What's new

Sáng nay cafe một mình, Sài Gòn chợt mưa, chợt mưa...

Lít Cafe

Sáng nay, thức dậy nhìn ra cửa sổ, thấy trời đầy mây. Nhắn tin cho sếp xin nghỉ... Xong, tiếp tục khò khò.
09h00, lững thững dậy, nhắn tin vòng vòng xem có ai rảnh....
10h00, mặc áo đầm hồng, đi ăn sáng.
11h00, bắt đầu đi tìm 1 cái quán cafe đẹp đẹp. Quyết định tìm quán gần nhà. Lít cafe được chọn.

Con đường này, hồi cấp 2 hay đi bộ đi học, đi qua đi lại mỗi ngày. Bây giờ, lại lang thang đi kiếm 1 cái quán trong ngõ.

Bảng hiệu...
IMAG0144.jpg


Vào đến cửa
IMAG0145.jpg


Góc cầu thang
IMAG0146.jpg


Chổ ngồi trong quán
IMAG0152.jpg


Thực đơn trên thân chai
IMAG0149.jpg


Giá sách
IMAG0158.jpg


Áo đầm hồng ^^
IMAG0172.jpg


Quán buổi sáng có mỗi mình mình. Ngồi đó, nghe nhạc xưa xưa. Thả hồn mình đi lang thang....

Suy nghĩ lung tung...

Những cánh hồng khô gục đầu than thở. Những gương mặt nhăn nhó trên tường. Cây ghi ta gỗ. Những cái rương được đặt làm bàn. Nắng nhảy lung linh qua khung cửa sổ....

Ừ, lâu lắm rồi mình mới kiếm thấy 1 cái quán mới.

Cafe Lít - 3/30 Thích Quảng Đức, Quận Phú Nhuận.
 
Last edited:
Re: Sakura - Một khoảng lặng giữa Sài Gòn

Ngày trước, ngay góc ngã tư Tôn Đức Thắng - Nguyễn Hữu Cảnh có quán cafe nằm dưới 1 dàn hoa tím âm thầm và lặng lẽ. Quán cũng trầm trầm và lặng lẽ thế.

Nếu bạn là 1 người cầu kì và đòi hỏi, có lẽ bạn không nên đến đây.
Nếu bạn là 1 người khó tính và muốn được phục vụ 1 cách chu đáo, có lẽ bạn cũng không nên đến đây.
------------------
Theo mình thì 1 người khó tính, cầu kỳ, kênh kiệu...nên đến Sakura, mình biết quán cũ do cô giáo dạy tiếng Nhật giới thiệu, sau khi tụ tập ăn uống ở Shushi bar bên Lê thánh tôn thì hay qua Sakura ngồi, sau này quán mới do mấy đứa bạn thông báo. Mình đã dắt những Mr Perfect, Mr High Class đến đây và mình thấy họ đã thay đổi, trăm nghe ko = mắt thấy, phải chăng khi khi đến những nơi như thế trái tim cứng trở nên mềm, trái tim nhỏ sẽ dần lớn lên, mở rộng và bao dung hơn.
Trên Đà Lạt ngày xưa cũng có 1 quán tương tự như vậy tên Hoa Hướng Dương ở số 26H Yersin, cách trung tâm khu Hòa Bình cũng hơi xa. Lâu quá mình ko lên Đà Lạt ko biết quán Hoa hướng dương giờ còn ko nữa.
Quán khi đó khá nhỏ bày trí đơn giản, ngày xưa lên Đà Lạt mình thích đến quán ngồi 1 mình quan sát các em, mình hỏi thăm thì đc biết chị chủ nhà vì thương các em khuyết tật nên lấy nhà mở quán tạo điều kiện cho các em có việc làm, giao tiếp, học hỏi và khẳng định mình là người có ích chứ ko nhằm mục đích kinh doanh.
Một anh bạn ng Đà Lạt bụi bặm, phong trần, chuyên đóng đô ở vũ trường....biết mình thích ngồi 1 mình ở những quán cà phê lạ, độc, đã dắt mình tới quán này và nói đây là 1 trong những quán a thích, khi đó mình rất ngạc nhiên, nhưng sau thì mình đã hiểu sâu thẳm trong mỗi con người đều có hạt giống nhân ái, yêu thương, chia sẽ, có thể vì môi trường sống, hoàn cảnh sống, tính cách....mà những hạt giống ko tốt có tên gọi là : khó tính, kiêu căng, kênh kiệu...phát triển lấn áp mà thôi. Khi có điều kiện tiếp xúc với những mặt tích cực thì họ sẽ có sự chuyển biến trong suy nghĩ và hành động.
Cũng như đi phượt, trong những tính đồ phượt cũng có những "ôm" ngọc ngà châu báu, con cầu con khẩn...nhưng đi phượt rồi mới thấy ah hóa ra bấy lâu mình sống trong cái kén vàng, được ấp ủ kỹ quá nên chẳng biết thế nào là trãi nghiệm, rồi sau đó cũng lấm lem bùn đất, ăn bờ ngủ bụi, dầm mưa dãi nắng cùng mọi người mà vẫn thấy vui(c), thấy hạnh phúc hơn đi với gia đình theo kiểu luxury.
 
