What's new

Tà Sì Láng ... Cung đường dốc ngược!

Leo lên Tà Sì Láng nghe gió ngàn - Lên đỉnh đèo Mây ngắm trăng khuya...


Từ Cầu Giấy chiều muộn, tối mịt qua Thanh Sơn, vượt đèo Thu Cúc sạt lở trong đêm mưa lắc rắc, nghỉ lại Văn Chấn để sớm mai lên Tà Sì Láng, rồi ngược Tú Lệ trong chiều mưa rào, qua Mù Cang Chải, Than Uyên..... vượt Ô Quy Hồ trong đêm khuya, vòng vèo Sa Pa để rồi xuôi Lào Cai "nâng niu" chiến lợi phẩm ở Phố Ràng.... Xuôi Yên Bái, quẹo 32C, men sông Hồng ...Đường thênh thang trở về Hà Nội...
............................................................

Chiều cuối hè. Hà Nội tấp nập người xe, bầu không khí oi ả và bụi bặm. Sao lại thèm cái không khí thoáng đãng đậm mùi lam chiều, đậm mùi sương sớm mai của núi rừng Tây Bắc đến vậy, nó khiến chúng tôi thật háo hức với chuyến đi xuyên suốt QL 32, QL 70 và 32C.... Cầu Giấy điểm đầu tiên của Quốc Lộ 32 khi đi và Cầu Giấy điểm cuối khi trở về.

...........................................................

Buổi tối chúng tôi lên đường vượt qua đèo Khế lúc trời còn sương mờ mịt và tắc đường do lở đất. Trên đường đèo phía trước có cả dãy ô tô tải đang chờ mở lối, phía trước có 3 hay 4 cái xe xúc gạt đang ầm ĩ dọn đường. Cả một vạt núi đổ ập xuống, cây cối ngổn ngang....

Khoảng 30'' xe xúc gạt lại nép vào để cho xe ô tô đi qua, từng chiếc xe nặng nề rú ga trèo lên những đống đất nhầy nhụa, bánh quay tít mù văng bùn tung toé....

Đang chờ đến lượt xe mình, tôi thấy một chiếc Camry 3.0 đeo biển 80B ậm ạch bò qua, tôi hua tay hỏi: Phía trước còn tắc đường không? Một chú đầu cua, đeo kính trắng thò đầu ra:
- Còn tắc anh ạ! Em đi công tác lên Quỳnh Nhai có 3 ngày, vậy mà 1 tuần nay nằm chết gí trong đó không ra được vì mất miẹ nó hết đường. Giờ mới bò ra đến đây.. Nằm trong đó chỉ ăn mì tôm và nghe nhạc trừ bữa
...............

Qua được con đèo thì trời đã khuya. Chúng tôi đến Văn Chấn trong màn đêm mờ mịt sương ... Từng dãy nhà thẫm đen vàng vọt ánh điện, dãy phố vắng ngắt cô quạnh một quán ăn sáng đèn. Chúng tôi hỏi đường vào nhà khách UBND, lòng vòng một chút mới tìm ra cái nhà khách nằm khuất nẻo trong cái ngõ. Nhà khách vắng lặng, tất cả các phòng đóng im ỉm cửa đóng then cài, không một bóng người. Cảm giác như một cái nhà hoang........

Nhớ lúc chạy qua ngã ba Văn Chấn, đường rẽ vào Suối Giàng, thấp thoáng thấy một Hotel sáng đèn, có vẻ sạch sẽ và có khách nghỉ... Vì vậy chúng tôi tháo lui khỏi khu nhà mang cái tên mỹ miều Nhà Khách UBND và quay trở lại ngã ba...

Khách sạn Suối Giàng có lẽ là khách sạn tốt nhất ở Văn Chấn và thường xuyên đông khách. Khi chúng tôi đến thấy có gần chục chiếc xe con mang các loại biển đỗ ở đó. Tiện nghi trong phòng tạm được, cái ban công là chỗ ngắm cảnh buổi sáng và đối diện dãy núi có con đường đi Tà Sì Láng mờ mờ ảo ảo trong sương sớm...

