What's new

[Chia sẻ] Đà lạt phượt và cảm nhận những nơi đã qua

Phượt lần 2 Đà Lạt, đi và những cảm nhận
Lịch trình quá nhiều do sức lực nên ko thể nào phượt hết
Ngày 1: Đồi Mộng Mơ - Thung lũng Tình Yêu - Thiền viện Trúc Lâm - hồ Tuyền Lâm - thác Datanla - Nhà thờ con gà - đêm lẩu dê Phương Quang dạo phố Đà Lạt
Ngày 2: Langbian -Thung lũng Vàng - dạo đêm Đà Lạt tập 2
Sáng ngày 3: đạp xe đôi đi CĐSP Đà Lạt, vườn hoa thành phố
Do phượt lần 2 nên những nơi đã đi qua ko thấy mún đi nữa nên ko quay lại như Dinh Bảo Đại , nhà thờ Domain
-Vận chuyển: xe Phương Trang, ghế ngồi 160, nằm 180 ngàn đồng, lúc đi cứ ngỡ vé nằm mắc hơn nhiều nên mua ngồi, khởi hành lúc 23h15 mà ghế ngồi rất là khó ngủ, lúc về mua vé nằm.
Picture594.jpg


-Tại Đà Lạt thuê xe máy 70k/ngày, tay ga 120k/ngày dù các bạn thuê đến sáng ngày về cũng tính 1 ngày thuê - xe đạp đôi vào t7 cn thì 20k/tiếng, thứ 2 mình mới thuê nên down xuống còn 40k/3 tiếng
Picture589.jpg


Nhận xét về ẩm thực đà lạt:
* Cafe Thanh Thủy : vừa là restaurant vừa là cafe lounge luôn : quán đẹp nhà trong xây bằng kính dễ ngắm hồ Xuân Hương, giá cafe đá là 28k cappucino lạnh 50k nóng 40k breakfast thì tầm 40k/phần.
* Cafe Thủy tạ: cũ kĩ ko đẹp, ko ghé.
* Cafe Mei: cũng xây hàng chắn bằng kính bên trong tòa nhà cũng bằng kính, mát hơn Thanh Thủy do nằm bên trong đường có cây cối che mát, cũng có thể ngắm hồ.
* Cafe An Tiến: quán tông màu nâu đỏ, cũng khá đẹp vào ban đêm, có những chòi cho đi nhóm 5 người trở lên.
* Cafe Tùng: quán kiểu cổ điển mang phong cách cafe đà lạt (ghế nệm bàn thấp) giá mềm hơn các quán trên 20k; người bạn đi làm rơi cái dt thì quay lại hỏi bà chủ, bả chủ hỏi nhân viên 1 câu nge đầy ẩn ý: "con đâu thấy cái dt nào đâu phải ko con" -> xong.
* Bê thui 371 Phan Đình Phùng: giá cũng ok nhưng món bê có lẽ để tủ lạnh thịt hơi khô và ăn lạnh lạnh, thất vọng vì đây là nhà hàng chuyên bê thui mà món này ko ăn điểm.
Picture548.jpg


Picture549.jpg


* Cơm niêu: gần cafe Thanh Thủy giá cũng ok, cơm nóng ngon, món ăn cũng tốt.
* Cơm tấm Mei: đường Nguyễn Văn Trỗi 25k dĩa + lạp xưởng 8k + trà đá free, ăn ngon
Picture497.jpg


* Cơm sinh viên đường Xô Viết Nghệ Tĩnh: giá mềm, ăn cũng ok, quán này nằm trên đường đi Đồi Mộng Mơ , dọc đường này có 2-3 quán luôn, giá tầm 20-30k.
Picture289.jpg


* Sữa đậu nành: chợ Đà Lạt ban đêm 5k/ly hơi lỏng ko ngon.
* Ốc: thấy chèo kéo ghê quá ko vào, Sg ăn cũng nhiều rùi.
Picture500.jpg


* Bánh: ban đêm khu gần nhà hát có quán bán bánh và nước, 1 phần 4 cái bánh đang chạy ko vào, cũng có thể lai rai đàm đạo.
 
Last edited by a moderator:
Bây giờ là mùa du lịch nên giá phòng và cả giá thuê xe máy đều tăng.Trưa nay em mới đi hỏi thì xe tay ga 120k/ngày.Xe số 100k/ngày.Hầu như khách sạn nào cũng cho thuê xe.Nếu khách sạn chỗ bác thuê không có thì bác vẫn có thể nhờ chủ khách sạn liên hệ thuê dùm.Bác chuẩn bị lên Đà Lạt du lịch hả?Nếu có dịp em sẽ mời bác một ly cà phê nha.Số điện thoại của em 0913667769.Em tên Yến.
 
