What's new

[Chia sẻ] Độc hành Lạng Sơn - Cao Bằng - Hà Giang

Gã sinh ra ở Nam Định, hơn 20 năm sống trên đất Bắc, thế mà chưa 1 lần đi tới những mảnh đất địa đầu Tổ quốc. Gã chỉ được ngắm cảnh núi non hùng vĩ, những màu sắc rực rỡ của hoa, của núi rừng, những lễ hội đậm bản sắc dân tộc...

Ở cái tuổi 33, gã quyết tâm làm 1 chuyến du hí miền núi cao kia, từ SG đáp chuyến bay ra HN, sau đó thuê xe máy và bắt đầu hành trình đi những con đường ít người đi. Vì lập dị, nên gã không thích đi trên con đường mà nhiều người đã đi, đến những nơi mà nhiều người đã đến, nếu vậy thì chỉ cần xem ảnh, xem clip youtube là đủ. Gã muốn khám phá, muốn trải nghiệm, dù có đánh đổi bằng cả sự nguy hiểm tới tính mạng.

Lịch trình đã đi của gã như sau (từ 22 - 27/10):
Ngày 1: HN - Đồng Đăng - Thất Khê

Ngày 2: từ Thất Khê đi đường Đội Cấn, nhập vào đường Tuần tra biên giới (trên bản đồ gọi tắt là Tuần Biên) - cửa khẩu Nà Nưa (trên bản đồ ghi là Pò Mã) - chạy theo đường Tuần Biên lên cửa khẩu Đức Long - đi xuyên đường tắt từ Nhà tưởng niệm chiến dịch biên giới - tới cửa khẩu Tà Lùng.
Từ Tà Lùng đi 1 con đường không tên nhưng ngắn nhất để tới Cách Linh - lại đi tiếp đường không tên để đi qua xã Triệu Ấu , xã Vinh Quy tới thị trấn Thanh Nhật (Hạ Lang) - dừng chân ngủ qua đêm ở nhà dân tại Minh Long
Ngày thứ 2 là ngày gã đi cực khổ nhất, gian nan nhất vì đi đúng đợt gió mùa đông bắc về, đường sá sình lầy tới mức phải dắt bộ xe với số 1, ngon thì chỉ là những đoạn cấp phối. Nhưng được độc hành trên con đường Tuần biên ngay sát biên giới thật sung sướng, mây mù, sương giăng đủ thứ...lại còn được thấy con dốc có chỉ số 15% cao nhất gã từng thấy, được gia đình chị giáo viên dân tộc cho ngủ qua đêm, 6-7h tối vượt núi băng rừng trong cơn mưa tầm tã, lạnh cóng....
Cuộc đời đi phượt độc hành của gã, chưa bao giờ có 1 trải nghiệm tuyệt vời đến thế, dù đã từng đi Trường Sơn Tây.

Ngày thứ 3: Minh Long - đi 10km ra thác Bản Giốc - đi QL3 qua Trùng Khánh về đèo Phục Mã - ngược lên Trà Lĩnh - tới Tổng Cót - còn cách hang Pắc Pó thì đường quá xấu, buộc phải quay về đường lộ DT 208 tới thị trấn Xuân Hòa, nhưng nhờ đoạn đường đấy mà gã được trải nghiệm 1 chuyến leo đèo đổ dốc trong tình trạng sương mù dày đặc ở thung lũng, luôn đi với số 1 - 2 để ghìm máy, đường thì bé, không có chắn barie, chỉ 1 chút lơ đãng cũng phải trả giá bằng mạng sống. Thật kích thích!
Từ Xuân Hòa, gã tới khu di tích Pắc Pó vào úc 5h30, là vị khách cuối cùng, nên chẳng có ai bán vé cho gã. Vào suối Lê Nin, ngồi 8 chuyện và xem các cậu công nhân sau giờ làm, ra suối tắm rửa và nhảy ùm xuống suối trong cái tiêt trời lạnh. Các cậu nói: ở đây cấm tắm, nhưng cái gì càng cấm càng muốn làm =))

