What's new

Tôi đã đến Langbiang huyền thoại

[B]Nằm ở độ cao 2.169 m so với mặt biển, Langbiang ẩn chứa trong mình truyền thuyết về một tình yêu say đắm, vượt ra ngoài lễ giáo phong kiến. Langbiang còn được ví như "nóc nhà" của Cao nguyên Lâm Viên, nóc nhà Đà Lạt, là chốn lý tưởng để du khách tận hưởng những cảm xúc bồng bềnh, là nơi mà bao lữ khách khát khao chinh phục, khám phá những bất ngờ và thoả thú phiêu lưu, tang bồng…[/B]

SaiGn-Lt501.jpg


thuyết, huyền thoại... Huyền thoại về núi Langbiang từ lâu trở thành "nơi không thể không đến" của bao lữ khách khi đặt chân đến vùng đất cao nguyên này. Vẻ đẹp, sức hấp dẫn và bí ẩn của Langbiang luôn mang đến cho du khách sự ngạc nhiên, tiếp đó là ham thích phiêu lưu, mạo hiểm "tìm đường" chinh phục...
SaiGn-Lt505.jpg
[/IMG]

Nhìn từ đỉnh Langbiang xuống thung lũng

Huyền thoại... núi

Câu chuyện tình về chàng K'lang (người dân tộc Lát) và người con gái tên Hơbiang (người dân tộc Chil) đã làm xúc động bao du khách khi đến đây. Nhà K'lang và Hơbiang đều ở dưới chân núi, họ tình cờ gặp nhau trong một lần lên rừng đi hái quả. Hơbiang cùng dân làng của mình gặp nạn và chàng K'lang đã dũng cảm cứu nàng thoát khỏi đàn sói hung dữ. Một lần gặp gỡ nhưng cả hai người đã cảm mến, rồi họ đem lòng yêu nhau. Nhưng do lời nguyền giữa 2 dòng tộc mà Hơbiang không thể lấy K’lang làm chồng. Vượt qua tục lệ khắt khe và lễ giáo phong kiến của 2 bộ tộc, hai người vẫn quyết tâm đến với nhau. Họ trở thành chồng vợ rồi bỏ đến một nơi trên đỉnh núi cao ngất để sinh sống. Khi Hơbiang bị bệnh, K'lang tìm mọi cách để chữa nhưng không khỏi. Chàng đành quay về báo cho buôn làng để tìm cách cứu nàng. Kết thúc câu chuyện, Hơbiang bị chết do nàng đỡ mũi tên có tẩm thuốc độc của buôn làng nhắm bắn K'lang. Đau buồn khôn xiết, K'lang đã khóc rất nhiều, nước mắt chàng tuôn thành suối lớn, ngày nay gọi là Dankia (Suối Vàng). Sau cái chết của hai người, cha của Biang đã rất hối hận, đứng ra nhận việc thống nhất các bộ tộc thành một dân tộc có tên là K'ho. Từ đó các đôi nam nữ trong làng dễ dàng đến với nhau. Ngọn núi cao ở làng La Ngư Thượng, nơi chàng K'lang và nàng Hơbiang chết lúc bấy giờ được đặt lên là Langbiang - tên ghép của đôi trai gái, để tưởng nhớ đến hai người và tình yêu thuỷ chung của họ.

SaiGn-Lt532.jpg
[/IMG]
Tượng chàng K'lang và nàng Hơbiang trên đỉnh Langbiang

SaiGn-Lt536.jpg
[/IMG]
con đường vắng không một bóng người

Bon lên Langbiang bằng xe jeep

Con đường dẫn lên núi tuyệt đẹp, quanh co nhiều đoạn cua khủy tay áo, hai bên là rừng thông ngút ngàn

Lên đỉnh là 1 mặt bằng rộng bằng phẳng, có kính viễn vọng để có thể nhìn về Đà Lạt. Những ngày trời quang mây, bằng kính viễn vọng có thể nhìn thấy bờ biển Ninh Thuận, Phan Rang

Trên đỉnh Langbiang
SaiGn-Lt513.jpg
[/IMG]

