What's new

[Chia sẻ] Trên đường phượt không có chỗ cho sự ngây thơ

Mèo Bay

Bay là nhanh nhất!
Trong bài hát “Mười năm” do ca sĩ Hongkong Trần Dịch Tấn hát có câu “Trên đời này có ngàn vạn cánh cửa, cửa nào mà chẳng có người đầu tiên bước qua”. Trong cuộc đời ta cũng thế, cũng có vô số lần đầu tiên: lần đầu tiên đến trường, lần đầu tiên hôn bạn gái/ bạn trai, lần lĩnh lương đầu tiên, lần thất tình đầu tiên... và có cả lần phượt đầu tiên.

Chúng ta chả ai nở trong trứng ra là thành phuoter chuyên nghiệp ngay cả, nhưng không có nghĩa là chúng ta sẽ ngây thơ như con thỏ, sẽ vô tư như con chim non vì chúng ta có tri thức, có kinh nghiệm của nhiều người đi trước để học hỏi và hơn cả là có bộ óc để suy nghĩ việc gì nên và không nên...

Trong chuyến đi TQ lần này của mình, hơi buồn là nhóm mình có nhiều bạn ngây thơ quá:

Có bạn ỷ nhà gần sân bay nên không thèm ra sớm, đến khi bạn khởi giá ra thì quầy check-in đã đóng; buộc phải huỷ vé cũ mua vé mới mà vé mới chỉ có ở chuyến bay cuối giờ chiều; kết quả là khi tàu liên vận sắp chạy bạn mới hào hển chạy đến ga được.

Có bạn đi TQ mà nói dối phụ huynh là đi HN, đến giờ cuối mới biết ở nơi mình đến không thể roaming 2 chiều được mới phải thú nhận chuyện đi nước ngoài. May mà phụ huynh bạn ấy đằm tính chứ gặp vị phụ huynh nóng tính, biết con mình đi TQ với những người bạn quen qua mạng thì có khi đã lên làm náo loạn ở cơ quan Interpol VN rồi (He he, cái kịch bản bạn quen qua mạng rủ đi TQ khá là phổ biến trên báo mà lại :D).

Có bạn ra đường không mang theo hộ chiếu mà để ở KS => Nếu bị CS hỏi giấy tờ mà không có thì sao? Có cười giả lả cho qua chuyện với CS TQ được hay không?

Có bạn để quên hộ chiếu trên xe bus, may mà được nhà xe trả lại, nếu không may như thế, bạn có hình dung được cảnh ăn chực nằm chờ để xin cấp lại hộ chiếu trong khi visa đã hết hạn và túi đã cạn tiền không?

Có bạn cứ hay mở cái ví đầy tiền ở nơi đông người, có bạn thì dấu phần lớn số tiền mang theo trong hành lý để ở KS, có bạn lại để lung tung Kindle, điện thoại trong phòng... Hic, Đàm Vĩnh Hưng để nhẫn kim cương trong phòng KS 5* mà còn bị mất nữa là mấy cái KS cóc nhái bên TQ :(

Có bạn hình như nghĩ mình đúc bằng sắt thì phải; đã có dấu hiệu bị ốm mà ai đi đâu mình đi đó, đi sáng trưa chiều tối đêm, đội nắng dầm mưa đủ cả đến khi bệnh có dấu hiệu phát nặng mới hốt hoảng đi xin kháng sinh uống vì bản thân không có mang theo thuốc dự phòng :(

Chả thấy mấy bạn uống C sủi, B1 để tăng sức đề kháng cho cơ thể nhưng có nhiều bạn nhìn tướng là biết không phải dân chuyên đi bar, không thể uống hết một chai bia hay một cốc rượu mạnh nhưng các bạn khác đi bar thì mình cũng đi; đi về lại thấy đầu óc quay cuồng vì tiếng nhạc chát chúa, vì khói thuốc lá đặc sánh...

Có bạn đi du lịch bụi nhưng ra đường chỉ cầm cái ví bé teo với sợi dây đeo mỏng dính; đi đường núi với đôi giày thời trang bằng simili giữa chừng bị hở keo... Nếu bị giật ví, bị sút giày giữa đường trên núi thì sao?

Có bạn đi xe bus công cộng liên tỉnh ban đêm chung với người TQ nhưng mặc quần short ngắn đến mức không thể ngắn hơn và áo thun không tay cổ rộng. Các bạn có nghĩ đến chuyện lỡ ban đêm có bàn tay nhám nhúa nào sờ nắn đùi, vú mình thì mình có nên kêu to cho cả xe thức dậy không?

