DIỄN ĐÀN
Search forums
BÀI MỚI
New posts
New profile posts
Latest activity
LẬP TEAM
Phượt TRONG NƯỚC
Góc của Dỏm
Cung Thương mại
Phượt NƯỚC NGOÀI
Bảng đen
CHỢ PHƯỢT
Chợ: Trang phục đi phượt
Chợ: Vật dụng, Trang bị phượt
Chợ: Máy ảnh, Thiết bị điện tử cầm tay và phụ kiện
Chợ: Xe 2 bánh, phụ tùng và đồ chơi
Dịch vụ cho thuê xe 2 bánh
Tour và các dịch vụ du lịch khác
Tour
Chợ Dân sinh
Search titles only
By:
Login
Đăng ký
What's new
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Search titles only
By:
Menu
FORUM
Login
Đăng ký
What's new
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Search titles only
By:
Search forums
BÀI MỚI
DIỄN ĐÀN
THẾ GIỚI MUÔN PHƯƠNG
Diệu kỳ Châu Á
Ấn Độ - những ngày đông rực nắng
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Reply to thread
Message
<blockquote data-quote="backpackervn" data-source="post: 129568" data-attributes="member: 8210"><p><strong>Ấn Độ - những ngày đông rực nắng (cont.)</strong></p><p></p><p><em>@ pà-kon, cám ơn các bạn đã ủng hộ tinh thần hén. Bpk sẽ cố gắng chia sẻ để không phụ lòng các bạn.</em></p><p><em></em></p><p><em>@ likemoon, bpk “quăng lựu đạn” tý nghen. Nếu chỉ ghi cụ thể tý xíu quãng đường bên TQ thôi thì nó như thế này nè: Saigon – Lào – Xishuangbanna – Zinghong – Côn Minh – Đại Lý – Lệ Giang – Shangrila – Deqin – Shangrila – Côn Minh – Thành Đô – Lạc Sơn – Nga My – Langzhong – Thành Đô – Lasha – Nepal… Bây giờ bpk vẫn chưa ngán đi một mình đâu. Có nhiều mình đi vẫn thích, nhưng nếu không có nhiều mình thì một mình vẫn cứ lên đường thôi.</em></p><p><em>....................................................</em></p><p></p><p></p><p></p><p>Tôi đã đến Ấn Độ nhiều năm trước, trong chuyến huấn luyện ngắn ngày của công ty, tại Calcutta. Hai tuần ở Ấn Độ thời đó gần như là 1 cực hình với tôi. Mới vừa đi làm không lâu, ngoại ngữ lõm bõm, giao tiếp nhút nhát… những ngày đó chỉ là học hành, hội thảo từ sáng đến tối với những đồng nghiệp hay diễn giả trình bày tiếng Anh theo kiểu India-English mà tôi chỉ nghe loáng thoáng đâu được chừng khoảng ¼ những gì họ nói. Sau đó là những bữa tối dài lê thê, rồi thỉnh thoảng có những đêm tổ chức biểu diễn ca nhạc truyền thống, rồi có những chiều cho tham quan các điểm du lịch như New Market,… nhưng luôn được nhắc nhở là phải đi tập trung theo nhóm, không được tách đoàn… Một trong những điều tôi mãi nhớ đến tận bây giờ là ánh mắt của 2 ông cháu của nhóm biểu diễn múa lửa, nhảy vòng… khi họ được kêu đến diễn trong khách sạn. Dáng điệu họ thật khốn khổ, ánh mắt của họ thật nhẫn nhục và chỉ lâu lâu mới len lén liếc nhìn lên những thực khách béo tốt. Không phải là bị ám ảnh, nhưng sao tôi còn nhớ hoài ánh mắt đó. Một ấn tượng khác là những chuyến tàu lửa luôn luôn đông đặc những người đứng ngồi đu bám trên nóc, trên thành, bên cửa toa xe… . Tiếp nữa là ấn tượng về những con quạ to lớn thật đáng ghét suốt ngày cứ quang quác, quàng quạc ầm ĩ từ sáng sớm đến đêm khuya, dù nơi tôi được ở là khách sạn 5*… Calcutta, Ấn Độ trong tôi nhiều năm vẫn hoài như vậy!