Nơi trời đât giao hòa

Lên đến nơi vắng tanh chỉ có mấy đứa trong nhóm, cái nắng chang chang như rưới thêm sự cô đơn ngút ngàn của cảnh vật, cảnh thì đẹp thật đấy nhưng con người sao mà nghèo quá đỗi. Ban đầu Bon tưởng chẳng có ai cả, hóa ra về sau nhìn thấy mấy người dân tộc, họ đội cái năng chang chang nhễ nhại ấy để ngồi chờ du khách, mà họ cũng có kiếm đựơc tiền gì đâu, dưới những gốc cây, vài người phụ nữ nằm cuốn mình trong những bộ quần áo cũ như rẻ và ru dịu những mệt nhọc bằng giấc ngủ trưa. Một em bé Tây Nguyên nhỏ xíu đen bóng dưới cái nắng cao nguyên theo mẹ lên làm cỏ, thương quá đi thôi. Bon bỗng trạnh lòng, dù sao thì mình vẫn còn sung sướng hơn nhiều người, mình đi lên đi xuống có xe đưa rước, đường dốc cao đến thế mà họ thì sáng leo lên, tối lại trèo xuống, phơi nắng chang chang cả ngày trên đó, chẳng biết kiếm được bao nhiêu tiền, lúc trở về rồi lòng vẫn vấn vương, thương cái lam lũ vất vả của họ, thương sao cái cam chịu và sự nghèo đói của họ, thương biết bao nhiêu, về đến Hà Nội rồi mà trong lòng vẫn còn thương mỗi khi nhớ lại – người phụ nữ tây nguyên mặt bóng nắng ngồi hiền trên đỉnh Langbiang

SaiGn-Lt526.jpg
[/IMG]
Một em bé Tây Nguyên theo mẹ đi làm cỏ trên đỉnh núi

Bon
 
Last edited:
hehê, chào Zozo, đoạn trên là tớ search trên mạng - bôi màu khác, còn đoạn dưới là tớ viết những gì thấy trong chuyến đi, hihi thường những đoạn st tớ hay bôi màu khác - xin lỗi chủ bút nào đó vì đã không dẫn nguồn ^^ mọi người hiểu như thế giúp Bon nhé
 
Đà Lạt Ngàn Hoa
Xứ sở này là nơi để cho mọi loài hoa sinh sống và phát triển thì phải. Đâu đâu cũng là hoa, hoa bạt ngàn, phong phú, hoa dễ sống đến ngạc nhiên, muôn vàn loài hoa lạ lùng và kiêu xa khoe sắc, hoa dại cũng bạt ngàn và đẹp biết bao nhiêu.
SaiGn-Lt428.jpg
[/IMG]

Khí hậu, nhiệt độ, đất đai ... tất cả đều phù hợp đến hoàn hảo cho yêu cầu của mọi loài hoa phát triển thì phải.

SaiGn-Lt427.jpg
[/IMG]
Hoa ly mọc dại bên đường như cỏ, mà rất đẹp
IMG_0959.jpg
[/IMG]

Những thảm cỏ xanh mượt của Đà Lạt ngàn thông



Bây giời thì tôi mới hiểu vì sao người ta hát "trời tây nguyên xanh..."





Và nỗi cô đơn không dứt

Trong vườn hoa thành phố - ^^ nỗi thất vọng nhắc lại lần thứ 2, nhưng nhìn ảnh cũng đẹp đấy chứ^^, mọi người nhìn xem trong ảnh có mấy người ^^
SaiGn-Lt361.jpg
[/IMG]

Khu biệt thự cổ tuyệt đẹp bỏ hoang. Những người bạn đi cùng tỏ ra thờ ơ với việc những tòa biệt thự đẹp đẽ với những vườn hoa (đẹp hơn vườn hoa thành phố) và có cả sân gôn mini này bị bỏ hoang sáu chục năm nay (từ khi người Pháp rút khỏi VN), còn tôi vì bệnh nghề nghiệp nên không nguôi câu hỏi – vì sao những miếng gan miếng tiết bất động sản này lại vẫn còn vô chủ như vậy (đối với một xã hội như VN)

SaiGn-Lt329.jpg
[/IMG]

Đây là khu biệt thự bỏ hoang - có đẹp tuyệt vời không với những rừng cẩm tú cầu khoe sắc và hoa bướm mọc dại bên gốc thông trong khu biệt thự

Và đây là ....

