What's new

Em đẹp thế, Pleiku ui... (^_^)

Chiều thứ bảy "xa vợ" đầu tiên kể từ khi lấy vợ. Một mình ở một thành phố vừa xa lạ, vừa thân quen. Công việc đã xong. “Anh béo” nhà mình đã đi ngủ do vẫn còn mệt vì thay đổi múi giờ. Họ hàng đã về nhà, nấu cơm và đợi mình về ăn tối. Mọi thứ đều có vẻ suôn sẻ và yên bình. Nhưng mình không muốn về. Những lúc như thế này, ở một mình là hay nhất.

Nhắn tin cho các anh chị là “em không về ăn cơm”, bắt taxi đi ăn phở khô ở quán Ngọc Sơn, một trong những quán bán phở khô đầu tiên tại Pleiku, từ những thập niên 60.
DSC00900.jpg


Phở khô ở Pleiku là một món ăn khá đặc biệt. Bánh phở khô (ăn giống bún khô thì đúng hơn nhưng cũng không hoàn toàn giống thế) trộn với thịt gà, rau thơm và tương đen. Nghe các gia vị thì không có gì đặc biệt nhưng khi trộn lẫn vào với nhau, nó lại hài hòa một cách kì lạ và có một mùi thơm quyến rũ khiến ta không thể nào quên...
DSC00898.jpg


Tuy nhiên, nếu chỉ có thế thì cũng chưa rõ được vị phở khô Pleiku. Khi bê bát phở ra, người bán hàng luôn kèm một bát nước dùng (nước luộc gà) có rắc ít hành hoa. Gặp một gắp phở khô kèm thịt gà và rau thơm, giá trần cho vào miệng, nhai một vài cái, húp nhẹ một vài thìa nước dùng, khi đó ta mới cảm nhận hết cái ngon của món này...
DSC00899.jpg


Sau khi ăn phở khô xong, đi dạo lững thững dưới cái lạnh khi mặt trời khuất sau bóng núi của thành phố cao nguyên, ta chợt vô định tìm đến với quán cà phê Thu Hà, một quán cà phê khá nổi tiếng của Pleiku nằm trên con phố Nguyễn Thái Học. Buối sáng và chiều, vỉa hè ở đây luôn đông nghịt. Vào tầm này, khi ai cũng đang sum vầy ăn cơm tối cùng gia đình, cả quán chỉ có mình ta. Thật dễ chịu.
DSC00916.jpg


Lên gác 2, ngắm nhìn căn gác được bài trí đơn giản, góc phố vắng tanh và cũng không có gì hấp dẫn. Nhạc ở đây cũng là nhạc trẻ kiểu thị trường, không có gì đặc biệt. Tất cả đều bình thường. Để cà phê lên ngôi.
DSC00908.jpg
 
Em đẹp thế, Pleiku ui... (phần 2/2)

Phin cà phê nóng được đặt trên một cái ly nhỏ, trong lòng một cái ly lớn hơn có đổ nước sôi để giữ ấm. Một chút sữa cô đặc ở dưới đáy ly. Ta ngồi ngắm đường phố và chờ đợi. Từng giọt cà phê lặng lẽ rơi, khiến cho phần sữa đặc dần biến mầu và tan dần... Nếu như những giọt mực rơi xuống tờ giấy trắng khiến ta cảm thấy một điều gì đó trong sáng đang dần mất đi thì giọt cà phê đen rơi xuống nền sữa trắng ngà lại khiến ta có cảm giác ấm áp đang tràn về xua tan đi giá lạnh...
DSC00906.jpg


Lặng lẽ nhấp một ngụm trà nóng và đợi. Lặng lẽ và bình thản nhấc cái phin ra, dùng thìa quấy nhẹ và khẽ nhấp một ngụm. Chợt hắt hơi khi ngụm cà phê vừa qua cuống họng. À, thì ra cách nhận biết cà phê ngon theo kiểu truyền thống vẫn còn tác dụng. Thầm mỉm cười, nếu nó cho máy lạnh chĩa thẳng vào người mình thì dù cà phê có không ngon, mình cũng phải hắt hơi thôi...
DSC00909.jpg


Ngồi lặng lẽ bên ly cà phê, khẽ nhấp từng ngụm nhỏ. Không thuốc lá. Không nhạc Trịnh. Tạ ơn Trời Phật. Có nhiều quán cà phê vỉa hè hoặc “giả cổ” luôn gắn liền cà phê với nhạc Trịnh, nhạc tiền chiến. Đâu cần thiết phải như thế. Đâu phải mỗi khi đi uống cà phê một mình, là con người ta cần tìm sự bình yên hoặc cứu rỗi hoặc buồn bã hoặc than thân trách phận nào đó. Cà phê cao nguyên đặc và đậm đà, như sức sống mãnh liệt của cây cỏ và người dân nơi đây, với những Y Moan, Siu Black và những bản rock, những bản tình ca về Tây Nguyên rực lửa và sôi động. Và ta cũng có thể vừa uống cà phê cao nguyên vừa dậm chân theo những điệu nhạc như vậy...
DSC00913.jpg


