What's new

Lệ Giang-Shangrila kí sự 24/4-3/5/2015

Phần 1: từ Hà Nội vượt biên đến Hà khẩu

Với tôi, từ lúc về lại sống Hà nội, thì ước mong là nếu có cơ hội thì đi du lịch Trung quốc càng nhiều càng tốt. Phần vì gần, trong khi các nước Đông Nam Á xung quanh không quá ấn tượng với tôi, phần vì đất nước Trung hoa huyền bí có quá nhiều danh thắng để xem, để trải nghiệm những gì mà đã xem qua phim, qua truyện, nơi có nền văn hóa khác biệt hẳn với những gì tôi đã đi ở Bắc mỹ, Châu Âu. Nhưng là việc đi du lịch Tàu không phải cứ “xách balo lên là đi” như các nơi khác, với một người chỉ biết tiếng Anh và bập bẹ một xíu tiếng Pháp, còn tiếng Trung nửa câu không biết như tôi. Ngoại trừ những địa danh quá nổi tiếng như Bắc kinh, Thượng hải, Hàng Châu nơi thường xuyên có các công ty du lịch tổ chức và có thể dễ dàng đi đến bằng máy bay, mà tôi lại không thích đi theo tour, những địa điểm khác đều khó đến bằng máy bay nên đi lại bằng đường bộ rất vất vả, hai là rất khó tìm người đồng hành để đi. Sau vài chuyến đi đến các địa danh phía Nam Trung quốc bằng đường bộ, có lẽ điểm đến còn lại phía Nam mà tôi rất muốn đến thăm là thành cổ Lệ Giang thuộc Vân Nam, di tích văn hóa UNESCO, nơi được ví như là “Venice Phương Đông”. Đã từng lang thang ở Venice nên tôi rất muốn có so sánh. Chỉ tiếc là những người bạn hay đồng hành với tôi trong các chuyến đi “phượt “, thì đều đã đi Lệ Giang từ rất lâu rồi. Để tổ chức một chuyến đi mới, cần phải tìm người cùng đi biết tiếng Trung, và nữa, là có thể có thời gian ít nhất 6 ngày nghỉ, đối với tôi là điều rất khó vì công việc không nghỉ dài được.

Đợt nghỉ lễ 30/4 năm nay chính thức được nghỉ 5-6 ngày, nhưng xin nghỉ thêm thứ 2 có thể nghỉ 8-9 ngày, vì mãi không kiếm được bạn đồng hành đi Trung Quốc nên dự định ban đầu của tôi là đi thăm đền thờ Phật giáo Borobodur và núi lửa Bromo ở Indonesia. Nhưng trục trặc về việc mua vé máy bay của Air Asia khiến chuyến đi không thành. May sao, khi vào phuot.vn để tìm người đồng hành đi Indo, tôi lại nhìn thấy có một nhóm đang tìm bạn đồng hành đi Lệ giang và hồ Lugu, và nhóm bạn trẻ đó chấp nhận cho một lão già U40 như tôi đi cùng :)), và trong nhóm đó có người biết tiếng Trung, với tôi thế là đủ. Đã từng có kinh nghiêm khá khá trước đây ở Cửu Trại Câu, Trương Gia Giới, La Bình, tôi nghĩ kiểu gì cũng xoay xỏa được trong bất kì tình huống nào, với người dễ thích nghi như mình. Nhất là khi biết nhóm đi chỉ có từ 6-8 người, là số lượng nhóm tối ưu để chuyến đi tự tổ chức không có tour guide, ít hơn thì hơi buồn còn nhiều hơn thì rất dễ không thống nhất được các vấn đề phát sinh, mỗi người một ý là hỏng chuyến đi.

