What's new

"Tuần dập mật" của em (Thái Lan, 10/2013)

Công tác chuẩn bị

Em, một thằng con trai ở tuổi "băm được vài nhát". Sau một thời gian bị được vận động, hù dọa, khuyến khích của Đức Cha và Đức Mẹ thì em cũng đã sắm được một cái "máy cằn nhằn" - tức là lấy VỢ đấy ợ (iem phải viết hoa chữ VỢ cho thêm phần long trọng). Lễ cưới, tiệc cưới đã được tổ chức tươm tất vào cuối tháng 9, sau đó thì phải kiếm chỗ mà "dập cái mựt em vào" chứ nhỉ. Em thì bận rộn công việc, mà lại chưa đi xuất ngoại lần nào nên tranh thủ cơ hội để phá dớp. (Khổ lắm các bác ạ, đi ra nước ngoài thì chưa, chứ đi ngoài ra nước thì đi hoài:))).

Em hỏi Vợ:
- Thái nhé?

Nàng: :">

Em: Ơ thế em không thích à (em phải làm bộ hỏi thế)

Nàng: (kiss)... (Hô hô...làm bộ một tí mà thu được kết quả nhiều thế)

Sau khi hứng chịu "trận đòn sung sướng", em lao ngay lên Phượt để tìm và hỏi liền về phương thức, phương tiện, phương thế... để thỏa mãn đối phương... Cuối cùng thì em quyết định: lần đầu xuất ngoại, thôi thì cứ tour mà quất. Em gọi cho thằng em làm cho một công ty du lịch (em ở Sài Gềnh ạ) và chốt vé, đặt chỗ hết 15 củ cho cả 2 vợ chồng - luôn tiền tip - các bác ạ (em là chỗ thân quen nên giá có rẻ thì các bác đừng ganh tị nhé).

- Ôi thôi chết rồi, em chưa có Hộ sản, ấy nhầm: Hộ chiếu. Cuống quá nó nhầm tùm lum các bác ạ!!! :T

Nhanh như điên, em phi thẳng ra 161 Nguyễn Du, đến nơi lúc 16h05' và thấy cái nhà như trong hình:

phong-quan-ly-xuat-nhap-canh-cong-an-tp-hcm-fe8815ba0686ceced93ba7d06d21ac60.jpg
(Hình em mượn trên internet nha các bác, em đang vội đi làm thủ tục lắm, không chụp choẹt được gì đâu)


Em liền đưa xe vào chỗ đối diện, ở đó giữ xe có khuyến mãi rửa xe (hết 15k nhé các bác - sau khi làm thủ tục ra thì em mới phát hiện ra điều tốt đẹp ấy). Sau đó phi sang cái nhà trên hình, vào cửa số ba mua hồ sơ (3k). Khoan hẵng ghi hồ sơ vội, em chưa có hình nên phải đi chụp hình đã (30k nhé). Đang khi chờ in hình thì hãy ra viết hồ sơ, viết xong quay lại lấy hình dán vào, thế là không phí phạm phút giây nào.

Xong xuôi thì cầm hồ sơ ấy, cả CMND qua cửa số 2, nhận giấy thứ tự rồi ngồi chờ. Đang ngồi chờ thì một Hót Thị Gơ xuất hiện các bác ạ. Nàng đảo qua đảo lại quanh cái máy in phiếu thứ tự. Sau khoảng 5 phút thì Nàng nghiệm ra rằng: bác kiểm soát cái máy ấy đã "cao chạy xa bay", nghĩa là hết giờ, nghĩa là em là người cuối cùng nhận được cái giấy ấy trong ngày hôm đấy. Ôi, vinh dự thế. Em định nhường cái phần "vinh dự" cho Nàng ấy thì chợt nhớ ra: anh mà nhường cho em là "giàn thiên lý" nhà anh nó đổ ngay, lúc ấy cái "máy cằn nhằn" nó biến thành "máy gặt đập" thì anh chết. Thôi em chịu khó mai quay lại nhé.

Sau khi ngồi chờ chán chê (em ghét ngồi chờ, nên 5 - 10 phút với em là chán chê rồi ạ) thì cũng tới lần em (mẹ em tên Lượt nên em không dùng chữ lượt các bác nhé). Em làm thủ tục xong, ra ngoài đóng 200k, rồi về chờ 11 ngày sau lên lấy. Sau 11 ngày em lên lấy và thế là xong khâu Hộ chiếu.

