What's new

Rực rỡ những ngày thu Ladakh

Tôi biết đến Ladakh từ những ngày đầu tiên đến với Phượt, khi bắt gặp “mùa thu qua khung cửa số” trong topic của Backpacker và thung lũng Nubra tuyệt đẹp mà Yilka đã mô tả. Thật sự cảm ơn hai bạn vì đã tạo cảm hứng để chúng tôi có thể lên đường. Đã hai tháng trôi qua từ ngày chúng tôi rời Ladakh, nhưng những ký ức về những ngày lang thang ở Ladakh vẫn còn đâu đó trong mỗi chúng tôi. Mọi thứ cứ như mới ngày hôm qua. Chưa bao giờ tôi “tương tư” một vùng đất nào lâu đến vậy, nó khiến tôi gỡ bỏ căn bệnh lười cố hữu , chịu khó lọ mọ ngồi gõ vi tính, sắp xếp từng con chữ và hình ảnh để chia sẻ với mọi người.

Tôi không thể quên mỗi sáng sớm thức giấc với tiếng cầu kinh vang lên trong Leh, nó nhắc tôi mình vẫn còn ở đây, ở “thiên đường” như mọi người đã từng hay gọi.

Không thể quên vẻ đẹp của thung lung Nubra những ngày thu



Những ngôi nhà nhỏ mái chất đầy rơm rạ

ddd9680e-28b9-4a20-ac55-ae0d080c32aa_zps5b81efc3.jpg
[/URL]

Và cảnh chiều buông trên thung lũng



Không thể quên những mảng màu đa sắc trên đường đến Pangong Tso



Và hồ xanh với những cánh chim tung cánh



Yên bình sao khi bắt gặp Đàn Yak thong thả gặp cỏ trên đường về



Cùng thu đã trãi dài khắp lối đi tu viện Hemis

 
Last edited:
Quyết định đi Kashmir đến với tôi sau vài lần tôi nằm mơ về vùng đất này. Tôi không hiểu tại sao mình lại mơ về vùng đất chưa bao giờ đến. Trong những tháng ngày lênh đênh với những chuyến công tác triền miên miền Tây sông nước, tôi tự nhủ mình nên refresh lại mình bằng một chuyến đi xa.

Ban đầu tôi định dành thời gian để đến Agra để chiêm ngưỡng cả Tajmahal. Tuy nhiên, đắn đo mãi tôi quyết định chỉ tập trung vào Kashmir vì dù không tìm thêm được bạn đồng hành thì tôi và một bạn nữ nữa cũng quyết chí đi. Khoảng thời gian tôi dự định đi, Ấn Độ không được xem là lựa chọn an toàn cho phái nữ. Do vậy, ý định ở lại New Delhi làm tôi luôn canh cánh.Tôi muốn mình chuẩn bị cho chuyến đi với một tâm trạng háo hức, đợi chờ. Tôi không muốn mình chờ ngày lên đường với tâm trạng chực chờ lo lắng.

Thật may là cuối cùng chúng tôi cũng đã có đủ nhóm 4 người với 1 nam duy nhất :). Chuyến đi không suôn sẻ từ lúc xin visa - một điều chúng tôi không ngờ đến. Khác với mọi người xin visa đi các vùng khác của Ấn, đến hẹn chỉ lên Lãnh sự quán lấy rồi về. Tuy nhiên, anh bạn đồng hành – đại diện cho cả nhóm đi lấy visa đã phải chờ đến gần trưa vì “Hồ sơ có vấn đề, ngồi chờ giải quyết”. Sau khi phải ngồi viết “bản tường trình” nêu lý do tại sao lại đi Kashmir..v..v, anh còn phải gặp viên lãnh sự để “phỏng vấn”, viên lãnh sự hỏi rất nhiều, đại loại: Tại sao lại chọn đi Kashmir? Tại sao lại đi vào lúc này? Tại sao lại đi với 3 cô gái???..v..v Cuối cùng, chúng tôi cũng được cấp visa sau khi viên lãnh sự cho số điện thoại và bảo khi đi về cả nhóm nhớ cập nhật hình ảnh, thông tin Kashmir cho mình. Cũng dễ hiểu tại sao họ lại khó khăn như vậy, vì trong thời gian chúng tôi xin visa, Kashmir không yên tĩnh bởi những xung đột biên giới giữa Ấn và Pakistan.

Thế rồi cũng đến ngày lên đường, chúng tôi book chuyến bay đêm của Air Asia đến Bangkok.Trên đường đến sân bay, tôi được báo tin “A.Đ không đi được vì đau mắt đỏ”. Tôi tưởng mình nghe nhầm, nhưng không, Air Asia đã không cho anh lên máy bay sau khi mời một bác sĩ sân bay đến khám và vị bác sĩ không ngần ngại quyết định anh ko được bay chuyến này. Có năn nỉ ỉ ôi cũng vô ích.

