What's new

Buôn Mê ký (sinh) sự

Có người nói với mình, Buôn Mê Thuột chẳng có gì hết, chẳng có gì để chơi hết.

Lại có người nói với mình, Buôn Mê Thuột còn hoang sơ lắm, như cô gái dân tộc chưa ra khỏi buôn làng, còn sậm mùi rừng núi, còn đầy vẻ hoang dã, còn phát âm chưa rõ tiếng Kinh... Buôn Mê Thuột "rừng rú" hơn Đà Lạt.

Có đứa bạn cùng quê nói với mình, nếu không ở Sài Gòn nữa, tui sẽ lên sinh sống ở BMT. Mình phán: gì, lên chi chỗ "khỉ ho cò gáy" đó. Nhưng vì mình nghĩ nó "khỉ ho cò gáy" nên mình cũng muốn biết nó gáy và ho như nào.

Mình lên BMT bằng xe đò. Vé được book qua điện thoại từ trước chuyến đi 3 tuần, nhưng do vào dịp nghỉ lễ nên trong khi mất 10 phút cho việc gọi điện thoại qua lại với mấy người bạn để xác nhận loại ghế và thời gian đi, cơ hội lấy vé khép dần lại sau lưng. Cuối cùng, mất thêm 20 phút để gọi qua gọi lại confirm, thì không còn sự lựa chọn nào nữa hết, chỉ còn 4 ghế ngồi cho chuyến đi lúc 8g30 tối để lên BMT, phải lấy vé trước ngày đi 5 ngày, nếu không sẽ bị xoá sổ. Vé bay từ BMT về thì đã hết sạch tự đời nào, việc lấy vé bay về từ BMT chỉ còn có thể nhờ người quen, không còn đường chính để mà có được vé nữa.

Từ trước đến nay, nạn cơm tù, xe chụp giựt, nhồi nhét khách được hét toáng lên từ tứ phía trên khắp các nẻo quốc lộ làm mình thầm tự hào cho tuyến đường QL 20 từ SG đi Đà Lạt nhà mình. Rằng chỉ có tuyến SG - ĐL là xe khách 45 chỗ, chất lượng cao, phục vụ chu đáo, ban đêm có mền cho khách đắp, thậm chí có cả xe giường nằm. Các quán cơm thì không chặt chém, không bắt bớ khách hàng. Thậm chí nếu quý khách nào chỉ dùng nhà vệ sinh cùng rửa tay chân mặt mũi xong mà chẳng ăn uống chi thì cũng chẳng vấn đề gì. Lịch sự và văn minh phải biết.

Chỉ đến khi ra bến xe miền Đông để tìm tới chuyến xe đưa mình lên BMT mình mới khiếp vía. Cả dàn xe tuyến SG - BMT nằm xếp lớp, có khoảng 5-7 nhà xe: Anh Khoa, Trường Sơn, Mai Anh... toàn xe khủng. Xe 45 chỗ, đời mới toanh, sạch sẽ, nội thất chẳng thua nội thất máy bay là mấy, nhất là những xe giường nằm, phục vụ khách hàng phải gọi là tận... răng.hàm.mặt luôn. Choáng váng! Nhìn dàn xe được trang bị để chuyên chở bà con dân chúng tuyến SG - BMT như thế mới biết dân BMT giàu có cỡ nào!

Đường SG - BMT có đoạn đang được sửa chữa, nâng cấp nên cực kỳ xấu, xe đi lượn vòng vèo, dâng lên hụp xuống liên tục. Cũng may là chọn đi xe đêm nên việc ngủ gà ngủ gật đã giúp "giảm xóc" rất nhiều.