Bệt Sài Gòn

Người sống tại Sài Gòn, không mấy ai chưa 1 lần đến Bệt. Bệt, gần như là 1 nét đặc trưng riêng của Sài Gòn - 1 phong cách mà không nơi đâu có được như Sài Gòn.

Bệt - không phải là 1 quán cà phê, không bị giới hạn giữa 4 bức tường.

Bệt - mở cửa bất kể ngày đêm, không có chủ quán, không có khách hàng.

Cà phê Bệt Sài Gòn là 1 khoảng không gian rộng kéo dài từ Diamond, sang Pasteur, Hàn Thuyên, Nhà Thờ Đức Bà, Bưu Điện Thành Phố, Dinh Độc Lập..... Cứ có 1 cái vỉa hè, vài tờ báo, gọi 1 ly nước là có cà phê Bệt. Dân Bệt ăn mặc thoải mái, nói chuyện vô tư. Cà phê bệt rộng rãi, rẻ tiền, phù hợp với mọi thành phần, mọi lứa tuổi.

Buổi sáng sớm
P1010010.jpg


Lúc đêm khuya

DSC07245.jpg


Có 1 thưở, hầu như tối nào cũng có mặt ở cà phê Bệt, ngay góc bệnh viện tim. Chổ ngồi đó gần như là quen thuộc...

Bệt - Chỉ có ở Sài Gòn.
 
Anh thì...ko thích cafe bệt ngoài công viên chút nào...thật sự...thấy nó...làm xấu bộ mặt thành phố!!!
Nhưng anh cực thích cafe cóc! Bữa trước có 1 thread về cafe cóc này, anh lóc cóc gõ cả buổi - same my feeling mah...hok bít sao...xóa cái mất tiêu...Điên...!!!
Anyway...ý kiến của riêng anh thui!!!...Dẹp cafe bệt ngoài công viên đeeee...!!!
 
Anh thì...ko thích cafe bệt ngoài công viên chút nào...thật sự...thấy nó...làm xấu bộ mặt thành phố!!!
Nhưng anh cực thích cafe cóc! Bữa trước có 1 thread về cafe cóc này, anh lóc cóc gõ cả buổi - same my feeling mah...hok bít sao...xóa cái mất tiêu...Điên...!!!
Anyway...ý kiến của riêng anh thui!!!...Dẹp cafe bệt ngoài công viên đeeee...!!!

Hì, anh có vẻ không thích cafe bệt, nhưng không biết là anh có thích ngồi công viên không anh?

Ra công viên tập thể dục, ra công viên ngồi hít thở 1 chút không khí trong lành hay ngồi ngoài công viên đọc 1 cuốn sách....
 
Cafe Lạc

Cafe LẠC

Hôm qua là Trung Thu, chạy lang thang ngoài phố chán chường. Về nhà, leo lên sân thượng ngắm trăng mà trong lòng vẫn ấm ức. Thế nên, sáng đã đi tìm niềm vui cho mình. Đó là nguyên nhân chọn LẠC.

Trên đường tìm quán, đã tìm thấy thêm 1 cái quán khác - và hứa hẹn trong 1 ngày khác - 1 entry khác. Hôm nay, sẽ chỉ nói về LẠC.

Chỉ có điều, không biết cái chữ Lạc này là niềm vui, hay là sự lạc lối....

Quán màu trắng, nằm trong 1 con hẻm nhỏ. Bảng hiệu hình vuông và nhìn lem như mắt ai vừa mới khóc...

IMAG0216.jpg


Bình hoa to nằm chơi vơi 1 mình...

IMAG0217.jpg


Ánh đèn được đặt trong những chiếc rổ lông chim. Có cảm giác như cánh của 1 thiên thần lạc lối bị vặt ra và quăng rải rác... xếp thành 1 cái tổ nhỏ nhỏ để nâng 1 vầng mặt trời bé con.

IMAG0241.jpg


Đằm thắm và dịu dàng

IMAG0243.jpg


Góc trú ẩn của em

IMAG0223.jpg


Chút sóng đôi

IMAG0231.jpg


Dưới ánh nắng

IMAG0230.jpg


Cafe LẠC - 192/4 Trần Huy Liệu, quận Phú Nhuận
 
Cafe Xưa

Nằm hơi ven ngoại ô 1 xíu, nhiều lần đi ngang và nhìn thấy, nhưng chưa lần nào ghé vào. Cho đến một buổi trưa...

Hẹn mọi người 10h sáng đi câu cá, nhân dịp cuối tuần ở nhà, đi Phượt Thanh Đa. Nhưng do cả 2 ngày hôm trước ngất ngưỡng với niềm vui chung và 1 chút vui riêng, điên điên khùng khùng cứ cầm ly lên là uống cạn, thế nên đồng hồ vừa Beng 12h mới leo lên xe phóng thẳng Bình Quới.
Đi ngang Xưa..., chập chừng muốn ghé, nhưng nghĩ chắc là mọi người đến câu cá rồi, nên chạy luôn. Đến nơi, a lô:

- Bọn chị đang ở cafe Xưa.

