chờ cho đến khi chiếc xe thứ 4 xuất phát tính từ lúc mình đăng ký tên, khi những ng đến sau nhưng đều lên xe đi trước rồi do họ đi nhóm 2 - 3- 4 người, lúc đó não chưa động ra nên mới chạy lại hỏi ông bán vé: ủa sao em đăng ký trước mà mấy người đến sau lại đi trước, với, đi xe lên đỉnh xong lúc xuống phải đi đúng xe đó hay đi bất kỳ xe nào cũng được, chỉ cần giơ vé kiểm tra thôi? Ông ấy mới trả lời, lúc lên đi xe nào đoàn nào thì lúc đi xuống cũng vậy, hẹn giờ nhau mà xuống, muốn đi theo ý mình thì mua vé cả xe 360k, với một thái độ vô cùng hách dịch và coi thường, điểm chung của dịch vụ ở VN. Bực mình với thái độ của ông này cộng với phải chờ hơi bị lâu rồi nên mình quay ra đi bộ luôn. Đi được vài chục mét thì nhìn thấy mấy con ngựa bên kia đồi nên đứng ngắm mất mấy phút.

zoom vào hình sẽ thấy mấy con ngựa đang nhởn nhơ ăn cỏ, và 1 đường mòn chạy theo đỉnh đồi, đó là đường trekking.
 
Last edited:
Định đi bộ men theo đường xe jeep cho an toàn, nhưng mới bước thêm vài chục bước thì 1 cái biển cấm người đi bộ đã làm mình chùn chân. Vâng, ở 1 nơi vắng vẻ k có bóng áo vàng cũng chẳng có ma nào qua lại, mình vẫn k thể bỏ qua được nguyên tắc của bản thân :(( Lại bật 3G kiểm tra mấy diễn đàn và fb xem có ai phản hồi mấy bài mình đăng tìm đoàn đêm hôm trước không, cũng k có nốt. Gọi cho đứa em năm ngoái trekking ở đây, nó bảo c đừng đi bộ 1 mình, đi xe jeep đi. Nỗi tuyệt vọng tràn đến nửa người.

Thế là lại quay lại khu cổng vào, nhưng trong thâm tâm k muốn bỏ tiền mua thái độ phục vụ khó chịu của ông bán vé. May thay lúc đó nhìn thấy có mấy người dân đang ngồi đốt lửa ở sườn bên kia của quả đồi có đặt mấy chữ LangBiang. Trước đó mình đã để ý thấy khách du lịch phải gửi xe chỗ cổng hết, nhưng vẫn có những xe của người dân chạy vào bên trong này. Leo lên sườn đồi thì thấy 4 anh/ chú người dân tộc thuộc bên Kiểm lâm đang ngồi canh cháy rừng. Sau 1 hồi trình bày 1 anh cũng đồng ý chở mình lên điểm D. Anh tên Hạo, sdt 0168 55 tám sáu không sáu bảy, rất tốt bụng và nhiệt tình, mọi người nếu cần người dẫn đường bản địa có thể thử liên lạc với anh ấy, nói là mình giới thiệu. Nói thêm 1 điều nữa là người dân tộc ở đây rất thật thà, và đáng tin hơn người Kinh nhiều :)) Xe Dream cũng được chuộng để chạy đường rừng đường đèo.

A Hạo chở mình đi theo đường của xe jeep, 2 ae vừa đi vừa nói chuyện, mình cũng nói với anh là muốn leo núi Bà, chờ lên điểm D gặp đoàn nào thì đi cùng. Trên đường đi 2 ae thấy 1 người đàn ông trông gầy gầy mặc quần áo bẩn bẩn, nước da tái tái như nhân vật trong phim Avatar, 2 tay cầm 2 cái dùi cua hay gậy sắt gì đó, đang đi bộ ngược dốc lên. Anh Hạo mới nói ông này nhà ngay dưới làng Lát, hơi thần kinh, suốt ngày đi lang thang khu núi này, gặp con gái đi 1 mình thì bắt và rape @@ Trong lòng mình lộp bộp 1 cái. K biết có thật k nhưng nhìn vẻ bề ngoài của ông kia thì có vẻ đáng sợ thật. Đi thêm 1 đoạn nữa thì thấy 1 bác Tây đang mồ hôi nhễ nhại đi bộ lên. Chạy chưa đến 10 phút thì anh Hạo dừng xe trước 1 cái ngã 3 vắng vẻ chỉ có 2 ngôi nhà xập xệ với 1 cái biển và bảo, đây là chỗ em muốn xuống.

