Pvnguyen & Fatcat xuống đến sân bay Yangon khá sớm, chỉ khoảng 8:00g sáng thôi (giờ Myanmar GMT+6.5 , đi sau giờ VN & Thailand 30 phút – yick có vụ 30 phút nữa ).
Nhưng để vào được trung tâm thì vất vả quá, vì đang lễ hội năm mới của Myanmar, Lễ Té Nước, nên đường phố rất đông xe và người. Xe cũng không dám chạy nhanh do già, trẻ, lớn, bé sẵn sàng xông ra đường chặn xe các bác tài để dội nước cho thiệt đã.
Đây cũng là dịp mà các công ty lớn ăn theo quảng cáo, họ làm các đài bên đường có bảng hiệu tên nhãn hàng, loa phát thanh to đùng vật vã phát những bản nhạc rộn ràng, máy bơm nước túc trực để cấp nước cho mấy chục cái vòi phun vắt sẵn đó cho bà con lên mà cầm xịt tứ tung.
Taxi cũng phải bọc nilon
Sau khi nhận phòng khách sạn và vào khu Indian để đổi tiền, 9g45 chúng tôi lên đường. Hai người bạn Miến (Mr. Saw là freelance tour organizer và một bạn người Miến gốc Ấn tên Mu-tu làm lái xe) rất tò mò xem hai vợ chồng tui đi cái điểm kỳ quái gì và GPS có vẻ là cái thứ rất ghê gớm ở Myanmar, nên khi nghe chúng tôi rủ một câu là OK, đi theo liền. Xe xuất phát từ trung tâm Yangon, cũng vì lý do “nước” mà chạy khá chậm, ra khỏi thành phố cũng chẳng khá hơn được bao nhiêu. Qua được bên kia sông, chúng tôi chọn đi một con đường bê tông hoàn toàn không có trên bản đồ, chỉ vì lý do duy nhất là nó chạy dọc theo sông, mà điểm đến thì cũng nằm gần sông. Hóa ra sự lựa chọn này lại rất chính xác. Khi cách chấm chỉ còn khoảng 1,5km đường chim bay, cũng đã hết đường xe chạy (quẹo phải quẹo trái tùm lum), chúng tôi bắt đầu cất bước đi bộ vào. Lúc này là 11g20 và chúng tôi đã cách Yangun khoảng 40km
Nhưng để vào được trung tâm thì vất vả quá, vì đang lễ hội năm mới của Myanmar, Lễ Té Nước, nên đường phố rất đông xe và người. Xe cũng không dám chạy nhanh do già, trẻ, lớn, bé sẵn sàng xông ra đường chặn xe các bác tài để dội nước cho thiệt đã.
Đây cũng là dịp mà các công ty lớn ăn theo quảng cáo, họ làm các đài bên đường có bảng hiệu tên nhãn hàng, loa phát thanh to đùng vật vã phát những bản nhạc rộn ràng, máy bơm nước túc trực để cấp nước cho mấy chục cái vòi phun vắt sẵn đó cho bà con lên mà cầm xịt tứ tung.
Taxi cũng phải bọc nilon
Sau khi nhận phòng khách sạn và vào khu Indian để đổi tiền, 9g45 chúng tôi lên đường. Hai người bạn Miến (Mr. Saw là freelance tour organizer và một bạn người Miến gốc Ấn tên Mu-tu làm lái xe) rất tò mò xem hai vợ chồng tui đi cái điểm kỳ quái gì và GPS có vẻ là cái thứ rất ghê gớm ở Myanmar, nên khi nghe chúng tôi rủ một câu là OK, đi theo liền. Xe xuất phát từ trung tâm Yangon, cũng vì lý do “nước” mà chạy khá chậm, ra khỏi thành phố cũng chẳng khá hơn được bao nhiêu. Qua được bên kia sông, chúng tôi chọn đi một con đường bê tông hoàn toàn không có trên bản đồ, chỉ vì lý do duy nhất là nó chạy dọc theo sông, mà điểm đến thì cũng nằm gần sông. Hóa ra sự lựa chọn này lại rất chính xác. Khi cách chấm chỉ còn khoảng 1,5km đường chim bay, cũng đã hết đường xe chạy (quẹo phải quẹo trái tùm lum), chúng tôi bắt đầu cất bước đi bộ vào. Lúc này là 11g20 và chúng tôi đã cách Yangun khoảng 40km