What's new

[Chia sẻ] Ngẫu hứng Thái Lan

Mình đi Thái một số lần, nhưng chưa từng bước chân khỏi Bangkok. Đắn đo mãi cuối cùng cũng quyết định xin nghỉ thêm vài ngày sau công tác để đi chơi xa cho thỏa thích.
Sau một hồi nghiên cứu, shortlist được miền Bắc (núi) và miền Nam (biển) vốn dân miền biển nên ngay từ đầu mình đã nghiêng về phía miền nam. Sau một hồi hỏi ý kiến một anh bạn (puppy love)đang sống ở Chiangmai, quyết định hẳn là đi miền nam vì miền bắc tuy núi non đẹp, lại có bạn dẫn đường, nhưng anh ấy chuẩn bị lấy vợ mất rồi...

Vậy là dứt khoát thôi miền Bắc, trong đầu có ý tưởng là đi Phuket và Krabi, lướt net một hồi lại tìm thêm được Phi Phi Island, nơi anh Leo Dicaprio đóng phim the Beach.

Đùng một cái trước ngày đi một vài ngày, đứa bạn dự định đi cùng hủy hẹn, vì công việc bận rộn, vì tình hình kinh tế thế giới khó khăn, không nghỉ phép được. Mình lên máy bay đi Thái với tâm trạng buồn hiu hắt, băn khoăn nghĩ không lẽ đi lang thang ở đất Thái một mình. Đứng chờ boarding ở Tân Sơn Nhất vẫn còn gọi điện tâm sự với đứa bỏ rơi mình,"không có cậu tớ cũng chẳng đi làm gì, mà tớ cũng đã buồn plan cụ thể đâu mà đi chứ"

Máy bay hạ cánh Suvarnabhumi lúc 12h đêm, chưa kịp định thần thì điện thoại khách hàng đã vang lên réo rắt, thế là một tay cầm điện thoại, một tay kéo vali lủi thủi đi theo bác sếp ra xe, trên cổ vẫn còn khoác cái chăn màu tím của Thái air, lu bu quên cả chuyện đổi tiền đô sang bath. Hôm sau bác sếp bảo, mày không cần đổi tiền bath đâu, mày đi với tao thi tao trả hết ấy mà, nếu cần thì văn phòng Thái ứng thêm cho mày. Nói xong bác đưa cho mình 1500 bath, gọi là dằn túi trước.

Ngày đầu tiên toàn là công việc, mình tham dự hội thảo ở một trung tâm triển lãm hội nghị xa trung tâm Bangkok. Tưởng là nơi heo hút, hóa ra là một trung tâm to đùng, lớn hơn tất cả trung tâm triển lãm tại Sài Gòn với đầy đủ tiện nghi. Ở đây dành riêng phần lớn của một tầng làm khu ẩm thực, với đủ món ăn Thái, Ấn, Ý, Miến Điện... Khách tham dự hội nghị phải mua thẻ từ (100-200 baht), chọn món nào quẹt thẻ món đó, ăn xong thì cầm thẻ ra đổi tiền thối. Hình thức bán đồ ăn này có vẻ phổ biến ở Bangkok, lần trước lên MBK cũng thấy có một khu tương tư. Mình ăn một bữa bình dân nhưng cực kỳ ngon lành mà chỉ tốn khoản 50-60 baht. Đến chiều hết việc, bác sếp lịch sự (chắc là xã giao thôi) hỏi mày có muốn đi ăn với vài người trong văn phòng không? Mình khẳng khái trả lời,"tao có kế hoạch rồi", lòng nghĩ tối này mình sẽ have fun ở Sirocco... :)