Điểm D, lối vào đường mòn lên núi Bà, có 1 cái quầy vé và 1 nhà VS 2 tầng, tất cả đều bị bỏ hoang



Đến lúc này thì mình thực sự choáng. Trong suốt quá trình tìm thông tim và giúp đỡ, mình đã hy vọng vào rất nhiều khả năng, nhưng lại chưa bao giờ nghĩ đến trường hợp hoang vắng k 1 bóng người như thế này. Bao nhiêu thông tin mình tìm, bao nhiêu người ầm ầm phi xe đến đây chơi, sao lại k có ai leo núi Bà thế này? Lại vào kiểm tra tin đã đăng ở diễn đàn với fb, k có trả lời nào. Gọi lại cho bên tour đêm hôm trc nhắn tin hỏi mà k thấy nhắn tin lại, lần này có người trả lời mình rằng bên đó bỏ tour này rồi. Gọi sang sdt bên tour cho, anh dẫn tour cũng kêu nghỉ, do 3 hôm trước đó trời mới mua to, sợ cây rậm nên đường chưa khô. Lại gọi sang cho 1 sdt khác tìm tour guide cũng k có. Tuyệt vọng toàn thân. A Hạo vẫn kiên nhẫn đứng chờ mình. Đúng lúc này thì bác Tây lúc nãy đi bộ lên đến nơi. Mình định đi theo bác ấy thì a Hạo cản, kêu k an toàn, trời mưa đường trơn rồi cướp rape, mình lại k quen bác này, nghĩ lỡ gặp chuyện bác ý khoẻ bác ý chạy được, chứ mình thì sao mà thoát được. Ừ thôi, chấp nhận từ bỏ. Quay ra nói với bác Tây rằng đường vắng nguy hiểm, bác ấy cười hề hề kêu tao có map, có gps k phải lo, rồi tạm biệt mình đi thẳng.
 
Đứng nhìn mãi cho đến khi bác Tây đi xa mình mới nhờ anh Hạo chở lên đỉnh Tròn. Thực ra ban đầu mình thỏa thuận với anh Hạo là chở mình lên điểm D thôi, nhưng anh ấy tử tế đã không bỏ lại mình 1 mình lúc vừa lên đến nơi. Đường đi từ điểm D lên đỉnh Tròn dài khoảng 1km thôi nhưng lên xuống ngả nghiêng phết. Anh Hạo vừa bẻ tay lái vừa tránh xe Jeep lao xuống ngược chiều vừa động viên mình bỏ leo núi Bà là đúng, chắc tại thấy mặt mình buồn thiu. Thực ra mục tiêu của mình ngày hôm đó chỉ là leo lên đỉnh LangBiang thôi, hoàn toàn k có dự định lên đỉnh Tròn chơi, cho nên đến lúc dự định bị đảo lộn mình cười k nổi. Anh ấy còn tử tế đến mức hỏi mình có cần anh ấy chờ chốc nữa chở xuống luôn không? Thấy anh ấy phải dừng xe trước bãi xe Jeep vì xe ngoài bị cấm lên đỉnh, nghĩ ban đầu thỏa thuận chỉ nhờ anh ấy chở lên điểm D, anh ấy đã tốt bụng chở lên tận đỉnh Tròn rồi mà còn bắt anh ấy chờ nữa thì ngại quá. Thêm nữa mình cũng muốn thong thả ngắm cảnh nghỉ ngơi nên bảo với anh ấy cứ xuống đi rồi lấy tiền trả cho anh ấy, còn mấy tờ tiền lẻ mình cũng đưa nốt cho anh ấy vì cảm kích sự tử tế của anh ấy. Anh ấy trao đổi sdt với mình kêu lúc nào xuống thì gọi anh lên đón T.T

Bãi đỗ xe Jeep, nhìn xe cũng thấy thích :D



Đường dẫn đến biển LangBiang :p





Thực ra mình đã loanh quanh quanh cái biển này tổng cộng gần 30p với mong muốn tự chụp cho bản thân 1 cái ảnh kỉ niệm, nhưng mình lại thất bại tiếp, vì quá đông người xúm lại chụp ảnh. Mình chờ, mình đợi, thậm chí đã căn được góc chụp và máy đã đếm ngược giây để chụp thì lại có người xông ra tiếp. Toàn những người ăn mặc rất đẹp nhưng không biết ý. Mình buồn. Cứ lặp đi lặp lại như vậy cuối cùng mình phải từ bỏ ... đi ra ngồi chòi cho mát. Lúc đó trời nắng chang chang @@

Chòi mái rơm, tuy người đông nhưng khá vắng dù chỉ có mấy chòi.



