What's new

Thổ Chu.....đêm có bão....

Trong kí ức của những người dân đầu tiên ra lập nghiệp ở đảo Thổ Chu, có lẽ những ngày đầu tháng 8/1997 là một trong những kí ức sẽ còn lâu lắm mới phai nhòa. Bãi Dong và bãi Ngự toàn xác của tàu thuyền và ngư dân bị nạn từ các tỉnh Cà Mau, Kiên Giang…..Ngày nay Thổ Chu là một đảo quân sự, chưa bao giờ những chữ “đảo xa” “đảo quân sự” lại đúng nghĩa như vậy khi bạn vừa đặt chân lên đảo. Không biết có nên so sánh Thổ Chu với Đà Lạt hay không vì cả đảo được bao phủ bởi những rừng cây cao, xanh tốt, khí hậu mát mẻ. Những con đường do công binh làm chạy ngoằn ngoèo lên các đỉnh núi, hai bên là những hàng cây mát rượi, bóng nó phủ xuống che hết cả ánh nắng nắng chiều. Đảo quân sự có nhiều qui định riêng của họ….

Hồi chiều con bác Hai có gọi điện hỏi thăm, mình cũng nói nỗi băn khoăn duy nhất “….em không biết em có làm ảnh hưởng gì nhà mình không nữa vì dù sao Bố anh cũng là người kì cựu trên đảo, em nghĩ chắc bên biên phòng cũng sẽ hỏi Bác ấy này nọ phải không anh…”. Anh cười xuề xòa nói nói không có gì, qui định của đảo vốn là thế mà, đừng để ý và rồi “…anh em mình có dịp gặp nhau là quí lắm, ai thay đổi số điện thoại thì phải cho nhau biết nha. Em ở Sài Gòn đi thăm anh dễ chứ dân ở Thổ Chu muốn đi Sài Gòn thì phải làm cả năm mới có tiền đi ghe, đi đò lên Sài Gòn. Mà dễ gì, anh em mình sẽ có dịp gặp lại mà…..”. Tối hôm đó trời Thổ Chu mưa rả rích, gió thổi từng cơn báo hiệu áp thấp nhiệt đới sắp vào, được ngồi đó nhâm nhi ly rượu, ăn bữa cơm chung với gia đình bác Hai, nghe mọi người hát đờn ca tài tử. Mọi thứ thật nhẹ nhàng, thật đơn giản nhưng có lẽ chưa có một local show nào mình có dịp join lại chứa nhiều cảm xúc hơn như thế…..


Thổ Chu ở nơi Tây Nam tổ quốc….


P1010513DesktopResolution800x600.jpg
 
To Kiwi: tối đó ở Thổ Chu mà mấy người từ Phú Quốc gọi nói về gấp kẻo bão tới. Có cả những Chú mà chưa hề gặp qua, chỉ nói chuyện vài lần qua phone. Tình cảm người miền Tây lúc nào cũng thế mà: dễ chịu, dễ hiểu.


Thổ Chu như tranh vẽ…..


P1010438DesktopResolution800x600.jpg



Thổ Chu nằm cách đất liền chừng 300kms, ở cực Tây Nam của tổ quốc, cho dễ hình dung thì nó gần bằng khoảng cách Saigon-Dalat. Đi Thổ Chu có mấy cái khó khăn: đó là khoảng cách quá xa từ đất liền, bạn đi tàu từ Rạch Giá ra Phú Quốc, ngủ lại một đêm, sáng hôm sau bắt tàu ở Bãi Vòng ra Thổ Chu mất tầm 7-8 tiếng. Tàu chạy ra Thổ Chu vào các ngày 5 – 10 – 15 – 20 – 25 – 30 hàng tháng, chuyến này cách chuyến kia 5 ngày. Cái khó nữa là vì đảo nằm xa nên nghe phong phanh chuyện áp thấp nhiệt đới là mệt mỏi, vì tàu sẽ không chạy ra đảo như dự kiến mà sẽ chờ 5 ngày, 10 ngày, 15 ngày….cho tới khi biển êm thì mới dám cho tàu chạy. Nhưng có lẽ cái khó nhất là ở chỗ đây là đảo quân sự, dễ có cảm giác lính trên đảo còn nhiều hơn dân cư. Tất cả các con đường đều dẫn tới các công sự được xây kiên cố, lính gác khắp các nẻo đường. Người lạ lên đảo chỉ thường nằm trong hai trường hợp: phóng viên các đài địa phương và nhà nghiên cứu. Hai nhóm này đi ra đảo cũng cần phải mang theo một xấp giấy phép của các ban ngành, chú Trưởng Hội Cựu Chiến Binh còn nói :”tụi phóng viên ra cũng chỉ được chụp ảnh loanh quoanh, người ta khó lắm, tối gọi lên đồn hỏi đủ thứ…”