Tối tối dạo chợ đà lạt qua khu thương xá La Tulipe shopping tí quà về cho cô bác anh chị em, giá cả như sau mứt các loại bỏ vào hộp nhỏ ghi giá 20k trả giá thì 15k là bán, vì đã trả 12k nhưng ko bán, có thể shop này bán mắc tí, qua 1 shop khác gần đó thì 12k nhưng thiếu trong lượng 1 tí vì mình kêu ng bán bỏ lên cân để so sánh, thì 1 ng bán nói là, nếu đủ trọng thì k có giá đó =)). Khô nai giá ghi 330 trả 300 vì mình cũng ko mua nhìu nên ko trả giá quá sát, trà atiso túi lọc 35k/ bịch, các bác mua atiso tươi nên ra chợ buổi sáng mua loại để 1 bao to bên ngoài vì như thế sẽ mua được loại có hoa ko giá 150k (chưa trả) còn trong bịch thì ở giữa độn cây ko à, uống đắng mà ko thơm bán tại La Tulipe là 90k/kg, còn loại kia trả chắc 120k là bán, chuối đà lạt trong chợ là 6k/kg 1 nải chừng 1.5-2kg
Tại shop này thì ko cần trả giá , fixed price hết rùi nhưng mắc hơn bên thương xá La Tulipe tí, nhưng được cái có bàn để các bác mua xong ngồi xơi liền, ngồi hóng xuống chợ mát mát zui zui


Hoa hồng bán cũng rẻ 20-25k/bó hình như là nhưng nhớ là bao nhiu cây các bác nhìn hình đếm xem, vì mình đi xe nằm ko có chỗ để quăng thùng xe ở dưới bằm dập hết, màu xanh chắc là dùng hồng trắng nhuộm lên, hoa bích ngọc 5k/bó, cúc 5k/bó


Giá cả mình mua là thế các bác rút kinh nghiệm deal giá tốt hơn nha[/QUOTE].

Bài của em viết hay quá ... mà sao cái tiếng Việt trong bài nó hơi tréo ngoe 1 chút nên anh đọc .... bị vấp ngã vài hạt sạn, cuối cùng thì cũng hiểu hết những gì em nói rồi :D. Hình ảnh đẹp quá. Thanks em.;)
 
Bác chủ thớt chịu khó tìm hiểu và trả giá thật.Cảm ơn bác nhiều về những thông tin.Em là dân Đà Lạt mà thấy mình không có kinh nghiệm bằng bác :).Ở đây em chỉ biết những chỗ ăn ngon và đặc sản chất lượng tốt.Về giá thì ít khi trả giá vì chủ yếu mua ở những chỗ quen hoặc chỗ niêm yết giá sẵn không thể bớt.Chắc phải đi chợ một vòng và cập nhật lại thông tin thôi.

Bạn nên thông tin cho mọi người biết những chỗ ăn ngon và đặc sản chất lượng tốt để tránh bị chặt, chém mà chất lượng lại không có.
 
Góp chút với cả nhà đây, vì tình hình tớ cũng là một người mê Đà Lạt hơn điếu đố, thầm nhủ mỗi năm lại có dịp vi vu ở nơi í ít nhất là một lần, và cũng đang định tìm kiếm ai đó đang thất lạc ở nơi nì..kaka
- Khách sạn thì mình thường ở Thông Xanh- đường NKKN (sạch sẽ, ngay trung tâm, gần chợ Đà Lạt) hoặc biệt thự 14- số 1 QuangTrung (sân vườn đẹp, trên đồi có nhiều cây và hoa, gần ga Đà Lạt, cách chợ khoảng 3km); giá ở 2 nơi này tầm 300k/4 người
- Lẩu dê Lộc Lệ Dung (gần Novotel)
- Sữa đậu nành buổi tối ở góc đường có nhiều hàng quán
- Quán cafe Hoa Violet ngày thứ 4- trên đưởng Trần Hưng Đạo, một biệt thự cổ rất đẹp, có cái lò sưởi nữa, chộp hình ở đây thì ôi thôi rất lãng mạn..
- Quán cafe Tùng- ngon nhất món ya-ua phô mai, bạn hãy thử một lần rồi bạn sẽ thích ngay mà..