Do công việc tôi không ở Hà nội, nên các lần họp nhóm chuẩn bị cho chuyến đi tôi đã không thể tham dự, tất cả công việc chuẩn bị đều nhờ hết vào các bạn trong nhóm và trao đổi qua email. Có hai điều tôi lo nhất là việc mua vé tàu nội địa, và đặt phòng khách sạn, vì đợt đi đó gần sát trùng với kì nghỉ lễ 1/5 ở Trung quốc, theo kinh nghiệm xương máu của tôi đợt đi La bình, là hầu như rất khó mua vé tàu trong các kì nghỉ lễ dài, có lẽ còn sốt vé hơn Tết ở Việt nam. May sao, nhờ có người quen bên Trung Quốc và mua vé qua mạng giờ cũng tiện, chỉ có hơi khó khăn trong việc chuyển tiền trả cho người ở bên đó mua vé giúp, nhưng cuối cùng cũng chuyển được nhờ dịch vụ của Phú Vân ở Lương Ngọc quyến, nhân thể mua ND tệ ở đó luôn. Ban đầu tôi cũng hơi lo về công tác tổ chức, vì công việc quá bận không họp mặt được với các bạn, vả lại chưa gặp mặt bao giờ, nên đành để cho các bạn trong đoàn lo hoàn toàn, nhưng lần gặp được các bạn trong nhóm, thì hoàn toàn yên tâm và tin tưởng, các bạn đều là những người rất nhanh nhẹn, đã từng (tự) đi du lịch khá nhiều, có kinh nghiệm, nên mọi thứ chuẩn bị đều suôn sẻ. Từ việc xin visa, làm thẻ sinh viên quốc tế đến tìm hiểu kế hoạch đi lại, đặt khách sạn qua booking.com, các bạn đều làm hết sức gọn nhẹ. Việc làm visa và đặt vé tàu đã xong, và các bạn cũng đã lên lịch trình cho chuyến đi khá kĩ nên tôi hoàn toàn yên tâm phó thác mạng già cho các bạn muốn đưa đi đâu thì đi :)), yên tâm chả có gì để mất trừ tiền. Nói thêm là việc làm thẻ sinh viên quốc tế (mất đâu 60 nghìn), để hi vọng giảm tiền mua vé vào danh lam thắng cảnh, nhưng dân Tàu nó còn là thầy của mình vì mấy trò ma mãnh, nên sẽ kiểm tra rất kĩ cả ngày sinh trong hộ chiếu, chỉ có ai dưới 25 tuổi mới được giảm giá vé thắng cảnh, và không phải nơi nào cũng được giảm. Việc xin visa cũng khá vui, làm qua dịch vụ của một công ty du lịch, nhưng hình như họ đòi 70$, và khi có người quen giới thiệu thì còn 65$, làm các bạn đã trót trả 70$ rất bức xúc kiên quyết đòi lại 5$.

Lịch trình ban đầu của nhóm là đi Lệ giang, sau đó sẽ đi hồ Lugu, nơi có bộ tộc Baxi theo chế độ mẫu hệ, là nơi tương truyền là Tây lương nữ quốc trong phim Tây du kí mà phụ nữ rất đẹp và quyến rũ (làm các giai như tôi rất háo hức), tuy nhiên kiểm tra tình hình thời tiết thì mấy ngày đó trời có thể có mưa, vì thế nhóm quyết định đến Lệ Giang rồi sẽ quyết định lịch trình có thể đi Lugu hay chuyển đi Shangri-la như đại đa số các đoàn khác. Các thành viên trong nhóm cũng phân nhau đảm trách việc mua đồ ăn mang theo, download bản đồ (trong nhóm có bạn tìm ra bản đồ mapme dùng offline trong nội địa Trung quốc khá tiện, khi mà google map không dùng được ở TQ), từ điển tiếng trung trên smartphone, in một số câu thông dụng Anh-Trung để hỏi, v.v đều đã xong, giờ chỉ việc là xách ba lô (và tiền) để đi. Chốt quân số cuối cùng đoàn là 7 người, 3 nam bốn nữ, ngoài trưởng lão tuy già nhưng vẫn hơi teen như tôi ,thì có thêm hai bạn nam nữ đầu 8x , còn lại đều là các bạn đều trẻ sinh năm 88-90, và có thể sẽ có một người nữa tham gia sau khi qua biên giới, để đủ cân bẵng nam nữ, 4 nam 4 nữ tổng 8 người là con số quá đẹp cho một nhóm đi, ngay việc số người tham gia đầu tiên đã cảm thấy thuận lợi nên hi vọng mọi thứ sẽ ổn, chưa kế con số 8 cũng là just-right cho việc đi lại sau này sẽ kể.

Chặng đầu tiên là Hà nội –Lào cai, theo nhà xe giường nằm Hải vân (vé 230 nghìn/người), xuất phát từ bến Mỹ Đình lúc 10h tối thứ 6 ngày 24/4 và đến Lào Cai lúc tầm 2-3 giờ sáng. Tuy nhiên thì đây là thời gian có lẽ là không hợp lý lắm khi cửa khẩu Lào Cai chỉ làm việc từ 7h sáng, vì thế nên từ lúc đến Lào Cai sẽ phải vật vờ chờ đến sáng ở xung quanh ga/bến xe trong khi đúng lúc buồn ngủ nhất. Có thể có một lựa chọn khác cho các đoàn lần sau đi qua Lào Cai là đặt riêng xe VIP của Sao Việt, xe 9 chỗ, rất rộng rãi, tiện nghi với giá khoảng 2.7tr cho cả chuyến, đi sẽ chỉ mất tầm 3-3.5 tiếng đường cao tốc và có thể đặt xe đi từ 2-3 giờ đến Lào Cai tầm 6h, ăn sáng rồi qua cửa khẩu luôn, có thêm thờin gian nghỉ ngơi ngủ sớm trước ở nhà. Còn nếu đi xe khách, có lẽ nên thuê một phòng ở nhà nghỉ xung quanh bến xe nghỉ vài tiếng lấy sức đến 6h, cũng rẻ, đỡ mệt và không phải lang thang vạ vật.