Xe đến BMT vào sáng sớm, trời vừa mưa xong, không khí trong lành, thơm tho mùi tinh khiết của nước, của sương sớm và mùi cây cối. Cả bọn 4 chị em gái khoái chí tản bộ dọc theo con đường Nguyễn Công Trứ. Khách sạn ở gần cuối đường. Vừa đi vừa tán dóc vui vẻ, hít hà khí trời trong lành, mát mẻ, mùi bún bò Huế thơm phức toả ra từ một quán nhỏ ven đường, vừa ngắm nghía hàng quán mới mở buổi sớm mai. Nhiều bún bò Huế, dân BMT có vẻ thích món bún bò Huế, ngoài ra còn có một quán Phở Bò Khô, bà con ra vô nườm nượp, cả bọn kháo nhau: chắc ở đây ngon. Cứ quán nào đông thì chắc ở đó ngon, bọn mình sẽ ghé thăm nó ngay sau khi nhận phòng khách sạn thôi.
 
Last edited:
Re: Món lạ Buôn Mê - Bánh cuốn!

DSC_0066.jpg

Trên bàn lúc này có các thứ sau: xoài xanh xắt sợi, mắm nêm, nước mắm, cải chua, ớt bằm, thịt nướng. Đó là toàn bộ phụ liệu cho một món ăn rất quen thuộc với tất cả mọi người: bánh cuốn.

Bánh cuốn không phải là một món lạ, thậm chí rất quen. Người ta có thể tìm thấy bánh cuốn nổi tiếng với biển hiệu "Bánh cuốn Thanh Trì" hay chỉ là 1 nồi đổ bánh không nhãn hiệu với mấy cái ghế đẩu trong hẻm hóc xa xôi ở khắp nơi vào các buổi sáng hoặc tối. Bánh cuốn rõ ràng rất phổ biến và quen thuộc.

Thông thường, bánh cuốn được đổ bằng bột gạo, trên 1 cái màng mỏng căng trên 1 nồi nước. Bánh được tráng rất mỏng sẽ chín bằng hơi nước. Nhân bánh thường được làm sẵn, bằng thịt băm nhỏ với mộc nhĩ, thêm củ đậu (củ sắn) xắt hột lựu được cuốn vào trong làm thành nhân bánh. Bánh cuốn thường được ăn với nem, chả lụa, chả quế, bánh tôm và nước mắm. Phụ liệu là giá trụng và rau húng quế xắt nhỏ. Hết!

Nhưng tiệm bánh cuốn - được - cho - là - đặc - sản ở Buôn Ma Thuột thì không như thế. Sau khi được 1 bác "thổ địa" quẳng con káo: đi ăn bánh cuốn Buôn Ma Thuột đi cho biết, thì tôi không nén được tò mò - ăn cho biết.

Bước vào quán, tôi nhìn quanh, quán đông, xe sắp lớp kín vỉa hè. Bạn có thể ngồi bàn cao ghế nhựa, hoặc bàn thấp ghế đá. Vào lúc 6 giờ chiều thì hầu như các bàn đều kín chỗ, vừa may khi chúng tôi bước vào thì có một nhóm người vừa ăn xong đứng lên. Ngồi xuống, nhìn quanh. Bàn có 2 người ăn sẽ có 2 chồng dĩa cao ngất, ngồi nhẩm đếm, mỗi chồng là mười mấy cái đĩa. Ăn gì mà khiếp thế?!
Số phần được kêu cho 3 người là 2. Toàn bộ phụ liệu được đem ra trước, gồm các thứ được kể ở trên: xoài xanh, thịt nướng, mắm nêm, nước mắm, dưa cải chua, chanh, ớt trái, ớt xay. Sau đó đến phần bánh.

Bánh được người phục vụ đem ra trên cả 2 tay, dĩa xếp dài từ cẳng tay xuống tới bàn tay. 1 anh phục vụ đem được tối đa là 6 dĩa, đảm bảo các dĩa không được chồng lên nhau. Bánh được tráng mỏng te, diện tích bằng bàn tay, mỗi dĩa 1 bánh. Trên bánh có rắc tí bột tôm và một ít mỡ hành. Phần còn lại khách ăn tự xử.