Cười 1 cái khoái trá, lại leo lên xe, quay ngược về XƯA. :))

Quán, nhìn khá là hoành tráng với cảnh quan y như 1 khu resort.

Bảng hiệu:
IMAG0264.jpg


IMAG0265.jpg


IMAG0266.jpg


Bàn ghế

IMAG0267.jpg


IMAG0268.jpg


IMAG0269.jpg


Phía ngoài quán có những gian hình vuông, ghế quây lại và rủ rèm che nắng, che mưa như giường công chúa, phía trong quán có những chiếc ghế mây tròn. Với 20k cho 1 ly cà phê sữa đá, hay 20k cho 1 phần ốp - la bánh mì, thì nhìn chung mà nói là không đắt cho 1 vị trí đẹp để ngồi chơi cả 1 ngày chủ nhật.

Cafe Xưa - 1019 Bình Quới, phường 28, quận Bình Thạnh
 
Last edited:
Cafe cóc tình yêu của tôi!!

Đi lang thang qua bên kia, thấy cái bài này hay hay. Danghuynh viết đã lâu mà lâu lâu lại không thấy bạn ấy quay lại viết tiếp, thôi, trích dẫn đem về đây. :">

Trời SG vào mùa mưa, oi bức hơn bình thường, cái nóng hanh hanh nhè nhẹ, làm ta có cảm giác oi nồng từ những giọt mổ hôi trên trán. Muốn dừng chân, tìm 1 góc đầy cây xanh, có gió thoảng để ta có thể để tâm trí tự phiêu lãng trong cái nóng khó chịu này.

Cafe cóc sài gòn có từ khi nào, cái ngôn từ cafe cóc có từ khi nào, tôi cũng không biết, bạn có biết thì hãy nói cho tôi biết với.

Từ đâu nhỉ? Từ những quán cafe vợt thập niên 50-60 của những người Hoa ở Chợ Lớn hay từ khi cái phong trào cafe bệt bung rộng toàn Sài Gòn. Chả biết, chỉ biết cafe cóc càng lúc càng gần gũi với mọi giới, từ công nhân viên chức, chú xích lô, hay cô cậu sinh viên. Cafe cóc cuốn hút không phải chỉ vì cái giá dễ chấp nhận, mà đôi khi cuốn hút vì cái cảnh quan mà vô tình cái quán cafe cóc bên lề đường lại có được, 1 cái view chuẩn đến mức không tin được, đôi khi vô tình mà cái view đó ăn đứt các quán sang trọng.

Giữa cái nắng trưa, ngừng chân bên góc đường Nguyễn Du - Nguyễn Trung Trực, bên vách của dinh Độc Lập. Ngồi dưới hàng me, nhìn bóng nắng, hoa me rơi nhẹ, cái màu xanh ko lầm lẫn vào đâu được của cây me làm ta thấy nhẹ mắt hẳng, không còn phải chịu cái gắt của nắng, cái bụi bặm của những con đường, cơn gió nào đó vô tình đi qua dường như cũng mát hơn.

Ly cafe cóc SG ko mang nhiều chất cafein như cafe Trung Nguyên của Buôn Mê Thuột, hay Cafe Thu Hà của Gia Lai..v...v... chỉ là ít cafe mang 1 màu nâu đỏ, 1 ly đá, nói theo cái cách dân sành cafe là cafe SG uống cho no là chủ yếu chứ ko uống để ngon, nhưng cái mà nhìu người tìm kiếm ko phải là cái vị ngon của cafe mà là cái thanh bình của chính tâm hồn mình.

Tôi yêu có yêu cafe cóc không nhỉ ? Chả biết, nhưng 1 ngày ko ngừng chân bên 1 quán cafe cóc thì lại thấy nhơ nhớ, cái nhớ như nhớ mùi thuốc lá của kẻ nghiện. Nó nhè nhẹ, làm cho ta cảm giác bức rức...

Đang viết thì lại thèm cafe cóc ... tôi đi nhé... bạn có đi không... nếu đi chắc ta sẽ lại gặp nhau 1 lúc nào đó vô tình tại 1 quán cafe cóc nào đó .... chỉ là vô tình ta gặp nhau trên đường đời bất tận thôi bạn à!

Sài Gòn, trưa nắng kinh hoàng

p/s : ai mún tìm mình thì call 0933 177 100

hoặc mò trong số các quán này :

1/ cafe cóc hẽm trịnh - pham ngọc thạch Q1
2/ Quỳ Đà Lạt - 400a Lê Văn Sĩ Q3
3/ Ride cafe - Nguyễn thị minh khai [ tổng đài SCDC =)) ]
4/ Lacafe - Lê Văn Sĩ [ Quán anh LongRat ]
5/ có thể là 1 nơi nào đó bạn vô tình lước qua tôi
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
56,485
Bài viết
1,153,165
Members
190,103
Latest member
Penguin1
Back
Top