Yêu lắm Đà Lạt ơi, nhất là mùa hoa dã quỳ vào tháng 10, cái lạnh vào tháng 12, hoa đào vào tháng 1...:)
 
Mình mới lên Đà Lạt hôm mùng 2/9..lần đầu luôn.
Một chiều mưa phùn, lạnh cóng người..bị tống khỏi nhà trọ mini, giá 50k/đêm. ở Đào Duy Từ vì không có CMND, có hộ chiếu nói mãi cũng không cảm thông. Một Đà lạt đã quai quái, cứ như hoạt động du kích. Đã phỗng người khi bà chủ lật sàn, lộ một cầu thang bảo mình theo xuống để xuống phòng . Lối nhỏ quá đi không được lại vòng lối ngoài theo những bậc cầu thang men xuống dưới. Đủ để thấy những mái nhà đơn sơ, lấp ló, tràn trên những quả đồi, len lẫn trong màu xanh thẫm của cây và xám của trời. Đưa 100k, 2 đêm luôn rồi mà vẫn bị đổi ý tống ra hi hi
Lang thang vừa tìm nhà vừa dạo Đà lạt trong mưa, ngấm lại lạnh tê tái như ngoài Bắc. Phi từ HCM lên, cả ngày nắng nóng tràn mà lúc đó run cầm cập. Không nghĩ lên Đà Lạt lạnh đến thế.
Đến Đà Lạt, khoảng 4h chiều, còn nắng nhẹ , dạo qua các đường. Đường cứ loạn cả lên, lên dốc rồi xuống dốc, lắm ngã ba quá. Phi xuống dốc lại thấy một ngã ba . Đôi lúc, đầu phố lại thấy công an phạt, càng căm mơ run, lạ đường, phi nhầm vào đường cấm thì tèo. Một Đà Lạt, dốc và ngóc ngách hơn mình tưởng. Không chỉ cái bồng bềnh, hay đi đạp quanh hồ như mọi người vẫn tả.
Rốt cuộc cũng kiếm được nhà nghỉ, sau khi vào một khách sạn ở Đào Duy Tư, 350k/ đêm, phòng đôi vì hết giường đơn rồi. Thông cảm 1 mình 300k nhé. Im lặng đi thẳng luôn. Đi bụi thế này thì chết. Mình chạy vào Nhà Chung, ngay gần nhà thờ Chánh Tòa, loa xuống con dốc, tìm được một nhà nghỉ vừa là quán nét luôn. 150k/đêm. Phòng đôi, ti vi, khu vệ sinh đầy đủ. Nước nóng thì luôn bật..Lặn lội cũng bõ công.
Cũng tính lên Đà Lạt 1 đêm 1 sáng rồi lướt luôn Phan Rang, qua Mũi Né rồi về, nhưng Đà lạt quá lạ và đẹp, nên quyết ở lại luôn. Không như mọi người, chả ham hố đi các điểm tham quan khác làm gì. Riêng Đà lạt đã là một nơi để mình lang thang vòng vo rồi. Một sáng thứ 7 , một ngày mùa Đông đẹp, nắng nhẹ và gió hây hây lạnh. Giống hệt ngoài Bắc, sướng lắm, vì lâu rồi đầu óc mới tự do, không lo nghĩ gì để mà thoải mái chơi, thoải mái cảm nhận quanh mình. lang thang từ ga đến chụp và ngắm những ngôi biệt thự cổ chìm trong vườn cây, hay đám dây loe..Cái thì vươn cao, cái thì thâm thấp, cửa lom khom hệt như nhà của những chú lùn trong phim lost of the ring. Có chút thoáng chạnh lòng khi nghĩ, những ngôi nhà, khách sạn hình ống giờ lan khắp Đà Lạt kinh quá, vây lấy, phá dần đi nét trầm riêng của Đà Lạt. Cũng không đủ thời gian, để lọ mọ hết có bao kiểu biệt thư ở Đà Lạt.
Tối lành lạnh, co rúm người, vừa thèm vừa đợi bánh căn, vừa ngắm những tốp học sinh vừa đùa vừa ăn. Áo tụi nó ấm, kín mít người, chỉ trừ khuôn mặt, hây hây má đỏ. Nhìn yêu quá. Nhớ lại thời học sinh, ngày đông cũng tranh ăn, xì xụp, nô đùa nhau như thế. Và quán, không gian cũng nhỏ thôi, kê đủ 2 dãy bàn, gọn, nhưng ấm áp, như hơi ấm của người này có thể lan sang người kia. Những anh chị bán hàng niềm nở, ân cần hỏi lại..và bếp hun lửa, đỏ rực trong cái lạnh và cái thèm, cái cồn cào. Tôi thèm bầu không khí như thế. Cũng giống như những tối vượt Ô quy hồ, đến Sapa trong sương, trong cái lạnh, vứt bớt đồ, quần áo, người co ro chạy sang quán nướng bên chợ, làm vài xiên thịt, vừa hưo hưo tay trên than hồng.