Em thấy rằng tất cả thời gian làm thủ tục (15 phút) và chờ lấy (11 ngày) là rất nhanh, mà lại rất rẻ (chưa tới 250k) nên các bác đừng nhờ cò vạc chi cho mất công nhé. Nếu có nhờ thì nhờ em này, em lấy giá hữu nghị thôi :D.


Vé đã có. Hộ chiếu đã nộp cho agency. Còn gì nữa nhỉ... À, tiền.

Vâng tiền đối với em không thành vấn đề, vì em chẳng bao giờ có tiền. Nghe em nói thế, các bác sẽ cho em là nghèo mà lối, vâng, sự thật là em vét nốt những đồng bạc cuối cùng (trong đó có luôn cả "đồng hào có ma" lúc vợ em đánh rơi khi trả tiền xe buýt mà em vô tình dẫm lên). Em phi ra chợ Bến Thành, luồn vào quầy đổi tiền Phượng Sử và đổi tiền (hôm ấy 1B = 685Đ, em cho giá đó là OK).

Mọi sự đã hoàn tất, em về đưa vợ đi chơi thôi.

Đang kéo hành lý ra chờ xe buýt thì em giật mình nhớ ra nên nói với vợ:

- Anh nghe mấy anh đi Sing về nói: khách sạn bên Thái không có bàn chải và kem đánh răng đâu vợ ạ.

Vâng, vấn đề tưởng nhỏ nhưng rất lớn các bác nhé. Em không muốn hôn vợ với nụ hôn thoang thoảng mùi sầu riêng hay chào buổi sáng với mồm thiu đâu các bác ạ. Em vẫn biết Seven Eleven (7/11) đầy ra đấy, nhưng sang đấy mua nó lại bảo VN không có, người VN chưa dùng bao giờ thì chết dở...

Đang khi chờ vợ mua bàn chải và kem đánh răng thì em ra xí phần dưới chân cột điện cùng một vài em nữ sinh. Các bác nghĩ gì đới? em là em chờ xe buýt đấy nhé (nhưng mà em thích suy nghĩ của các bác). Em đón xe buýt từ Trung Sơn đi Tân Sơn Nhất, rất khỏe các bác ạ. Em thì em rất thích đi xe buýt, nó vừa mát mẻ, không bị mưa nắng, không mùi khói bụi, đặc biệt là không sợ tai nạn, vì nó không gây tai nạn cho ai thì không ai gây tai nạn cho nó đâu...

Sau 20 phút trên xe buýt thì tụi em tới sân bay các bác ạ. Ôi, em tí ngất, không ngờ sân bay đẹp thế, to thế... Gớm các bác ạ, lần đầu xuất ngoại nên các bác cho em khen của nhà mình tí nhé. Mà cái sân bay nó to đẹp thế này cơ mà

Tan_Son_Nhat_International_Airport.jpg
(Em tí ngất, nhưng cũng sây sẩm rồi nên có chụp được ảnh nào đâu, các bác cho em mượn tạm ảnh trên wiki để giới thiệu cái sân bay nhé).

Chúng em bước xuống khỏi xe buýt lúc 18h15' ghé vào mua cặp Kingburger rồi leo lên lầu 2 tìm đoàn. Sau khi hội quân, cả đoàn em bắt đầu đi làm thủ tục. Đoàn em đông lắm, những... 9 người nên làm thủ tục tại quầy vé rất nhanh. À mà này, em đi xuất ngoại bằng máy bay của hãng Turkish Airlines nhé các bác.

Sau khi có vé, hướng dẫn đưa cả đoàn đi làm thủ tục xuất cảnh. Sau đó thì cả đoàn vào khu vực chờ lên máy bay. Về mặt lý thuyết, lúc này các bác đã ra khỏi lãnh thổ Việt Nam rồi nhé. Lúc này thì em đã biết cảm giác xài tiền Mỹ trên đất Việt như thế nào khi mua chai nước Dasani với giá 3USD. Và em đã chửi thề :T.

Thôi bỏ qua cái vụ xài tiền ấy đi, em sẽ giới thiệu cái "máy cằn nhằn" của em với các bác để còn xuất phát nào.

10622925236_9daf33fbc6.jpg

Vợ iem đấy ợ.

10622881995_3ede5347d6.jpg

Chuẩn bị đi nào
 
Last edited:
Xin chào Thái Lan!

Em xin tiếp tục nhé...

