What's new

Lan man miền Bắc

Tháng chín.

Hà Nội vào Thu, những cơn gió nhẹ đầu mùa xua đi cái nóng oi bức cùng những cơn mưa nặng hạt. Không rộn rã như đầu Xuân, hanh hao uể oải như mùa Hạ, lạnh cắt da với những cơn mưa muộn mùa Đông, Thu Hà Nội đằm thắm với nắng vàng hoe lúc đầu ngày, ấm áp cuốn mọi người cùng ra phố.

Vào những năm 90, mình đến Hà Nội lần đầu cũng mùa Thu với hoa sen trắng đẹp đắm lòng, sen được bày bán trên những chiếc xe đạp cũ, vắt đầu quang gánh của bà cụ bán trà, trong quán nước đến các nhà hàng fine dining cùng các khách sạn boutique nhiều sao hiếm hoi thuở ấy; vậy mà không hiểu sao Hà Nội vẫn chỉ được nhắc đến với hoa xoan, hoa gạo, hoa sữa và nhiều loài hoa khác nữa nhưng lại không bao giờ đi cùng sen. Những năm đó Hà Nội hãy còn nghèo lắm, nét lam lũ, bươn chải in hằng trên phố xá, trên cốt cách, khuôn mặt, dáng người. Dễ dàng bắt gặp những hàng sửa giày dép, hàng bán các món đồ mây tre thủ công; không để chưng bày như bây giờ mà để dùng hàng ngày với đúng công năng mà những món hàng được tạo ra. Những chiếc xe mây trẻ em, những chiếc gối đan gối đầu buổi trưa Hè cùng chiếc quạt lá phe phẩy trên tay, những chiếc điếu cày như bóng dáng của người đàn ông trong mỗi ngôi nhà; những hàng nước cơ động với một hai ấm nước, vài chiếc ghế gỗ con con quanh hồ; khách ghé lại uống chén chè be bé, kéo nhanh hơi thuốc lào với mức giá rẻ không tưởng rồi vội vã ra đi.

Giờ Hà Nội hiện đại, nhộn nhịp, ồn ào, sôi động chẳng khác Sài Gòn và cũng xô bồ, bụi bặm như thế nhưng trong mình Hà Nội vẫn như ngày nào, chậm rãi, hiền hòa, rợp bóng cây.

Mình đã viết rợp bóng râm rồi sửa lại là rợp bóng cây vì sợ nhầm sang bóng râm của những tòa nhà đồ sộ, những căn hộ, văn phòng, trung tâm thương mại đang ngày càng nhiều ở Hà Nội để rồi một ngày, chắc cũng không còn xa lắm đâu muốn ngắm chút trời xanh sẽ phải ngước thẳng cổ như khi đi trên những con đường đánh số ở Newyork.
 
Về Hà Nội lại đối mặt với tình trạng giao thông hỗn loạn. Có vẻ như gần nước láng giềng nhiều tham vọng làm nâng tầm ý thức chiến đấu của người dân thủ đô lên rất cao, kể cả trong giao thông. Không ai nhường ai; ở các ngã tư có đèn tín hiệu bên nào cũng áp dụng nhuần nhuyễn câu “Tiên hạ thủ vi cường” cũng như “Còn nước còn tát” và kèn còi xe đặc biệt được chuộng. Hà Nội là vậy, xa thì nhớ mà đến rồi thì lại “nhớ ngay”?.


Cầu Long Biên tít phía xa.







Và vài ảnh loanh quanh.















 
Trưa đến thử Combo Obama ở quán bún chả Hương Liên thời thượng. Làm tổng thống cường quốc hàng đầu thế giới rồi cũng qua bữa vậy thôi, mà chắc gì với rừng ống kính bủa vây lại thêm bảo vệ trong ngoài, xa nhà, xa vợ con ông đã được một buổi tối ngon miệng như mình☺.


Nói vui vậy thôi, bỏ qua việc nơi đây tổng thống Mỹ từng ghé thì Hương Liên vẫn là quán bún chả rất nên thử khi tới Hà Nội. Chất lượng rất khá, giá rẻ, chỗ ngồi tạm ổn. So với quán bún chả Hàng Mành nổi tiếng với món thịt nướng cháy đen, sự vượt trội là khá rõ.



 
Chiều để ôm tự do ngủ cho lại sức, mình mang xe đi gửi rồi ra ngồi uống vài chai bia với ông anh người Hà Nội. Chút sau thì thêm cậu em, cái cậu giám đốc công ty lữ hành ở miền Trung này làm như có duyên hay sao mà đi đâu cũng gặp. Lần này thì cậu ấy dẫn đoàn “cán bộ chủ chốt” đi tham quan cáp treo Fansipan vừa từ Sapa về Hà Nội là ghé luôn vào quán. Ba anh em mỗi người ở một miền không hẹn mà nên, ngồi nói chuyện một hồi thì biết ra mình còn bỏ lỡ nhiều nơi phải đến quá. Cái cung đường Tây tiến huyền thoại trong thơ Quang Dũng thì không tiếc vì mình bị “triệu hồi” về sớm mất mấy hôm nên không đi được cũng phải nhưng thành phố Lai Châu ông anh bảo là thành phố “phải đến” để thấy nó được quy hoạch tuyệt như thế nào thì nằm ngay trên đường đi lại chẳng ghé qua. Để cho dễ hiểu thì như thế này: Đi khắp các thành phố ở nước ta mà thiếu Lai Châu cũng như đến viếng hết các lăng tẩm ở kinh thành Huế mà thiếu mất lăng Khải Định. Cách ví von này thực sự dễ hiểu cho những người đã đến Huế, và xem ra miền Bắc với mình hãy còn nặng nợ chứ không như mình vẫn nghĩ là chỉ lỏm mỗi một tỉnh Tuyên Quang.

Vé máy bay đổi gấp nên lựa chọn cũng không nhiều, hơn nữa sáng sớm hôm ấy vẫn đang ở Lạng Sơn lại muốn dành vài tiếng ở Hà Nội gặp anh em, mình bước vào nhà là đúng nửa đêm, kết thúc một chuyến đi xem như là tốt đẹp.
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
56,590
Bài viết
1,153,861
Members
190,139
Latest member
toponseek
Back
Top