</p><p></p><p></p><p></p><p style="text-align: center"><em> <img src="https://i764.photobucket.com/albums/xx289/backpackervn-1/PB231494-1.jpg" alt="" class="fr-fic fr-dii fr-draggable " style="" /></em></p> <p style="text-align: center"><em>Lăng mộ vua Hamayun ở Delhi</em></p><p></p><p></p><p>Theo thời gian, tôi lớn khôn thêm chút đỉnh và học hỏi được nhiều qua cuộc sống nhiều va chạm, qua những lần vấp ngã, những lúc thất bại, qua những chuyến đi, để biết rằng ngày xưa mình ngây ngô đến dường nào. Chỉ khác là bây giờ, khi những chuyến đi là một niềm háo hức khám phá, là thời khắc hạnh phúc vô biên, là những phút giây tận hưởng niềm vui cuộc sống … thì nỗi niềm thúc bách cơm áo, gạo tiền, danh vọng, nhà cửa, tiền tài, trách nhiệm, nghĩa vụ… cùng nhiều thứ khác đè nặng trên hai vai. Do vậy, để dứt áo ra đi cũng là 1 điều không đơn giản. Nhưng không đi thì làm sao tới? Với lại, việc gì mà không có một lần đầu tiên…? Vậy sao tôi lại không dám bỏ lại sau lưng nhiều thứ… để đi chuyến này đến Ấn Độ nhỉ?</p><p></p><p></p><p></p><p style="text-align: center"><em> <img src="https://i764.photobucket.com/albums/xx289/backpackervn-1/PB260307-1.jpg" alt="" class="fr-fic fr-dii fr-draggable " style="" /></em></p> <p style="text-align: center"><em>Rất nhiều hình về Taj Mahal nhưng tôi rất thích tấm hình hoàng hôn mờ sương bên sông này</em></p><p></p><p></p><p></p><p>Những ngày đi rong ở Ấn Độ lần này, tôi đã thật sự trải nghiệm được nhiều điều mà trước kia tôi đã nhìn qua cửa kính khách sạn hay cửa kính xe hơi. Tôi đã lang thang trên chuyến tàu chợ từ Gorakhpur đi Varanasi, ngay chuyến tàu đầu tiên tôi đi trên đất Ấn. Chuyến tàu mà tôi phải vác balo đi gần hết con tàu mới được một gia đình người Ấn thương tình sẻ chia cho một chỗ ngồi, để rồi sau đó con tàu lại đông đen những người đu bám bên ngoài thành tàu. Cũng chuyến tàu này đã chạy trễ đến 6 giờ đồng hồ để quăng tôi đến một Varanasi nổi tiếng phức tạp lừa lọc lúc 12.30g đêm. Rồi có 1 chuyến tàu đêm khác, lên tàu lúc hơn 3 giờ sáng, cãi nhau ầm ĩ để giành chỗ ngồi, rồi phải ngồi bó gối chật chội suốt cả đêm, cả ngày sau đó trên chuyến tàu Gaya – Delhi. Tôi đã có một đêm trải giấy báo ngủ vật vạ ở ga Gaya, giữa những người dân bản địa, để chờ chuyến tàu khuya, trễ đến 3-4g đồng hồ, mà tôi cứ phải bật dậy mỗi khi có một chuyến tàu đến vì không biết đó có phải là tàu của mình. Nơi hành lang ga đó, thỉnh thoảng những chú bò thiêng táo tợn lê la mò tận vào đây để kiếm ăn. </p><p></p><p></p><p style="text-align: center"><em> <img src="https://i764.photobucket.com/albums/xx289/backpackervn-1/PB270515-1.jpg" alt="" class="fr-fic fr-dii fr-draggable " style="" /></em></p> <p style="text-align: center"><em>Thành cổ Amber, Jaipur – như 1 Tiểu Vạn lý Trường thành?!</em></p> <p style="text-align: center"><em></em></p> <p style="text-align: center"><em></em></p> <p style="text-align: center"><em><img src="https://i764.photobucket.com/albums/xx289/backpackervn-1/PB290838-1.jpg" alt="" class="fr-fic fr-dii fr-draggable " style="" /></em></p> <p style="text-align: center"><em>Hoàng hôn ở sa mạc Thar, với những cô gái Digan, những chú lạc đà và những chiếc chuông leng keng ngân xa trong chiều sa mạc…</em></p><p></p><p></p><p></p><p>Tôi