Sirocco: 6h chiều về đến khách sạn, chị admin vẫn chưa gởi thêm tiền baht. Chỉ mất 2s để mình quyết định 1500 baht là đủ rồi, vì một bữa trưa ngon lành chỉ mất có 50 baht thôi mà... Với 1500 baht, và một số USD, một số VND, mình hăng hái bước lên Sirocco, cách khách sạn một block nhà.
Sirocco là tên một quán bar và nhà hàng nổi tiếng bật nhất ở Bangkok. Ăn chỗ này thường phải đặt trước mới có chỗ và nên xem trước dự báo thời tiết vì đây là nhà hàng bar ngoài trời. Lẽ ra theo lịch bác sếp mình sẽ mời khách hàng tại Sirocco, nhưng sau đó phát hiện em khách hàng ăn chay nên chuyển sang chỗ khác. Thế là mình phải bỏ tiền túi lên chỗ này, hic... Bao nhiêu quan ngại về tiền bạc biến mất ngay khi mình bước chân ra khỏi thang máy tầng 54 của tòa nhà State Building, nơi Sirocco tọa lạc. Tất cả mọi tính toán bay đi khi trước mắt mình hiện ra view nhìn đẹp tuyệt vời của Sirocco, nhất là vào một đêm trăng rằm rực rỡ.
3347486496_a88dac5aa1.jpg
 
Sirocco là một quần thể gồm một bar và restaurant dưới một mái nhà vòm (the Dome), gọi là Distil. Distil có vách tường bằng kính nên mới bước ra khỏi thang máy đã có thể thấy Bangkok lấp lánh ánh đèn đêm.

3347456652_a55fb107be_b.jpg


Nhưng cảm giác tuyệt vời nhất là khi bạn mở cửa Distil bước ra ngoài, lúc đấy dường như không còn gì ngăn cách bạn với thành phố rực rỡ ánh đèn xung quanh. Không có hàng rào, vách kính, lan can cản tầm mắt khi bạn khi bước chân trên những bậc thang ngoài trời để xuống tầng 53, nơi có Sirocco restaurant và Sirocco Sky Bar. Mình rất may mắn được bước đi trên những bậc thang đó vào ngày rằm, khi mặt trăng tròn sáng lung linh vừa ngang tầm mắt, trời trong xanh, gió thổi lồng lộng và có cả Bangkok xinh đẹp ở dưới chân.

Dự tính là chỉ uống và ngắm cảnh, nhưng khi chị phục vụ nói có một bàn trống cho mình ở vị trí đẹp, thế là trong khi hứng chí nghĩ rằng hôm nay mình may mắn gấp đôi không đặt chỗ vẫn có bàn, book luôn bàn đấy. Động tác thứ hai sau khi ngồi xuống ghế là rút máy ảnh ra bắn tỉa. Chưa kịp tác nghiệp gì thì chị gái quản lý người Thái đã nhắc nhở, "sorry miss, no photo allowed here"..."Nhưng em bắn mặt trăng xa tít kia mà, chứ có chụp ảnh thực khách đâu? "..."sorry miss, bắn mặt trăng thì miss có thể ra Sky bar ở đằng kia". Ừ thôi mình order thức ăn xong rồi ra Sky bar chụp ảnh trong khi chờ vậy.

Sky Bar được bao quanh bởi một hàng lan can bằng kính hình bán nguyệt (hay là bán ovan, kg chắc nữa) giống như một vọng cảnh đài vậy. Ngoài một quầy pha chế nhỏ ở giữa, tuyệt nhiên không có ghế vì diện tích nhỏ. Mình đến lúc khoảng 8h kém nhưng cũng khá đông các bạn tây rồi. Tuy bé nhỏ nhưng mình vẫn bon chen kiếm chỗ đứng tốt để tựa máy ảnh (tại không có tripod mà). Tuy nhiên phải nói là view Bangkok từ Skybar này đẹp tuyệt vời, có đủ cả building, sky road, sông....

Nhà cửa thì trông thế này:

3346657407_e5239721ea_b.jpg


Đường xá thì trông thế này:

3347482534_7baf66303f_b.jpg


Sông thì trông thế này:

3347471258_f9bae2336b_b.jpg


Chỗ đứng lãng mạn nhất ở Sky Bar (đứng ở đây giống như là đứng ở mũi tàu Titanic của Jack và Rose vậy)

3346653547_8d12219830_b.jpg


Khi mình đến thì chỗ này bị chiếm giữ bởi một anh uống rượu một mình, mặt mày cực buồn đời. Mình nghĩ chỗ này nên giành cho couple, không thì nên để cho mình chụp ảnh, chứ thất tình chỗ này thì phí nên quyết chí lấn chỗ anh chàng... Sau một hồi thấy mình nhiệt tình tác nghiệp quá nên chàng nhường chỗ bỏ đi. Tuy nhiên, chiếm giữ vị trí đắc địa đươc một lúc, chụp ảnh cũng thỏa mãn phần nào rồi thì lại thấy buồn, giá mà mình có thể đứng ở đây với ai đó, hay chí ít là có can đảm rút điện thoại gọi người đó để chia sẽ thì hay biết mấy...
 