Quay lại chuyến đi, đúng 9h15, tất cả đã có mặt ở bến xe như đã hẹn, cao su chỉ 15’ so với kế hoạch 9h là quá ấn tượng với đoàn có những 4 nữ . Với tôi, dự kiến là về Hà nội từ 5h chiều nhưng cuối cùng công việc quá bận, đến 7:30 tối mới có mặt ở nhà, một tiếng cả tắm rửa, ăn tối và chuẩn bị đồ đạc quần áo, máy ảnh cho thời gian 8 ngày là thời gian quá gấp, may là đồ vệ sinh cá nhân đã luôn nằm trong toilet bag, quần áo du lịch hay phượt cũng đã nằm trong ngăn tủ riêng, không quên gì, mà có quên thì những thứ quan trọng nhất là hộ chiếu và tiền, điện thoại luôn được checked trước khi xuất phát, cộng thêm máy ảnh nữa là xong, quên các thứ khác thì thôi.
Xe khách vẫn đi lộ trình theo quốc lộ 2, khá chậm, phải đến Phú Thọ, sau khi qua trạm nghỉ thì mới nhập lên cao tốc Hà Nội-Lào Cai. Cả đoàn mắt nhắm mắt mở xuống xe đi vệ sinh cá nhân, tại trạm nghỉ, ăn uống dọc đường sợ nhất vấn đề vệ sinh thực phẩm, nhất là đi du lịch có vấn đề bụng dạ là rất dở, nhìn xung quanh rất nhiều hàng ngô luộc với bánh bao còn nóng hổi, có lẽ lành nhất là ngô luộc nên mỗi người một bắp ngô 10 nghìn lót dạ, đảm bảo yên tâm ngủ đến đến cuối bến.

Sau khi ăn ngô xong, lên xe, phần vì mệt, trời tối, nên cả đoàn chỉ mở mắt khi đã đến Lào Cai. Xuống xe lúc tầm gần 3h sáng, cả đoàn vào một quán phở ngay tại bến xe, cũng không chờ đợi gì ở chất lượng phở tại các bến xe, ga tầu, nhất là phở ở ngoài hà nội thì hi vọng gì ngon, nên cả đoàn chỉ gọi là ăn nóng lấy sức cho tỉnh táo và có chỗ nghỉ ngơi. Sau tầm hơn 2 tiếng gà gật ở quán, bọn tôi quyết định gọi taxi ra cửa khẩu để có thể qua biên giới càng sớm càng tốt, không phải chờ đợi. Từ bến xe ra cửa khẩu Hà khẩu mất đâu 40 ngàn một xe. Đến cửa khẩu, quá sớm để làm thủ tục, và cũng không thể ngồi trong phòng chờ khi nhân viên đuổi ồi ồi ra ngoài để lau nhà, ngoài trời bắt đầu mưa mỗi lúc một nặng hạt, cả đoàn đã vào đền Mẫu để cầu Thánh Mẫu phù hộ độ trì cho chuyến đi tốt đẹp, đặc biệt là thời tiết. Sau đó, là đoàn lại ra trú các quán gần đó và tiện thể ăn sáng, bánh cuốn và bún chả tùy khẩu vị. Nhìn trời mưa sụt sùi, cũng thấy hơi lo lo, đi du lịch chán nhất là gặp trời mưa.

Gần 7h, cả đoàn quay lại phòng xuất cảnh của Hải quan của khẩu để xếp hàng, để cho nhanh sang kịp tàu đi Côn Minh, cả nhóm quyết định dùng dịch vụ làm nhanh của cò, cả nhóm 7 người đâu mất độ 550 nghìn, chờ 15-20’ thì cũng có hộ chiều để xuất hàng qua biên giới, hình như dùng hộ chiếu và visa thì đắt hơn giấy thông hành. Thuê hai taxi từ cửa khẩu Hà khẩu đến ga tàu Hà khẩu, hình như mất 30 tệ cho một xe, cũng không phải quá đắt khi đường đi cũng phải tầm 6-7km.

Theo lịch ban đầu cả nhóm sẽ bắt chuyến tàu đi Côn Minh tầm khoảng 10h sáng, đề phòng gặp trục trặc chờ đợi ở cửa khẩu, nhưng đến ga tàu thì cũng tầm 8:30, vừa kịp đổi vé đi chuyến sớm hơn lúc hơn 9h. Đến lúc này thì bắt đầu có chuyện, giai to khỏe đẹp giai nhất đoàn không hiểu là do bắp ngô hay lí do gì, mà thấy mất hút trong nhà vệ sinh, chờ mãi không thấy ra, chỉ đến khi sát nút tàu chạy mới thấy xuất hiện, vừa để kịp lao lên tàu, đúng là người ta gọi bị Tào tháo đuổi cũng đúng :LL. Và bắt đầu từ đây là hành trình cả ngày trên chặng đường đi Côn Minh.
(còn tiếp)
 