Ngày thứ 4: từ Xuân Hòa - đi về phía cửa khẩu Sóc Hà - vượt qua đèo 15 tầng (gã đổ đèo trong tình trạng 1 tay lái, 1 tay cầm đt quay video). Trên cung đường này còn có 1 con đèo ngoằn nghòe không kém đèo 15 tầng (ở Nậm Hùm, Khuổi Sỏi), 10h sáng gã đi qua mà còn sương mù dày đặc. Nhưng khi đổ đèo, thoát khỏi làn sương giăng, mây phủ, đi qua khỏi con đường nằm giữa 2 vách đá, gã choáng váng khi cả 1 thung lũng tuyệt đẹp, yên bình hiện trong tầm mắt, nhà dân, ruộng bậc thang, mây trôi lừng lững ở sườn núi....khiến gã phải thốt lên: tiên cảnh.
Qua đèo 15 tầng là tới xã Khánh Xuân, cảnh sắc cũng rất đẹp. Đến ngày thứ 3, gã mới gặp lác đác vài phượt thủ, chủ yếu là Tây. Từ Bảo Lạc đi QL34 tới Mèo Vạc, riêng đoạn từ thủy điện Bảo Lâm 1 lên Mèo Vạc, thì đường xấu, có đoạn mà đường bị sụp xuống thành hố. càng gần tới Mèo Vạc thì cảnh càng đẹp. Ở những chỗ này gã thích đi chậm rãi để nhìn ngắm và thu hết vẻ đẹp của núi rừng vào trong mắt.
dù trời đã dần tối, nhưng gã vẫn cố đi tới View Point trên Mã Pì Lèng xem cảnh chiều buông rồi quay về Mèo Vạc nghỉ.

Ngày thứ 5: đi Mã Pì Lèng lúc 8h sáng hôm nay thời tiết đã có chút nắng, chiều lòng gã 1 phen, nên cũng được thưởng thức chút vẻ đẹp danh bất hư truyền của 1 trong tứ đại đỉnh đèo. Được anh chủ của tòa nhà đang xây ở View Point giới thiệu, gã phi xe lên con đường đi bộ, tới con suối thì vứt xe đấy đi bộ lên. Đi bộ được 2km chỉ có 1 mình, thấy trước mặt có dấu hiệu đá lở nên gã quay lại, tự nhủ lần sau sẽ chinh phục tới hết tượng đài.
Trong dự tính của gã là sẽ tới cột cờ Lũng Cú, nhưng sau khi tìm hiểu thông tin, biết được điểm Cực Bắc cần đi bộ thêm vài km nữa, khá vất vả nên gã quyết định sẽ đi ở lần tiếp theo. Chứ tới Lũng Cú và chụp ảnh thì dễ quá. Mà gã thì lại ko thích cái gì dễ :)).

Vòng từ Mã Pì Lèng về Đồng Văn - rẽ ngang đi Phó Bảng vì nghe nói nơi này còn giữ được vẻ cổ kính hơn phố cổ Đồng Văn, gã ngạc nhiên khi ngỡ đi vào thị trấn trên đất TQ, với những ngôi nhà dán đầy chữ Hán ngoài cửa. Tới thị trấn Yên Minh lúc 5h chiều, vì hôm sau là bay vào SG rồi nên gã quyết định phi xe về tp Hà Giang. Nếu ai đã từng đi con đường 100km này vào thời gian giống gã, chắc biết đường tệ thế nào, lại đi qua nhiều con đèo, con dốc. Gã lầm lì đi trong cơn mưa nặng hạt, mây mù, màn đêm che phủ, tìm kiếm những ánh đèn xe tải, xe máy để bám theo. 8h30 tối gã tới HG.

Ngày thứ 6: là quãng đường gần 300km từ HG về HN để kịp chuyến bay đêm.

Vẫn còn nhiều nơi chưa đi, còn nhiều nơi chưa đến, còn rất rất nhiều sự tiếc nuối để lại nơi núi rừng kia.

Hẹn gặp lại Tây Bắc vào tháng 3 năm sau, lần đó, gã sẽ không đi xe máy nữa, gã sẽ đi bộ, đi lang thang từ HN lên Tây Bắc. Gã sẽ đi bộ giống những người dân tộc kia lững thững rảo bước với bó củi trên lưng.
 
Thanks chia sẻ của chủ thớt, cũng muốn làm chuyến độc hành mà còn sợ không dám đi, chắc qua tết cũng làm chuyến Tây Bắc mới được
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
56,462
Bài viết
1,153,054
Members
190,097
Latest member
bonghongvu
Back
Top