DSC_0069-1.jpg


DSC_0070.jpg


DSC_0071.jpg

Rất mất công và cầu kỳ. Các cặp trai gái dắt nhau vào đây ăn, ngồi rì rầm trò chuyện, từ từ cuốn, từ từ ăn. Đến khi đĩa chồng lên cao ngất ngưởng, phụ liệu bày la liệt khắp bàn, bụng không còn chỗ nhét, kêu tính tiền, đứng lên, thì tình đã "mùi" như mắm nêm, coi bộ dạng ai cũng hả hê, mê mệt, hài lòng và mãn nguyện hết sức.
Còn với những kẻ đói meo thì cái bánh cuốn hương hoa lá cành như vầy không đảm bảo tốc độ và... "khẩu độ" để đáp ứng 1 bữa no.

7giờ, có 1 đội đi taxi đến, được phục vụ quơ tay báo: hết bánh. Phần bánh mà chúng tôi hân hạnh được phục vụ là phần bánh cuối cùng trong ngày. Hỏi anh chủ quán, sao không cuốn sẵn cho người ta ăn luôn cho lẹ, mà bày chi nhiều đĩa dữ vậy, mắc công rửa, ảnh trả lời: tại có nhiều người thích ăn cái này cái kia, rồi còn cho trẻ con ăn nữa nên không đảm bảo đáp ứng nhu cầu đa đạng của mọi người, nên để mọi người tự xử cho nó... dân chủ. Tui bán cái kiểu này từ... đó giờ, tui ... rửa đĩa quen rồi. Thịt nướng và phụ liệu tính 12.000đ/ phần. Bánh tính 1.000đ/ cái. Cứ đếm số đĩa mà nhân lên đầu bánh tính tiền.

Cả bọn sau khi bước ra khỏi quán, thấy hoang mang vì đã ăn rồi mà bụng bảo dạ phải đi tìm cái gì mà ăn nữa không thì đói mà chết nếu không sẽ chết vì đói :)). Vừa ăn xong mà giống như chưa ăn gì hết vậy.

DSC_0065.jpg

Ai có nhu cầu tăng cân, cứ ăn như chưa ăn lần nào, thì tìm đến đây, ăn rồi ăn nữa vẫn thấy như chưa ăn. Địa chỉ 43 Trần Nhật Duật - Buôn Mê Thuột. Ngay ngã tư Trần Nhật Duật - Lê Lợi. Nếu không có món ăn này, thành phố Buôn Mê Thuột không còn món ăn nào đáng được một lữ khách nói đến. Theo ý tôi là vậy.
 
Bác viết bài này làm em tự hào quê em quá! BMT có cái nớ xin không cho xin ko cho thì thôi

" Có cái nắng , có cái gió , có cái đó - em cho ai thì cho " - Đến BMT mình nghe nhiều người nói câu này . Còn mình thì thích sửa 1 chữ : Có cái nắng , có cái gió , có cái đó - ai cho ai thì cho .
 
" Có cái nắng , có cái gió , có cái đó - em cho ai thì cho " - Đến BMT mình nghe nhiều người nói câu này . Còn mình thì thích sửa 1 chữ : Có cái nắng , có cái gió , có cái đó - ai cho ai thì cho .
Cứ bình Rượu cần và chai rượu Gò đen thì cho ai cũng chẳng biết ấy chị nhỉ? :))

@Langbiangoz: Tiếp đi bác, tháng 3 em cũng định làm chuyến Buôn Mê, kết hợp lễ hội Cà phê và ngắm Hoa cà phê luôn thể!
 
Hình đẹp quá chaizzz...!!!... Để lọc lại rồi up vài tấm học hỏi bác cái...hé hé... Bác có ghé Bún Bò Bà Mô ko?...Sao em ăn thấy toàn bột ngọt ko ah...hic hic... Tô bự chà bá!!!
 
... Bác có ghé Bún Bò Bà Mô ko?...Sao em ăn thấy toàn bột ngọt ko ah...hic hic... Tô bự chà bá!!!

Tớ không ăn bún bò ở Buôn Mê, cơ bản vì tớ không thích món bún bò. Hơn nữa, đảo 1 vòng Buôn Mê thì thấy coi bộ về khoản ăn uống, ở Buôn Mê không có gì đặc biệt. Nhiều Bún bò vào buổi sáng, 1- 2 bún cá Nha Trang, còn lại thì quán ăn, quán nhậu giống như Sài Gòn. Mình cũng đã thăm dò thổ địa Buôn Mê và đi ăn 1 bữa tối với bạn Buôn Mê, hầu như không có gì để quảng cáo cho bà con cả vì được đưa vào 1 quán ăn với thực đơn đầy các món giống như quán ăn - nhậu ở SG, không có gì đặc biệt.

Mình ăn trưa tại các điểm du lịch: 1 bữa tại thác Trinh Nữ, 1 bữa tại Buôn Đôn, 1 bữa tại hồ Lắk, 1 bữa tại làng cà phê Trung Nguyên. Ăn để giữ gìn sức khoẻ là chính, các khoản gọi là đặc biệt như cơm lam, cá lăng, heo rừng, nai đều không thuyết phục về chất. Khoản heo rừng và nai chắc là không phải... hàng hiệu ;). Cơm lam thì rất bình thường, còn cá lăng thì chẳng dám mơ cá lăng Serepok, toàn cá lăng nuôi.

Có 1 bữa tối mình đến Phố Nướng ở 150 Hùng Vương (gần cuối đường). Quán này rất đông dân địa phương, khi mình đến phải đứng chờ phục vụ kê thêm bàn. Phong cách giống y chang làng nướng Nam Bộ. Có 1 điều hơn là khi yêu cầu nấu cho món canh cà chua trứng thì được đáp ứng luôn, rất linh hoạt và... dễ mến :)

1 bữa tối khác mình đến đường Y Jút để tìm món hủ tiếu được các bác ở đây giới thiệu là ngon. Dọc theo đường này trước cổng trường Sư Phạm có vài quán hủ tiếu, chẳng thể phân biệt được quán nào với quán nào nên vào ăn đại ở 1 quán. Mọi thứ bình thường đến nỗi chẳng để lại ấn tượng gì, chẳng khác vì với hủ tiếu lề đường Sài Gòn cả.

Có 1 điểm son về ăn uống mà mình rất hài lòng ở Buôn Mê đó là... sinh tố. Ở góc ngã tư Bà Triệu - Hùng Vương có 1 quán sinh tố rất đông khách. Khoảng 7-8 giờ tối là các bạn nam thanh nữ tú cũng như gia đình ông bà - cha mẹ - con cái tập trung tại đây rất xôm tụ. Quán có rất nhiều sự lựa chọn nhưng món mình làm 1 lèo 4 ngày liền ở Buôn Mê là sinh tố bơ. Đảm bảo chất lượng đậm đà khó quên.

---------------------

Chương trình Buôn Mê ký (sinh) sự đến đây là hết.
Cám ơn các bạn đã quan tâm theo dõi.
Thân ái chào tạm biệt và hẹn gặp lại ở những ký sự khác.
 
BMT đẹp quá bạn ơi. Trước giờ chỉ nghĩ nó toàn rừng và các trại cafe thôi, ai dè đẹp quá. Kiểu này phải làm một chuyến mới được a
 
Đi BMT quả thật chỉ có món cá lăng nướng là đặc sắc, ngoài ra có món bò né (nói chung ở Tây Nguyên bò né ăn ngon), còn lại chưa thấy thêm món nào đặc sắc.
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
56,736
Bài viết
1,155,272
Members
190,170
Latest member
kkz129
Back
Top