What's new

Trang Thơ Tuyền Linh

tuyenlinh47

Phượt thủ
Yêu Người

Yêu Người, Người hiểu được tôi ?
Làm sao Người biết tình vơi tình đầy
Người cho tôi phút nồng say
Chắc mai mốt nọ tôi đày đọa tôi
Bên Trời nhìn áng mây trôi
Là hồn tôi đó, một trời nhớ thương
Vấn vương…vương vấn khôn lường
Tôi hoài cất giữ mùi hương thuở nào
Đêm đêm níu gọi chiêm bao
Người về lộng lẫy ngạt ngào xiêm y
Từ đi trong phút phân kỳ
Nghe hồn mắc cạn, giọt lưu ly sầu
Sầu lên ngọn cỏ bãi dâu
Sầu trong quán vắng nát nhàu tương tư
Yêu Người, yêu cả thực, hư
Nguyện xin giữ mãi tương tư phút nầy
Nhỡ mai bến lở cát bồi
Thì xin Người hãy cho tôi tỏ lòng ?

Người về bướm gánh mùa sang
Vàng bay rải mộng, thu càng biếc thu
Nhẹ bay qua đám sương mù
Có đôi nhạn trắng hát lời ru xưa
Mùa vàng trẩy hội hoa đăng
Xóa tan bao nỗi muộn phiền ngày nao

Tuyền Linh
 
Mái Tóc Trầm Hương


Cuối cùng mình cũng xa nhau
Tình theo xác lá vàng bay cuối mùa

Trăng vàng xẻ nửa, chia hai
Nụ hôn vàng đá còn cài bên trăng
Mùi hương nào đã lãng quên
Ô hay, sao lại dạ đành đổi thay !
Sắt son nguyện cuộc tình nầy
Lời nguyền đã buộc vào dây tơ hồng
Lẽ nào bèo dạt bến sông
Lẽ nào thuyền mộng ngược dòng trường giang

Ta mơ…hay mộng đã tàn ?
Bài ca ước hẹn hàng hàng lệ rơi
Vòng tay ôm lạnh mùa thu
Nét mày mây phủ lạnh mù hàng mi

Lời nào đưa tiễn nhau đi
Xin em khe khẽ như vì…vì nhau
Bởi trong muôn vạn sắc màu
Lòng ta không thể đổi màu thời gian

Vẫn là mái tóc trầm hương
Ngàn năm lộng gió quyện đường chiêm bao

Tuyền Linh
 
Ai Người Tri Âm ?

Về LH

Sầu nầy, ai hiểu được ta ?
Sầu trong giấc ngủ, sầu ra sân vườn
Sầu ươm giọt lệ thành sương
Nửa đêm thức giấc…đẫm vườn chiêm bao

Hồn ta chết giữa mùa Xuân
Cô đơn vệt nắng cuối đường hoàng hôn
Em ngồi xõa tóc lặng buồn
Chút hương còn đọng bên lòng ta đây

Bên em, còn có sầu nầy
Bên ta, chỉ với cỏ cây thầm thì
Ai người tri kỷ tri âm ?
Ai người sáng ngóng chiều trông hỡi Người !

Nhớ ơi, sao nhớ lạ đời !
Giấc mơ sảng sốt chơi vơi lịm hồn
Nghe tình còn ngọt môi hôn
Mà sao lịm chết giữa vùng khói sương

Thương cho mười ngón tay buồn
Rụng trên phím trắng, lạc nguồn âm giai
Chừ đây sầu đã chia hai
Em ơi, bên ấy đêm dài không em ?

Tuyền Linh
 
Máu Vẫn Về Tim

Cho dù em bỏ tôi di
Ngàn năm gió vẫn thầm thì với mây
Trăng lên, trăng khuyết lại dầy
Yêu em, tôi vẫn tháng ngày yêu em

Làm sao chối bỏ com tim
Một khi hơi thở dã tìm về nhau
Cám ơn em dã cho vay
Tấm lòng thảo mộc thành cây dại ngàn

Một mai cốt rũ xương tàn
Lệ tôi vẫn ủ nuôi hàng cây xanh
Để khi lá có lìa cành
Bay vào cổ tích bay quanh linh hồn

Tình nào thệ ước trăm năm ?
Tình nào gió thổi trên cồn cát phơi ?
Dù mai vật dổi sao dời
Máu tôi vẫn chảy muôn dời về tim

Tuyền Linh
 
Không Em

Rã rời…hư, thực…thực, hư…
Không em như thể ngày chưa là ngày
Không em con bướm buồn bay
Con chim buồn hót, con tằm buồn ăn

Không em ngày thể như đêm
Hạt sương ngủ thiếp bên thềm lạnh căm
Đường về bóng lẻ trăng khuya
Chiếu chăn lạnh ngắt, bốn bề cú kêu

Tình chừ rồi cũng hư không
Còn đâu một thuở ngóng trông đợi chờ
Dấu xưa rêu phủ xanh mờ
Vườn xưa hoa lá ngẩn ngơ hao gầy

Còn chăng một chút heo may
Mang bao nỗi nhớ rắc đầy lối xưa
Đường tình lãng đãng sớm trưa
Cơn mơ dậy sóng chưa vừa hồn đau

Thu tàn, tiếp lại tàn thu
Em như ngọn gió mịt mù đường bay
Nẻo nào ấm lại tình xưa
Xin em chút nắng để vừa lòng nhau ?