cũng đã có một nửa đêm về sáng, lúc 4am, ngái ngủ chập choạng xuống xe ở Jodhpur, phập phồng ở ghế đá bến xe chờ trời sáng để mua chiếc vé xe đầu tiên đi Udaipur, hay một nửa đêm về sáng khác, xe cũng đến sớm, lang thang ở bến xe Jaipur, ra quán trà sữa đầu bến ngồi uống hết mấy ly trà, trời mới sáng để lóc cóc vác balo về nhà trọ. Tôi cũng đã có nhiều đêm liền lấy những chuyến xe đêm làm nhà nghỉ, ban ngày đi lang thang khám phá đó đây, đêm về lại lên xe, cứ thế… để mãi đến một ngày, được tắm rửa sạch sẽ trong một nhà nghỉ nhì nhằng xập xệ… cũng là một niềm hạnh phúc lớn lao... </p><p></p><p></p><p></p><p style="text-align: center"><em> <img src="https://i764.photobucket.com/albums/xx289/backpackervn-1/PB290726-1.jpg" alt="" class="fr-fic fr-dii fr-draggable " style="" /></em></p> <p style="text-align: center"><em>Thành cổ Jaisalmer, như một đóa hồng sa mạc</em></p> <p style="text-align: center"><em></em></p> <p style="text-align: center"><em></em></p> <p style="text-align: center"><em></em></p> <p style="text-align: center"><em><img src="https://i764.photobucket.com/albums/xx289/backpackervn-1/PC020014-1.jpg" alt="" class="fr-fic fr-dii fr-draggable " style="" /></em></p> <p style="text-align: center"><em>Thiên đường du lịch Goa.</em></p><p></p><p></p><p>Ở hành trình Ấn Độ kỳ này, không nói đến những người dân lành tốt bụng luôn nhiệt tình giúp đỡ, hầu như không ngày nào tôi không bị giăng bẫy lừa đảo, dù chỉ là chút tiền mọn. Việc đó, làm cho thời gian ở đó, tôi lúc nào cũng xù ra như một con nhím trước người khác, mà sau này, về nghĩ lại mới thấy mình quá sân si, đã làm hành trình đôi lúc kém vui. Giờ đây, khi nhiều những trải nghiệm, cả về tâm linh, ở miền đất huyền bí Tibet, ở 4 vùng đất Phật linh thiêng… đã thay đổi tôi ít nhiều, khi nhớ về Ấn Độ, tôi chỉ còn nhớ về những điều hay ho mình đã khám phá, tận hưởng,… những vùng đất mà-trước-đó-tôi-nhiều-lúc-chưa-nghĩ-tới-là-mình-có-diễm-phúc-sẽ-được-đến.</p><p></p><p></p><p></p><p style="text-align: center"><em> <img src="https://i764.photobucket.com/albums/xx289/backpackervn-1/PC040529-1.jpg" alt="" class="fr-fic fr-dii fr-draggable " style="" /></em></p> <p style="text-align: center"><em>Đền đài Hindu xưa của Hampi một thời vang bóng – một Angkor thu nhỏ?</em></p><p></p><p></p><p></p><p>Vậy bây giờ, mời bạn cùng tôi đi khám phá những vùng đất mà-trước-đó-chắc-sẽ-có-nhiều-người-nghĩ-rằng-là-mình-khó-đến-được nhé! Không đi thì làm sao tới! Bắt đầu nào!</p></blockquote><p></p>
[QUOTE="backpackervn, post: 129568, member: 8210"] [b]Ấn Độ - những ngày đông rực nắng (cont.)[/b] [I]@ pà-kon, cám ơn các bạn đã ủng hộ tinh thần hén. Bpk sẽ cố gắng chia sẻ để không phụ lòng các bạn. @ likemoon, bpk “quăng lựu đạn” tý nghen. Nếu chỉ ghi cụ thể tý xíu quãng đường bên TQ thôi thì nó như thế này nè: Saigon – Lào – Xishuangbanna – Zinghong – Côn Minh – Đại Lý – Lệ Giang – Shangrila – Deqin – Shangrila – Côn Minh – Thành Đô – Lạc Sơn – Nga My – Langzhong – Thành Đô – Lasha – Nepal… Bây giờ bpk vẫn chưa ngán đi một mình đâu. Có nhiều mình đi vẫn thích, nhưng nếu không có nhiều mình thì một mình vẫn cứ lên đường thôi. ....................................................