What's new

[ Tháng 10 ] Miền Xa Hà Giang

1. Đôi dòng sẻ chia.

Chuyến đi đã được thực hiện từ vài tháng trước đây. Nhưng khi trở về ai nấy trong đoàn người cũng tất bật lo cho cuộc sống và công việc nên vô tình nó đã chìm vào lãng quên. Nay, tự dưng ngồi nhắc lại chuyện cũ. Thấy nhiều kỉ niệm và ít thông tin dành cho mọi người. Nên mình vội lên đây mà viết vài dòng gửi cho các bạn mình.

Chuyện đi Hà Giang với riêng mình là một chuyến đi thật đáng nhớ và trân trọng. Từ những ngày biết anh King247 bên một 4f khác trong một câu chuyện cũng từ Hà Giang. Nhưng qua tay viết của một người trung tuổi nên có phần khác biết đến nhiều người mà mình đã đọc qua. Nên tự đó mà mình yêu Hà Giang. Và muốn thực hiện một chuyến đi này, để được gặp bao nhiêu con người mà mình muốn gặp. Để được thăm bao nhiêu mãnh đất mà mình muốn đặt chân đến.

Từ Bến Tre xa xôi, mình đã đi xe đò của địa phương từ 2h sáng. Để thực hiện chuyến bay ra Hà Nội. Thật ra, đến giờ mình cũng thầm nghĩ, những người con ở miền Nam khi được ra đất Bắc đều mang một tâm trạng chung là đầy háo hức và tươi vui. Bởi ra Bắc là đi thăm Hà Nội, đi thăm văn hóa, đi thăm những vùng địa sử mà chỉ được xem qua truyền hình vô tuyến hoặc văn hóa phẩm mà thôi.

Cùng lúc mình đang trên bầu trời xanh thẳm. Thì các bạn trong đoàn cũng đang từ từ di chuyển từ khắp mọi miền trên đất nước về tới đầu cầu Hà Nội. Nơi mà tập trung cả đoàn trong chuyến đi của ngày hôm đó. Mà hầu như tất cả chuyến đi đều bắt đầu từ chữ ''Duyên''. Không duyên sẽ không tìm được nhau. Không duyên sẽ không thể nào cùng nhau đi chung những ngày còn lại trên những cung đường đầy cam go với sức lái có hạn của những người quanh năm chỉ sống với sông, với nước, với con đò, cây lúa ở vùng đồng bằng châu thổ.

-----------------------------------------------------------------------------

Anh Dũng là người thương đoàn nhất dù không tham gia trong giây phút cuối cùng. Nhưng hôm đó anh cũng ráng thu xếp chuyện nhà, chuyện công việc để đến thăm mọi người. Để cạn uống cùng mọi người những ly nước cuối cùng trước giờ lên xe trước cổng ở bến xe Mỹ Đình.

Anh Hiếu, là người tự dưng đâu lại gọi mình trước đêm ra Hà Nội. Rồi lại là người tham gia trong chuyến đi vào những giây phút cuối cùng. Rồi lại là người kiểu công chức đi du lịch. Rồi lại bị cái tính trẻ con của mình để nhìn anh với ánh mắt thật đáng ghét. Rồi những giây phút cuối cùng trước khi kết thúc chuyến đi. Mình đã ôm chầm lấy anh, nắm chặt tay anh và nói: Chúng ta còn phải gặp nhau nữa (!).

Thành công còn phải nhắc đến chị Liên từ Nghệ An. Chị Oanh là người Sài Gòn ( và cũng mất tích từ sau chuyến đi hôm đó, vì chị không tham gia những ứng dụng trên mạng ). Anh Quang người Quảng Trị. Chị Thu Hạ từ Hải Phòng sau khi nghỉ việc từ Sài Gòn cũng đã bay về Hà Nội tham gia cùng mọi người. Chỉ có Vân người Quảng Bình, là chữ ''Duyên'' cuối cùng của đoàn, khi mua vé máy bay vào những giờ cuối cùng trước chuyến đi. Và khi xe đã khởi hành thì Vân vừa đáp xuống sân bay Nội Bài. Và mọi người gặp cô ấy, trước ngã 3 đường về Vĩnh Phúc.