Xa xa là hồ Suối Vàng và Bạc, hôm trước chạy xe ở đó mình đã bị nhầm 2 hồ này với nhau vì nhầm hướng, lúc đứng trên đỉnh Tròn mới thấy màu nước 2 hồ khác rõ ràng :D

Nghỉ chán mình lại quay lại chỗ cái biển, lần này quyết tâm phải chụp bằng được để còn đi xuống. Và tất nhiên mình vẫn k thành công, dù rằng đã canh lúc ngớt người và chạy như đi tập kích =]] Cuối cùng mình phải nhờ 1 bạn gái xinh đẹp chụp giúp, uhm cái hình cũng k được sáng cho lắm nhưng ít nhất chỉ có mỗi mình là vât-sống-có-thể-nhìn-thấy-trong-bức-hình-ấy (c)

Trên đỉnh đồi có mấy ngôi nhà để chụp ảnh, và vài quầy đồ thổ cẩm và túi Tàu. Mình rất thích họa tiết thổ cẩm nhưng cũng k dám khen tặng đồ ở đây, cũng k biết giá cả thế nào. Nhưng lúc xuống cổng mình đã mua 2 cái ví cầm tay của 1 bà cụ và 1 cái túi nhỏ đeo chéo hông của 1 bé trai ngồi gần wc, khá rẻ 20k/ ví và 30k/ túi. Giá giống đồ bán ở chợ ĐL, nhưng người bán là ng dân tộc nên mình mua.

Nhìn về phía trung tâm Tp:



Lang thang chán rồi mình xuống. Trước đó anh Hạo có gọi điện hỏi mình xuống chưa anh lên đón, nhưng mình từ chối. Nói thật anh tốt quá.

Đỉnh núi Bà (trái) và núi Ông (phải) nhìn từ đỉnh Tròn. Mình hơi ngạc nhiên là đỉnh cao hơn lại được đặt tên là Bà chứ k phải Ông, chắc do ảnh hưởng của chế độ mẫu hệ ngày xưa. K biết tên núi do tộc người nào đặt.

 
Đường đi xuống thật buồn vì đi có 1 mình, lại phải ngó trước ngó sau đề phòng gặp cái ông nhìn đáng sợ buổi sáng với tâm lý luôn sẵn sàng chạy =]] Lại nhìn thấy 3 chú người dân tộc đang đốt lửa canh cháy rừng. Chỗ mấy chú đó đốt lửa là bìa rừng gần đường xe Jeep, tuy bếp nhỏ thôi nhưng mình k hiểu vì sao họ phải đốt lửa khi đang canh cháy rừng, nhóm anh Hạo cũng vậy. Mình nghĩ có thể nhóm anh Hạo nướng gà đất hoặc vùi khoai dưới than (lúc đó tự dưng thấy thèm nên mơ tưởng :D ), còn nhóm này lại treo 1 cái nồi nho nhỏ đen xì k biết nấu món gì. Nghĩ đến đó thì thấy đói nên lôi bánh mì ra ăn.

Đang vừa đi vừa gặm bánh mì thì thấy có 1 xe Jeep phóng qua rồi dừng lại cách đó hơi xa. Mình chỉ nhìn thấy bạn gái ngồi sau vẫy mình chắc muốn cho mình đi nhờ, vì mình bị cận loạn nên k nhìn rõ mặt. Nói thật lúc đó thấy rất cảm động, bởi vì rất nhiều xe đi qua đây là xe duy nhất dừng khi thấy mình đi bộ. Tuy rằng mình còn vương vấn điểm D và quyết định chỉ đi bộ xuống, lúc đó mình đã muốn chạy lại để cảm ơn bạn ấy. Ngại với khả năng chạy như vịt của bản thân nên mình chỉ xua tay ra ý từ chối. Thực sự lúc đó mình rất muốn nhìn rõ mặt bạn gái tốt bụng ấy :)) Tối về nhận được ảnh từ bạn gái dễ thương mình nhờ chụp lúc trên đỉnh Tròn, bạn ấy mới nói lúc sáng thấy mình đi bộ xuống nên kêu mình đi cùng xe mà mình từ chối. Bạn ấy còn rủ tối ra chợ đêm chơi mà mình lại từ chối tiếp vì đi leo núi về bị cảm nắng =]] Ôi người đâu vừa xinh gái dễ thương vừa tốt bụng ahihi.

Lúc đi gần đến điểm D mình thấy ở sườn đồi phía dưới của đường xe Jeep phía dưới có 1 cái đầu nhấp nhô. Tim lúc đó nhảy thót 1 phát vì tưởng là ông đáng sợ kia cơ, nhưng nhìn kĩ lại thì thấy là đầu trọc chứ k phải đội mũ, người đó còn đeo balo nữa nên biết là k phải. Đi đến điểm D mình đứng ngắm cái biển thêm mấy phút nữa, đang lưu luyến chuẩn bị đi xuống thì thấy người đeo ba lô đi từ dưới sườn đồi lên. Là một bạn Tây chân dài. Mình đứng im nhìn bạn ấy leo lên đoạn dốc cuối cùng, nhìn bạn ấy bước lên rìa đất của đường xe Jeep và đi về phía mình. Cảm giác cứ như phim quay chậm ấy =]]