[/I] Tôi đã đến Ấn Độ nhiều năm trước, trong chuyến huấn luyện ngắn ngày của công ty, tại Calcutta. Hai tuần ở Ấn Độ thời đó gần như là 1 cực hình với tôi. Mới vừa đi làm không lâu, ngoại ngữ lõm bõm, giao tiếp nhút nhát… những ngày đó chỉ là học hành, hội thảo từ sáng đến tối với những đồng nghiệp hay diễn giả trình bày tiếng Anh theo kiểu India-English mà tôi chỉ nghe loáng thoáng đâu được chừng khoảng ¼ những gì họ nói. Sau đó là những bữa tối dài lê thê, rồi thỉnh thoảng có những đêm tổ chức biểu diễn ca nhạc truyền thống, rồi có những chiều cho tham quan các điểm du lịch như New Market,… nhưng luôn được nhắc nhở là phải đi tập trung theo nhóm, không được tách đoàn… Một trong những điều tôi mãi nhớ đến tận bây giờ là ánh mắt của 2 ông cháu của nhóm biểu diễn múa lửa, nhảy vòng… khi họ được kêu đến diễn trong khách sạn. Dáng điệu họ thật khốn khổ, ánh mắt của họ thật nhẫn nhục và chỉ lâu lâu mới len lén liếc nhìn lên những thực khách béo tốt. Không phải là bị ám ảnh, nhưng sao tôi còn nhớ hoài ánh mắt đó. Một ấn tượng khác là những chuyến tàu lửa luôn luôn đông đặc những người đứng ngồi đu bám trên nóc, trên thành, bên cửa toa xe… . Tiếp nữa là ấn tượng về những con quạ to lớn thật đáng ghét suốt ngày cứ quang quác, quàng quạc ầm ĩ từ sáng sớm đến đêm khuya, dù nơi tôi được ở là khách sạn 5*… Calcutta, Ấn Độ trong tôi nhiều năm vẫn hoài như vậy! [CENTER][I] [IMG]https://i764.photobucket.com/albums/xx289/backpackervn-1/PB231494-1.jpg[/IMG] Lăng mộ vua Hamayun ở Delhi[/I][/CENTER] Theo thời gian, tôi lớn khôn thêm chút đỉnh và học hỏi được nhiều qua cuộc sống nhiều va chạm, qua những lần vấp ngã, những lúc thất bại, qua những chuyến đi, để biết rằng ngày xưa mình ngây ngô đến dường nào. Chỉ khác là bây giờ, khi những chuyến đi là một niềm háo hức khám phá, là thời khắc hạnh phúc vô biên, là những phút giây tận hưởng niềm vui cuộc sống … thì nỗi niềm thúc bách cơm áo, gạo tiền, danh vọng, nhà cửa, tiền tài, trách nhiệm, nghĩa vụ… cùng nhiều thứ khác đè nặng trên hai vai. Do vậy, để dứt áo ra đi cũng là 1 điều không đơn giản. Nhưng không đi thì làm sao tới? Với lại, việc gì mà không có một lần đầu tiên…? Vậy sao tôi lại không dám bỏ lại sau lưng nhiều thứ… để đi chuyến này đến Ấn Độ nhỉ? [CENTER][I] [IMG]https://i764.photobucket.com/albums/xx289/backpackervn-1/PB260307-1.jpg[/IMG] Rất nhiều hình về Taj Mahal nhưng tôi rất thích tấm hình hoàng hôn mờ sương bên sông này[/I][/CENTER] Những ngày đi rong ở Ấn Độ lần này, tôi đã thật sự trải nghiệm được nhiều điều mà trước kia tôi đã nhìn qua cửa kính khách sạn hay cửa kính xe hơi. Tôi đã lang thang trên chuyến tàu chợ từ Gorakhpur đi Varanasi, ngay chuyến tàu đầu tiên tôi đi trên đất Ấn. Chuyến tàu mà tôi phải vác balo đi gần hết con tàu mới được một gia đình người Ấn thương tình sẻ chia cho một chỗ ngồi, để rồi sau đó con tàu lại đông đen những người đu bám bên ngoài thành tàu. Cũng chuyến tàu này đã chạy trễ đến 6 giờ đồng hồ để quăng tôi đến một Varanasi nổi tiếng phức tạp lừa lọc lúc 12.30g đêm. Rồi có 1 chuyến tàu đêm khác, lên tàu lúc hơn 