Phần 1: từ Hà Nội vượt biên đến Hà khẩu
Với tôi, từ lúc về lại sống Hà nội, thì ước mong là nếu có cơ hội thì đi du lịch Trung quốc càng nhiều càng tốt. Phần vì gần, trong khi các nước Đông Nam Á xung quanh không quá ấn tượng với tôi, phần vì đất nước Trung hoa huyền bí có quá nhiều danh thắng để xem, để trải nghiệm những gì mà đã xem qua phim, qua truyện, nơi có nền văn hóa khác biệt hẳn với những gì tôi đã đi ở Bắc mỹ, Châu Âu. Nhưng là việc đi du lịch Tàu không phải cứ “xách balo lên là đi” như các nơi khác, với một người chỉ biết tiếng Anh và bập bẹ một xíu tiếng Pháp, còn tiếng Trung nửa câu không biết như tôi. Ngoại trừ những địa danh quá nổi tiếng như Bắc kinh, Thượng hải, Hàng Châu nơi thường xuyên có các công ty du lịch tổ chức và có thể dễ dàng đi đến bằng máy bay, mà tôi lại không thích đi theo tour, những địa điểm khác đều khó đến bằng máy bay nên đi lại bằng đường bộ rất vất vả, hai là rất khó tìm người đồng hành để đi. Sau vài chuyến đi đến các địa danh phía Nam Trung quốc bằng đường bộ, có lẽ điểm đến còn lại phía Nam mà tôi rất muốn đến thăm là thành cổ Lệ Giang thuộc Vân Nam, di tích văn hóa UNESCO, nơi được ví như là “Venice Phương Đông”. Đã từng lang thang ở Venice nên tôi rất muốn có so sánh. Chỉ tiếc là những người bạn hay đồng hành với tôi trong các chuyến đi “phượt “, thì đều đã đi Lệ Giang từ rất lâu rồi. Để tổ chức một chuyến đi mới, cần phải tìm người cùng đi biết tiếng Trung, và nữa, là có thể có thời gian ít nhất 6 ngày nghỉ, đối với tôi là điều rất khó vì công việc không nghỉ dài được.
Đợt nghỉ lễ 30/4 năm nay chính thức được nghỉ 5-6 ngày, nhưng xin nghỉ thêm thứ 2 có thể nghỉ 8-9 ngày, vì mãi không kiếm được bạn đồng hành đi Trung Quốc nên dự định ban đầu của tôi là đi thăm đền thờ Phật giáo Borobodur và núi lửa Bromo ở Indonesia. Nhưng trục trặc về việc mua vé máy bay của Air Asia khiến chuyến đi không thành. May sao, khi vào phuot.vn để tìm người đồng hành đi Indo, tôi lại nhìn thấy có một nhóm đang tìm bạn đồng hành đi Lệ giang và hồ Lugu, và nhóm bạn trẻ đó chấp nhận cho một lão già U40 như tôi đi cùng ), và trong nhóm đó có người biết tiếng Trung, với tôi thế là đủ. Đã từng có kinh nghiêm khá khá trước đây ở Cửu Trại Câu, Trương Gia Giới, La Bình, tôi nghĩ kiểu gì cũng xoay xỏa được trong bất kì tình huống nào, với người dễ thích nghi như mình. Nhất là khi biết nhóm đi chỉ có từ 6-8 người, là số lượng nhóm tối ưu để chuyến đi tự tổ chức không có tour guide, ít hơn thì hơi buồn còn nhiều hơn thì rất dễ không thống nhất được các vấn đề phát sinh, mỗi người một ý là hỏng chuyến đi.