Hic, Bangkok cũng lung linh ghê răng quá ha.

Thảo nào có những thông tin nói rằng Hà Nội vài chục năm nữa mới có thể bằng đương Bangkok (bây giờ).

Hic.
 
Quá "phê" luôn. E đến BK mấy lần rùi mà chưa lần nào biết tới chỗ view này. Lần tới E phải mò lên mới được.
 
Nhà hàng Sirocco: mãi chụp ảnh ở Sky bar, mình quên bẵng mất bữa tối đã order...bỗng nhiên một anh phục vụ (handsome cực) đến bảo rằng món soup đã sẵn sàng. "Thanks, I'll be right there!", nhưng mắt vẫn dán vào máy ảnh.Khoảng 5 phút sau, anh quay lại nhắc, "your soup is waiting", lần này mình năn nỉ "anh cho thêm 5 phút nhé :)"... Một lúc sau (chắc là quá 5 phút rồi), hình như anh chàng mất kiên nhẫn nên lại đến vừa sorry, vừa năn nỉ bằng một thứ tiếng Anh kiểu Thái nhẹ nhàng nhất, " Missss, you should eat now, your soup is getting cold" . Đến nước này thì thôi mình chịu thua đi ăn vậy...
Starter là soup tôm hùm, main course là gà xốt nấm rừng kiểu Pháp. Cả hai đều rất ngon, nhưng thứ thích nhất lại là một thìa sorbet chanh (miễn phí), thơm mùi tắc/quất, ngọt đằm thắm và chua dịu dàng, được phục vụ giữa hai món chính. Hậu quả là mình gọi thêm một đĩa sorbet tráng miệng to vật vã (ah ở THái người ta dùng từ sherbet nhiều hơn thì phải, gọi sorbet kg ai hiểu)
Sirocco còn ấn tượng với mình với một thứ khác, cũng ngang ngữa với món sorbet chanh tuyệt vời: hóa đơn 2900 baht :) Thế mới biết cái logic lấy 50 baht một bữa ăn bình dân làm chuẩn của mình sai khủng khiếp. Thanh toán bằng cách nào đây? Hỏi ra mới biết người Thái không nhận thanh toán tiền đô, cho nên số đô mang theo xem như vô dụng. Gọi điện cầu cứu sếp thì nhục quá, cuối cùng đành lấy thẻ tín dụng ra xài, trong lòng cầu trời khấn phật ngân hàng chưa đóng tài khoản của mình vì tháng trước lười chưa thanh toán tiền mua account Flickr. :( 5 phút sau: Phew, cuối cùng mình cũng biết trời phật có thương mình.

Nói tóm lại, nếu bạn đi Bangkok, thì Sirocco là một điểm nên đến (với mình là phải đến) để thấy một Bangkok hiện đại, rực rỡ như thế nào. Giá cả đắt đỏ, nhưng nếu chỉ đến Skybar ngắm cảnh và uống nước thì không đến nỗi nào so với cái khung cảnh tuyệt vời mà mình được tận hưởng (sau đó mình có gọi thêm một ly Coca ở Distil bar view point, giá là 365 baht). Nên đến Sirocco vào ngày đẹp trời,có trăng rằm, và nên đi cùng với a very handsome man/ very pretty woman là tốt nhất. Bởi vì Sirocco có thể lãng mạn đến mức người ta sẽ muốn cầu hôn bạn, còn nếu mà họ không làm thế thì rất có thể bạn sẽ muốn bỏ cái tôi của mình đi để cầu hôn người đó.