P1010472DesktopResolution800x600.jpg



Cũng không biết các bạn đi trước đi theo diện gì chứ mình thì thấy muốn được ra đảo thì bạn phải thật may mắn, may mắn ở việc bạn vô tình quen ai đó làm một chức vụ trên đảo. Cái đảo cũng nhỏ nên người ta biết nhau hết. Sáng đó khi ra tới cảng bãi Vòng, thấy con tàu đi Thổ Chu tính bước lên thì bị hỏi ngược lại ngay

- “chú tính đi đâu vậy?”
- “mình tính ra đảo Thổ Chu. Tàu này đi Thổ Chu mà”
- “chú ra Thổ Chu làm gì?”
- “mình ra tham quan ít ngày”
- “Thổ Chu không phải là nơi tham quan, du lịch, chơi trong này chưa đủ ah? Ra đó ở nhà ai?”

Mình được một Bác là dân Phú Quốc giới thiệu ra nhà bạn bác ấy ở ngoài Thổ Chu, nhưng mình không nhớ tên là gì. Bác này cũng gọi hộ cho anh thuyền trưởng của tàu ra Thổ Chu – Mr. Đoàn Bình – để hỏi giúp coi tàu có chạy theo đúng lịch trình không và gửi trước cho anh Bình. Khi nghe anh kia hỏi ra ở nhà ai mình lắp bắp không nhớ ra, may sao bác đó gọi lại hồ hởi nói là ra cứ nói nhà Bác….là ai cũng biết, ông ấy là chủ tịch hội Cựu Chiến Binh của đảo mà. Sau này mới biết, cái ông tra hỏi mình là trạm phó của đồn biên phòng trên đảo Thổ Chu. Đảo Thổ Chu là một đảo quân sự đúng nghĩa, họ không có chủ trương phát triển du lịch nên dễ hiểu việc lính biên phòng gây khó khăn cho người lạ....
 
Phải ngồi chờ ngoài nắng hơn chục phút thì anh Bình mới tới, mình không biết anh trông thế nào cả, chỉ thấy anh tới sát giờ tàu chạy. Anh còn phải ghi chép, kí vài cái giấy tờ gì nữa thì mới có thể cho tàu chạy. Sau vài câu chào hỏi, anh rủ lên cabin ngồi cho mát, nhưng mình thích ngồi dưới boong cho thoải mái. Đây là hình con tàu sắt chuyên phục vụ chở lính biên phòng, bộ đội và dân Thổ Chu. Tàu này của tư nhân, được nhà nước thuê lại để chỉ làm nhiệm vụ chạy đi về Thổ Chu, nhà nước chịu hết mọi phí xăng dầu và lương bổng cho thuyền viên. Mr. Đoàn Bình – thuyền trưởng – là người mặc áo sáng màu đứng ngoài boong, cạnh mấy thùng sơn màu trắng…


P1010518DesktopResolution800x600.jpg



Dân đảo Thổ Chu đi lại không phải trả một đồng nào, mà nhìn dân đảo là nhận ra ngay, cơ thể chắc khỏe, rám nắng. Người ta đi về quen rồi nên thường mang theo cái võng để mắc nằm ngủ cho đỡ say tàu, nếu không thì mướn 10K. Lên tàu là có người đi một vòng hỏi ai có nhu cầu mướn võng nằm. Không có cái võng thì không biết thế nào nữa…


P1010423DesktopResolution800x600.jpg



Con tàu mới được sơn trắng lại hết, đại tu lại máy móc, trông bên ngoài có vẻ ổn. Áo phao chuẩn bị đầy đủ, tên của đội ngũ thuyền viên được dán thông báo rõ ràng, ai đi cũng phải đăng kí tên tuổi, quê quán cho thuyền viên để họ báo cáo cho biên phòng. Lên được tàu cảm giác thật dễ chịu, như bạn mới trải qua 1 bài test về tinh thần vậy, mồ hôi ướt hết cái áo thun. Ai không phải dân đảo thì phải trả 50K, tàu có thể chạy từ cảng An Thới để rút ngắn được 1hour đường đi, còn nếu đi từ Bãi Vòng thì xa hơn. Con tàu chở rất nhiều thực phẩm, đồ dung thiết yếu hàng ngày phục vụ cho dân đảo. Mình nhớ cách bác gái kia diễn tả về con tàu tiếp tế lương thực cho dân đảo khi hơn 3 tuần mà bão chưa tan, tàu khách không chạy được “còn tàu đó lớn lắm, cao dời dợi, chắc tàu của hải quân”….