Các bạn đều biết trong chuyến đi có mấy chuyến xe bus máy lạnh chạy đêm nhưng không mấy ai có mang cái áo khoác nào tử tế ấm áp cả.

Có bạn đi du lịch mùa mưa nhưng không mang theo dù, áo mưa; khi trời mưa thì hối hả đi mua; nhờ trời, ngay cạnh KS cũng có chỗ bán. Nếu lỡ không gần nơi bán, hay khi đang lang thang trên núi thì sao?

Có bạn đi du lịch theo đúng nghĩa “Không có tấc sắt trong tay”; không mang theo dao, bạn cắt gọt thức ăn bằng gì? Và lỡ có chuyện thì lấy gì để tự vệ?

Cả nhóm gần 20 người chỉ có một mình tôi có mua bảo hiểm du lịch của Chargis – mà lẽ ra tôi mới không cần mua vì tôi có người bạn ở HN có nhiều mối quan hệ ở Quảng Châu, ở Bằng Tường; anh ấy hứa support cho tôi mọi sự cố xảy ra, chỉ cần tôi có thể tới được hai nơi đó, cái gì cũng có thể giải quyết. Tôi cũng ước lượng được khả năng của người bạn mình đến đâu, cũng biết claim tiền bảo hiểm không dễ chút nào nhưng tôi vẫn bỏ ra gần 500k để mua bảo hiểm vì tôi nghĩ khi hữu sự, có 1 cọng rơm để vớ lấy cũng còn hơn là không có gì. Các bạn không có ai hứa bảo kê, cũng không có nhiều tiền trong người nhưng sao lại không nghĩ đến chuyện mua bảo hiểm? Chả lẽ lại nghĩ mình là cát nhân thiên tướng sao?

Nhiều bạn hình như nghĩ Leader là người nhà trời hay sao ấy, có thể đáp ứng mọi mong muốn, có thể giải quyết mọi khó khăn, có thể đương đầu mọi rủi ro hộ cho bạn. Nói dại mồm, cứ cái kiểu như vậy, lỡ leader có mệnh hệ gì, có khi leader chưa chết các bạn đã tèo trước rồi vì chả biết trông cậy vào đâu.

... Rất nhiều những chuyện như vậy... may mà Trời thương, dù có 1 số sự cố nhưng cuối cùng mọi người cũng về đến nhà bình yên.

Lần này được bình yên, lần sau liệu có được như thế nữa không nếu không có sự thay đổi trong suy nghĩ và hành động?

Có thể các bạn trẻ cho tôi là con mèo già ốm yếu dặt dẹo nên khó tính, khắt khe; rằng toan tính cẩn thận quá cũng mất vui đi, phải có chút gì rủi ro, mạo hiểm thì mới thú vị...

Các bạn cũng có thể nói do mình đã già khụ, đã đi nước ngoài 10 lần, đã có nhiều hiểu biết và kinh nghiệm còn các bạn còn trẻ, chưa có kinh nghiệm gì...

Một người thân của mình có một câu mà chị ta thích nhắc đi nhắc lại “Người khôn học kinh nghiệm của người khác, người dại học kinh nghiệm từ sai sót của chính mình”. Và như vậy các bạn sẽ chọn vế nào? Chọn học từ người khác hay chọn học từ phương pháp thử và sai của chính mình? Nếu học của người khác thì học ở đâu? – Phuot.vn sinh ra chính là để cho mục đích chia sẻ kiến thức và kinh nghiệm đấy ạ. Tuy nhiên có bao nhiêu bạn cẩn thận đọc các bài viết liên quan đến địa điểm mà mình đi? Đọc các topic trong box “Kỹ năng, sức khoẻ và an toàn”?

Trước khi đi leader của nhóm đã gửi mail dặn dò rất kỹ những thứ phải chuẩn bị, phải mang theo, lịch trình chi tiết của chuyến đi, những điều cần chú ý... nhưng có bao nhiêu bạn nắm vững và thực hiện đúng?

Nếu chuyến đi thông đồng bén giọt, mọi chuyện thuận lợi thì ai cũng vui vẻ; khi có chuyện khó khăn vất vả thì chỉ có leader chạy ngược chạy xuôi như cờ lông công...