3 giờ sáng, cãi nhau ầm ĩ để giành chỗ ngồi, rồi phải ngồi bó gối chật chội suốt cả đêm, cả ngày sau đó trên chuyến tàu Gaya – Delhi. Tôi đã có một đêm trải giấy báo ngủ vật vạ ở ga Gaya, giữa những người dân bản địa, để chờ chuyến tàu khuya, trễ đến 3-4g đồng hồ, mà tôi cứ phải bật dậy mỗi khi có một chuyến tàu đến vì không biết đó có phải là tàu của mình. Nơi hành lang ga đó, thỉnh thoảng những chú bò thiêng táo tợn lê la mò tận vào đây để kiếm ăn. [CENTER][I] [IMG]https://i764.photobucket.com/albums/xx289/backpackervn-1/PB270515-1.jpg[/IMG] Thành cổ Amber, Jaipur – như 1 Tiểu Vạn lý Trường thành?! [IMG]https://i764.photobucket.com/albums/xx289/backpackervn-1/PB290838-1.jpg[/IMG] Hoàng hôn ở sa mạc Thar, với những cô gái Digan, những chú lạc đà và những chiếc chuông leng keng ngân xa trong chiều sa mạc…[/I][/CENTER] Tôi cũng đã có một nửa đêm về sáng, lúc 4am, ngái ngủ chập choạng xuống xe ở Jodhpur, phập phồng ở ghế đá bến xe chờ trời sáng để mua chiếc vé xe đầu tiên đi Udaipur, hay một nửa đêm về sáng khác, xe cũng đến sớm, lang thang ở bến xe Jaipur, ra quán trà sữa đầu bến ngồi uống hết mấy ly trà, trời mới sáng để lóc cóc vác balo về nhà trọ. Tôi cũng đã có nhiều đêm liền lấy những chuyến xe đêm làm nhà nghỉ, ban ngày đi lang thang khám phá đó đây, đêm về lại lên xe, cứ thế… để mãi đến một ngày, được tắm rửa sạch sẽ trong một nhà nghỉ nhì nhằng xập xệ… cũng là một niềm hạnh phúc lớn lao... [CENTER][I] [IMG]https://i764.photobucket.com/albums/xx289/backpackervn-1/PB290726-1.jpg[/IMG] Thành cổ Jaisalmer, như một đóa hồng sa mạc [IMG]https://i764.photobucket.com/albums/xx289/backpackervn-1/PC020014-1.jpg[/IMG] Thiên đường du lịch Goa.[/I][/CENTER] Ở hành trình Ấn Độ kỳ này, không nói đến những người dân lành tốt bụng luôn nhiệt tình giúp đỡ, hầu như không ngày nào tôi không bị giăng bẫy lừa đảo, dù chỉ là chút tiền mọn. Việc đó, làm cho thời gian ở đó, tôi lúc nào cũng xù ra như một con nhím trước người khác, mà sau này, về nghĩ lại mới thấy mình quá sân si, đã làm hành trình đôi lúc kém vui. Giờ đây, khi nhiều những trải nghiệm, cả về tâm linh, ở miền đất huyền bí Tibet, ở 4 vùng đất Phật linh thiêng… đã thay đổi tôi ít nhiều, khi nhớ về Ấn Độ, tôi chỉ còn nhớ về những điều hay ho mình đã khám phá, tận hưởng,… những vùng đất mà-trước-đó-tôi-nhiều-lúc-chưa-nghĩ-tới-là-mình-có-diễm-phúc-sẽ-được-đến. [CENTER][I] [IMG]https://i764.photobucket.com/albums/xx289/backpackervn-1/PC040529-1.jpg[/IMG] Đền đài Hindu xưa của Hampi một thời vang bóng – một Angkor thu nhỏ?[/I][/CENTER] Vậy bây giờ, mời bạn cùng tôi đi khám phá những vùng đất mà-trước-đó-chắc-sẽ-có-nhiều-người-nghĩ-rằng-là-mình-khó-đến-được nhé! Không đi thì làm sao tới! Bắt đầu nào! [/QUOTE]
Chèn trích dẫn...
Name
Verification
Trả lời
BÀI MỚI
DIỄN ĐÀN
THẾ GIỚI MUÔN PHƯƠNG
Diệu kỳ Châu Á
Ấn Độ - những ngày đông rực nắng
Menu
Login
Đăng ký
Diễn đàn
What's new
Login
Đăng ký
Tìm kiếm
This site uses cookies to help personalise content, tailor your experience and to keep you logged in if you register.
By continuing to use this site, you are consenting to our use of cookies.
Accept
Learn more...
Top