Đi tàu Thổ Chu mọi người sẽ được bonus thêm 1 tour miễn phí tham quan Phú Quốc từ cảng bãi Vòng qua cảng An Thới. Lần trước có dịp thuê xe máy chạy một vòng Bắc đảo, Nam đảo toàn là đường sát biển rất đẹp, nay lại có dịp quan sát Phú Quốc từ phía ngoài biển vào. Đẹp….


P1010415DesktopResolution800x600.jpg



P1010419DesktopResolution800x600.jpg



P1010421DesktopResolution800x600.jpg
 
Mọi cảm giác mệt mỏi do con sóng lắc lư, hay do cái tiết trời tháng 8 mau chóng tan hết khi bạn thấy quang cảnh đẹp và yên bình của biển trời quanh đây….


P1010428DesktopResolution800x600.jpg



P1010427DesktopResolution800x600.jpg



P1010429DesktopResolution800x600.jpg



Càng ra xa thì con sóng càng lớn, nghe dự báo là trong tầm vài ngày nữa sẽ có áp thấp ảnh hưởng tới vùng biển này. Theo kinh nghiệm của dân Thổ Chu, tàu sắt cứ chạy mãi cho tới khi bạn nhìn lại phía sau không còn thấy Phú Quốc nữa, bốn bề là biển trời mênh mông….


P1010420DesktopResolution800x600.jpg



Đi tiếp 30’ nữa là sẽ thấy quần đảo Thổ Châu phía xa xa ở cuối chân trời. Tàu chạy cỡ 3 tiếng là tiếng nói cười im hẳn, tiếng trẻ con khóc vì khó chịu trong người có thể nghe rõ nhất, ai cũng cố nhắm mắt cho cái mệt mỏi mau qua. Cũng may là có cái võng và bộ travel kit chứ không thì chắc mình cũng mệt mỏi với chuyến tàu này chứ không chơi, đeo cái che mắt lại thấy dịu hẳn trong người, cái đầu không còn quay quay theo con sóng. Đừng cố nhìn quanh vì bạn sẽ càng thêm bị say sóng vì cảnh mây trời sau những ô cửa cứ thi nhau nhấp nhô lên xuống, lâu lâu mở tấm che ra nhìn quanh thấy oải luôn. May sáng mua theo 2 hộp Yomost, 1 gói Kraft ăn cầm chừng thôi, đi những chuyền tàu thế này ăn càng nhiều càng dễ bị….nhìn quanh sàn tàu là biết. Ba lô hành lý lúc đầu còn để dưới sàn, sau của ai người đó tự cất lên chỗ cao hết, bước chân xuống sàn còn phải nhìn cho cẩn thận….

Nếu bạn đi tham quan Thổ Châu một mình, không theo đoàn hội gì đó với một chồng giấy đóng mộc đỏ của các cơ quan chức năng thì việc bạn ở lại trên đảo trong 5 ngày là mostly impossible. Bạn nên tranh thủ khám phá Thổ Chu từ khi bạn còn chưa thấy nó, ngồi bắt chuyện với mấy bác lớn tuổi trên cùng chuyến tàu, họ kể cho bạn nghe về đảo một cách đầy đủ và chân thực nhất. Đó cũng là một trong những khoảng thời gian hiếm hoi bạn có thể hiểu về hòn đảo này. Khi lên bờ, các hoạt động tự do đi lại, chụp ảnh rất khó khăn, đồn biên phòng có quyền question là bạn lên đảo mục đích gì. Thổ Chu không welcomes du khách vì đặc thù riêng của nó, ai cũng phải chấp nhận.

Để tận hưởng hết cái cao vút, cái đẹp và rộng rãi của biển trời, bạn nên lên cabin để cảm nhận. Con tàu lúc đi qua vùng biển êm thì trông như lướt trên mặt nước phẳng lặng, còn khi qua vùng biển động thì sóng đánh văng tung tóe nước lên mạn. Mấy bác đi chung nói biển ngoài này sâu lắm, nên trong nó có màu xanh xẫm. Tàu chạy tầm hơn 4 tiếng thì chỉ thấy toàn biển là biển. Thổ Chu hiện ra phía trước….


P1010442DesktopResolution800x600.jpg
 
Dù hôm ấy trời nhiều mây nhưng mặt biển lúc này rất êm, lặng một cách yên bình. Mặt biển như một tấm gương phản chiếu mây, trời, bóng con thuyền….