Khi ở nhà với mẹ, ở trong vòng tay bạn trai thì ngây thơ, vô tư là ưu điểm nhưng khi bước chân ra khỏi nhà, giang hồ hiểm ác không có khoan dung cho sự ngây thơ, vụng dại của bất kỳ ai cả; bất kỳ sự sơ xuất nào cũng đều phải trả giá, nhẹ thì trả giá bằng thời gian, tiền bạc, sức lực; nặng thì phải trả bằng sức khỏe, sự an toàn, thậm chí bằng tính mệnh.

Mình mong các bạn trẻ, nhất là các bạn mới đi phượt 1 vài lần đầu – dù không phải bạn nào mới đi cũng ngây thơ, cũng vô tư như thế - lưu ý đến những điều này một chút, trước là đảm bảo an toàn cho chính mình, sau là nhẹ gánh lo cho tập thể cùng đi và cho leader. Làm thế nào để mỗi chuyến đi đều tràn đầy niềm vui cho mọi người chứ không đong đầy lo âu của các leader vì làm leader có ra tiền ra bạc gì đâu; ôm rơm rặm bụng quá các leader trốn hết thì lấy ai tổ chức các chuyến đi đây?

(Viết đến đây lại nghĩ thương cho bạn Kevin leader của nhóm mình quá! :(()
 
Last edited:
Mình cũng chúa ghét cái loại đi không chuẩn bị kỹ càng tới đâu hay tới đó . Nhưng rồi tất cả sẽ phải trả giá thôi bạn , làm sao may mắn mãi được mà sự may mắn cũng đâu có đến với những kẻ ngu + nhác . Nếu có vậy thì bất công quá !
 
Rất là đồng cảm luôn (facepalm). Nhiều bạn lấy mấy kiểu dịp du lịch để khoe đồ, để chăm chăm chụp ảnh, rồi khoe khoang, tâm lý cái kiểu có tiền là phải sướng, ai cũng phải phục vụ mình không phải lo :mad:). Mình bị một lần đi trên thuyền, bạn nữ đòi hỏi các kiểu tiện nghi, đòi đi đây đi kia - trong khi lịch đã lên từ rất lâu rồi, lúc đấy thì chả bao giờ ý kiến ý cò - chỉ biết đóng tiền rồi phó mặc hết. Không được đáp ứng thì dỗi, tỏ vẻ nọ kia, thái độ với ông chủ thuyền. Đến một bến giữa chuyến ổng bỏ thuyền đi chơi mất gần tiếng +_+, cả đoàn chịu khổ :mad:). Ức chế hết cả người.

Đồ đạc thì đúng kiểu bạn đã nói, những thứ thiết yếu thì không có, toàn nào mũ nào áo nào kính thời trang các kiểu, balo thì đầy những thứ vô dụng, nặng đeo được một lúc thì la om xòm đòi nghỉ, người dính tí mồ hôi thì kêu giời cả lên đòi về đòi tắm đòi xức nước hoa. Cái kiểu này cứ đi đoàn đông thế nào cũng có ấy :<. Mình dần dần thích độc hành, hoặc đi nhóm tầm 5 người, quen nhau cả dễ nói chuyện dễ mắng ~X(.
 
Thực ra như các bạn ấy không thể nói là đi phượt được, chỉ nên nói là đi du lịch và nghỉ dưỡng.
Chứ đã đi phượt thì phải xác định chỉ nên mang những thứ thiết yếu và càng gọn nhẹ càng tốt. Bọn tớ đi có phương châm ai mang đồ đi thì phải tự vác, chứ không có kiểu mang rõ lắm xong bắt người khác vác cho. Nhưng không phải là không có sự chia sẻ
 
Cảm ơn bác Mèo Bay đã chia sẻ. Thực ra có một số bạn mới bước vào con đường phiêu lưu này nên còn nhiều chuyện bỡ ngỡ, nhiều tình huống chưa lường hết được. Chính vì vậy, leaders, những buổi off, những thông tin, thông báo và sự chuẩn bị chung là rất cần thiết. Tại buổi off, chúng ta sẽ làm quen, chia sẻ, phân công và thậm chí còn đặt ra các tình huống để nếu phải đối mặt thì không bỡ ngỡ. Ngoài ra, giúp đỡ nhau, cùng chia sẻ trong một chuyến phượt luôn là những kỷ niệm khó quên. Tôi cũng hay đi, thế mà có lần phải nhờ đến sự giúp đỡ của một cô bé, rất bé và sau đó chúng tôi thành bạn thân.
Rất mong các bạn nên xem topic này, chia sẻ và nhắc nhở nhau mỗi khi thành lập một chuyến đi để các chuyến đi của chúng ta ngày càng vui vẻ.
 