Đà Lạt là một góc bất ngờ, khi lang thang từ dốc nhà thờ Chánh Tòa xuống, xiên qua hàng thông là những ngọn đèn từ khu chợ hắt lọi, nhiều màu sắc va lung linh như những trái quả tròn, treo trên cây thông No el. Bỗng phần hiểu, tại sao thằng bạn mình cứ máu lên Đà lạt mùa No el đến vậy.
Đà lạt còn là gỉ nữa. Ăn, gọi cốc đậu xanh, nóng rát lưỡi. Tưởng phụ thêm ở quán ăn thôi, không ngờ là đậu xanh, đậu nành là đồ uống phổ biến của người Đà Lạt. Tối, quanh khu chợ, người Đà lạt vừa ăn bánh, vừa uống đậu nành, đậu xanh, chém gió, hệt như ngoài Bắc, cắn hạt dưa, hạt bí, uống nước trà chém gió.
Vào khu chợ đêm, tối thứ 6 ngạc nhiên, ngày lễ mà tổ chức đúng thứ 7, CN nhỉ, không thêm 1 ngày. Hâm thế. Lạnh...mua thêm đồ, lao ầm ầm vào chỗ bán, những tiếng rao 45, 65, 85 ngàn, đồng giá. lật lật, nhấc xem, tìm, mò đường chỉ. Dẫy nào cũng lật, ấm cả người. Buồn cười vì xứ lạnh, không có gì ngoài quấn áo ấm..Cũng mua được ít đồ.
Đà Lạt mọi người uống cà phê, mình chả một giọt, một hơi...không biết có tiếc hay không nữa. Nhưng vẫn thích ngồi một góc đường vừa ngắm dòng người, vừa sát mặt đất, sát dốc, hình như chưa thấy. Một góc cô độc của riêng mình, riêng cho cái lạnh ngấm vào hồn. Mong kịp trở lại, tiếp tục tìm..
Buổi trưa, nắng ấm, phi tót xuống đèo Mi mô sa. Hôm qua phi lên, đến ngã ba đèo Prenn và đèo Mi mô sa, không biết lên đường nào, thấy bên trái, mũi tên trắng to tướng, chếch lên Đà Lạt 10km . Đi đèo Prenn, đường thông đẹp, và nhỏ. Nhưng với kẻ lang thang, khát hùng vĩ, đèo Mi mô sa hợp hơn. Đường rộng, khoảng trời thoáng, những đồi, núi trập trùng phía xa. Một góc, một đường của những người lao động. Đường đèo Mi mô sa không đẹp lắm, có những chỗ mấp mô, nhưng có thể thấy được những khu vườn ở phía xa xa, những người bán trái cây bên vệ đường, hệt như đường 6, có những chị bán đào, bán mận sau mùa. Một nét giống, để đỡ nhớ thưong.
Loanh quanh Đà Lạt, ngóc đầu lên, tôi chỉ thấy nóc nhà thờ Chánh Tòa và cột gạch đỏ của trường Cao đắng sư phạm. Lang thang lạc lối, rồi tình cờ mò ra trường Cao đẳng. t7, đứng trước cổng, thấy đóng kín, tưởng chỉ nhìn thôi, không cho tham qua, tính quay đầu xe thì được một cô hỏi vào tham quan à, dựng xe ngoài, đi bên ngoài thôi nhé. Mừng quá, trước khi vào, chỉ cái cột cao màu đỏ hỏi cô, nhà thờ kia ở đâu vậy cô. Nhà thờ đâu, trường đấy chứ.
Tôi học ở Hà Nôi, nhiều khu trường có kiến trúc Pháp, ở đây vừa tìm được quen và nét lạ. Choáng và bất ngờ khi thấy khu nhà ấy. Khiếp, như một thánh đường vậy. Mặt ngoài là những tường gạch, vút cao, cong cong , vuốt dài về sau. Tôi cứ giật lùi ra để chụp, mãi chả trọn khung hình. Ra sát tận hàng cây, gần khu kí túc mới thấy hết được. Đẹp..nổi bật hẳn trên nền trời xanh. Tôi thầm nghĩ phải đề cao nghế nhà giáo lắm, mới xây dựng nên vóc dáng thế này. Tôi vẫn đi lang thang qua các khu, soi vào các hàng ghế cổ trong khu phòng khóa kín, đang sửa chữa thì phải. Những hàng ghế dài tăng tắp như hội trường..Rồi những bóng cô giáo tương lai lướt qua, theo những lối nhỏ dọc hành lang, xuyên qua hàng cây.