P1010440DesktopResolution800x600.jpg



P1010439DesktopResolution800x600.jpg



Trông thế thôi chứ còn phải chạy gần 2 hours nữa mới tới…

“Quần đảo Thổ Châu là một quần đảo, được coi là ở cực tây nam nước Việt Nam. Đơn vị hành chính là xã đảo Thổ Châu, thuộc huyện đảo Phú Quốc, tỉnh Kiên Giang. Quần đảo gồm 8 đảo, lớn nhất là đảo Thổ Chu, điểm cao nhất là 167 m. Quần đảo cách Mũi Cà Mau 80 hải lý, cách đảo Phú Quốc 100 km về phía tây nam. Xã hiện có 5.500 dân, trong đó có gần 500 là người dân nhập cư.

Các đảo lớn có Hòn Cao Cát, Hòn Mô, Hòn Cao, Hòn Từ, Hòn Nước, Hòn Keo Ngựa; đặc biệt có Hòn Nhạn được chọn làm điểm chuẩn A1 của đường cơ sở dùng để xác định lãnh hải Việt Nam. Ngoài Hòn Nhạn là lãnh hải Việt Nam và trở vào vùng nội thuỷ. Ngoài ra còn có Hòn Cao Cát là hai hòn đảo nhỏ cách đảo 15 km về hướng đông bắc. Kinh tế của xã đảo chủ yếu là đánh bắt hải sản và lâm nghiệp. Cư dân chủ yếu trên đảo là ngư dân từ Cà Mau và cán bộ biên phòng (đảo thuộc vùng E, quân chủng Hải quân).

Đảo được các nhà thám hiểm phương Tây biết đến với tên Mã Lai là Poulo Panjang. Ngày 1 tháng 5 năm 1975, quân Khmer Đỏ tấn công đảo, tàn sát gần 500 thường dân ngay ngày lễ Quốc tế Lao động . Năm 1977, Khmer Đỏ lại tập kích đảo một lần nữa, nhưng bị tiêu diệt hoàn toàn. Trước những năm thập niên 1980, quần đảo chứng kiến nhiều cuộc tấn công của cướp biển Thái Lan và Campuchia.

Rừng trên các đảo còn tốt, chưa hề bị tàn phá. Khu hệ thực vật trên đất liền có ít nhất là 200 loài, ưu thế bởi các loài thuộc họ Bứa (Guttifereae), họ Đậu (Fabaceae) và họ Hồng xiêm (Sapotaceae). Các rạn san hô gặp phổ biến trong vùng và đặc trưng với mật độ cao nhưng tính đa dạng về thành phần loài thấp. Đã xác định được tất cả 99 loài san hô. Các rạn san hô trong khu bảo tồn biển là nơi làm tổ lý tưởng đối với các loài rùa biển đang bị đe dọa trên toàn cầu. Bên cạnh đó, các thảm cỏ biển tại khu vực là nơi kiếm ăn quan trọng của các loài rùa biển trên. Tuy nhiên, trong một vài năm gần đây các loài rùa đến đây làm tổ đã giảm đáng kể, hiện chỉ có một vài tổ rùa được ghi nhận.

Đảo Thổ Chu lần đầu tiên được Nguyễn Huy Yết và Võ Sĩ Tuấn đề xuất thành lập khu bảo tồn biển năm 1995. Các tác giả đã ghép nó với các đảo Nam Du và Phú Quốc thành khu bảo vệ biển gồm "Các đảo Tây Nam Bộ". Tiếp theo đó, Ngân hàng Phát triển Châu Á (ADB) đã đề xuất việc xây dựng khu bảo tồn biển đảo Thổ Chu với diện tích 22.400 ha, trong đó phần đất liền có diện tích 1.190 ha và mặt biển là 21.210 ha. Khu vực này hiện do quân đội quản lý.
Quần đảo Thổ Châu gồm 8 đảo lớn nhỏ, nằm ở địa đầu Tây Nam của nước ta, cách mũi Cà Mau khoảng 160 km về phía Tây Bắc và cách thị xã Rạch Giá (Kiên Giang) khoảng 220 km. Ngày 10/5/1975, lực lượng Khơme Đỏ đã xâm chiếm và bắt toàn bộ cư dân trên đảo đưa đi sát hại. Từ 23-25/5/1975 các lực lượng của ta tiến công giải phóng Thổ Châu và các đảo lân cận” (Sưu tầm)



