What's new

Lập nghiệp trên vùng đất mới- ĐĂK LĂK

panda03

Phượt tử
579041_123090751175985_2025364471_n.jpg


Vào một ngày, bé con của mẹ 23 tuổi đã khóc đòi đi làm xa....

Con không vào Đà Nẵng, không đi Sài Gòn. Đi ngược lại với bạn bè, con lên Đăk Lăk, để được như 1 chú ngựa hoang, bay nhảy lên vùng đất mà mới nghe tên người ta thường liên tưởng đến những rừng núi, những rẫy cà phê hoang vu. Và chính vùng đất mà đến lớp 9 - khi anh Hai ra nhà mình học con mới biết về nó, để rồi ao ước, mơ mộng, rồi quyết định đậu đại học con sẽ đi thăm nó, và giờ đây là lập nghiệp ở đó.

Con biết mẹ đã khóc rất nhiều vì con, bé con của mẹ - một cô bé gốc Huế, ai cũng nghĩ nó rất yếu đuối, dịu dàng, trầm lặng như vùng đất nó sinh ra, nhưng từ bé con đã muốn làm theo ý mình, luôn luôn muốn tự lập muốn bước đi trên chân mình. Mẹ luôn đứng sau lưng, mẹ luôn sợ con sẽ bị ngã đau, với 1 chút trầy chân không là gì nhưng với mẹ vết trầy đó của con làm mẹ rất đau, và mẹ luôn muốn dang tay đỡ con. Con xin lỗi mẹ, con đã làm mẹ khóc rất nhiều vì con. Nhưng mẹ ơi, mẹ yên tâm, bé con của mẹ đã 23 tuổi rồi. Trong xóm đứa bằng tuổi cũng con đã có chồng 2 con rồi. Bé mèo của mẹ đã lớn lắm rồi, con không để bị ngã đau đâu, mẹ đừng lo lắng nhiều quá nha mẹ!!!

Lần đầu xa nhà, đó không phải là đi thực tập 2 tháng ở BÀ NÀ, để có thể nhớ nhà quá thì 1 tuần bắt xe ra ngủ với mẹ, cũng không phải được vào nhà dì chơi cả tháng tha hồ bay nhảy, mà là đi lập nghiệp ở vùng đất cách nhà hơn 300km, cũng không thể thích là bỏ về với mẹ được. Bé con của mẹ ham chơi lắm, từ nhỏ đã muốn đi rồi, mẹ hay nói tuổi ngựa toàn thích chạy ra khỏi nhà thôi :)). Nhưng mẹ biết không, con học được nhiều điều lắm. Cuộc sống bên ngoài, không phải như ở nhà, không thích thì có thể bỏ thịt mỡ sang cho ba ăn, không phải thịt gà chỉ có 2 cái đùi là của con, ngay cả 2 em cũng để dành cho con dù con đi đâu. Con đã biết dùng bếp gas, biết nấu cơm bằng bếp gas rồi đó mẹ, con cũng có năng khiếu nấu ăn phải không mẹ??? Con đã biết, mọi thứ đều phải tốn tiền, từ que tăm, sữa tắm, xà phòng giặt, bàn chải đánh răng, bông tắm, giấy vệ sinh, chổi quét nhà.... những thứ mà con luôn nghĩ nó có sẵn trong nhà, chỉ cần lấy ra dùng thôi. Nhưng mẹ biết không, tính lại nó cũng tốn nhiều tiền lắm, con đã biết cảm giác bị đói khi trong người không còn một ngàn nào để mua đồ ăn :((, có gạo nhưng không có bếp nấu :((. Con biết thương mẹ hơn khi ở nhà con chỉ việc đi chơi về rồi xuống bếp lấy cơm ăn, không quan tâm sao có được thức ăn, ... không thích ăn thì lại vung văng đòi món khác, ngày mai mẹ không nấu giống lại nhịn ăn, nhưng chiều thì đi ăn vặt lung tung. Còn ở đây, mọi thứ đều là tiền, con mà không ăn thì con đói, kén chọn là chết, cũng không thể đi ăn lung tung, vừa không no vừa tốn nhiều tiền hơn. Con cũng đã biết cách tính toán để làm sao có thể chi tiêu tốt cho cuộc sống của mình chứ không phải hết tiền là ngửa tay xin mẹ như ở nhà, có bao nhiêu hết bấy nhiêu rồi xin tiếp. Bây giờ mà vậy là mai con chết đói luôn mẹ ơi,...bé con mẹ lớn lắm rồi...mẹ yên tâm mẹ nha...CON YÊU MẸ LẮM, không phải con chỉ biết thương ba như mẹ nghĩ đâu :))

Vùng đất mới, có cái nắng, có cái gió
384255_123090811175979_1026142101_n.jpg

46260_123090377842689_1455888771_n.jpg
 
Last edited by a moderator:
Chào mừng em đến với Daklak. Hy vọng miền đất mới sẽ đem lại cho em nhiều trải nghiệm và thành đạt.

Daklak là điểm đến lập nghiệp của nhiều người phương xa, nhưng cũng lại không ít người Daklak đi bôn ba tứ xứ. Điển hình như chị đây, chả biết sao lọt sang tới tận đất Campuchia tới mấy năm hành tẩu giang hồ rồi. Cứ nhìn lượng xe khách đổ lên xuống trục QL 14 SGN -BMT hàng đêm mới thấy cái nhộn nhịp sôi động âm ỉ bên trong của dân Daklak (tất nhiên hậu quả đi kèm là các cung đường nát bét).