Last edited:
Phần 4: Ngọc Long tuyết sơn và Ấn tượng Lệ giang (tiếp): Lên núi

Sau show diễn, chúng tôi ra chỗ hẹn của người hướng dẫn đoàn, cũng không kịp ăn trưa. Xếp hàng dài để đi tiếp bus lên trạm cáp treo. Trung quốc sau vụ nổ ở ga Côn Minh ở đâu cũng kiểm tra an ninh nơi đông người. Đứng trong hàng ngay cạnh tôi là một cô gái rát xinh, người Nga. Bay giờ tôi mới để ý, từ mấy hôm đến giờ tôi chỉ gặp toàn khách du lịch nội địa chứ ít khi gặp khách du lịch nước ngoài. Thêm một chặng xe bus gần 10’ nữa mới lên được đến trạm cáp treo, ở đây là độ cao 3306m, bắt đầu cảm giác được nhiệt độ giảm. Mọi người đều mặc áo khoác chống lạnh, tôi thì vốn đã quen với kiểu thời tiết lạnh kiểu này, đã chuẩn bị khá kĩ quấn áo lạnh chuyên dụng của mình ở nhà nên hóa ra cái áo khoác được phát lại thừa, không phải dở ra mặc.

075_zpsxtsbl3ml.jpg


Bắt đầu tại ga cáp treo ở cao độ 3306m


DSC_2573_zpssysd790f.jpg



Bắt đầu nhìn thấy núi tuyết


Từ trạm chúng tôi sẽ đi cáp treo lên độ cao 4506m, ở đó nếu muốn leo độ cao hơn thì đi bộ, còn lên độ cao hơn 5000m chỉ có thuê ngựa hay trekking. Rất tiếc tôi không có Gopro để có thể quay cảnh cáp treo lên đỉnh núi chuyên nghiệp hơn, đành phải quay tạm bằng iphone qua kính cabin không sạch lắm, và cũng không dám thò tay ra ngoài hay đứng ngồi thoải mái vì sợ mất cân bằng cabin cáp treo rất nguy hiểm.

Đoạn video quay đường lên đỉnh núi
https://www.youtube.com/watch?v=FiXOoIjIs4E


Khoảng thời gian đi cáp treo ngắm cảnh, cũng như chừng hai giờ ở trên cao độ 4506, trèo lên đỉnh cao hơn, có lẽ thật đáng giá xua tan đi mệt mỏi của hơn một ngày vật vã tàu xe, dù tôi đã ở bao năm ở xứ tuyết và cả vùng núi rocky mountain nổi tiếng, thì quang cảnh ở đây vẫn làm tôi bất ngờ, đặc biệt hơn vơi các bạn cùng đoàn với tôi vốn chưa nhìn thấy tuyết bao giờ. Cảnh núi tuyết lấp lánh bao giờ cũng gây cảm giác thật ấn tượng. Hai tiếng ở trên núi, thoe dòng người lũ lượt trèo thang bộ lên đính núi tuyết, đứng từ trên đinh cao để nhìn xuống thung lũng, hay nhìn những đỉnh núi tuyết mờ mịt xung quanh, chạm vào những nắm tuyết lạnh giá, cảm giác được cái rét buốt tê cóng không còn cảm giác, là những trải nghiệm thật đáng giá không dễ quên. Rất nhiều bạn không chịu được lạnh đã phải vào tỏng nhà để sưởi, cũng nhưn nhiều người thiếu oxy đã bị đau đầu, nhưng ai cũng phấn khích khi được tận mắt chứng kiến vẻ đẹp tuyệt vời cùa Ngọc Long.


Nhìn dòng người lũ lượt leo lên núi, mây tuyết mù mịt:

DSC_2587_zpsbou42uje.jpg



DSC_2581_zpshesu3kw5.jpg


Bà con thì ra ngắm cảnh phía dưới

DSC_2588_zpsrnkncb7a.jpg




Thôi ta cũng bon chen xếp hàng lên núi

DSC_2595_zpsqcyccl7l.jpg



Tranh thủ ngắm xung quanh

DSC_2604_zps1ktcw80p.jpg



DSC_2606_zpsxc01vpgo.jpg



DSC_2611_zpsv0tkn13x.jpg



Có những lúc trời quang mây tạnh phết


DSC_2684_zpswezp1bsq.jpg
 
Từ trên đỉnh cao nhìn xuống


DSC_2686_zpsvi5k5lud.jpg




DSC_2687_zpscokszwbb.jpg




DSC_2688_zpswbacvh6h.jpg




DSC_2694_zpsips51dqv.jpg




DSC_2697_zpsmt061dke.jpg




Tất nhiên chụp cảnh, thì cũng không thể quên chụp vài kiểu kỉ niệm, tự sướng để gọi là đánh dấu been there done that.