Website của Sirocco: http://www.thedomebkk.com/web/sirc_gallery_01main.html
Trong hình là Sirocco restaurant, và Skybar (hình tròn)
P.S: ở đây chỉ được chụp hình từ Skybar và Distil viewing point.
Nên đến sớm để có vị trí tốt, và được ngắm hoàng hôn.
 
Last edited:
Ngày thứ 2 ở Bangkok: hẹn gặp khách hàng ăn tối lúc 8h pm ở Long Table club. Kết thúc công việc ở trung tâm triển lãm lúc 5:30 pm, dự định lấy taxi quay về khách sạn để đi chung với sếp, thế nhưng vừa bước ra cổng trung tâm triển lãm thì thấy cả một biển người đứng ngồi lố nhố,... tất cả đều đang đợi taxi vào trung tâm thành phố.
Phải công nhận rằng người Thái làm dịch vụ rất chu đáo. Đa số những nhà hàng, khách sạn, trung tâm triển lãm mình đi đều có bộ phận điều phối xe taxi , bước ra cổng sẽ có người hỏi mình đi đâu, gọi xe taxi đến, nói với tài xế nơi đến và viết màu và biển số taxi lên một tấm card có địa chỉ khách sạn/nhà hàng để đề phòng mình cần khiếu nại hay liên hệ với taxi đó sau này. Ở trung tâm triển lãm mình làm việc cũng tổ chức như vậy. Theo lời của bác nhân viên điều phối, chiều hôm đó có kẹt xe lớn trên đường vào trung tâm Bangkok nên xe taxi không đến đón khách được. Tất cả mọi người đều phải lấy số thứ tự và chờ taxi đến. Trong khi mình đang nói chuyện bác này thì họ đã phát số thứ tự đến khoảng 956-957... hic. Mình hỏi ngay thế có trạm Sky train nào gần không thì bác ấy chỉ vào một hàng người dài loằng ngoằn ở xa xa nói mấy người đó đang chờ shuttle bus đến sky train station gần nhất cách đó 10 phút. Taxi hay shuttle bus? Hmmm ít nhất thì cũng chỉ có max 100 người chờ bus, mà ít nhất mình cũng thấy một chiếc bus đang chạy đến, thế là quyết định bỏ taxi, ra xếp hàng chờ shuttle bus đi đến trạm sky train. Trong khi xếp hàng thế là lân la nói chuyện với 3 bác già, 1 Pháp, 1 Bỉ, 1 Hà Lan. Tám đủ thứ chuyện trên đời từ chocolate Bỉ, đến quán bar Appocalipse ở Saigon... đến 6:45 thì cũng gần đến lượt mình lên shuttle bus. Nhưng đau khổ thay, cái xe bus bị hỏng phải chờ sửa chữa. Từ loa phóng thanh đằng xa, thấy bên điều phối taxi gọi đến số 630, thế là 2 bác Hà Lan và Pháp mững rỡ ra mặt, khoe 2 cái thẻ chờ số 635,636, quay lại chào mình rồi xách vali đi mất. Nhìn cái xe bus hỏng mà trong lòng ấm ức, tự hỏi sao mình ngốc thế, không thủ luôn một cái thẻ chờ taxi để đề phòng không có bus. Bạn già Bỉ bên cạnh an ủi, tao cũng có thẻ taxi nè, nhưng tao không đi đâu, kẹt xe thế thì chắc gì xe bọn nó vào thành phố được, sky train là tốt nhất... Cũng hên, 10 phút sau xe chữa xong, mình thở phào nhẹ nhõm rút điện thoại hỏi sếp Long table ở đâu để mình đến thẳng, vì không có thời gian về khách sạn nữa.


Long table club: một nơi đẹp để ngắm Bangkok về đêm:

3363372366_88a032b400.jpg
 
Các bác đi Krabi rồi có thể share cho em ít thông tin là nên ở hotel/resort nào không ạ (kiểu pre-honeymoon) ? Rồi ăn chơi nhảy múa, thuê thuyền đi loanh quanh các đảo giá cả và địa điểm là bao nhiêu để em còn chuẩn bị tinh thần và hầu bao ạ.

Cảm ơn các bác nhiều nhiều .
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
56,195
Bài viết
1,150,501
Members
189,952
Latest member
Xelubeouu
Back
Top