@Mèo bay: Cảm ơn bài viết rất bổ ích của Chị, rất nhiều điều bổ ích cho em và các bạn Phuoter.

Bản thân em khi đi công tác hoặc du lịch, điều đầu tiên em nghĩ đến là mua bảo hiểm , em có vài người bạn có thể bỏ ra những khoản tiền lớn để cafe, ăn uống, mua sắm nhưng nhất quyết không chịu mua bảo hiểm, em khuyên nên mua bảo hiểm thì nhận được câu hỏi " Chết rồi thì mua bảo hiểm được gì? dành tiền đó ăn, chơi cho sướng?!". Nhưng họ không biết rằng là khi đi du lịch ở nước ngoài nếu có bất kỳ sự cố xảy ra như : tai nạn, trễ chuyến bay, hủy chuyến bay, mất hành lý thì bảo hiểm sẽ hỗ trợ họ rất nhiều tuy không phải là tất cả.

Note: Em không phải là nhân viên bán bảo hiểm nhé :D.
 
Trong bài viết của chị mèo (chắc lớn tuổi hơn em quá) thấy có nhắc đến việc passport. Hình như theo ý chị là phải luôn luôn mang theo người là tốt nhất vì nếu cảnh sát hỏi thì show ra hoặc nếu gặp chuyện gì trên đường chẳng hạn... Nhưng em thì sau khi đọc cái vụ cách đây không lâu có 2 bạn trẻ Hongkong bị giựt giỏ xách và mất passport ở VN thì đâm ra cảnh giác, lúc nào đi đâu em cũng để passport ở khách sạn, bỏ vào vali khóa lại và nếu có tủ thì nhét vali vào tủ khóa tủ lại luôn. Em ko dám mang passport theo người nữa vì lỡ mất tiền thì em còn chịu đựng được (nhịn đói, nhịn khát, cùng lắm thì đi... xin hoặc làm trò gì đó để kiếm ra tiền), chứ mất passport thì tèo... Mà như chị nói là sợ cảnh sát hỏi thăm, vậy trong những lần đi du lịch chị có bao giờ bị cảnh sát hỏi thăm chưa (nhất là đi các nước nói tiếng Hoa hoặc nói thứ tiếng khác không phải tiếng Anh á)... Em thì chưa bao giờ mà em nghĩ nếu cảnh sát có hỏi thăm chắc em cũng hỏi thăm lại ổng luôn :p, còn cùng lắm làm căng quá thì em yêu cầu đc về khách sạn để lấy passport thôi... Chắc chắn ko có luật nào bỏ tù hay đánh, bắt, giết người ko mang passport theo mình nếu là người nước ngoài và ko vi phạm luật pháp cơ bản gì ở đất nước đó :p

Còn vụ tiền >>> vụ này là nan giải nhất luôn. Luôn luôn mang theo thì lâu lâu cũng sợ mất, ko mang theo cũng lại không yên tâm, nhưng cũng có đợt em để hơn 1000RM (tiền Malay) ở khách sạn trong mớ bầy hầy lộn xộn nhằm đánh lạc hướng và khóa tủ lại cẩn thận bằng ổ khóa của em.... Kết quả là vẫn ổn. Trên 4rum ko biết có ai đã có kinh nghiệm vụ mất tiền ở nước ngoài chưa (mất SẠCH) chẳng hạn, và lúc đó thì mọi người xoay xở thế nào????
 