DSC_2638_zpsw63972d4.jpg



DSC_2645_zpsdpxmblci.jpg


Hai tiếng ngoài trời, chân tôi đi giày tất cẩn thận mà đã cứng lại, nhìn quanh, các bạn trong đoàn đã phần vì lạnh, có bạn thiếu ô xy đã chui vào trong nhà sưởi ấm. Tôi cũng đi vào, các bạn trong nhóm đã tập trung đầy đủ, trừ cậu người Nam đã tách riêng đi với mấy em Tàu, tôi bảo các bạn cứ đi cáp xuống trước, tôi sẽ ở lại chờ cậu đó và xuống sau. Một lúc thì tôi cũng tìm được và đi xuống dưới trạm cáp treo.

Cảnh đi xuống cũng phê chả kém gì cảnh lên

https://www.youtube.com/watch?v=HVYcailONXg


Xuống đến trạm , lúc này mới thấy đói run, làm bắp ngô các bạn trong đoàn đưa cho thấy sao mà ngon thế, dù giá chả ngon tí nào, 10 tệ/bắp.
Xung quanh đây còn nhiều làng truyền thống của các dân tộc địa phương, nhưng có lẽ với chúng tôi, hôm nay thế là đủ, cả đoàn lên đường về khách sạn nghỉ ngơi và ngủ.

Buổi tổi, chúng tôi ra ngoài ăn, hôm nay cả ngày đã ăn uống vớ vẩn nên chúng tôi quyết định vào quán ăn tối tử tế, và vào lại quán đông người hôm trước anh chủ khách sạn giới thiệu. CHúng tôi cũng lò dò hổi kĩ từng món, thực đơn quán rất phong phú và đồ ăn khá ngon, thảo nao khá đông khách. tiếc là đói quá, cũng không còn nhớ là trước khi ăn phải cúng facebook nên khi nhớ ra cần chụp anh thì đồ ăn đã sạch bách.

Ăn xong, cả nhóm định sang Đại nghiên cổ trấn buổi tối, nhưng rồi cuối cùng là quyết định mua bia và đồ về phòng ăn nhậu và đánh bài. vào siêu thì xách bia đại lý và một đống đồ khô, cả lũ về phòng lôi bia ra uống, cười nói hỉ hả, chém gió ầm ĩ. nhưng cuộc vui chưa bao lâu thì các phognf bên cạnh đã gõ cồm cộp vào tường đề nghị im lặng vì ồn quá, họ cần ngủ. thế là hai phòng ai về nhà ấy, rồi cũng ngủ một mạch.
Cả đoàn đã quyết định là ngày mai sẽ không đi hồ LUgu mà sẽ đi Shangrila. khách sạn đã đặt qua booking.com và lịch trình xe đã hỏi.
 
Last edited:
Phần 5: Thăm Shangrila-Thảo nguyên bao la và tiểu Potala-Songzanlin

Chúng tôi dậy muộn, khi biết lịch xe bus đi Shangrila khoảng 12h trưa. Cả đoàn ăn sáng, dọn dẹp quần áo đã giặt và phơi từ hôm trước rồi chào tạm biệt khách sạn khá ấm cúng và dễ chịu này.


DSC_2705_zpsplqf9x91.jpg



Chúng tôi đi ra bến xe bus đi Shangrila, vừa đến nơi thì cô gái mê shoping của nhóm lại vội lượn đi mua điện thoại Oppo cho mẹ, còn lại chúng tôi vào mua vé, vừa kịp chuyến trưa, vé 62 tệ/ người đi từ Lệ giang tới Shangrila, nếu là dân bản địa là 65 tệ, hay thế, giá vé nước ngoài rẻ hơn cho dân bản xứ, chả bù cho xứ mình, thấy khách ngoại là chém gấp rưỡi gấp đôi.

Khi lên xe, chúng tôi kiểm tra vé xem chỗ ngồi vì trên vé có ghi số ghế. Nhưng có lẽ duy nhất tôi thấy có nơi dân còn củ chuối hơn dân Việt, là họ cứ lên trước ngỗi chễm chệ lên ghế của mình, bất cần ghế họ ở đâu. Đến khi chúng tôi lên đòi ghế, những kẻ chiếm ghế bảo tôi xuống ngồi phía cuối xe, chỗ nào cũng được vì ở đây không theo số ghế, kiên quyết không chịu khỏi vị trí. Kể chiếm ghế của tôi là một thanh niên trông cũng sáng sủa, có vẻ dân du lịch , nói tiêngs anh tốt, khiến tôi nổi điên to tiếng kiên quyết yêu cầu kẻ đó đổi chỗ, nếu không sẽ yêu cầu lái xe và bảo vệ bến can thiệp. cuối cũng thì thanh niên đó cũng miễn cưỡng rời khỏi vị trí. Thật may là anh ta có lòng tự trọng, chứ chắc với dân ở Vân nam không có biết tiếng, trông mặt hơi dump thì chắc tôi cũng chịu.