Khi đi, đã hỏi thông tin và một bác gạo cội cho biết nên nghỉ lại ở nhà khách UBND, chả biết khi bác ấy nghỉ ở đó có khách không chứ như lúc tôi đến, nhìn cái nhà khách vắng ngắt và chuột chạy tứ tung mà phát khiếp....

Ăn sáng, Phở ở Văn Chấn cũng ngon phết, duy có cái bánh phở giống bánh đa Hải Phòng... Quán ăn cũng là một câu chuyện dài nhưng xin phép được kể sau...

Chúng tôi đi tìm thuê một chiếc xe máy, tìm vào nhà người quen của một bác giới thiệu, một quán Bia - Cafe có cái tên quán Cây Mít. Chị chủ quán lại đi dự đám cưới dưới Việt Trì và chỉ có ông anh ở nhà trông quán hộ. Tán chuyện một lúc, tôi ngỏ ý nhờ anh ta thuê giúp cho một chiếc xe máy, cậu ấy sốt sắng nhận lời...

Nhưng hầu hết cánh lái xe ôm quanh đó đều lắc đầu và bảo: Ôi trời! Đường lên Tà dốc cao, vực sâu và khó đi "kinh" lắm, anh không thể tự đi được đâu, chúng tôi chạy xe ôm hàng ngày mà vẫn còn ngán ngẩm mỗi khi đi Tà (ở Văn Chấn mọi người đều gọi tắt là Tà mỗi khi nói về con đường lên Tà Sì Láng)... Mới đây có chú Kiểm Lâm ngã xuống vực, mãi mới biết, cứu lên khỏi vực thì chú ấy "ngỏm"...Tốt nhất anh nên thuê xe có người chở anh đi....
Nhất định các chú ấy không cho thuê xe.

Mãi đến 9h, một chú nhà gần quán, trông khá ấn tượng với cái vẻ dữ tợn đồng ý cho thuê chiếc xe Win China với cái giá không thay đổi là 300k, thời gian được đi đến 13h hoặc 14h. Hỏng cái gì đền cái đó và đem ô tô đến nhà anh trai chú ấy gửi (Đề phòng mất xe chăng?)....

Và thế là hai chúng tôi lên đường leo dốc Tà Sì Láng....




Đường lên Tà thực sự là một thử thách cho các tay lái xe moto... Nó dốc ngược, dốc ngược và gập gềnh bởi những đá, những sỏi cục, những đoạn sạt lở... Vực sâu thăm thẳm, bên dưới là dòng suối cạn lởm chởm đá mồ côi. Những dãy núi xanh trầm thấp thoáng trong mây, trong sương và những bản làng của người H''mong nằm tít trên sườn núi cao tít tắp...Đường lên Tà ở bên tay trái, đường lên (bản gì không nhớ nữa ) cheo leo in hằn vệt trăng trắng trên dãy núi bên tay phải...

Chúng tôi ngược dốc bằng số 1, chiếc xe Win 100 cc rất khoẻ, leo dốc lầm lũi, nhảy chồm chồm trên con đường khấp khểnh đá, qua dốc Cổng Trời, trước mặt chúng tôi là đoạn đường bị sạt chỉ còn cái vệt đường đủ cho 1 chiếc xe, không thể xuống dắt vì không đủ chỗ cho người đi, chỉ còn biết nhắm mắt phi xe qua đoạn này trong sự "hồi hộp" lo lắng đến nín thở


....... Và rồi chúng tôi cũng đã đi được thêm khoảng 4 km trong cái sự hồi hộp, ngần ngại, lo lắng, vui thích, ngạc nhiên cứ xáo trộn tâm trí... Khoảng đường lúc rộng rãi có thể đi ô tô được, lúc co lại bé tý chỉ vừa cho một chiếc xe máy... Có đoạn dốc lổn nhổn toàn đá hộc, lúc lại chỉ toàn đá dăm, lúc đất sét trơn trượt và có lúc... ôi thôi rồi chỉ toàn đá tảng gồ lên, sóng lên và nham nhở......

Chụp ảnh, ngắm nghía phong cảnh đường lên Tà ... Cảnh sắc thật đẹp và hùng vĩ với những con dốc phía xa, với những lọn mây trắng loà xoà trên chóp núi, trên sườn đồi....

