What's new

[Chia sẻ] London- 72 giờ chạy trốn

Thật tình khi chuẩn bị hồ sơ xin visa, tôi đã có linh cảm chuyến đi này sẽ không ngọt ngào như 9 lần trước. Hồ sơ xin visa thì chạy nước rút , đến sát ngày đi nộp mới nhớ ra chưa booking khách sạn và vé máy bay. Vây là sai lầm đầu tiên và kéo theo hàng loạt sai lầm khác đó là book 2 đêm ở London và ko hủy đặt phòng được với giá 400 bảng T.T . Vì tiếc rẻ tiền khách sạn nên bạn lại tiếp tục book vé máy bay theo ngày của khách sạn ai dè đến lúc nhận visa thì nó cấp cho bạn sau đúng 1 ngày với lịch trình bay :(

Rồi dự tính dành 17 ngày cho UK thì lại ko xin được nghỉ. Công việc quá áp lực và căng thẳng, và nghĩ mình đã bỏ bao công sức thời gian nghiên cứu chuyến đi, ko đi thì phí tuổi trẻ. Nên hăng tiết gà ko cho nghỉ thì trốn đi 2 ngày, cộng nghỉ lễ 4 ngày là được rồi, đi ít còn hơn không được đi. ====> Đổi vé máy bay lần 1 ( đổi ngày bay về)

Ngày cấp visa là 29/4 mà e đặt phòng ngày 28 nên e vẫn quyết chí bay ngày 27 , nghĩ bụng chắc 24 giờ mình trình bầy hoàn cảnh nó vẫn cho bay. Ai dè ra đến sân bay lần đầu tiên trong đời bạn ngồi đúng từ 1 giờ đến 5 giờ chiều ở sân bay đần người, gọi điện các thể loại từ hải quan đến đại sứ quán để nhờ vả, nhưng hãng nhất quyết ko cho bay vì nó tính mình thành ko có visa.
Không được bay lại ko dám về nhà :( Thực sự lúc đó tinh thần mình down dã man và đã chí thôi trốn đi 3 ngày đâu đó, ko bay nữa vì quá mệt mỏi trong suốt quá trình đấu tranh cho kì nghỉ. May lúc đó bên mình có 1 chị bạn mình quen biết qua Phượt, chị bảo mình đến ở nhà chị 1 đêm, rồi hôm sau qua đổi vé đúng ngày trên visa thì bay. Rồi chị còn nói khi tinh thần xuống thấp nên ăn bad food. Cả đêm rầu quá ko ngủ nổi, chị mua đồ ăn nhanh và 2 chị em tâm sự, chị ko nói gì đến sự cố của mình mà chỉ dạy mình là đến London đi những đâu, ăn cái gì ( chị đã từng du học Anh)V.....V...... Chị đã thực sự kéo sự hưng phấn mình có lúc đầu cho chuyến đi trở lại. Rồi chị đã nói 1 câu mà mình nghĩ ai cũng đã được nghe rất nhiều nhưng lúc đó mình thực sự hiểu hoàn toàn đó là " Trời không bao giờ triệt đường của ai hết, không bao giờ có đường cụt, chỉ là cách mình lách khỏi đó như thế nào thôi. Khi hoàn cảnh túng quẫn nhất chỉ có thể dựa vào chính mình, đừng trông chờ ai phải có nghĩa vụ giúp đỡ mình hết". Vậy là mình cũng cố lấy lại tinh thần, ngày hôm sau mình đúng là hoạt động như FBI, sáng đến văn phòng điểm danh với sếp, trưa đi đổi vé máy bay ++ lần 2, mà điện thoại ko dám bật sơ ba má gọi điện thì ko biết nói sao.

Thực sự chuyến đi này mình mất rất nhiều tiền, lúc đầu cứ nghĩ book được vé giá tốt nhưng sau 2 lần đổi vé thì đâu có tốt được nữa, rồi cũng bỏ luôn 1 đêm ở ks, nhiều nhiều khoản phí khác . Nhưng bù lại mình rút được rất nhiều kinh nghiệm sau chuyến đi này.

Dù sao khi đặt chân đến London và trở về mình nghĩ cách nhìn của mình đã khác rất nhiều, ko còn dám tự tin nhiều vào bản thân, chủ quan quá vì có nhiều may mắn nhưng sẽ trưởng thành hơn theo 1 khía cạnh nào đó
IMG_7900 by stone_flower0303, trên Flickr
'Cause, honey Your soul could never grow old, it's evergreen
 
Gần 10 năm chưa quay lại London, thật nhớ những bước chân thời ko trẻ lắm, xin phép đăng mấy ảnh mang tính khoe nhẹ :)
538270_340072369425552_970849610_n_zps7dl18wbb.jpg

318167_340072582758864_1774037803_n_zpslarhg7th.jpg
 
em cũng muốn up tiếp lắm mà e nói thật cả bác em đi có 72 tiếng thì cũng chả có nhiều ảnh để up :))
Không có tiêu đề by stone_flower0303, trên Flickr We travel because we need to, because distane and difference are the secret tonic to creativity. When we get home, home is still the same, but something in our minds has changed, and that changes everythings.
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
56,621
Bài viết
1,154,050
Members
190,152
Latest member
sportzwarrior
Back
Top