Đoạn đường đi Shangrila khoảng 3,5 đến 4 tiếng. Trên đường đi, thật may mắn là trời rất trong, và ảnh trên đường đi cứ như là tranh vẽ, phía xa xa là liên tiếp những ngọn núi tuyết lấp lánh trong nắng, trên cao là đám mây trằng lẫn trong nền trời xanh ngắt đến siêu thực, dưới là núi non trùng điệp, bắt đầu có những cờ lungta và dấu hiệu của dân Tạng, làm chúng tôi cứ ngỡ mình sắp đi vào cao nguyên Tây tạng. Những cảnh trên đường đi khiến tôi không thể cầm lòng phải rút iphone ra chụp cho nhanh, khi với máy ảnh thì hơi khó theo tác qua cửa kính ô tô.


084_zpsqcr5lxq4.jpg



085_zps0mnuhpfv.jpg




087_zpszty84gum.jpg




097_zpsq7d0dnmf.jpg



104_zpspivtojgd.jpg



107_zpszetcnmzf.jpg



111_zpsbycntsm0.jpg



115_zpsqmbgay4o.jpg



120_zpsaufufbja.jpg
 
Last edited:
Phần 5: Sanggrila- Ngày đầu trên thảo nguyên

Chúng tôi đến nơi tầm gần 4h chiều, không đi theo xe các bạn taxi bâu xung quanh, chúng tôi gọi điện thoại cho chủ khách sạn ra đón. Chờ một lúc, một cậu thanh niên khá trẻ , sáng sủa là quản lý khách sạn chúng tôi xuất hiện. Chờ cùng chúng tôi, có một cô gái trẻ khá xinh xắn nét thanh tú hơi giống việt nam, khác hẳn với các cô gái Vân nam mấy ngày nay tôi nhìn thấy, có thể cách nhìn tôi hơi phân biệt, nhưng tôi thấy các cô gái ở phía nam Trung quốc trông nét rất thô và nhìn hơi kém văn minh. Hóa ra cô gái là dân Quảng đông là bạn gái của cậu quản lý khách sạn, đến thăm bạn trai . Sau này khi nói chuyện, tôi mới biết cậu thanh niên đó từ Quảng đông, đến shanggrila làm thuê cho một người bạn cách đây 2 năm. Khi chúng tôi về khách sạn, nằm ở trong khu phố cổ, thì cũng đã hơn 4h chiều. Sau khi thu dọn đồ đạc vào phòng, nằm ngả lưng một chút thì cũng đã gần 5h. Khách sạn đơn giản, mỗi phòng có 4 năm giường tầng.

147_zps9sum66b3.jpg


DSC_2785_zpsrheh00qw.jpg



142_zpsnvu1avf3.jpg



144_zpsahywe75h.jpg


Khách sạn nơi chúng tôi nghỉ ở Shangrila
Chúng tôi hỏi người quản lý khách sạn liệu bây giờ chúng tôi có thể đi đâu trong thòi gian còn lại, cậu thanh niên rất rất nhiệt tình và dễ chịu nói rằng tu viện Songzanlin đóng cửa tầm 5h, nên tốt nhất chúng tôi đi thăm hồ và thảo nguyên. Cũng phải nói thêm rằng thời gian chúng tôi đi đến shangrila không phải là đẹp, đẹp nhất là tháng 7 khi hoa nở trên các thảo nguyên, hay mùa thu khi lá vàng trên các ngọn núi và trong công viên quốc gia. Khách sạn gọi giúp chúng tôi một cái xe 8 chỗ, và chúng tôi bắt đầu ra ngoài ngoại ô thị trấn. Trên đường đến hồ đi qua cánh đồng thảo nguyên bát ngát, nơi có các trang trại đầy bò yak và ngựa. Chúng tôi định vào môt trang trại nhưng sau khi nghe xì xồ một hồi, có vẻ người chủ trang trại muốn thu phí, chúng tôi quyết định đi tiếp. Đoạn đường đi cũng khá xa, khi ở khách sạn, cậu quản lý có nói chúng tôi có thể thuê đi xe đạp nhưng rất mất thời gian, và thật may chúng tôi không chọn phương án đó, nếu không ko biết có đủ sức đạp về không.

DSC_2719_zps47gexv1k.jpg


Ở hồ nước tại Shangrila​

Hồ chúng tôi đến là một hồ rất rộng lớn trên thảo nguyên, nhưng cũng là mùa cạn nước, xung quanh hồ cũng không có gì đặc biệt nên chúng tôi quyết định đi tiếp, hơi thất vọng về một địa điểm được hi vọng là một trong những điểm nhấn ở shangrila. Đi qua hồ một đoạn, cảnh thảo nguyên đẹp quá, chúng tôi bảo lái xe dừng quyết định xuống chụp ảnh. Không thể nào diễn tả vẻ đẹp yên bình của thảo nguyên về chiều, đến nỗi một bạn trong nhóm khi nhìn tấm tắc cứ như các ảnh được chọn làm nền cho windows, và quả thật cứ mỗi khuôn hình chụp lên giống như là chụp cho desktop background như vậy.