Bất ngờ chúng tôi gặp 3 người kéo theo một khúc gỗ Pơ Mu, vừa định giơ máy ảnh ra chụp, người đàn bà kêu ré lên: Không ..không !!! Còn người đàn ông thì nói to: Đừng có chụp ảnh nhé... Cả ba người tăng tốc kéo cây gỗ chạy ...

Họ là những người nghèo đi làm lâm tặc gỗ Pơ Mu.

Tà Sì Láng cách đây khoảng 4 năm đổ về trước là một vùng rừng rất nhiều gỗ quý, nhất là Pơ Mu. Có thể nói là vựa Pơ Mu thì đúng hơn (nguyên văn chữ của anh Công an huyện Văn Chấn chúng tôi gặp ở Trụ sở Xã) .. Thế nhưng từ khi cho xuất gỗ (Vụ Cty XNK tỉnh Yên Bái là một ví dụ) thì rừng Tà nhanh chóng bị khai thác cạn kiệt. Gỗ ngày đêm được chuyển về xuôi, chuyển về các thị tứ xung quanh... Họ (lâm tặc) chặt cả những gốc cây còn nhỏ, ngắn, chặt tàn sát không thương tiếc... Từ đó Pơ Mu vắng bóng dần trên các khu rừng Tà...

Chúng tôi bất ngờ dừng lại khi nhìn thấy 1 con Rắn Hổ Chúa đen trũi đang cố ăn thịt một con rắn ráo nhỏ hơn... Nó đang nuốt, cố nuốt....
















 
Last edited:
..... Chúng tôi dừng xe, đứng im cùng với mấy chú "lâm tặc" chân đất vác cưa trên vai, ngây người nhìn cảnh "Rắn lớn nuốt Rắn bé" ... Con rắn hổ chúa phát ra tiếng kêu "rin rít, rin rít" và oằn mình một cách nhẹ nhàng để nuốt từ từ con rắn ráo nhỏ đang "rủn tỷ" vì sợ hãi...

Bất ngờ tiếng xe máy vang to và góc cua tay áo hiện ra một "ông trẻ" H''mong, lưng đeo balô cưỡi "con" Win phi xuống dốc. Thằng "cu" lâm tặc trẻ nhất bọn la lên: Ê, rắn đấy....

"Ông trẻ" H''mong đang đà lao dốc nhanh nhưng cũng thoáng phát hiện con rắn lớn, không may gặp phải khúc đường nhỏ nên tránh không nổi... Chú ta lao bánh xe vào đúng đuôi con rắn. Chỉ một tích tắc, con rắn Hổ chúa buông con mồi, quay ngược lại, cái đầu bạnh ra vươn lên cao, nhằm cái chân chú H''mong mổ một phát.... Phải công nhận chú H''mong xử lý tình huống quá nhanh..... Chú ta buông ngay tay lái, mặc cha cái xe Win đổ cái rầm, chân nhún một phát nhảy ra ngoài.... Con rắn phun phì phì rồi lẩn rất nhanh vào bụi cây ven đường....

Chúng tôi chạy toé ra sau khi nhìn cảnh tượng "người chèn rắn, rắn đớp người" trôi qua trong một hai cái tích tắc. Khi định thần, con rắn Hổ đen trùi trũi đã lẩn mất, con rắn con sau khi "định thần" vài giây, thấy mình thoát chết nên cũng "chạy mất dép" không tìm thấy đâu. Chú H''mong mặt tái đi nhưng vẫn nở nụ cười: May quá .....
.........................................

Qua khúc cua tay áo và cái đoạn đường bị sạt, chúng tôi bắt đầu đi vào đoạn đèo dốc, cây khô bị lũ cuốn nằm ngổn ngang trên mặt đường, cua dựng ngược cao 4 tầng, nước xói mòn hết đất, đường trơ đá nằm xếp chéo, giơ cạnh lên trời...