- Hello. Bạn ấy chào mình trước. Mình chào lại, hỏi bạn ấy leo bộ từ dưới chân núi lên à, có nhìn thấy ông nào ăn mặc bẩn bẩn hai tay cầm hai cái gậy không? Không thấy. Lại hỏi bây giờ mày định đi đâu, tao vừa ở đỉnh Rada xuống. Bạn ấy bảo muốn leo đỉnh LangBiang. Lúc đó mình nhìn bạn ấy chằm chằm, trong đầu suy nghĩ đảo loạn. Nào thì nhìn mặt bạn ấy hiền, có vẻ tin tưởng được. Nào là biết đâu ông đáng sợ kia đang ở phía dưới, đi với bạn ấy thì yên tâm hơn. Rồi mục tiêu của mình là đỉnh LangBiang cơ mà, k leo được thì k cam lòng. Mình bảo với bạn ấy tao cũng muốn leo, sáng tao lên có 1 mình nên k dám đi, tao đi với mày có được k? Bạn ấy ok, thế là 2 đứa quay ra ngâm cứu cái biển chỉ dẫn. Bạn ấy nói tao leo từ dưới chân núi lên đây hơn 3km mà hết có 34p thôi, từ đây lên đỉnh LangBiang 2.2km chắc cũng hết khoảng nửa tiếng thôi. Mình @@

Map ở điểm D.



Đúng lúc này thì anh Hạo gọi điện lên hỏi mình xuống chưa. Mình mới bảo với anh là em đang ở điểm D rồi, em gặp 1 bạn Tây nên em sẽ leo đỉnh LangBiang với bạn ấy. Chắc thấy mình chấp nhất với đỉnh này quá nên anh ấy cũng k khuyên thêm gì nữa, chỉ bảo có việc gì thì gọi cho anh ấy. Mình cảm ơn rồi tắt điện thoại. Bỗng có 1 đôi vợ chồng người dân tộc phóng xe máy qua đi vào đường đất. Mình chạy lại gọi 2 cô chú này, hỏi có phải cô chú đi vào rừng k, trời mới mưa 2 hôm trước đường có khó đi không. Cô chú bảo đường đi không khó, cô chú thường xuyên đi vào trong này lấy rau dại. Mình lại xin sdt của cô chú ấy để đề phòng lỡ có chuyện gì xảy ra thì có người ở gần mà cầu cứu. Cô chú nhiệt tình và chất phác, làm mình càng có cảm tình với người dân tộc hơn :) Chào cô chú người dân tộc rồi mình quay ra thuật lại cuộc nói chuyện với bạn Tây, 2 đứa ok rồi xách chân lên đi. Mới đi được mấy mét thì thấy bác Tây mình gặp buổi sáng đang đi bộ xuống. Bọn mình hỏi bác ấy về đường leo, hỏi bác ấy đi mất bao lâu. 1 tiếng. So với nửa tiếng bạn Tây ước lượng thì có vẻ dễ thở hơn. Nghe bác ấy nói vậy mình cũng thấy yên tâm. Chia tay bác Tây bọn mình thẳng tiến. Lúc đó là 10h30p.

Bác Tây và bạn Tây.

 
Hôm trước mình có leo lên đèo rađa khi xuống thì đi đường dây điện xuống , tính leo labiang mà nghe ông chú kia bảo lên và xuống mất 3h nên đi được vài trăm m là đi xuống :D
 
Hôm trước mình có leo lên đèo rađa khi xuống thì đi đường dây điện xuống , tính leo labiang mà nghe ông chú kia bảo lên và xuống mất 3h nên đi được vài trăm m là đi xuống :D

bọn mình leo lên đến đỉnh mất 1h15p, do mình nghỉ nhiều quá, gần đến đỉnh còn bị chuột rút phải ngồi nghỉ tương đối lâu :)) lúc xuống thì nhanh hơn, đi bộ từ đỉnh núi xuống cổng vào khu du lịch cũng chỉ hơn 1 tiếng :D
 
bọn mình leo lên đến đỉnh mất 1h15p, do mình nghỉ nhiều quá, gần đến đỉnh còn bị chuột rút phải ngồi nghỉ tương đối lâu :)) lúc xuống thì nhanh hơn, đi bộ từ đỉnh núi xuống cổng vào khu du lịch cũng chỉ hơn 1 tiếng :D

em đang tính giữa tháng này leo cả núi Bà và núi Ông thử. Nếu được chị cho e hỏi ít thông tin với ạ.
Fb của em: https://www.facebook.com/profile.php?id=100009315242531
Chị addfriend để e tiện hỏi han hơn nha.
Cảm ơn chị
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
56,182
Bài viết
1,150,410
Members
189,944
Latest member
mahormonu81
Back
Top