DSC_2742_zpsgi4jtyyz.jpg




DSC_2741_zpsy9ww6dru.jpg




DSC_2740_zpse2pvhydd.jpg




DSC_2738_zps8wvk2vjy.jpg




DSC_2728_zpspyaoafbt.jpg


Trên thảo nguyên​

Khi chúng tôi chụp ảnh xong, nắng tắt rất nhanh, trời khi tắt nắng bắt đầu lạnh. Mặc dù không thỏa mãn với cảnh hồ, chúng tôi cũng rất hài lòng với những giây phút thỏa sức tung tăng trên thảo nguyên. Hơi tiếc là nếu đi đúng dịp, chắc chắc thảo nguyên sẽ đẹp hơn rất nhiều với đủ các loài hoa nở trên thảo nguyên, khi hồ nước đầy và cây cối xanh tươi hơn.
 
Phần 5: Shangrila : phố đêm

Về đến khách sạn, chúng tôi đều rất đói. Khi hỏi chủ khách sạn về nhà hàng ăn tối, cậu chủ nhỏ nói nếu chúng tôi muốn ăn lẩu, có thể ăn ngay tại quán sát khách sạn, có lẩu bò yak. Chúng tôi đã rất đói, gật đầu ừ liền. Và thế là chúng tôi tự chọn các loại rau, nấm, thịt, nước lẩu được chuẩn bị rất ngon, có lẽ là vì người quảng đông, hợp khẩu vị dân việt nên gia vị cũng không đậm mùi như ở vùng khác ở trung quốc. có điều là không có muối tiêu, phải pha đồ chấm từ tỏi, ớt kèm nước lẩu. không sao, đói là ngon hết.

DSC_2747_zpsyk0ygk52.jpg


Ngồi bên nổi lẩu​


Đang ăn lẩu, thì có một đoàn khách nữa người Việt đến khách sạn, 4 chàng trai trẻ từ sài gòn. Nhóm của họ đi qua Đại lý rồi tới sangrila. Điều làm chúng tôi phục nhất là họ đi mà trong đoàn không có người biết tiếng trung, cứ mò mẫm tiếng anh mà đi thôi. Họ sẽ ở lại shangrila hai ba ngày, nên sẽ có nhiều thời gian hơn chúng tôi, theo kế hoạch, chiều tối mai chúng tôi sẽ quay lại Lệ giang.
Ăn xong, chúng tôi đi dạo phố quanh phu phố cổ ở Sangrila, đêm ở Shangrila hơi vắng vẻ, ít người qua lại, thực sự với cá nhân tôi thấy hơi buồn tẻ.

DSC_2781_zps9vvrvjmd.jpg


DSC_2784_zpscainfsvu.jpg


DSC_2756_zpsm3muqhdz.jpg


DSC_2778_zps7id4fugx.jpg


DSC_2770_zpsqxdz4ogs.jpg



Các cửa hàng ở đây bán khá nhiều đồ lưu niệm kiểu miền sơn cước : khăn, quần áo, đồ thổ cẩm, rồi các đồ sưu tập như dao, đầu thú rừng. Các cô gái như thường lệ thì vào các cửa hàng bán đồ quần áo, tôi thì nhất là khi tôi không thích mua đò lưu niệm kiểu này, tranh thủ vào ngó mấy cửa hàng kiếm.

DSC_2782_zpsrrvsgijq.jpg


DSC_2780_zps42x7vxsi.jpg



DSC_2774_zpscag0nyuc.jpg


DSC_2764_zpsp2qivewv.jpg



Đi một lúc thì cũng không có gì đặc sắc, trời bắt đầu lạnh, chúng tôi trờ về khách sạn. Thời tiết ở Shangrila về đêm rất lạnh, trong phòng có máy sưởi và thò chân xuống sàn nhà vẫn lạnh toát, còn trong nhà tắm thì khi tắm phải có đèn sưởi.

Ngày hôm sau, chúng tôi sẽ đi ra tu viện songzanlin từ rất sớm vì một lý do rất đặc biệt. và theo kế hoạch, kiểu gì cả đoàn cũng phải ở đó trước 5h:30, cùng đi với chúng tôi còn có cả 4 chàng trai sài gòn và một em gái người tàu chúng tôi quen từ Thúc hà trong chuyên đi ngọc long, kèm thêm một giai tàu đi cùng em. Thời gian đi đến đó cũng phải tầm 20-25’, và chúng tôi hẹn bác taxi ban chiều sáng hôm sau đưa chúng tôi đi, chỉ có một xe 8 chỗ, phải đi hai chuyến nên đoàn thứ nhất sẽ phải đi tầm hơn 4h, tất nhiên là đám con giai sẽ được ưu tiên đi trước. Vì thế nên chúng tôi đi ngủ sớm, cả ngày đi mệt nên chúng tôi ngủ khá nhanh.
 