Trăm năm nào có là bao !
Không em như thể đời chưa là đời

Tuyền Linh
 
Tìm Em

Tìm em trên sóng lênh đênh
Hỡi em đang giữa vô minh của đời
Xót xa cho hạt bụi rơi
Nửa đời hương phấn bồng bềnh cơn mơ

Đường mây sao quá mịt mờ
Ta nghe lạnh buốt một đời phù vân
Lối duyên rồi cũng xa dần
Thoáng ra đã thấy nắng bên kia đồi

Đường tình chỉ bấy nhiêu thôi ?
Ơi, em con nước nghe lời ru xưa:
Trăm năm dù phải ngậm ngùi
Thì xin hẹn cõi xa xôi vĩnh hằng

Em ngàn năm…vẫn ngàn năm…
Ta nghe trong gió vẫn ngần hương hoa
Vẫn đôi dòng lệ sương sa
Vẫn nguyên búi tóc đuôi gà lơn tơn

Vẫn ôm cặp sách đến trường
Vẫn ép trong vở mùi hương thuộc bài
Ta xin chỉ bấy nhiêu thôi
Xoay quanh trong cuộc luân hồi- vẫn em !

Tuyền Linh
 
Bên Trời Mơ Xa

Ta gặp em giữa may bay
Ta gặp em tận cuối ngày nắng xa
Dù tình chẳng thể phôi pha
Cũng xin chờ đến Ta bà hẹn trao ?

Trái tim chừ đã hư hao
Hồn lênh đênh mãi đường vào cõi mơ
Bóng em khuất nẻo xa mờ
Ta nghe thấm đẫm nỗi chờ hắt hiu

Lòng ta nắng sớm mưa chiều
Nửa râm nhật tụng, nửa chờ trăng lên
Gọi tình, sợ lạnh hư không
Gọi thơ, e gió mênh mông đất trời

Thuyền tình đang giữa biển khơi
Lênh đênh sóng vỗ…một đời nổi trôi
Vòng quanh trong cuộc luân hồi
Ta nghe lệ nhỏ bên trời mơ xa

Tuyền Linh
 
Tương Tư

Hỡi em, có biết anh buồn !
Làm sao ngăn chặn được nguồn tương tư ?
Tóc xanh, mắt biếc, môi cười
Nửa như khăng khít, nửa rời dung nhan

Thắp lên nến lệ hai hàng
Tim đang mở lối, sao tàn cuộc chơi ?
Đàn trầm hồn lạc về đâu
Mà nghe như thể kinh cầu trong đêm

Tương tư mấy độ chín mềm
Tình em sóng vỗ hóa ghềnh thác reo
Mai đây nắng sớm mưa chiều
Xác thân bao nỗi đìu hiu uất trầm

Trái tim rồi cũng bão dông
Bước chân viễn cách ngàn trùng khuất xa
Ngóng trông qua ánh chiều tà
Đường xưa lối cũ sương pha mây ngàn

Tiếng thơ lạnh cả không gian
Chiều phai nắng nhạt đêm tàn tìm nhau
Rượu buồn đã cạn đêm thâu
Chiêm bao mấy lượt…lệ sầu mấy sông…

Tuyền Linh
 
Sinh Nhật

Lạnh thay tuổi đã xa người
Mùa Thu cũng chết cuối trời Đông, Tây
Chút hương còn thoảng đâu đây
Heo may thổi lại phút giây vô thường
Nỗi niềm sâu thẳm sông Tương
Mười sáu tháng tám ngập đường vàng bay
Chao ôi, là phút giây nầy ?
Đón ngày sinh nhật vòng tay khép hờ

Tuyền Linh
16.8.2013



Âm Sắc Thi Cầm

Lại thêm được một tuổi trời
Lại thêm phiền não xuống đời ngổn ngang
Muốn ghì níu chặt thời gian
Cho cơn mơ trắng dịu dàng đừng qua
Nhưng rồi càng níu càng xa
Trong tôi còn lại chỉ là vọng âm
Bốn mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông
Ngồi đây mà ngóng nước ròng nước lên
Tôi chừ nhớ nhớ quên quên
Nhớ mùa Thu chết, quên tên tuổi mình

Không là duyên nợ ba sinh
Thì thôi xin giữ chút tình tri âm ?
Còn đây âm sắc thi cầm
Xin làm cầu nối giữa linh hồn người
Đường tơ cuối đất cùng trời
Mang theo hơi thở về nơi giao tình
Ơi người tri kỷ tri âm !
Có nghe thấy được tiếng lòng tôi không ?
Ẩn trong âm sắc thi cầm
Lệ tôi tuôn chảy thành dòng…ai hay ! ?

Tuyền Linh
16.8.2013
 
Vào Mùa

Khi chiếc lá đầu mùa rơi cuối phố
Anh lại mộng mơ có bước em về
Từng giọt nhớ cũng tung tăng rải lộ
Bước ngập ngừng như cất giấu cơn mê

Khi con nắng ngủ quên chiều cuối hạ
Nhường thu vàng trải lụa đón chân xa
Xin em ghé dẫu tình chừ xa lạ
Chuyện buồn vui thì cũng của hai ta

Và…em nhớ mang theo nồng nàn cũ
Những buồn, thương, hờn, giận gối đầu giường
Những lo lắng ngày anh đơn lẻ sống
Đà Lạt bây chừ lạnh lẽo hơn xưa

Vẫn còn đó những ngày xưa tháng cũ
Cảm xúc ngọt ngào dành dụm gởi trao
Chuyện yêu thương mấy ai lường trước được
Để giờ đây nhung nhớ biết dường nào !

Chiều nay bỗng cơn mưa òa trên phố
Nghe lòng đường thầm gọi bước chân ai
Trần Qúy Cáp lối quanh vào xóm trọ
Anh ngậm ngùi nhớ quá những âm xưa

Tuyền Linh
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
56,182
Bài viết
1,150,410
Members
189,944
Latest member
mahormonu81
Back
Top