......... Nói thật, con đường lên Tà Sì Láng quả đúng như giang hồ đồn đại ! Đường dốc ngược lên, đất đá lổn nhà lổn nhổn, gập gà gập gềnh, có chỗ đi bộ cũng phải nín thở vì đường thì có vết rạn, vết nứt ngoác cả ra, vực sâu hoắm ngay bên cạnh !!! Hôm ấy chúng tôi đi bằng con xe Wind Indo nhưng còn khá mới, khoẻ, nên không phải đẩy dốc, nếu phải đẩy xe lên dốc như xe của HSG chở một cô bé nào đó trong box này thì.... đúng là thở ra bằng ... ít chứ chả chơi....

... Sau khi xong vụ "rắn", chúng tôi chạy tiếp. Trời lúc ấy lúc mù lúc trong, mây tà tà lượn quanh các sườn đồi sườn núi. Nắng thỉnh thoảng lại rực lên vàng óng ả...

Vượt qua vô số các khúc cua và những đoạn đường đất, đất lở nên đường bề ngang chỉ vừa đủ một chiếc xe máy đi, ngay dưới là vực sâu hàng mấy chục mét. Qua mấy chiếc cầu bê tông cốt thép vừa được làm, chúng tôi tới đoạn đèo 4 tầng. Trước đoạn này là một đoạn đường men sườn quả núi đá, nhưng bị lở một khúc khá rộng. Ngay bên dưới cái vực là một cái thác sâu hun hút, dễ có thể sâu tới hơn 100 m dựng đứng. Xe vừa đi qua, đất lở rào rào ... Chạy qua cái cầu làm bằng ván bìa gỗ rừng, chúng tôi bắt đầu lên đèo....

Đường ở đèo lô nhô đá, cạnh sắc và ngổn ngang cây cối bị trôi theo nước mưa lũ. Có đoạn bị một gốc cây to đổ ngang chắn cả lối, phải chui cả người lẫn xe dưới gầm thân cây. Ở đoạn này chúng tôi gặp mấy cha con một ông H''mong đang đi nương. Trên sườn núi, mấy cha con vác dao, vác rựa đi nối nhau, đằng sau là nền một khoảng trời đang thẫm đi màu mây xám .... Cái cảnh tượng rất thi vị ... Tôi rút máy ảnh "bắn" mấy phát....Không ngờ lại chụp được một cái ngược sáng trông khá đẹp.

Vừa đi được một đoạn, tôi dừng lại định chụp ảnh, thoảng nghe trong âm thanh rì rào của gió "lướt" trên tán lá rừng có tiếng xe máy... Chỗ khúc cua hai bên là vách núi bỗng hiện ra một chiếc xe Simson 2 thì 50cc, trên xe là một chú nhóc khoảng 20 tuổi, đằng sau xe "lừng lững" và ngấp nghểnh là một cây gỗ Pơ Mu rất to. Chú "lâm tặc" trẻ tuổi này đi xe khá điệu nghệ, vững tay lái. Nó kệ cho cây gỗ cứ ngất ngưởng như thế mà phi xe, cô bạn đang định giơ máy chụp cận cảnh khi nó phi xe tới gần, nó quắc mắt và quát lên: Không có chụp đâu nhá...!!! Tôi giơ tay ngăn cô bạn lại: Em đừng chụp, nó gây rắc rối đấy.....

Rừng Pơ Mu đã cạn kiệt trên khắp các cánh rừng Tà Sì Láng.... Lâm tặc đã tiến sang các vùng lân cận và sang tới cả bên Phú Thọ sát đất Tà..........


.......... Chúng tôi leo dốc ì à ì ạch, tỉnh thoảng lại ngừng lại chụp ảnh. Đường lên Tà bắt đầu từ đoạn hết con dốc 4 tầng này vào đến trung tâm Xã đa số là đường đất, khi chúng tôi lên đó chắc khu vực này mới qua trận mưa nên đường rất trơn, nước róc rách chảy từ triền đồi, triền núi xuống cái khe lạch ven đường...

Vừa qua khỏi một khúc cua, đột nhiên hiện ra trước mắt chúng tôi là một cánh cổng gỗ. Nó thấp tè và ọp ẹp nhưng mang "trách nhiệm" rất lớn lao là giữ sự an ninh cho xóm làng. Nó nằm chắn ngang con đường vào xã. Nhìn kỹ mới thấy nó "buồn cười" ở chỗ: đường đoạn này khá rộng, hai bên là vườn rau, vườn được rào chắn bằng tre nứa và cánh cổng giống y như cánh cổng vườn cây chứ tuyệt nhiên không giống như cánh cổng làng....

