koko-chan
Phượt tử
Nếu ad thấy bài này post sai chủ đề mong mod chuyển dùm minh! vì koko tìm mãi mà chẵng thấy khu vực tâm sự đâu cả.
Hôm nay mình vào cơ quan, ngồi đọc bài trên diễn đàn thì có một chị lại hỏi mình
- Em đọc gì đấy - kiếm nhà trọ hả? - lại đi phượt nữa à?
- Nhà em có một mình em, em đi nhở có bề gì thì sau? Nhở có đau bệnh gì giửa đường thì ai lo, Nhở có tai nạn gì thì sao...
- Nhở có bề gì thì ba mẹ em ngồi khóc than ở nhà " trời ơi con tôi đâu rồi...."
Hàng loạt những câu nói đã kích tinh thần vô cùng nặng nề - giống như chị ấy cố tình đổ cả lọ mực đen lên trang giấy toàn kế hoạch của mình vậy!
mình lúc đấy cũng chẵng biết trả lời câu hỏi của chị ấy làm sao nữa - cười "hề hề" nhưng trong lòng ức chế lắm!
Hôm trước đi tụ tập với tui bạn - vô tình nói đến đến chuyến đi vừa rồi của mình - có đứa bảo mình - "đi chơi vậy mà tốn có bấy nhiêu tiền thôi à - đi kiểu vậy thì thưởng thức được gì - ăn chơi được gì - ở nhà trọ thì kém an toàn - Còn tớ đi thì thế này thế này.... Ôi bạn ấy vô tình nhấn chìm mình quá mức - nhưng trong lòng thầm nghĩ những gì mình trãi qua trong chuyến đi hả, bạn có dùng cả đống tiền của bạn cũng không bao giờ có được những giây phút hạnh phúc và đáng tự hào ấy đâu.
Rồi cũng hỏi mình đi vậy nhở có chuyện gì không hay thì sao - mình trả lời tự tin lắm "con người ai cũng có cái số .....
Nhưng tại sao hôm nay chị trong cơ quan hỏi mình lại ú ớ không nói được nên lời
- Sau mấy chuyện vừa qua mình cứ nghĩ mãi - trong những lúc mình phải đối đầu với những câu hỏi hại não như vậy thì nên nói gì đây - làm gì đây? buồn thật
Hôm nay mình vào cơ quan, ngồi đọc bài trên diễn đàn thì có một chị lại hỏi mình
- Em đọc gì đấy - kiếm nhà trọ hả? - lại đi phượt nữa à?
- Nhà em có một mình em, em đi nhở có bề gì thì sau? Nhở có đau bệnh gì giửa đường thì ai lo, Nhở có tai nạn gì thì sao...
- Nhở có bề gì thì ba mẹ em ngồi khóc than ở nhà " trời ơi con tôi đâu rồi...."
Hàng loạt những câu nói đã kích tinh thần vô cùng nặng nề - giống như chị ấy cố tình đổ cả lọ mực đen lên trang giấy toàn kế hoạch của mình vậy!
mình lúc đấy cũng chẵng biết trả lời câu hỏi của chị ấy làm sao nữa - cười "hề hề" nhưng trong lòng ức chế lắm!
Hôm trước đi tụ tập với tui bạn - vô tình nói đến đến chuyến đi vừa rồi của mình - có đứa bảo mình - "đi chơi vậy mà tốn có bấy nhiêu tiền thôi à - đi kiểu vậy thì thưởng thức được gì - ăn chơi được gì - ở nhà trọ thì kém an toàn - Còn tớ đi thì thế này thế này.... Ôi bạn ấy vô tình nhấn chìm mình quá mức - nhưng trong lòng thầm nghĩ những gì mình trãi qua trong chuyến đi hả, bạn có dùng cả đống tiền của bạn cũng không bao giờ có được những giây phút hạnh phúc và đáng tự hào ấy đâu.
Rồi cũng hỏi mình đi vậy nhở có chuyện gì không hay thì sao - mình trả lời tự tin lắm "con người ai cũng có cái số .....
Nhưng tại sao hôm nay chị trong cơ quan hỏi mình lại ú ớ không nói được nên lời
- Sau mấy chuyện vừa qua mình cứ nghĩ mãi - trong những lúc mình phải đối đầu với những câu hỏi hại não như vậy thì nên nói gì đây - làm gì đây? buồn thật