Đà lạt, ngủ sớm hơn tôi tưởng, khoảng 10h, hình như đường đã vắng lắm rồi. Trừ gần khu chợ còn rộn ràng đôi chút, những khu dốc xung quanh đã tối thui, hàng quán cũng đóng cửa rồi. Đi lang thang một mình, bỗng giá ước thêm một vòng tay. chả sao cả, mai này lấy vợ, ta dắt lên chơi bù he he.
Đà lạt quả khó đoán. T7 sáng, 5h30, sáng tưng bừng, mặt trời lên còn hơn cả miền ven Biển ấy chứ. CN, phải rời đi Phan Rang, về HCM trong ngày. 5h30, trời sầm sì, mưa lất phất, ngất..Đà lạt không biết có ổn định không ?
Chân không tất, thêm lớp áo dài tay vào...phi theo đường Hùng Vương, qua Trại Mát xuống Phan Rang.
Mình muốn chửi bọn nào PR đèo Ngoạn Mục ghê thế, tả chém bảo phần phật..Phượt, thích những con đèo, lang thang hết con đường ngoài Bắc, dọc duyên dải, 14 rồi, ql 26 cũng qua rồi. Còn sót lại đèo Ngoạn Mục, cố gắng trong đời phải chạy qua. Rốt cuộc tan hoang, lập bập xe. Đường nát, đập be bét..phải chăng ĐL-Nha Trang làm xong, đoạn QL 27 này chìm vào lãng quên.
Nhưng cũng chả sao, từ đoạn ĐL đi Đ'Ran, quá tuyệt. Thật sự nên thử
Lao rầm rầm trong sương mờ, con đường nhỏ với hàng thông tuyệt đẹp. Thoáng đạt và kỳ bí, ma mị hơn đèo Prenn nhiều. Thấp thoáng trong sương mù bóng người xe ẩn hiện. Chạm vượt qua nhau, trong lặng yên như hồn ma. Thoáng chút giật mình, trời sâm sẩm thế này, mà có trộm cướp thịt nhau thì tuyệt, đôi chút hoang mang khi tiếng xe máy sau cứ bám theo mình, chả chịu vượt, mình chậm nó chậm, mình nhanh, nó nhanh. Dừng bố lại xem thế nào, nó tà tà vượt qua mình, người kín mít, găng, giầy. Ngó mình, tay trần, chân đi dép sỏ ngón. Bố khỉ, như thế nào núp gió.
Đến khu Trại Mát, mờ mờ ẩn ẩn xa xa đã thấy những khu vườn kiểu nhà kính, càng đi càng lan tràn, thấp thoáng bên đường nhựa là màu đất đỏ rồi. Mình cứ thoáng, màu ni lông cứ loang dần, phủ kín những khoảng đồi. Đôi lúc phản chiếu ánh mắt trời lấp lóa, sáng thôi. Không hiểu về Đà lạt nhiều lắm, thấy có bán vé từ ga Đà Lạt ra Trại Mát rồi ngược về. Không biết nên chưa thử. Vẫn nghĩ ga Đà Lạt, giống bảo tàng cơ, trưng bày thôi, không ngờ hoạt động thật.
Xuyên qua Trại Mát, Đất Sét (nhớ mang máng) dốc xuống Đa Lộc...một nét nào đó để hình dung nhỉ. na ná giống nông trường Mộc Châu, nhưng xưa cũ hơn, gần 8h mà thị trấn vẫn im lìm, chỉ có bóng những người lao, chân đi ủng, vác xẻng, hay bình phun thuốc phi xuống, phóng vào những con đường đất. Con đường 27 đã gọn dần, nhỏ bé hơn trong màu đất đỏ lan trài. Đất cũng thấm dần ra đường, phả vào hồn đất và khó nhọc. Nhà cũng lụp xụp hơn, đa số là thấp, lùi sau vào. Cả dọc thị trấn, lướt qua, đảo mắt cũng chả thấy mấy quán ăn, quán nhậu, đa sô là những cửa hàng nhỏ bán đồ sinh hoạt, lao động. Xen lẫn, đâu đó là những lán nhà gỗ như cửa đồng hòa Mông, thâm xì, trầm ắng.
Dừng tạm, táp vào quán phở bên đường, nghỉ...Cóng quá..cầm bát phở, chả thấy ấm tay, chén vội, rồi ngồi đợi ấm lên chút nữa. phi xuống, dại dột, giờ buốt đầu quá.
Chạy thêm 10km, chịu không nổi. táp vào mua găng tay, lấy áo khoác mới mua ra mặc, lồng đôi tất, phi xuống tiếp. đi đúng 10 phút, thoát xuống đèo, nắng chan hòa. Bổ tổ