Qua khỏi cánh cổng, một thung lũng như cái vũm bàn tay khổng lồ nghiêng xuống, trên cái vũm bàn tay ấy là những thửa ruộng bậc thang và bản Tà Sì Láng với mái tôn đỏ tươi của khu trường học, khu Uỷ ban Xã nằm ở trung tâm cái vũm, phía xa xa là một bản nhỏ thâm trầm mái gỗ nằm trên triền núi thấp thoáng bóng người .....

Đường vào xã trơn nhãy, xe trượt mấy lần suýt ngã. Nhìn thì gần mà chạy thì khá xa.....Cuối cùng, tầm 11h trưa chúng tôi mới đến được cái cổng chào bằng gỗ của Uỷ ban nhân dân xã, nó có ghi hàng chữ: ......Tà Sì Láng ! Ôi, vậy là xong một đoạn đường phải nói là "hiểm" nhất nhì trên con đường "lượt phượt" phía Đông -Tây Bắc .

Buổi trưa mà trời khá âm u, mây tràn về báo hiệu một cơn mưa sắp đến. Chúng tôi vào Uỷ ban xã. Khu UB vắng lặng, chỉ thấy 3 người chạy ra ... Chúng tôi ngồi uống nước và được biết đấy là 2 đ/c CA huyện vào công tác ở bản, còn một người H''mong là cán bộ UBND xã Tà Sì Láng. Chú cán bộ người dân tộc rất "đon đả" và nhiệt tình hỏi chúng tôi đã ăn trưa chưa? Thấy nói chưa, chú mời chúng tôi dùng cơm với xã.... Nhìn ra ngoài trời, thấy thời tiết có vẻ sắp mưa nên chúng tôi đành phải từ chối sự hiếu khách cùng lời mời nồng hậu của chú cán bộ H''mong.... Ngồi nói chuyện với 2 đ/c CA về lâm tặc, về thú rừng, về Pơ Mu và sự thay đổi của Tà, vỡ ra được rất nhiều điều về con người và vùng đất này.....







 
Chúng tôi đến Tà Sì Láng được một lúc thì trời đổ cơn mưa, càng ngày càng nặng hạt....

Trước khi đi, mấy anh em xe ôm đã dặn tụi tôi là nếu gặp mưa là phải quay ra ngay kẻo không là ăn dầm nằm dề trong Tà chờ thông đường, hoặc là sẽ gặp nguy cơ toi mạng vì lũ cuốn, nước suối dâng nhanh kinh hoàng lắm đấy !

Vì vậy chúng tôi vội vã quay trở ra......


Bước chân lâm tặc !




Ruộng bậc thang




 
Đọc bài này của bạn HoangBQuang thấy khâm phục bạn quá! Bạn viết rất hay mà ảnh cũng rất tình.
Tiện đây cho mình xin hỏi cung đường lên SAPA nếu đi bằng sedan có được không? Mình có người nhà vừa ở bển về ăn Tết muốn lên SAPA chơi vài hôm. Thực ra đi Tầu cũng tiện nhưng mình muốn giới thiệu cho họ biết nhiều hơn nữa về những cung đường tuyệt đẹp vùng Tây Bắc.

Cám ơn Bạn nhiều
(beer)
 
Sedan đi ngon đấy chú Xì ta , đi vòng qua Văn Chấn, Tú lệ cảnh đẹp hơn nhiều.
 
Cho tui hỏi một chút nhé!! Vào mùa mà đi Tây Bắc có an toàn không các bác nhây??? Thấy HoangBQuang viết mà phải lấy khăn tay chậm khoé miệng liên tuc.
 
Bác cứ bình tĩnh, chờ thêm khoảng 1 tháng rưỡi nữa đi thì hay hơn! Bác muốn hỏi gì cứ post lên, anh em sẽ tư vấn cho bác đầy đủ!
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
56,193
Bài viết
1,150,466
Members
189,949
Latest member
lifecarenutritions
Back
Top