Do công việc tôi không ở Hà nội, nên các lần họp nhóm chuẩn bị cho chuyến đi tôi đã không thể tham dự, tất cả công việc chuẩn bị đều nhờ hết vào các bạn trong nhóm và trao đổi qua email. Có hai điều tôi lo nhất là việc mua vé tàu nội địa, và đặt phòng khách sạn, vì đợt đi đó gần sát trùng với kì nghỉ lễ 1/5 ở Trung quốc, theo kinh nghiệm xương máu của tôi đợt đi La bình, là hầu như rất khó mua vé tàu trong các kì nghỉ lễ dài, có lẽ còn sốt vé hơn Tết ở Việt nam. May sao, nhờ có người quen bên Trung Quốc và mua vé qua mạng giờ cũng tiện, chỉ có hơi khó khăn trong việc chuyển tiền trả cho người ở bên đó mua vé giúp, nhưng cuối cùng cũng chuyển được nhờ dịch vụ của Phú Vân ở Lương Ngọc quyến, nhân thể mua ND tệ ở đó luôn. Ban đầu tôi cũng hơi lo về công tác tổ chức, vì công việc quá bận không họp mặt được với các bạn, vả lại chưa gặp mặt bao giờ, nên đành để cho các bạn trong đoàn lo hoàn toàn, nhưng lần gặp được các bạn trong nhóm, thì hoàn toàn yên tâm và tin tưởng, các bạn đều là những người rất nhanh nhẹn, đã từng (tự) đi du lịch khá nhiều, có kinh nghiệm, nên mọi thứ chuẩn bị đều suôn sẻ. Từ việc xin visa, làm thẻ sinh viên quốc tế đến tìm hiểu kế hoạch đi lại, đặt khách sạn qua booking.com, các bạn đều làm hết sức gọn nhẹ. Việc làm visa và đặt vé tàu đã xong, và các bạn cũng đã lên lịch trình cho chuyến đi khá kĩ nên tôi hoàn toàn yên tâm phó thác mạng già cho các bạn muốn đưa đi đâu thì đi ), yên tâm chả có gì để mất trừ tiền. Nói thêm là việc làm thẻ sinh viên quốc tế (mất đâu 60 nghìn), để hi vọng giảm tiền mua vé vào danh lam thắng cảnh, nhưng dân Tàu nó còn là thầy của mình vì mấy trò ma mãnh, nên sẽ kiểm tra rất kĩ cả ngày sinh trong hộ chiếu, chỉ có ai dưới 25 tuổi mới được giảm giá vé thắng cảnh, và không phải nơi nào cũng được giảm. Việc xin visa cũng khá vui, làm qua dịch vụ của một công ty du lịch, nhưng hình như họ đòi 70$, và khi có người quen giới thiệu thì còn 65$, làm các bạn đã trót trả 70$ rất bức xúc kiên quyết đòi lại 5$.
Lịch trình ban đầu của nhóm là đi Lệ giang, sau đó sẽ đi hồ Lugu, nơi có bộ tộc Baxi theo chế độ mẫu hệ, là nơi tương truyền là Tây lương nữ quốc trong phim Tây du kí mà phụ nữ rất đẹp và quyến rũ (làm các giai như tôi rất háo hức), tuy nhiên kiểm tra tình hình thời tiết thì mấy ngày đó trời có thể có mưa, vì thế nhóm quyết định đến Lệ Giang rồi sẽ quyết định lịch trình có thể đi Lugu hay chuyển đi Shangri-la như đại đa số các đoàn khác. Các thành viên trong nhóm cũng phân nhau đảm trách việc mua đồ ăn mang theo, download bản đồ (trong nhóm có bạn tìm ra bản đồ mapme dùng offline trong nội địa Trung quốc khá tiện, khi mà google map không dùng được ở TQ), từ điển tiếng trung trên smartphone, in một số câu thông dụng Anh-Trung để hỏi, v.v đều đã xong, giờ chỉ việc là xách ba lô (và tiền) để đi. Chốt quân số cuối cùng đoàn là 7 người, 3 nam bốn nữ, ngoài trưởng lão tuy già nhưng vẫn hơi teen như tôi ,thì có thêm hai bạn nam nữ đầu 8x , còn lại đều là các bạn đều trẻ sinh năm 88-90, và có thể sẽ có một người nữa tham gia sau khi qua biên giới, để đủ cân bẵng nam nữ, 4 nam 4 nữ tổng 8 người là con số quá đẹp cho một nhóm đi, ngay việc số người tham gia đầu tiên đã cảm thấy thuận lợi nên hi vọng mọi thứ sẽ ổn, chưa kế con số 8 cũng là just-right cho việc đi lại sau này sẽ kể.
