What's new

[Chia sẻ] Ấn Độ - Đại lục tinh thần

Tôi lớn lên cùng với những trang sử thi Ramayana, với những bộ phim Ấn độ tràn ngập tiếng ca hát. Sau này khi nhìn những phượt thủ chạy mô tô trên những con đường miền bắc Ấn dưới chân dãy Himalaya phủ đầy tuyết trắng làm ngây ngất biết bao tâm hồn của kẻ lãng tử. Nên tôi luôn mơ ước được đến với một đất nước từng là cái nôi của văn minh nhân loại, đất nước của những con người giản dị nhưng vĩ đại (Thánh Gandhi) hay những tư tưởng vượt tầm thời đại của nhà thơ Tagore….cùng với sự cao quý tiết hạnh thủy chung của những người phụ nữ như Sita hay mạnh mẽ, thông minh như Rama trong bộ sử thi Ramayana huyền thoại…..

Cái sự đi Ấn Độ của tôi nó cũng rất tình cờ, trong một lần lang thang lên FB thấy cậu em lên kế hoạch đi Ấn Độ, tôi rất muốn đi. Nhưng vừa đi Nam Mỹ mất gần 2 tháng về, phải thu xếp công việc đã. Sau một hồi đắn đo cuối cùng tôi cũng quyết tâm xin join cùng cậu bạn. Chúng tôi cùng lên các forum, FB tuyển thêm người. Sau một hồi cũng rủ rê được thêm 2 người nữa. Tổng cộng cả đoàn có 4 người mà toàn những phượt thủ chuyên nghiệp, vậy là quá hoàn hảo cho chuyến đi rồi. Offline, bàn bạc đương nhiên cũng mất khá nhiều beer rượu, cuối cùng chúng tôi cũng chốt được một chương trình cho 14 ngày bên đó


Có mấy cái ảnh ăn cắp trên mạng và chắc chắn là chưa có sự đồng ý của tác giả

image1
 
Nhìn những con vật ở đây nó cũng trơ trụi như cuộc sống của con người vậy








Kể cả linh thần là bò cũng gầy còm ốm yếu


 
Thú thực là giơ con ịphone ghẻ lên chụp ở chỗ này em cũng hơi sờ sợ. Biết dek đâu lại giống mấy kiểu trai làng của mình ra hỏi: "Ai cho mày chụp tao?...." Rồi gây sự.... thì cũng phiền. Nhưng may là cũng không có vấn đề gì xảy ra





 
Tình trạng vệ sinh thì rác đầy đường, và bốc mùi hôi thối










Có cái thùng rác lớn ở đây nhưng rỗng không và chẳng mấy ai vứt rác vào




 
Đi vào tới cổng trong của Taj Mahal thấy hai thằng đứng phì phèo thuốc lá đợi tôi. Chúng tôi đi vào trong cổng, làm một loạt các thủ tục an ninh và lúc này bắt đầu xảy ra rắc rối tiếp.
Số là do hay lang thang nên tôi thường thủ một con dao đa năng Victorinox mua từ đợt đi Thuỵ Sĩ. Nên khi vào đây lính an ninh họ ách lại cùng với thuốc lá và bật lửa của tôi. Họ nói không được mang thứ này vào. Tôi ok, vậy cho tôi gửi đồ vào tủ gửi đồ. Người lính bảo không có tủ gửi đồ. Tôi bảo thế cho tôi quay ra gửi đồ ở bên ngoài. Người lính bảo " Vé anh đã xé rồi, nếu quay ra anh phỉa mua vé khác".
Oh my God! Bây giờ tôi phải làm sao? đây là kỷ vật của tôi, tôi nói để người lính hiểu. Anh ta bảo bây giờ anh phỉa gửi tour guide giữ hộ. Tôi nói tôi đi backpacking nên ko có tour guide. Anh ta vẫy tay một cái một cậu anh chàng mặc quần áo dân sự, có đeo cái biển trước ngực giới thiệu với tôi anh ta là tour guide.
Anh tour guide này nói: " Tôi vào trong đó đi cùng với bạn, tôi có thể chụp ảnh, kể những câu chuyện về Taj Mahan này cho bạn, còn con dao và thuốc lá + bật lửa của bạn tôi sẽ cho người đem về văn phòng bên ngoài của tôi để cất đi cho bạn. Khi xong tour tôi sẽ đưa cho bạn"
"Ok! nhưng tôi phải chụp cái ID card anh đang đeo trên cổ tôi mới tin anh được" Tôi nói
"Ok, no problem" anh ta nói rồi đưa cái thẻ đeo trên cổ của anh ta cho tôi chụp ảnh.
" Thế tôi phải trả anh bao nhiêu tiền?" Tôi hỏi
" 1.000 Rupies"
"500 thôi" ( tương đương 190K VND)
"Ok!"
Lúc này thằng bạn đồng hành của tôi tiếc tiền chạy ra nói "Mày trả dell gì mà đắt thế 300 thôi". Tôi cáu lên bảo " ĐM tao trả tiền túi ko tính vào tiền đoàn"
Chúng tôi đi vào và cổng phía nam. Qua những dãy nhà hai bên toàn là lính lăm le súng nhìn chẳng mấy thân thiện. Cũng đúng thôi, đây là 1 trong bẩy kỳ quan của thế giới và hàng năm nó đem về không biết bao nhiêu ngoại tệ cho Ấn độ. Nên họ rất sợ các chiến sĩ Hồi giáo đánh bom cảm tử.











 
Last edited:

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
57,007
Bài viết
1,157,436
Members
190,343
Latest member
ntechsolar
Back
Top