Nỗi nhớ bùng lên trong tôi khi chiếc xe bắt đầu chạy vào trung tâm thành phố. Nhà hàng Thủy Tạ vẫn còn đó với phong cách kiến trúc cổ xưa. Hồ Xuân Hương vẫn quanh năm suốt tháng sương phủ mây che. Cầu Ông Đạo, Chợ Mới, khu Hòa Bình vẫn nguyên vẹn với dáng vẻ bình yên thanh thản, vẫn “hiền như cọng rơm khô” mà tôi đã đọc đâu đó trong bài thơ của một nhà thơ nữ.
Chiến tranh ở đâu đó rất xa và hình ảnh người lính với chiếc ba lô trên vai đi trên đường phố như có cái gì đó thật lạ lẫm. Đà Lạt của chúng mình là thế đó phải không em? Vẫn luôn là thế đó phải không em? Sau bao ngày xa cách nhớ mong anh đã về với em đây Thu.
Tìm lại những con đường ngày trước đã đi qua. Có bao nhiêu bụi Dã quì mọc bừa bãi trên những mảnh đất bỏ hoang giữa hai căn nhà trên đường phố? Có bao nhiêu quán cà phê với những sợi dây đèn xanh đỏ khi hoàng hôn vừa phủ chụp trên vũng trời cao nguyên mộng mị mà ngày xưa từng là điểm hẹn của yêu thương? Đà Lạt của chúng mình vẫn thế phải không em? Vẫn luôn là thế phải không em? Anh đã về với em đây Thu.
Tôi không nhớ mình bỏ Đà Lạt đi đã bao nhiêu năm. Tôi cũng không thể nhớ hết đã bao nhiêu lần trên bước đường tha phương ngồi nhớ em từng phút từng giây đến quay quắt. Mà tôi chỉ nhớ rằng vào một buổi trưa hè năm ấy khi chiếc xe chở tôi chạy ngang cổng trường em đúng vào giờ tan học. Thu vãn bé nhỏ trong chiếc áo dài trắng, mái tóc thề phủ xuống ngang vai.
Tôi muốn gào thật to gọi em nhưng hiểu rằng chỉ bấy nhiêu thôi tôi cũng sẽ bật khóc không sao cưỡng lại được. Anh bạn nào đó trên xe bỗng hát nho nhỏ một câu trong bài ca của Doãn Mẫn “Biệt ly… nhớ nhung từ đây” nghe sao mà buồn quá đỗi.
Có cuộc chiến nào không để lại nhiều đau thương mất mát? Có cuộc tình nào không để lại chút đắng cay? Nhưng dù sao đi nữa, Thu ạ, thì lời hứa năm nào dưới gốc thông già bên Thác Cam Ly anh vẫn còn nhớ mãi và hôm nay sau bao ngày xa cách nhớ mong, anh đã về với em đây Thu.
Đứng trước cổng trường nhìn vào khoảng sân trống vắng. Đâu rồi hồi chuông vang lên báo giờ tan học? Đâu rồi những tà áo dài túa ra ngoài cửa lớp? Đâu rồi bầy sẻ vui đùa trên nóc mái trường … Và đâu rôi? Em đâu… Em đâu… Em đâu rồi Thu ơi!..
[Thuy Cau Pham]
https://www.youtube.com/watch?v=Jmas7hGfUew