Chặng đầu tiên là Hà nội –Lào cai, theo nhà xe giường nằm Hải vân (vé 230 nghìn/người), xuất phát từ bến Mỹ Đình lúc 10h tối thứ 6 ngày 24/4 và đến Lào Cai lúc tầm 2-3 giờ sáng. Tuy nhiên thì đây là thời gian có lẽ là không hợp lý lắm khi cửa khẩu Lào Cai chỉ làm việc từ 7h sáng, vì thế nên từ lúc đến Lào Cai sẽ phải vật vờ chờ đến sáng ở xung quanh ga/bến xe trong khi đúng lúc buồn ngủ nhất. Có thể có một lựa chọn khác cho các đoàn lần sau đi qua Lào Cai là đặt riêng xe VIP của Sao Việt, xe 9 chỗ, rất rộng rãi, tiện nghi với giá khoảng 2.7tr cho cả chuyến, đi sẽ chỉ mất tầm 3-3.5 tiếng đường cao tốc và có thể đặt xe đi từ 2-3 giờ đến Lào Cai tầm 6h, ăn sáng rồi qua cửa khẩu luôn, có thêm thờin gian nghỉ ngơi ngủ sớm trước ở nhà. Còn nếu đi xe khách, có lẽ nên thuê một phòng ở nhà nghỉ xung quanh bến xe nghỉ vài tiếng lấy sức đến 6h, cũng rẻ, đỡ mệt và không phải lang thang vạ vật.
Quay lại chuyến đi, đúng 9h15, tất cả đã có mặt ở bến xe như đã hẹn, cao su chỉ 15’ so với kế hoạch 9h là quá ấn tượng với đoàn có những 4 nữ . Với tôi, dự kiến là về Hà nội từ 5h chiều nhưng cuối cùng công việc quá bận, đến 7:30 tối mới có mặt ở nhà, một tiếng cả tắm rửa, ăn tối và chuẩn bị đồ đạc quần áo, máy ảnh cho thời gian 8 ngày là thời gian quá gấp, may là đồ vệ sinh cá nhân đã luôn nằm trong toilet bag, quần áo du lịch hay phượt cũng đã nằm trong ngăn tủ riêng, không quên gì, mà có quên thì những thứ quan trọng nhất là hộ chiếu và tiền, điện thoại luôn được checked trước khi xuất phát, cộng thêm máy ảnh nữa là xong, quên các thứ khác thì thôi.
Xe khách vẫn đi lộ trình theo quốc lộ 2, khá chậm, phải đến Phú Thọ, sau khi qua trạm nghỉ thì mới nhập lên cao tốc Hà Nội-Lào Cai. Cả đoàn mắt nhắm mắt mở xuống xe đi vệ sinh cá nhân, tại trạm nghỉ, ăn uống dọc đường sợ nhất vấn đề vệ sinh thực phẩm, nhất là đi du lịch có vấn đề bụng dạ là rất dở, nhìn xung quanh rất nhiều hàng ngô luộc với bánh bao còn nóng hổi, có lẽ lành nhất là ngô luộc nên mỗi người một bắp ngô 10 nghìn lót dạ, đảm bảo yên tâm ngủ đến đến cuối bến.
Sau khi ăn ngô xong, lên xe, phần vì mệt, trời tối, nên cả đoàn chỉ mở mắt khi đã đến Lào Cai. Xuống xe lúc tầm gần 3h sáng, cả đoàn vào một quán phở ngay tại bến xe, cũng không chờ đợi gì ở chất lượng phở tại các bến xe, ga tầu, nhất là phở ở ngoài hà nội thì hi vọng gì ngon, nên cả đoàn chỉ gọi là ăn nóng lấy sức cho tỉnh táo và có chỗ nghỉ ngơi. Sau tầm hơn 2 tiếng gà gật ở quán, bọn tôi quyết định gọi taxi ra cửa khẩu để có thể qua biên giới càng sớm càng tốt, không phải chờ đợi. Từ bến xe ra cửa khẩu Hà khẩu mất đâu 40 ngàn một xe. Đến cửa khẩu, quá sớm để làm thủ tục, và cũng không thể ngồi trong phòng chờ khi nhân viên đuổi ồi ồi ra ngoài để lau nhà, ngoài trời bắt đầu mưa mỗi lúc một nặng hạt, cả đoàn đã vào đền Mẫu để cầu Thánh Mẫu phù hộ độ trì cho chuyến đi tốt đẹp, đặc biệt là thời tiết. Sau đó, là đoàn lại ra trú các quán gần đó và tiện thể ăn sáng, bánh cuốn và bún chả tùy khẩu vị. Nhìn trời mưa sụt sùi, cũng thấy hơi lo lo, đi du lịch chán nhất là gặp trời mưa.
