Từ Tô Múa ra Mường Tè thì vướng ở chỗ bùn bắt đầu dính. Nó dính chặt, dính bết vào xe không thể nào dắt nổi chứ đừng nói đi. Cứ khoảng 15m lại ngưng để chọc đất cho bánh xe còn có thể quay. Tầm 3km như vậy thì đến chỗ thác nước. Từ đây lại mưa và ...sương mù. Sương mù mịt. Mù mịt đến mức có kẻ không thể đi nổi, phải ngừng lại thay xế. Cả bọn, 15 cái xe "lầm lũi" đi trong đêm đen, con đường thì dốc quanh co, vực chắc là rất sâu, sâu hun hút....Thực sự về sau này, tôi cứ băn khoăn là không hiểu sức mạnh ở đâu mà chúng tôi cũng "lết" ra được tới Mộc Châu mà người vẫn còn lành lặn ....
Đây. Đây là con đường xuống dốc chúng tôi đi trong sương mù. Cái ảnh này là trong chuyến đi Phù Yên tôi chụp lại .... Lần ấy, cứ tự hỏi: Nếu mà đêm đó nhỡ không may có kẻ nào "lộn nhào" xuống cái vực kia chả biết rồi sẽ ra sao nhỉ?!!!
------------------------------------------------
Ông chủ quán 46 rót chén nước nóng hổi mời chúng tôi uống. Câu chuyện lan man từ chuyện ngày đi Song Khủa đến chuyện hoa Đào rừng tết năm ngoái, rồi tôi bỗng hỏi:
- Này bác! Hồi này Loóng Luông đã đỡ vụ buôn heroin chưa ?!
- Ối giời! Vừa bắt khoảng hơn 10 người bác ạ. Cả Xã đội trưởng và con ông Chủ tịch xã. Năm ngoái xã này có 5 án tử hình. Cả dân H'mong lẫn dân Kinh.....
- Thế tổng xã này bao nhiêu người dính án tử?
- Để tôi tính thử: 1..2..3.. Khoảng hơn 10 người....
- Kinh thế?! Thế mà vẫn không giảm à?
- Giảm cái gì ... Có tăng thì có. Bác bảo lợi nhuận thế thằng nào chả ham. Nó làm vất vả nương sắn cả năm may được 7 triệu. Chỉ cần đi 1 chuyến là "ẵm" số tiền làm cả 20 năm gộp lại...
Mắt anh ta tự nhiên "tối sầm" lại và giọng chợt u hoài ...
- Có lần em còn biết có người đến nhà em ăn uống xong xin ngủ lại. Tối uống nước cứ dò hỏi em đường nào vào biên giới. Em nhìn phát biết ngay dân buôn hàng. Nói thật, chính em cũng được các anh CA dặn ... Nhưng em không muốn làm cái "trò" đó. Đêm ấy, em nói thẳng: Các anh về đi, không "vào" được đâu. Có "vào" được thì chắc không thoát nổi về đến Hòa Bình.... Em ở đây, thật ra lo lắng lắm. Con cái gửi hết về quê chứ không dám để ở đây...
- Hồi trước bác có kể cho tôi là dân trong xã này có khoảng 7 bản và gần 1000 người, 75% là dân H'mong mà có tới hơn 20 chiếc xe Lancruise, Camry 3.0, Prado... Giờ còn như vậy?
- Còn chứ. Có thằng chỉ "cưỡi" Lancruise đi uống rượu cả ngày. Giờ vãn xe Camry, nhưng có Lexus tới mấy chiếc ... Bác bảo: dân ở đây chỉ làm ruộng, buôn bán mở quán như tụi em lãi được bao nhiêu mà sắm xe ... Chỉ có hàng thôi ...
Tôi ngừng lại. Nhìn ra đêm đen. Trong cái màn đêm đen kịt lạnh cắt da, cắt thịt kia, rì rầm tiếng xe và ánh đèn vàng vọt ngoằn nghèo leo dốc chui vào rừng sâu