Phần 5: shangrila -Sáng sớm ở Tu viện Songzanlin

Sáng sớm hơn 4h nhóm đàn ông chúng tôi đã phải dậy để đi lên tu viện, dậy sớm khi trời lạnh thật cực chẳng đã, chúng tôi gõ cửa phòng nhóm 4 chàng trai đoàn khác, ra đến cửa khách sạn thì ông lái xe đã chờ sẵn.
Khi chúng tôi lên đến tu viện, trời vẫn tối mịt mùng, cộng thêm cảm giác lạnh buốt ở vùng núi cao khiến người rùng cả mình, may là đi cả nhóm nên cũng đỡ. Trong khi chờ đợi xe quay về đón nhóm sau, tu viện chưa mở, chúng tôi tìm cách lên tu viện bằng lối khác, loanh quanh một hồi cuối cùng cũng lên được.
Tu viện Ganden Sumtsenling Monastery, hay gọi là Songzanlin, được coi là tiều Potala do Datlai Latma thứ 5 xây dựng từ thế kỉ 17, là tu viện dòng phật giáo Tây Tạng lớn nhất và quan trọng ở Vân nam. Tôi chưa đi đến Lhasa cũng như Potala ở Tây tạng, nhưng tu viện này được coi là mô hình thu nhỏ của Potala, và dấu ấn phật giáo Tây tạng in đậm trong tu viện không khác gì ở Tây tạng.
Trời bắt đầu sáng dần, nhìn xung quanh từ tu viện trên đồi nhìn xuống quang cảnh xung quanh thật yên bình và thấy địa điểm chọn xây tu viện thật đắc địa về phong thủy, trước là hồ,tựa lưng vào núi, phòng mắt xa xa nhìn bao quát những đỉnh núi tuyệt đẹp của dãy Ngọc long và toàn cảnh của Shangrila.

DSC_2792_zpsbgoqnzvp.jpg


DSC_2801_zps1ozurvdg.jpg


DSC_2806_zpsxoxodxc9.jpg


DSC_2812_zps5j8uacjg.jpg


DSC_2836_zpsqjakvgrk.jpg


11136092_10200498758467662_7902635285070133826_o_zpsii2zmxtu.jpg


Toàn cảnh tu viện Songzanlin (ảnh cuối của một bạn trong đoàn chụp)​
 
Last edited:
Chúng tôi đứng nhìn chờ đợi cảnh bình minh lên từ tu viện, tiếc là cảnh đó không rõ , cho đến khi nhóm sau đã đến lúc gần 6h, và chúng tôi đi vào tu viện để tham quan.
Tôi không biết nhiều về phật giáo Tây tạng, cũng như các đền chùa Tây tạng ,vì thế nên khi vào thăm tu viện, bước vào chính điện, thì thấy thật khác xa nhiều so với các ngôi chùa phật giáo tôi đã từng đến ở Việt nam, các nơi khác ở Trung quốc hay Campuchia, một cảm giác hơi huyền bí và có chút gì đó ma thuật, trong tu viện các họa tiết trang trí đậm chất Tây tạng.

DSC_2852_zpsbyqssq8z.jpg



DSC_2863_zpsa2ksubgk.jpg



DSC_2871_zps80gjtmce.jpg



DSC_2875_zpsjvifud9u.jpg



DSC_2879s_zpsi2awlb07.jpg



DSC_2881_zpsxn4ktmo3.jpg



DSC_2892_zpsagbmuveq.jpg



Các tựong Phật của người Tạng và cách bài trí trong tu viện khác hẳn với các chùa và tu viện ở Trung Quốc hay Việt nam

DSC_2890_zpsvs2l0lud.jpg


DSC_2891_zpsxejvczxj.jpg


DSC_2893_zpsw6gqxbea.jpg
 
Sau khi đã đi hết các tầng của chính điện, tôi đi lên tầng mái, ở đây, có thể chiêm ngưỡng cận cảnh kiếm trúc mái dát vàng tuyệt đẹp của tu viện, lúc này nắng đã bắt đầu hửng, và từ đây, phóng tầm mắt nhìn ra những đỉnh núi tuyết lấp lánh của Ngọc Long xa xa, mới cảm giác được khung cảnh thần tiên của vị trí tu viện và vùng đất này.


DSC_2959_zpszrqffxpc.jpg



DSC_2947_zpsfhremzkw.jpg



DSC_2946_zpsq7rvjhpj.jpg



DSC_2945_zpsoej1gjm2.jpg



DSC_2938_zps7r4zu1us.jpg



DSC_2937_zpsccgqzabu.jpg



DSC_2924_zpspknz5ptd.jpg



DSC_2923_zpsuujdmtcf.jpg




DSC_2914_zpsn0jmgayv.jpg
 
Last edited:

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
56,621
Bài viết
1,154,050
Members
190,152
Latest member
sportzwarrior
Back
Top