Gần 7h, cả đoàn quay lại phòng xuất cảnh của Hải quan của khẩu để xếp hàng, để cho nhanh sang kịp tàu đi Côn Minh, cả nhóm quyết định dùng dịch vụ làm nhanh của cò, cả nhóm 7 người đâu mất độ 550 nghìn, chờ 15-20’ thì cũng có hộ chiều để xuất hàng qua biên giới, hình như dùng hộ chiếu và visa thì đắt hơn giấy thông hành. Thuê hai taxi từ cửa khẩu Hà khẩu đến ga tàu Hà khẩu, hình như mất 30 tệ cho một xe, cũng không phải quá đắt khi đường đi cũng phải tầm 6-7km.
Theo lịch ban đầu cả nhóm sẽ bắt chuyến tàu đi Côn Minh tầm khoảng 10h sáng, đề phòng gặp trục trặc chờ đợi ở cửa khẩu, nhưng đến ga tàu thì cũng tầm 8:30, vừa kịp đổi vé đi chuyến sớm hơn lúc hơn 9h. Đến lúc này thì bắt đầu có chuyện, giai to khỏe đẹp giai nhất đoàn không hiểu là do bắp ngô hay lí do gì, mà thấy mất hút trong nhà vệ sinh, chờ mãi không thấy ra, chỉ đến khi sát nút tàu chạy mới thấy xuất hiện, vừa để kịp lao lên tàu, đúng là người ta gọi bị Tào tháo đuổi cũng đúng :LL. Và bắt đầu từ đây là hành trình cả ngày trên chặng đường đi Côn Minh.
(còn tiếp)
Với tôi, từ lúc về lại sống Hà nội, thì ước mong là nếu có cơ hội thì đi du lịch Trung quốc càng nhiều càng tốt. Phần vì gần, trong khi các nước Đông Nam Á xung quanh không quá ấn tượng với tôi, phần vì đất nước Trung hoa huyền bí có quá nhiều danh thắng để xem, để trải nghiệm những gì mà đã xem qua phim, qua truyện, nơi có nền văn hóa khác biệt hẳn với những gì tôi đã đi ở Bắc mỹ, Châu Âu. Nhưng là việc đi du lịch Tàu không phải cứ “xách balo lên là đi” như các nơi khác, với một người chỉ biết tiếng Anh và bập bẹ một xíu tiếng Pháp, còn tiếng Trung nửa câu không biết như tôi. Ngoại trừ những địa danh quá nổi tiếng như Bắc kinh, Thượng hải, Hàng Châu nơi thường xuyên có các công ty du lịch tổ chức và có thể dễ dàng đi đến bằng máy bay, mà tôi lại không thích đi theo tour, những địa điểm khác đều khó đến bằng máy bay nên đi lại bằng đường bộ rất vất vả, hai là rất khó tìm người đồng hành để đi. Sau vài chuyến đi đến các địa danh phía Nam Trung quốc bằng đường bộ, có lẽ điểm đến còn lại phía Nam mà tôi rất muốn đến thăm là thành cổ Lệ Giang thuộc Vân Nam, di tích văn hóa UNESCO, nơi được ví như là “Venice Phương Đông”. Đã từng lang thang ở Venice nên tôi rất muốn có so sánh. Chỉ tiếc là những người bạn hay đồng hành với tôi trong các chuyến đi “phượt “, thì đều đã đi Lệ Giang từ rất lâu rồi. Để tổ chức một chuyến đi mới, cần phải tìm người cùng đi biết tiếng Trung, và nữa, là có thể có thời gian ít nhất 6 ngày nghỉ, đối với tôi là điều rất khó vì công việc không nghỉ dài được.