Hình như mọi thứ trong cuộc đời này đều có sự sắp đặt sẵn. Dù cả trong những chuyến đi vu vơ tự phát như thế nào. Và nếu biết thương yêu nhau, bỏ xa những điều cá biệt của riêng mình. Thì chuyến đi sẽ thành công là đều ''không thể'' tránh khỏi. Chúng mình có những yếu tố đó, nên mọi người đã thành công. Bởi mọi người biết đoàn kết và lắng nghe nhau trong những ngày còn lại trong một hành trình đầy hào hứng và mới mẻ.

10157147_705900189480108_6710695535531907213_n.jpg


Cả đoàn trước những bông hoa Tam Giác Mạc tại làng văn hóa Lũng Cẩm Trên.

10347641_758324280904365_5352880124406416033_n.jpg


Đường đi ơi !!! Xin đừng quá hiểm trở.

10485796_724325474304246_699313293093720913_n.jpg


Đây Thượng Tân, nơi gặp gỡ với những người sống cùng ''lũ dữ''

10432556_724325690970891_8347553477599284392_n.jpg


Nghĩ chén canh Đắng mà thương tình cảm dạt dào của những người bị địa lý chia cắt cho ngàn dặm trở nên xa xôi.
 
2. Lên Đường Tới Miền Xa.

Chuyến xe bắt đầu lăn bánh cũng là chuyến xe cuối cùng của nhà xe Hải Vân chạy tuyến Hà Nội - Hà Giang. Người đã nằm chật kín từ trên tầng xuống mặt sàn. Đoàn thì do đặt vé xe từ rất lâu, nhờ chị Liên trong đoàn đến tận nhà xe Hải Vân đóng tiền cọc nên không lo vụ vé. Vừa leo lên xe được ít phút thì xe cũng bắt đầu khởi hành. Cả đoàn thật hào hứng nhưng cũng lo âu vì còn Vân và một anh trong đoàn chưa lên được xe. Cho đến khi xe chạy hơn 30' thì đến ngã 3 đường về Vĩnh Phúc, thì thấy Vân đang đứng quơ tay ra hiệu, và bước lên xe cùng mọi người. Do đã lên xe và có nhiều người nên cả đoàn cũng không tiện làm quen. Mạnh ai nấy ngủ để dành sức khỏe cho ngày mai thật vững tay lái. Cho đến khi dừng ở một trạm dừng chân hình như tại Phú Thọ, thì đoàn nâng nhẹ chén trà để hỏi thăm sức khỏe cùng nhau. Rồi trở lại xe và ngủ mơ màng trong màn đêm phủ kín sương bên ô cửa sổ. Cho đến khi xe dừng lại trước bến xe thành phố Hà Giang. Thì đồng hồ điểm chỉ gần 4h sáng.

Cả đoàn thống nhất với nhau là sẽ ngồi chờ ở đấy, uống trà, linh tinh các thứ cho đến sáng rồi đi đến chổ thuê xe máy. Vì còn sớm cứ sợ làm phiền người ta thì thật là không hay. Chờ một hồi lâu thì có cảm giác không yên, nên cả đoàn quyết định hỏi thăm đường rồi tản bộ đến nhà người dân mà hứa là sẽ cho thuê xe. Ký ức lưu mờ nên chẳng còn nhớ địa chỉ. Khi mơ hồ nhớ rằng, đi qua một bưu điện rất to, rồi thì quẹo phải qua một cái chợ, thì gặp một cây cầu rất to và dài bắt qua một dòng sông sâu. Ở đó người ta tập thể dục rất đông. Thế là cứ một đường thẳng rồi đi mãi cho đến gặp ngã 3 đèn xanh-đỏ, thì quẹo trái vào một trường trung học của thành phố. Gần đó có một con hẻm nhỏ, đi sâu vào khoảng độ vài trăm mét thì cô chủ nhà ra đón.