Sau khi hạ gục nhanh, tiêu diệt gọn nỗi ấm ức mang tên 3 đô la, cà kê dê ngỗng một xíu nữa thì cả đoàn em cũng lên máy bay. Công bằng mà nói thì máy bay của Turkish Airlines to hơn hẳn mấy cái Vietnam Airlines mà em đã đi (hay là em chỉ đi trong nước mà chưa đi nước ngoài nên sự so sánh có hơi khập khiễng, mong các bác chỉ giáo). Kỳ thực thì khi bước lên máy bay, em có cảm giác cách phục vụ của hãng này rất nghiêm túc, chuyên nghiệp nhưng lại rất nhẹ nhàng, đi máy bay mà nhẹ nhàng như đi xe bus í, không có gì quan trọng hết. Cả một cái máy bay to thế mà chỉ có hơn trăm hành khách, đừng ngồi vào khoang có hạng cao hơn, chứ trong khoang đồng hạng với mình thì các bác muốn ngồi đâu cũng được, số ghế chẳng quan trọng gì. Vợ chồng em được HDV của đoàn sắp cho ngồi trọn block 3 ghế, lại ở một góc rất riêng tư. May mà kiềm chế kịp, chứ em là em muốn "dập mật" trên máy bay luôn ấy chứ lị...

Nghía qua coi máy bay em đi nó thế nào các bác nhé.

Hạng thương gia thì dư lày
10664587844_775fd65f48.jpg


Đây là "bình dân học vụ"
10664571066_2ec250e908.jpg


Bữa ăn nhẹ trên máy bay
10664540945_75bd9ba275.jpg


Sau khi ổn định chỗ ngồi, nghe các hướng dẫn về an toàn hàng không, oánh chén hết phần ăn của mình... thì em lấy cái máy điều khiển cá nhân (cái máy ở dưới tivi ấy ạ) ra để nghiên cứu game ghiếc, phim phiếc, nhạc nhiếc... Cái máy giải trí cá nhân ấy cũng phong phú lắm đủ mọi loại game từ đơn giản đến phức tạp, từ xếp bi cho đến hành động; đủ loại phim ảnh, nhạc nhẽo... tha hồ mà giải sầu, rất tiện lợi các bác ạ. Dưng mà, đang vui thì đứt dây đàn, đang say sưa thì em chợt thấy một cảm giác vô cùng khó chịu, một cảm giác rất "buồn" các bác ạ... À thì ra... em "buồn" và hiểu vì sao em "buồn" - uống nhiều nước thế mà... "Buồn" thì giải quyết thôi. Xưa kia ông cha ta có lòng "xả thân cứu nước", thì nay mình cũng phải có trách nhiệm "xả nước cứu thân chứ". Ngồi trên "ngai", em có cảm giác tưới lên cả thế giới, sướng lắm các bác ạ...hihi...

"Quý khách thân mến, máy bay của chúng ta chuẩn bị hạ cánh xuống phi trường Suvarnabhumi, đề nghị quý khách ổn định chỗ nằm" (vì các ban ấy nói tiếng Thổ và dịch sang tiếng Anh rất... Thổ nên em phải phụ đề Việt ngữ cho các bác). Ơ, tới Bangkok rồi à, có 1 tiếng bay từ Xì Gòn thôi các bác ợ.

Về cái vụ hành khách ít thì vợ em (làm bên bán vé máy bay) đã khai nhãn cho em rằng: "khách đi thẳng châu Âu từ VN rất ít, mà chủ yếu là từ Thái, nên chặng Việt - Thái thì vắng, nhưng chặng Thái - còn lại thì đông nghẹt". Em thấy cái sự kiểm soát trên máy bay coi bộ lỏng lẻo quá, nên cũng muốn ngồi lại đi tiếp coi vợ em nói đúng không, nhưng ngại cái đi tiếp thì được mà em có trở về được không??? thôi em xuống vậy, chả dại. Em đẹp trai chứ đâu bị ngu...keke...

10622880555_83b93d6d38.jpg

Khung cảnh em mới chụp 1 tiếng trước - Sài Gòn về đêm đấy ạ.

10622879895_130e32b05a.jpg

...và bây giờ thì đang chờ làm thủ tục nhập cảnh...

10622921076_e7245beb5b.jpg

Lên xe về khách sạn nào (xe bên Thái chạy kiểu Anh - lái xe bên phải - nên lên xe từ cửa bên trái)

10622878685_402561c509.jpg

Em hơi thất vọng khi nhìn thấy sân bay của nước bạn. Và em đã lầm...


Như vậy là em chính thức bước vào chương trình du lịch Thái Lan, chương trình "dập mật" và có thể dập thêm một số cái tại đây...

Xin chào Thái Lan.
 
Last edited:

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
56,485
Bài viết
1,153,187
Members
190,103
Latest member
Penguin1
Back
Top