Đợt nghỉ lễ 30/4 năm nay chính thức được nghỉ 5-6 ngày, nhưng xin nghỉ thêm thứ 2 có thể nghỉ 8-9 ngày, vì mãi không kiếm được bạn đồng hành đi Trung Quốc nên dự định ban đầu của tôi là đi thăm đền thờ Phật giáo Borobodur và núi lửa Bromo ở Indonesia. Nhưng trục trặc về việc mua vé máy bay của Air Asia khiến chuyến đi không thành. May sao, khi vào phuot.vn để tìm người đồng hành đi Indo, tôi lại nhìn thấy có một nhóm đang tìm bạn đồng hành đi Lệ giang và hồ Lugu, và nhóm bạn trẻ đó chấp nhận cho một lão già U40 như tôi đi cùng ), và trong nhóm đó có người biết tiếng Trung, với tôi thế là đủ. Đã từng có kinh nghiêm khá khá trước đây ở Cửu Trại Câu, Trương Gia Giới, La Bình, tôi nghĩ kiểu gì cũng xoay xỏa được trong bất kì tình huống nào, với người dễ thích nghi như mình. Nhất là khi biết nhóm đi chỉ có từ 6-8 người, là số lượng nhóm tối ưu để chuyến đi tự tổ chức không có tour guide, ít hơn thì hơi buồn còn nhiều hơn thì rất dễ không thống nhất được các vấn đề phát sinh, mỗi người một ý là hỏng chuyến đi.
Do công việc tôi không ở Hà nội, nên các lần họp nhóm chuẩn bị cho chuyến đi tôi đã không thể tham dự, tất cả công việc chuẩn bị đều nhờ hết vào các bạn trong nhóm và trao đổi qua email. Có hai điều tôi lo nhất là việc mua vé tàu nội địa, và đặt phòng khách sạn, vì đợt đi đó gần sát trùng với kì nghỉ lễ 1/5 ở Trung quốc, theo kinh nghiệm xương máu của tôi đợt đi La bình, là hầu như rất khó mua vé tàu trong các kì nghỉ lễ dài, có lẽ còn sốt vé hơn Tết ở Việt nam. May sao, nhờ có người quen bên Trung Quốc và mua vé qua mạng giờ cũng tiện, chỉ có hơi khó khăn trong việc chuyển tiền trả cho người ở bên đó mua vé giúp, nhưng cuối cùng cũng chuyển được nhờ dịch vụ của Phú Vân ở Lương Ngọc quyến, nhân thể mua ND tệ ở đó luôn. Ban đầu tôi cũng hơi lo về công tác tổ chức, vì công việc quá bận không họp mặt được với các bạn, vả lại chưa gặp mặt bao giờ, nên đành để cho các bạn trong đoàn lo hoàn toàn, nhưng lần gặp được các bạn trong nhóm, thì hoàn toàn yên tâm và tin tưởng, các bạn đều là những người rất nhanh nhẹn, đã từng (tự) đi du lịch khá nhiều, có kinh nghiệm, nên mọi thứ chuẩn bị đều suôn sẻ. Từ việc xin visa, làm thẻ sinh viên quốc tế đến tìm hiểu kế hoạch đi lại, đặt khách sạn qua booking.com, các bạn đều làm hết sức gọn nhẹ. Việc làm visa và đặt vé tàu đã xong, và các bạn cũng đã lên lịch trình cho chuyến đi khá kĩ nên tôi hoàn toàn yên tâm phó thác mạng già cho các bạn muốn đưa đi đâu thì đi ), yên tâm chả có gì để mất trừ tiền. Nói thêm là việc làm thẻ sinh viên quốc tế (mất đâu 60 nghìn), để hi vọng giảm tiền mua vé vào danh lam thắng cảnh, nhưng dân Tàu nó còn là thầy của mình vì mấy trò ma mãnh, nên sẽ kiểm tra rất kĩ cả ngày sinh trong hộ chiếu, chỉ có ai dưới 25 tuổi mới được giảm giá vé thắng cảnh, và không phải nơi nào cũng được giảm. Việc xin visa cũng khá vui, làm qua dịch vụ của một công ty du lịch, nhưng hình như họ đòi 70$, và khi có người quen giới thiệu thì còn 65$, làm các bạn đã trót trả 70$ rất bức xúc kiên quyết đòi lại 5$.