P1010436DesktopResolution800x600.jpg



Từ đảo lớn Thổ Chu nhìn qua bên tay trái sẽ thấy có hai hòn đảo nhỏ nữa, nằm khá xa, mất tầm 3 hours chạy ghe qua. Hòn ngoài cùng sáng màu, rất nổi bật giữa biển khơi là hòn Cái Bàn (cách locals gọi), hòn này toàn đá với đá, không có người ở, chỉ có chim biển hang năm bay về làm tổ và đẻ trứng. Hỏi mấy chú lớn tuổi chim gì mà đẻ trứng trên đó, mấy chú chỉ biết là chim biển, trứng nó to hơn quả trứng gà, màu nâu nâu. Hòn đảo nằm kế bên có phủ đầy cây cao, nhưng không có người ở do là khu vực quân sự, được canh chừng nghiêm ngặt, hòn này là hòn Cao Cát…


P1010433DesktopResolution800x600.jpg



Sát bên cạnh hòn lớn Thổ Chu là hòn Từ, sát hòn Từ còn có một hòn đảo nhỏ nữa mà khi tàu chạy tới sát đảo mới có thể nhìn thấy, đó là hòn đảo gì mình không nhớ tên. Hòn Từ cũng phủ đầy cây xanh, hòn Từ chỉ cách Thổ Chu chừng nửa tiếng ghe nhưng không cho local lên đảo, trên đảo chỉ có lực lượng biên phòng và hải quân đóng chốt…..


P1010437DesktopResolution800x600.jpg



Tàu chạy tới Thổ Chu thì sẽ tùy tình hình thời tiết mà cập vào bến. Bãi Ngự là bãi chính, có một cái cầu cảng dài và đẹp, bãi Dong thì chỉ là một bãi đậu của ghe thuyền đánh cá, không hề có cầu cảng gì cả. Bãi Ngự và bãi Vòng nằm hai bên đầu của đảo, được che chắn trong một vòng cung, giúp tránh gió bão khá tốt. Lúc còn cách đảo tầm 30’, anh Bình thuyền trưởng còn nghĩ là cho tàu cập cảng bên bãi Ngự vì thời tiết trông cũng ổn, tàu càng tiến về bãi Ngự thì thời tiết cũng từ từ thay đổi, mây đen kéo tới nhiều hơn và nhanh hơn….


P1010442DesktopResolution800x600.jpg



P1010443DesktopResolution800x600.jpg
 
Gió to hơn, mưa có thể nhìn thấy từ phía xa xa….


P1010444DesktopResolution800x600.jpg



Tới gần thì thấy cả đảo Thổ Chu bị bao vây bới mưa to, gió lớn. Bầu trời nhìn âm u, tối thui….


P1010445DesktopResolution800x600.jpg



P1010446DesktopResolution800x600.jpg



Anh Bình thuyền trưởng vội vàng thông báo cho mọi người là tàu sẽ quay đầu về bãi Dong chứ không phải là bãi Ngự như ban đầu. Nhiều người nhà ở bãi Ngự lẩm bẩm than phiền, nói vậy chứ ai mà muốn, không thích vì cũng phải chịu, mưa bão này mà cập vô cái cảng đó có khi cả tàu cả cầu cảng tiêu hết luôn. Tàu chạy mất thêm 20’ quay đầu về bãi Dong, ngay cả khi tới bãi Dong tàu cũng chỉ dám đậu cách xa tầm trăm mét, không dám lại gần khu vực đậu của các tàu nhỏ. Bãi Dong nhìn xa xa qua làn mưa trông như đang nằm chịu trận dưới cơn gió bão ấp tới không ngừng….


P1010448DesktopResolution800x600.jpg



Tàu đã tới nhưng phải cập lại phía xa, tiếng động cơ của những ghe cá nhỏ nổ máy nghe được từ phía bãi Dong nhưng họ vẫn còn phải chờ cho trời tạnh bớt mưa mới dám chạy ra rước khách. Bà con lúc đầu còn hăm hở hành lý, sau cũng nản luôn, thả bịch xuống bàn ghế cho nó nhẹ người vì biết khi nào trời hết mưa. Con sóng vẫn đánh vào mạn tàu bì bõm, tàu chạy thì không sao, lúc nó dừng thế này mới dễ bị say, cảnh vật trước mắt quay mòng mòng. Ai cũng mong lên bờ….


P1010447DesktopResolution800x600.jpg



Hơn chục phút trôi qua, mưa có vè dịu bớt, mọi người lục đục hướng cả về phía exit. Mấy chiếc ghe cá thấy có người bước ra là lo chạy từ xa tới, cái ghe nhỏ vậy mà khỏe thật, băng băng vượt sóng chạy về phía tàu lớn…..


P1010450DesktopResolution800x600.jpg



P1010449DesktopResolution800x600.jpg
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
36,831
Bài viết
1,139,253
Members
192,809
Latest member
ww888blogvn
Back
Top