Bạn Uttchan mến

Lo lắng của bạn về chuyện tiền và PP là hoàn toàn hợp lý; và cũng có những cách ứng xử khác nhau liên quan đến chuyện này. Quan điểm của cá nhân mình là "người đâu của đó". Có 3 thứ phải luôn dính trên người là tiền, hộ chiếu và ĐTDĐ. Do đó có 1 thứ rất cần có là cái ruột tượng dành cho khách du lịch. Trong đó có thể bỏ tiền, hộ chiếu, thẻ bảo hiểm du lịch. Quấn ruột tượng ở bụng dưới, tốt nhất là mặc loại quần lót lưng cao để kéo quần lót trùm qua 2/3 hay gần hết cái ruột tượng; sau đó mặc quần dài bên ngoài, thêm 1 lớp áo, 1 lớp áo khoác nữa thì trừ khi bị cướp khống chế, còn thì trộm đạo thông thường không thể sờ vào bụng dưới của bạn và qua ba bốn lần vải như thế mà bạn không biết được. Ngoài ra còn có thể dùng một túi nhỏ đeo trên cổ để cất hộ chiếu, giấy tờ và tiền. Nói ra thì kì cục nhưng có thể cho tiền vào 1 túi nhỏ rồi dùng kim băng cài vào mặt trong của quần lót, dấu trong áo ngực (he he, Triumph có 1 kiểu áo lót có 1 khe rất kín - vốn dùng để chứa miếng độn ngực - có thể dấu tiền vào rất khéo, thậm chí có cởi phăng ra cũng khó biết có tiền nhét trong đó cơ :D).

Dấu tiền và giấy tờ trong người rất là không thoải mái, hộ chiếu dày và cứng, tiền của các nước có tỉ giá thấp thì một món tiền không lớn mấy (nếu tính bằng $) cũng dày hàng đốt tay, chưa kể lỡ cầm phải tiền cũ nữa :D Mang theo bất tiện mà cũng có thể bị mất mát, dấu ở KS, thậm chí gửi két của KS cũng vẫn có thể bị mất. Thế nên mình chọn người đâu của đó vì:

+Khi đi máy bay, trong trường hợp khẩn cấp (máy bay đáp xuống biến, phải xuống máy bay bằng cầu trượt) bạn sẽ không được mang theo bất cứ thứ gì, kể cả giày guốc. Như vậy nếu tiền và hộ chiếu không có sẵn trên người, chả lẽ lúc nước sôi lửa bỏng bạn còn đủ bình tĩnh và có thời gian để lục balô lấy giấy tờ và tiền bạc ra, mà giả như lấy ra kịp thì trên người bạn có sẵn chỗ chắc chắn để cất không? Tương tự như vậy, các trường hợp di tản khẩn cấp trên tàu, xe công cộng, chỗ đông người cũng thế.

+Phỉ phui, nếu lỡ có bị chết trong các tai nạn, nếu chết cháy hay nổ tan xác thì không tính, nhưng nếu trên thi thể mình có đính luôn giấy tờ xác định nhân thân thì bản thân cũng đỡ phải xếp vào diện "xác chết không xác định danh tính" :D

Nếu xúi quẩy mà mất sạch hết tiền, chỉ có cách:

1-Mua bảo hiểm, trường hợp mất sạch hết tiền, bảo hiểm sẽ hỗ trợ một món tiền (nhỏ thôi) có thể sống qua vài ngày.

2-Nhờ thân nhân cấp tốc gửi tiền sang hỗ trợ (lưu ý: Western Union, Money Gram chỉ có thể cho phép chuyển tiền từ nước ngoài về VN mà không cho phép chuyển từ VN ra nước ngoài).

3-Rút tiền mặt bằng thẻ tín dụng (nếu không xui đến mức mất luôn cả thẻ)

4-Nhờ cảnh sát địa phương hướng dẫn để tìm sự giúp đỡ của các tổ chức, cá nhân từ thiện.

Do đó trong bất kỳ trường hợp nào, việc có vé máy bay khứ hồi rất quan trọng; người ta có thể cho bạn ở nhờ, cho bạn ăn ké, cho bạn đi nhờ xe... nhưng bảo có ai đó cho bạn năm bảy trăm $ mua vé máy bay về nước thì nghe chừng hơi khó có. Bên cạnh đó là chuyện mua bảo hiểm du lịch để phòng ngừa rủi ro. lưu ý khả năng hỗ trợ của công ty bảo hiểm phụ thuộc rất nhiều yếu tố nhưng việc chọn mua bảo hiểm của các tập đoàn bảo hiểm xuyên quốc gia vẫn tốt hơn vì họ đã xây dựng được mạng lưới hỗ trợ lớn rộng hơn.