Như nhiều người yêu cà phê Tây Nguyên từng nhận xét, cà phê Ban Mê (Buôn Mê Thuột - Đắc Lắc) có thể hơn về số lượng, có thể nổi tiếng cả nước và xuất khẩu đi nhiều nơi, nhưng nếu có một nơi nào đó trên Tây Nguyên thể hiện rõ nhất không khí và chất cà phê của cao nguyên, nơi đó phải là Pleiku...
DSC00912.jpg


Đối với cá nhân mình, người cũng đã từng uống cà phê tại Buôn Mê Thuột, Pleiku và cả Kon Tum, mình chỉ có thể đồng ý với nhận xét trên. Đúng là uống cà phê ở Pleiku có “không khí” hơn. Khi ta uống ở dưới khu hồ Đức An, nó mang vẻ gì đó của Đà Lạt, khi uống ở Đùng Đình, nó mang vẻ gì đó của Đắc Lắc, khi uống ở Nguyễn Du nó lại mang vẻ gì đó của Hà Nội - khiến ta thấy gần gũi, nhưng lại vẫn giữ được nét đặc trưng riêng của Pleiku. Có lẽ khó mà tả được cảm xúc của cá nhân. Mỗi người sẽ tự có cảm nhận của riêng mình khi uống cà phê ở đây...
DSC00907.jpg


Ra đến sân bay, ông anh con bác dúi cho mình gói cà phê “trộn”. Dân sành cà phê ở đây không uống cà phê của một thương hiệu cụ thể nào. Họ ra một cửa hàng bán cà phê và bảo người bán trộn nhiều hương vị cà phê vào nhau theo một tỉ lệ nhất định. Điều này cũng làm cho cà phê ở nơi đây, khi ta mang về Hà Nội uống, không hề lẫn với bất kì thương hiệu và quán nào khác.

Và vào một sáng cuối tuần đẹp trời, mình có thể ngủ nướng ở nhà, chỉ thức dậy khi mùi cà phê Pleiku do vợ pha tỏa hương thơm ngát... Và dù luôn nghĩ “cà phê mà uống ở nhà là... vô duyên” thì mình sẽ vẫn mỉm cười đỡ lấy, hôn vợ và nhấp một ngụm cà phê. Chắc nó sẽ thơm và ngọt lắm. Cũng như ngày xưa mình từng nịnh “người yêu- vợ”: em sẽ là cà phê ngọt của riêng anh mà thôi (^_^)
 
Tớ chưa đến Pleiku , nhưng ngày xửa xưa nghe bài Phạm Duy phổ nhạc '' Còn chút gì để nhớ '' chỉ muốn đến đó để ngắm mấy em má đỏ môi hồng mà chưa có dịp , chẹp chẹp ..

[YT]<object width="425" height="344"><param name="movie" value="http://www.youtube.com/v/_6VpodeJJGE&hl=en&fs=1"></param><param name="allowFullScreen" value="true"></param><param name="allowscriptaccess" value="always"></param><embed src="http://www.youtube.com/v/_6VpodeJJGE&hl=en&fs=1" type="application/x-shockwave-flash" allowscriptaccess="always" allowfullscreen="true" width="425" height="344"></embed></object>[/YT]​
 

Tớ lạc đề tí :
Theo kinh ngiệm của kẻ răng vàng vì cafe (tớ) thì với lượng sữa như trên thì vị sữa sẽ lấn vị cafe quá nhiều. Tớ biết là mỗi người có một gu uống riêng, nhưng hôm nào bạn thử xem, thế này nhé: Bạn làm một ngụm nhỏ lúc cafe còn nóng, đừng uống, ngậm thôi, rồi sụt sịt qua kẽ răng (Nghe hơi mất vệ sinh tí), để một lúc vị cafe sẽ ngấm vào chân răng, tê tê đậm đậm. Giời ạ, phê lắm. Sau đó nếu uống đá thì thêm đá. Hôm nào có lang bạt HP, uống thứ cafe tớ pha xem sao nhỉ? :D
 
Hôm nào có lang bạt HP, uống thứ cafe tớ pha xem sao nhỉ? :D

Cảm ơn bạn trước nhé. Tớ uống cà phê thô lỗ lắm, húp cứ sột soạt như ăn súp ý (^_^). Để hôm nào tớ sẽ uống thử kiểu của bạn tư vấn xem dư lào nhé. Chắc sẽ ngon và thú vị lắm đây.

HP thì tớ về suốt. Quê gốc ở đấy mà :)
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
56,592
Bài viết
1,153,879
Members
190,141
Latest member
bongdatvme
Back
Top