SaiGn-Lt493.jpg
[/IMG]

Đã rất lâu rồi, tôi được biết đến 1 lòai hoa tên cúc quỳ qua ... đài, những buổi phát thanh quân đội kể về những anh bộ đội xưa kia trên những cao nguyên đất đỏ và nỗi ám ảnh về những vạt hoa cúc quỳ vàng rực cả 1 vùng ký ức. Cho đến bây giờ tôi mới đựơc chiêm ngưỡng những “vùng ký ức vàng rực ấy”. Cúc quỳ là hoa của cao nguyên, và đây là lần đầu tiên lên cao nguyên nên đương nhiên là lần đầu tiên tôi được thưởng lãm. Dọc đường đi bạt ngàn cúc quỳ, đẹp rực rỡ như những tiểu mặt trời, loài hoa này đẹp nhưng chắc chẳng ai bán vì quá dễ để hái nó trên đường nên ai bỏ tiền mua làm gì^^
SaiGn-Lt309.jpg
[/IMG]
Hoa đào xứ ấy

Buổi sáng bắt xe xuống Nha Trang là một buổi sáng thật nhiều cảm xúc với tôi. 4 rưỡi sáng, 1 chiếc ôtô mini 7 chỗ đến đón chúng tôi để gom về đi xe lớn, Đà Lạt buổi sáng lạnh buốt tê tái, dù là người xứ bắc, quen với cái lạnh mùa đông bao nhiêu năm rồi mà tôi vẫn khó chịu với cái lạnh Đà Lạt. Xe vút đi trong đêm, len qua bao ngõ ngách vắng tanh của Đà Lạt, phía trước mũi xe – sương mù lảng bảng, cậu tài xế bật nhạc, những bản nhạc xưa cũ tôi hay nghe hồi học cấp 3: casablanca, Hey jude ... một cảm giác nhớ nhung xa xôi len lỏi trong trái tim tôi, thời gian vậy mà đi nhanh quá, tôi đang ở đây, vùng cao nguyên tươi đẹp trong một buổi sáng mù sương và những nốt nhạc xa xôi ngày nào, thời gian và không gian như đang giãn ra để trùng khớp giữa quá khứ và hiện tại. Đưa tôi nhập vào khoảnh khắc của những ký ức, thuộc tính của ký ức vốn là buồn nhưng lúc đó tôi lại thấy hạnh phúc, hạnh phúc nhỏ bé, đơn giản làm sao.

Khi chiếc xe lớn lăn bánh xuống trườn dốc của cao nguyên Lâm Viên, trời đã bắt đầu lảng bảng mây và chút ánh sáng le lói trên bâu trời mù sương. Trên đường, nhìn xuống thung lũng càng thấy rõ lớp sương mù đang bao tỏa cả một vùng rộng lớn – nó như một lòng chảo trắng xóa bọt, bốc khói nghi ngút – giống như người ta quảng cáo những ly bia ngon lành trên ti vi vậy.

Đà Lạt ơi, tạm biệt và tạm biệt những nốt nhạc cô đơn bỗng nhắc nhở ký ức của tôi nhé.

Bon
 
Công nhận LBA huyền ảo, huyền thoại ... tháng trước mình cũng ở ĐL ko biết Langbiang cứ đắp chăn ăn, ngủ nghỉ trên giường cả ngày hixhix ... giờ nghĩ lại tiếc ... :D :D :D
 
Bạn viết hay, ảnh đẹp mà người cũng xinh nữa :D dưng mình biết thì đúng đỉnh Liang Biang thì không phải chỗ bạn chụp ảnh đâu. Hồi xưa mình leo 1 lần, chắc cũng chục rưỡi năm rồi nên ko có ảnh digital để post lên đây, bạn nào có ảnh giúp hộ, hihi, đi từ chỗ nhà thờ gỗ về mất cũng tầm 4 tiếng đồng hồ và phải leo bộ & có người dẫn đường.
 
Hình bác ấy đứng giữa 2 tượng là đúng đỉnh Langbian rồi bác giochuong ạ!

Đây là đỉnh của cốt 1900m thôi, đi bằng xe jeep. Còn đỉnh chính cao hơn 2000m thì là đỉnh khác. Mình đã từng đi bộ toàn bộ từ bãi gửi xe lên đỉnh trên 2000m rồi. Phải luồn rừng cơ, không có đường nhựa lên đỉnh đâu.

Đợi mình tìm lại ảnh và 1 vài đoạn viết đâu đó trong máy post hầu mọi người xem đỉnh 2.169m xịn.
 
Last edited:

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
56,434
Bài viết
1,152,821
Members
190,081
Latest member
anpham123
Back
Top