Viết tiếp đi em. Chị rất mong được cùng em chia sẻ những ngày tháng xa nhà. Bài viết của em rất xúc động. Nhưng những cái cảm nhận đầu tiên của một cô bé (mừ 23 tuổi còn bé gì chứ :D, bằng tuổi em chị đã tốt nghiệp ĐH và có em bé đầu tiên rồi ;)...) lần đầu rời vòng tay chiều chuộng của ba mẹ thì ở đâu cũng giống nhau hà. Chị đang mong chờ em viết về nơi chốn ấy,nơi mà có: "1 chú ngựa hoang, bay nhảy lên vùng đất mà mới nghe tên người ta thường liên tưởng đến những rừng núi, những rẫy cà phê hoang vu..." cơ.
Mong bài của em. Chúc công việc của em ngày càng phát triển. Nếu gặp gì khó khăn thì PM cho chị. Chí ít cũng có thể chia sẻ từ xa hoặc kiếm tạm cho em một bờ vai...ke ke.
 
Dạ, em cảm ơn chị, với mọi người, em cũng như mọi người, 23t, tốt nghiệp đại học và muốn bay nhảy, tuổi trẻ mà....Nhưng với ba mẹ, em luôn luôn nhỏ, luôn được gọi là bé, vào luôn lo lắng cho em. Em cảm ơn chị ủng hộ em.
 
Last edited by a moderator:
9286_104442359717518_1550556578_n.jpg


“Ta yêu nhau thì về Buôn Ma Thuột
Còn thuơng nhau thì về Buôn Ma Thuột “


Lời của một bài hát mình không nhớ tên nhưng nó luôn văng vẳng trong đầu, để rồi thỉnh thoảng khi nghe nhắc đến Buôn Ma Thuột hay ĐăkLăk thì miệng lại lẩm nhẩm ngân nga câu hát đó. Để rồi từ trong tiềm thức đã hình thành niềm ao ước được được đặt chân đến khám phá vùng đất ấy. Và rồi bằng vài chất xúc tác là một lời hứa với người anh thân thương nhất, là cái duyên bạn bè với một VĐV thi bắn nỏ của đội tuyển thi hội khỏe phù đổng toàn quốc của tỉnh ĐăkLak để 10 năm sau gặp lại, ngỡ ngàng nhận ra mọi chuyện như mới hôm qua. Là cái tình cờ với anh, một người chưa có định nghĩa là gì…, cùng với lời khẳng định em sẽ đi…em sẽ lên đó lập nghiệp và gặp anh…đó còn là tình yêu, sự thích thú, hào hứng của dư âm chuyến đi đầu tiên cách đây 2 năm lên vùng đất cao nguyên đầy nắng gió này để thực hiện lời hứa với anh với dì, với cậu mợ…

Để rồi giờ đây, khi mình đã thỏa mãn được khát khao khám phá, khát khao vùng vẫy trên vùng đây này, để cảm nhận được nhiều điều thú vị từ những cái nắng nóng vào giữa trưa nhưng không làm gay gắt khó chịu cùng với những cơn gió đủ mạnh để làm tung bay tóc ai khi chiều về…, và mưa- những cơn mưa bất chợt đến, hay những cơn mưa vào giữa đêm khuya đổ ào thật to để gột rửa đi những bụi bặm, những bực bội của một ngày, để rồi sáng mai lại thấy những ánh nắng lấp lánh, trong veo của bình minh, hay những cái lạnh của đêm, của sáng sớm đủ để làm cho mình phải run rẩy mặc thêm áo khi đi bộ trên vỉa hè .

Ở đó còn có nhiều điều thú vị về có người về cuộc sống nơi đây để rồi khi nhìn lại mình vẫn không hối hận khi quyết định đi ngược để đến với vùng đất này, mặc dù nơi đó bây giờ không có anh hai, nơi đó thỉnh thoảng 1 tuần nửa tháng anh mới xuất hiện 15p để biết em vẫn còn ở đây, nơi đó chỉ gặp được bạn 2-3 lần rồi bạn lại đi con đường của bạn. Nhưng nơi đó mình gặp được những con người mới, những người bạn mới, cuộc sống mới, như 1 cánh cửa mới được mở ra để mình khám phá, học hỏi, trải nghiệm những cái gì gọi là “đất lạ”, là tự lập, là những lo lắng cho ngày mai, là niềm vui được mở rộng tầm mắt, thu kiến thức từ cuộc sống, là những bài học vỡ lòng cho những bước chân đầu tiên vào trường Đời…..YÊU YÊU LẮM VÙNG ĐẤT MỚI - ĐĂkLĂK.
 
Last edited by a moderator:
Chúc bạn vui vẻ và hạnh phúc với vùng đất mà bạn đã chọn. Mình cũng thích ĐakLak lắm nhưng là con gái ĐakLak thôi ^^
 
Cố lên bạn nhé, đam mê và sự cố gắng sẽ dẫn tới thành công. Mong một ngày không xa được thấy bạn thành đạt hơn bây giờ nhiều nhiều.
 
Sau nhưng tháng cố gắng mình đã trở thành 1 trong những admin của fanpage lớn nhất của Đăk LĂk, và là Mod của forum www.bmtvn.com cảm ơn mọi người đã quan tâm ủng hộ mình.....:L:L:L(kiss)
Khoe với cả nhà cho vui... vì laptop hư rồi nên không online được :((
536787_112336652261422_2121726131_n.jpg
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
56,434
Bài viết
1,152,782
Members
190,080
Latest member
Cuadep
Back
Top