P/S: Nếu Uttchan đi HK, Macau mà không luôn có hộ chiếu trong người thì có khả năng mang họa rất cao. Ở HK, chuyện CS quây 2 đầu phố và xét giấy tờ những người họ nghi ngờ có thể thấy thường xuyên và đáng buồn là các cô gái VN thường dễ bị họ chú ý hơn đấy :D

Đúng là không có luật nước nào trừng phạt chuyện khách du lịch không mang theo giấy tờ tuỳ thân nhưng họ hoàn toàn có thể tạm giam hành chính bạn 24h để xác minh chứ không phải lúc nào họ cũng rỗi rảnh dùng xe Limousine có chớp đèn xanh đỏ đưa bạn về khách sạn để bạn lấy HC trình cho họ xem đâu. Ở TQ, nhất là ở các tỉnh nhỏ, việc tìm được 1 vị CS có thể nói được tiếng Anh để nghe bạn lý sự chuyện không mang theo giấy tờ nghe chừng không dễ đâu :D
 
Last edited:
Khi đi công tác và du lịch, mình đều copy hộ chiếu và visa của nước mình đến và để trong hành lý xách tay, hành lý ký gởi, ba lô, áo khoác,... để đề phòng trường hợp bị cướp, bị trộm thì còn có các bản copy khi báo cảnh sát và bảo hiểm. Nếu trong trường hợp đi các nước có nguy hiểm cao thì nếu có người muốn kiểm tra hộ chiếu thì mình đưa bản copy cho họ kiểm tra (có một số kẻ giả dạng làm cảnh sát và khi mình đưa hộ chiếu thật thì chúng nó cầm luôn không trả lại và đòi tiền chuộc?,..... đây là kinh nghiệm của bạn mình ở Liên xô cũ truyền lại).

Mình luôn liệt kê nhóm máu, tên tuổi, người liên lạc khẩn cấp, thuốc bị dị ứng và thường để trong túi quần áo, ba lô và một card đeo trên người trong trường hợp mình bị tai nạn thì bệnh viện sẽ đỡ mất thời gian kiểm tra và chống bị sốc dị ứng khi tiêm khánh sinh,....

Tiền, hộ chiếu gốc, thẻ tín dụng mình làm giống Chị Mèo bay, chỉ để trong safety box của khách sạn nếu mình đi công tác ở các nước tiên tiến như Châu Âu, Nhật,.... còn nếu đi du lịch hoặc phượt thì mình ở guesthouse hoặc khách sạn bình dân và cách tốt nhất là " Đồng tiền đi liền khúc ruột":))
 
Chị mèo ơi nếu mà đeo cái ruột tượng theo như chị nói thì em làm ko được, bụng em đã bự ko thể nhét thêm cái đó cho bự thêm được :)). Còn đeo kim băng nhét vô mông hay vô áo thì vô phương vì em rất hay tung tăn bay nhảy >>> ko cẩn thận rớt vẫn hoàn rớt, có khi còn bị kim-châm-mông. Nếu mà đem theo passport phòng rớt máy bay thì có lẽ lúc đó em ko cần passport nữa cũng đc. Mà lúc nào đi máy bay em cũng cầm theo cái xắc tay nhỏ chứa passport và giấy tờ quan trọng riêng. Đặt trường hợp rớt máy bay em vẫn có thể cầm theo cái đó hoặc nếu hoảng loạn quá em cũng chả cần, em chỉ cần còn sống thôi :)). Còn tai nạn tàu, xe thì nếu passport ko ở cùng em có khi còn may mắn hơn >>> nó sẽ ko bị tổn hại gì. Phỉ phui mà gặp tai nạn thì trừ khi em mất trí nhớ, còn ko thì chắc em vẫn biết được mình là ai. Mà đã xui đến mức gặp tai nạn thì em cũng chả thèm quan tâm đến cái passport nữa. Còn đến độ mà chết luôn thì nói xui là chết cũng là chết (em và gia đình em là người vô thần), nếu ko có gì để nhận diện thì em cũng sẽ được chôn hoặc được hỏa táng thôi. Anw là thay vì như vậy em sẽ ráng học tập việc photo 1 bản passport nhét ở đâu đó để người ta ít ra có thể nhận diện em

Vụ nhét tiền thì em chắc chỉ học được chiêu nhét vô chỗ đệm áo ngực, mà chắc chỉ nhét được 2 tờ là giỏi lắm rồi... Mấy phương pháp còn lại đối với em nguy cơ mất cao hơn là còn...

Còn vụ đi TQ-HK-MC thường xuyên bị hỏi thăm passport thì để em đi xem sao đã, cũng tháng 10 này là em đi rồi :)
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
56,178
Bài viết
1,150,354
Members
189,939
Latest member
chuyengiatrimun
Back
Top