Qua Đ'ran xuống Phan Rang...đường xấu tệ, hơn 100km tưởng bét lắm là mất 2 tiếng rưỡi chạy, ai dè 12 mới tới. cách Phan Rang 30km, nắng, đường chán quá, chả buồn chạy chỉ buồn ngủ, tắp vô quán võng dọc đường ngủ.
Những cảm nhận thoáng qua của người lần đầu lên Đà lạt.
 
Last edited:
Bài viết của bạn giúp các mem trong 4rum ta có đến Đà Lạt không sợ đói rồi ....hi hi.Mình lên Đà lạt chỉ toàn gặm bánh mì 24h thôi...Đà Lạt,nơi để lại nhiều cảm xúc và không thể nào quên được.Lên Đà Lạt ôn lại kỉ niệm xưa :( ,không biết khi nào kỉ niệm xưa lại trở về :(
 
Mình mới lên Đà Lạt hôm mùng 2/9..lần đầu luôn.
Một chiều mưa phùn, lạnh cóng người..bị tống khỏi nhà trọ mini, giá 50k/đêm. ở Đào Duy Từ vì không có CMND, có hộ chiếu nói mãi cũng không cảm thông. Một Đà lạt đã quai quái, cứ như hoạt động du kích. Đã phỗng người khi bà chủ lật sàn, lộ một cầu thang bảo mình theo xuống để xuống phòng . Lối nhỏ quá đi không được lại vòng lối ngoài theo những bậc cầu thang men xuống dưới. Đủ để thấy những mái nhà đơn sơ, lấp ló, tràn trên những quả đồi, len lẫn trong màu xanh thẫm của cây và xám của trời. Đưa 100k, 2 đêm luôn rồi mà vẫn bị đổi ý tống ra hi hi
Sao đi phượt mà không mang giấy tờ tùy thân để bị tống ra đường như thế này?
 
Bài viết của bạn giúp các mem trong 4rum ta có đến Đà Lạt không sợ đói rồi ....hi hi.Mình lên Đà lạt chỉ toàn gặm bánh mì 24h thôi...Đà Lạt,nơi để lại nhiều cảm xúc và không thể nào quên được.Lên Đà Lạt ôn lại kỉ niệm xưa :( ,không biết khi nào kỉ niệm xưa lại trở về :(

Dậy thì chuyến này bạn lên Đà Lạt nữa đi, khám phá chỗ ăn mới xem nào, nhớ coi giá trc khi ăn nhé
 
Bác chủ thớt chịu khó tìm hiểu và trả giá thật.Cảm ơn bác nhiều về những thông tin.Em là dân Đà Lạt mà thấy mình không có kinh nghiệm bằng bác :).Ở đây em chỉ biết những chỗ ăn ngon và đặc sản chất lượng tốt.Về giá thì ít khi trả giá vì chủ yếu mua ở những chỗ quen hoặc chỗ niêm yết giá sẵn không thể bớt.Chắc phải đi chợ một vòng và cập nhật lại thông tin thôi.

Hihi ko có gì, làm ăn thì phải có lãi nhg vừa phải và khách thấy hợp lý sẽ sẵn sàng chi, còn lừa đảo tăng giá thì bó tay
 
Hôm mình lên Đà Lạt có ăn ở Quán Mì Hoành Thánh gì đó quên mất tên và địa chỉ rùi có bạn nào ở Đà Lạt bít ko ? Chủ quán là người Hoa, đàn ông đứng bếp tay thoăn thoắt làm mì. Rau tươi ngon, nước dùng thì ngọt, gia vị thơm...giá 28K. Đây là món mì ngon nhất mà mềnh từng được ăn.
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
56,616
Bài viết
1,153,986
Members
190,148
Latest member
thuocphathai
Back
Top