Lịch trình ban đầu của nhóm là đi Lệ giang, sau đó sẽ đi hồ Lugu, nơi có bộ tộc Baxi theo chế độ mẫu hệ, là nơi tương truyền là Tây lương nữ quốc trong phim Tây du kí mà phụ nữ rất đẹp và quyến rũ (làm các giai như tôi rất háo hức), tuy nhiên kiểm tra tình hình thời tiết thì mấy ngày đó trời có thể có mưa, vì thế nhóm quyết định đến Lệ Giang rồi sẽ quyết định lịch trình có thể đi Lugu hay chuyển đi Shangri-la như đại đa số các đoàn khác. Các thành viên trong nhóm cũng phân nhau đảm trách việc mua đồ ăn mang theo, download bản đồ (trong nhóm có bạn tìm ra bản đồ mapme dùng offline trong nội địa Trung quốc khá tiện, khi mà google map không dùng được ở TQ), từ điển tiếng trung trên smartphone, in một số câu thông dụng Anh-Trung để hỏi, v.v đều đã xong, giờ chỉ việc là xách ba lô (và tiền) để đi. Chốt quân số cuối cùng đoàn là 7 người, 3 nam bốn nữ, ngoài trưởng lão tuy già nhưng vẫn hơi teen như tôi ,thì có thêm hai bạn nam nữ đầu 8x , còn lại đều là các bạn đều trẻ sinh năm 88-90, và có thể sẽ có một người nữa tham gia sau khi qua biên giới, để đủ cân bẵng nam nữ, 4 nam 4 nữ tổng 8 người là con số quá đẹp cho một nhóm đi, ngay việc số người tham gia đầu tiên đã cảm thấy thuận lợi nên hi vọng mọi thứ sẽ ổn, chưa kế con số 8 cũng là just-right cho việc đi lại sau này sẽ kể.
Chặng đầu tiên là Hà nội –Lào cai, theo nhà xe giường nằm Hải vân (vé 230 nghìn/người), xuất phát từ bến Mỹ Đình lúc 10h tối thứ 6 ngày 24/4 và đến Lào Cai lúc tầm 2-3 giờ sáng. Tuy nhiên thì đây là thời gian có lẽ là không hợp lý lắm khi cửa khẩu Lào Cai chỉ làm việc từ 7h sáng, vì thế nên từ lúc đến Lào Cai sẽ phải vật vờ chờ đến sáng ở xung quanh ga/bến xe trong khi đúng lúc buồn ngủ nhất. Có thể có một lựa chọn khác cho các đoàn lần sau đi qua Lào Cai là đặt riêng xe VIP của Sao Việt, xe 9 chỗ, rất rộng rãi, tiện nghi với giá khoảng 2.7tr cho cả chuyến, đi sẽ chỉ mất tầm 3-3.5 tiếng đường cao tốc và có thể đặt xe đi từ 2-3 giờ đến Lào Cai tầm 6h, ăn sáng rồi qua cửa khẩu luôn, có thêm thờin gian nghỉ ngơi ngủ sớm trước ở nhà. Còn nếu đi xe khách, có lẽ nên thuê một phòng ở nhà nghỉ xung quanh bến xe nghỉ vài tiếng lấy sức đến 6h, cũng rẻ, đỡ mệt và không phải lang thang vạ vật.
Quay lại chuyến đi, đúng 9h15, tất cả đã có mặt ở bến xe như đã hẹn, cao su chỉ 15’ so với kế hoạch 9h là quá ấn tượng với đoàn có những 4 nữ . Với tôi, dự kiến là về Hà nội từ 5h chiều nhưng cuối cùng công việc quá bận, đến 7:30 tối mới có mặt ở nhà, một tiếng cả tắm rửa, ăn tối và chuẩn bị đồ đạc quần áo, máy ảnh cho thời gian 8 ngày là thời gian quá gấp, may là đồ vệ sinh cá nhân đã luôn nằm trong toilet bag, quần áo du lịch hay phượt cũng đã nằm trong ngăn tủ riêng, không quên gì, mà có quên thì những thứ quan trọng nhất là hộ chiếu và tiền, điện thoại luôn được checked trước khi xuất phát, cộng thêm máy ảnh nữa là xong, quên các thứ khác thì thôi.