Ôi, cái dịch đau mắt đỏ chết tiệt. Thế là bao công trình để “lôi kéo” bằng được 1 man duy nhất đi Ấn bỗng công cốc …vào phút chót. Anh vác hành lý ra về với đôi mắt đỏ, còn lại ba đứa con gái lủi thủi xách valy lên máy bay. Chưa bao giờ chúng tôi bắt đầu một chuyến đi với tâm trạng buồn đến vậy.
 
ladakh, miền đất của rồng sấm, miền đất của mật giáo. của những tu viện huyền bí. Mình chỉ biết thế, tiếp di bạn. Không biết bao giờ
mình mới đến đó được đây
 
Cảm ơn bạn denmuon. Mình sẽ dần dần viết tiếp khi rảnh:). Ladakh cũng không gần nhưng cũng không quá xa, bạn cứ lên kế hoạch cho Ladakh như 1 phần trong các kế hoạch của riêng bạn, 1 năm không được thì 2 năm, mình tin có ngày bạn sẽ đặt chân đến đó :)
 
Viết tiếp đi bạn, ảnh đẹp lắm, trời rất xanh và lá cũng rất vàng :)
Về visa ấn độ, trong hành trình mình có nên kê Ladakh vào ko nhỉ? Sợ bị hỏi giống các bạn :(
Lần trước mình cũng bị hỏi 1 lần rồi do khai làm CQNN, bạn mình ghi thất nghiệp thì ko bị lLa sao.
 
Cảm ơn bạn đã động viên, mình sẽ viết tiếp:). Mình nghĩ thời điểm tụi mình đi hơi nhạy cảm nên họ hỏi kỹ vậy thôi, miễn là bạn chứng minh mình đi du lịch, kèm theo lịch trình, vé máy bay và quay về là được. Hôm phỏng vấn anh bạn, họ cũng chủ yếu muốn biết mục đích của nhóm đến Kashmir là gì. Mình nghĩ vậy thôi, tùy bạn nhé.
 
tuyệt quá Metalic ah, cảnh sắc đẹp mê hồn luôn ý, ôi mình đang mơ nhanh cho tới 2/9 năm sau để được đặt chân lên vùng đất diệu kỳ này. Ko biết tầm đó mình đi lá có vàng như hồi bạn đi ko nhỉ? :) viết tiếp đi Metalic ơi, ngóng chờ bài tiếp của bạn ^^
 
Cảm ơn bạn, mình chuẩn bị post tiếp đây:). Bạn đi tầm 2/9 chưa có lá vàng đâu ban ah. Nếu bạn thích lá vàng, lá đỏ thì nên đi tuần tầm cuối tháng 9.
 
Trước đó chúng tôi đã book 1 tour nhỏ loanh quoanh New Delhi từ chiều đến tối. Tour này do 1 người bạn của bạn cô bé đi cùng book giúp. Sau sự cố trên, tôi không thiết tha với cái tour này nữa. Thôi thì, cứ cố thủ ở sân bay cho lành.

Lại nói về anh bạn đồng hành, khi xách hành lý ra xe, anh phi thẳng liền lúc đến mấy nhà thuốc tây, mỗi nhà thuốc kê một toa khác nhau. Có bao nhiêu anh uống tất , thuốc nhỏ mắt anh nhỏ cùng lúc mấy loại, cả đêm gần như thức trắng vì đôi mắt. Anh book chuyến bay sớm của VN airline qua BKK lúc 8g50, hy vọng kịp chuyến bay đi New Delhi lúc 12g35 với chúng tôi. Do vậy, anh quyết chí trong 1 đêm phải làm đôi mắt đỏ kia đổi màu. Nhiệm vụ hơi bất khả thi nhưng với cách của anh tôi nghĩ đến than …cũng phải chuyển màu.

Khi thấy bóng dáng vội vã và đầm đìa mồ hôi của anh ở quầy check-in, tôi mới tin nhóm đã đủ 4 người. Chuyến bay khởi hành đi New Delhi, ba đứa con gái chúng tôi ngồi cạnh nhau. Mệt mỏi với 1 đêm ở sân bay, chúng tôi gần như say ngủ. Dường như ai đó đang chạm vào đầu, vào tóc tôi, có thể tôi nằm mơ, nhưng trước khi mơ màng ngủ tôi cũng ý thức mình đang ngồi giữa 1 rừng đàn ông Ấn. Lúc đó tôi tỉnh hẳn. Những bàn tay đen đúa(đó là tôi mô tả vậy cho bõ ghét) ở hàng ghế sau đang cố gắng chạm vào đầu, vào tóc chúng tôi rồi cười khúc khắc với nhau. Ba đứa con gái im lặng nhìn nhau, ngồi thấp xuống. Nỗi lo sợ từ trước bỗng dưng…ùa đến, chưa đến Ấn mà đã thế này sao. Mà thôi, kệ chúng vậy, xét cho cùng, cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng, chúng nó cũng chỉ chạm đến ….cọng tóc tụi tui mà thôi. Đằng nào mai…cũng phải gội đầu.

New Delhi đón chúng tôi với cơn mưa chiều, sân bay Indira Gandhi



India gate nhạt nhòa sau màn mưa





Một góc Tòa nhà quốc hội Ấn


(Ảnh: Lệ Trang)

Chúng tôi dừng xe đi loanh quoanh vào 1 Trung tâm



Sau đó đi ăn, uống lassi, đi dạo vòng vòng rồi về, ngủ sân bay đợi sáng mai bay đến Leh. Bắt đầu những ngày rộn ràng trên vùng đất tôi yêu – Ladakh.
 
Vụ trên máy bay hay nhỉ, đợt trước bọn tớ đi chả được cái hân hạnh đấy, zai Ấn cứ thấy chúng tớ là nem nép nem nép lại, phải rủ mãi mới ra ngồi cùng. Nói chung là ấn tượng về người Ấn không xấu, khá lịch sự và dễ thương :)
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
56,483
Bài viết
1,153,158
Members
190,102
Latest member
wynn09casino
Back
Top