Đàn ông thì nhận xe máy, kiểm tra làm giấy tờ các thứ. Mình thì thu tiền để đóng tiền cọc. Các chị thì đi làm vệ sinh cá nhân trước. Cứ thế mà thay phiên, trò chuyện cho không khí tươi vui, mang đầy nhiệt huyết của một ngày mới, của một cung đường mới. Khi đã xong mọi việc thì cũng gần 7h sáng. Cả đoàn rất hài lòng với cung cách phục vụ của cô chủ. Xe cộ và các thứ thì còn rất tốt. Mọi người trong đoàn ai cũng vừa lòng. Cô còn chỉ cho mọi người chổ bán phở ngon. Thế là cả đoàn chạy thẳng về đó để ăn sáng trước khi lên đường.

Chuyện tô Phở: Thật là một tô phở ngon, đáng một đồng tiền khi bỏ ra. Phở vừa tái, có cả sa tế ( loại ớt như kiểu miền Nam hay bỏ vào cho tăng vị giác ) nhưng đây là Sa Tế bột, hạt li ti. Chanh thì người chủ quán dùng Chanh Đào, nên vị rất thơm, mùi phả vào trong tô bốc những hương nồng sảng khoái. Nước dùng rất ngọt, không quá nhiều bột nêm nên mọi người không ai bị dị ứng hay trở nên trạng thái đau đầu khi thường xảy ra. Mọi người ăn nghiêm túc, không kiểu như đến vùng đất lạ hay tỏ ra những vẻ rất chi là ngây ngô và hỏi những điều phiền phức.

Khi vững bụng, thì tay lái càng chắc hơn. Mọi người trở lại hướng cũ thì đi qua một cái chợ. Lúc này mọi người chờ chị Oanh và chị Liên đi mua đồ ăn trưa, như các thứ đã nêu trong chương trình. Còn những người ở lại, chọn một quán cả phê gần quảng trường để thong dong tâm hồn trước giờ khởi hành. Cũng từ đường này, một hồi lâu thì các chị về, mang theo các thứ đồ, trong đó có chả lụa. Nhìn rất ngon, nhưng để bụng trưa ăn, cùng nhau thưởng thức. Đoàn chạy thẳng một mạch qua cột mốc số 0 thì lại gặp ngã 4. Đoàn lại không thấy ai nên lại cứ chạy vì tấm biển hiệu cũng để hướng mũi tên về phía trước. Thế rồi cứ chạy một hồi thật lâu, thì thấy biển hiệu báo rằng, Cao Nguyên Đá Đồng Văn. Nhưng đó cũng chỉ là biển hiệu. Bởi đường về Đồng Văn còn xa lắm, mà đường lại quanh co, khúc khuỷu nên chắc cũng phải chiều tối mới đến.

Ban đầu anh Hiếu bảo chạy nhanh lên em. Mình không quen đường này nên cứ chạy có vài chục km trên một giờ. Lần hồi thấy hơi quen tay nhưng bực mình vì đi ngắm cảnh chứ có phải đi chạy loạn. Nên mình dừng xe lại và cự cãi với anh đôi điều. Thật ra, đường đoạn đầu chưa thật đẹp, mà còn lại nhiều xe ô tô tải. Nó chạy từ Hà Giang lên đây và mang theo vật liệu xây dựng. Nó quen đường nên chạy bạo tàn. Cả đoàn không quen nên lần đầu cứ muốn rớt xuống vực.

1969210_703870416349752_1324045978896904987_n.jpg


Cả đoàn trước giờ xuất phát tại nhà cô chủ cho thuê xe máy.

1796480_703870536349740_5022151795412721212_n.jpg


Cả đoàn trước xe bên Mỹ Đình ( cám ơn anh Dũng đã chụp cho mọi người ).

10358132_705883506148443_84405598516177380_n.jpg


Dù thật nguy hiểm, nhưng rồi thật đẹp đến nao lòng.
 
Last edited:

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
56,485
Bài viết
1,153,173
Members
190,103
Latest member
Penguin1
Back
Top