Xe khách vẫn đi lộ trình theo quốc lộ 2, khá chậm, phải đến Phú Thọ, sau khi qua trạm nghỉ thì mới nhập lên cao tốc Hà Nội-Lào Cai. Cả đoàn mắt nhắm mắt mở xuống xe đi vệ sinh cá nhân, tại trạm nghỉ, ăn uống dọc đường sợ nhất vấn đề vệ sinh thực phẩm, nhất là đi du lịch có vấn đề bụng dạ là rất dở, nhìn xung quanh rất nhiều hàng ngô luộc với bánh bao còn nóng hổi, có lẽ lành nhất là ngô luộc nên mỗi người một bắp ngô 10 nghìn lót dạ, đảm bảo yên tâm ngủ đến đến cuối bến.
Sau khi ăn ngô xong, lên xe, phần vì mệt, trời tối, nên cả đoàn chỉ mở mắt khi đã đến Lào Cai. Xuống xe lúc tầm gần 3h sáng, cả đoàn vào một quán phở ngay tại bến xe, cũng không chờ đợi gì ở chất lượng phở tại các bến xe, ga tầu, nhất là phở ở ngoài hà nội thì hi vọng gì ngon, nên cả đoàn chỉ gọi là ăn nóng lấy sức cho tỉnh táo và có chỗ nghỉ ngơi. Sau tầm hơn 2 tiếng gà gật ở quán, bọn tôi quyết định gọi taxi ra cửa khẩu để có thể qua biên giới càng sớm càng tốt, không phải chờ đợi. Từ bến xe ra cửa khẩu Hà khẩu mất đâu 40 ngàn một xe. Đến cửa khẩu, quá sớm để làm thủ tục, và cũng không thể ngồi trong phòng chờ khi nhân viên đuổi ồi ồi ra ngoài để lau nhà, ngoài trời bắt đầu mưa mỗi lúc một nặng hạt, cả đoàn đã vào đền Mẫu để cầu Thánh Mẫu phù hộ độ trì cho chuyến đi tốt đẹp, đặc biệt là thời tiết. Sau đó, là đoàn lại ra trú các quán gần đó và tiện thể ăn sáng, bánh cuốn và bún chả tùy khẩu vị. Nhìn trời mưa sụt sùi, cũng thấy hơi lo lo, đi du lịch chán nhất là gặp trời mưa.
Gần 7h, cả đoàn quay lại phòng xuất cảnh của Hải quan của khẩu để xếp hàng, để cho nhanh sang kịp tàu đi Côn Minh, cả nhóm quyết định dùng dịch vụ làm nhanh của cò, cả nhóm 7 người đâu mất độ 550 nghìn, chờ 15-20’ thì cũng có hộ chiều để xuất hàng qua biên giới, hình như dùng hộ chiếu và visa thì đắt hơn giấy thông hành. Thuê hai taxi từ cửa khẩu Hà khẩu đến ga tàu Hà khẩu, hình như mất 30 tệ cho một xe, cũng không phải quá đắt khi đường đi cũng phải tầm 6-7km.
Theo lịch ban đầu cả nhóm sẽ bắt chuyến tàu đi Côn Minh tầm khoảng 10h sáng, đề phòng gặp trục trặc chờ đợi ở cửa khẩu, nhưng đến ga tàu thì cũng tầm 8:30, vừa kịp đổi vé đi chuyến sớm hơn lúc hơn 9h. Đến lúc này thì bắt đầu có chuyện, giai to khỏe đẹp giai nhất đoàn không hiểu là do bắp ngô hay lí do gì, mà thấy mất hút trong nhà vệ sinh, chờ mãi không thấy ra, chỉ đến khi sát nút tàu chạy mới thấy xuất hiện, vừa để kịp lao lên tàu, đúng là người ta gọi bị Tào tháo đuổi cũng đúng :LL. Và bắt đầu từ đây là hành trình cả ngày trên chặng đường đi Côn Minh.
(còn tiếp)
Last edited: