What's new

Chinh phục cực Đông - Điểm đầu tổ quốc..

Tổng kết sơ bộ:
Thời gian khởi hành: 7h sáng thứ 7 ngày 16/10/2010 ở Nha Trang
Kết thúc: 12h trưa thứ 2 ngày 18/10/2010 ở Hải Đăng Đại Lãnh.
Số lượng thành viên: 5 nam 3 nữ

Hành trình: Nha Trang - Vạn Giã - Cổ Mã - Tuần Lễ - Đầm Môn - Sơn Đừng (gửi xe) - Đồi Cát - Sa mạc cát - Rừng thấp - Trảng cỏ - Rừng rậm - Bình nguyên - Lội dọc suối - Bãi Cọc Bùm (Hạ trại, đốt lửa, nướng cá, ngủ đêm, chụp cảnh bình minh) - Lán nghỉ - Leo núi cát - Mũi Nhọn - Bãi Na (bãi biển đẹp nhất mà mình từng thấy - nước trong vắt đến tận đáy biển) - Lên Thuyền - Mũi Đôi - Hòn Đầu - Mũi Eo Gió - Bãi Cỏ Ống - Đầm Môn - Sơn Đừng (lấy xe) - Cổ Mã - Đại Lãnh - Đèo Cả - Vũng Rô - Nhà chú 10 - Bãi Cát (hạ trại, ngủ đêm) - Hải Đăng Đại Lãnh - Nhà chú 10 - Chia tay, tách đoàn.

Trong suốt chuyến hành trình 3 ngày 2 đêm đó, đoàn đã đi qua những bãi biển tuyệt vời, 2 đêm ngắm bầu trời trăng sao lấp lánh..

Lần quay lại tiếp theo, liệu bãi Cọc Bùm và Bãi Na có còn như trước..???

Đã có nhiều chuyến đi trước
Đã có nhiều người lạc đường
Đã có nhiều cảnh báo
Đã có nhiều người nhắc nhở
Đã có tham khảo trên bản đồ, đánh dấu đường
Đã có chuẩn bị..

Mà, vẫn lạc..

Lạc,
Để mà:
- Khám phá hơn
- Biết nhiều hơn
- Trải nghiệm hơn
- Quen biết hơn
- May mắn hơn
và nhiều cái hơn nữa..

Có đi mới biết đường dài, đôi lúc nghe kể vẫn không thể nào thấy hết được những sự việc mà người đi trải nghiệm.
Ở nhà leo một cái dốc thấy bình thường, nhưng mà với những cái dốc cát gần như dựng đứng này, thì bạn có thể mất cả giờ để vượt qua.

3 đồi cát, tưởng chừng như ngon ăn nhưng nó khiến bạn mất cả một buổi, đôi lúc vì quá mệt, bạn sẽ tìm đường dễ đi hơn, và rồi.. lạc..

Mang trong lòng những cảm xúc khác nhau, 8 người có 8 suy nghĩ, 8 cảm nhận, 8 mục đích, nhưng mà, cuối cùng vẫn là chinh phục cực đông, chinh phục thử thách và quan trọng hơn chính là bài học đắt giá về tinh thần đồng đội và chinh phục chính mình.
Có những ý tưởng bỏ cuộc, có những lời bàn ra, có những ý kiến trái ngược, có những quyết định sai lầm, có những lúc, chợt nhận ra, mình chả là gì cả..

Và, bạn chuẩn bị làm gì? đôi khi chỉ cần biết: đi phượt là đủ, đi để biết thế nào là phượt đúng nghĩa, còn lại.. chỉ là chuyện nhỏ.
 
Last edited:
Trái ngược với cách đó khoảng 1 tiếng đồng hồ, khj mà chúng tôi đặt chân tới trảng cỏ xanh rì ấy, không khí đột ngột trở lạnh, nước dưới chân và gió trên đầu..

Vững bước rẽ từng cành cây vì biết rằng mọi người phía sau còn đang lo lắng, tin tưởng vào mình, nhưng mà các bạn ơi, các bạn có biết không, lúc đó, mình cũng lo lắm, bản thân mình thì không sao, nhưng các bạn thì khác, nhất là các bạn nữ, giữa rừng vắng đêm hôm sẽ thế nào đây..

Bước nhanh dưới làn nước buốt, tay tê rần vì phản lực chặt cây, hết chuyển sang trái, rồi lại sang phải, mình hy vọng là rừng sẽ trống
Rất may, khoảng gần nửa giờ đồng hồ chặt cây phát lối, mình phát hiện ra một cái chòi cũ đã mục gần hết, có chòi là có lối, mừng quá lao nhanh tới và định được một lối đi đã bị bỏ hoang từ lâu..

Sau khi tập trung đông đủ, cả nhóm bắt đầu lên đường, lúc đó chỉ mới hơn 5h30 thôi, mà trời đã chập choạng tối, khoảng rừng này hơi thưa và đi trên con đường mòn nên ánh sáng vẫn còn, dòng nước chạy bên cạnh chúng tôi, thỉnh thoảng băng qua bên kia nó, rồi lại nhảy lại bên này.. đường đi rất đẹp, trời bắt đầu ấm lại..

Hết khu rừng vắng, lại tới trảng cỏ, nhưng mà.. đã thấy hết núi rừng rậm rạm, một khoảng trống rộng mở ra phía trước, và đó là.. biển....
 
Với chúng tôi, thấy biển là ok rồi, còn ra sao thì ra, mang tiếng là đi cực đông, mà mò mẫm với rừng, núi, suối, sông.. coi sao đặng.
Còn cách biển khá xa (cũng cả km) nhưng mà chúng tôi "thấy" được biển bao la phía trước, "nghe" được tiếng sóng vỗ ào ạt đang xô bờ.
Những bước chân nhanh hơn, phấn chấn hơn..

Nhưng mà, có một 2 bước chân chậm chạp ở phía sau, lặng lẽ.. ăn táo :D

Trên đường tiến ra biển, nhóm nhận thấy là có vài vết tích của con người từng sinh sống nơi đây, một vài nền nhà, những cục gạch lăn lóc, trơ trọn, cái chum bể miệng, miếng tôn rách, một vài cây gỗ còn dính đinh..
Nhưng tất cả yên ắng, không một bóng người, tất cả bỏ hoang từ lâu..

Phía trước, từ phía biển, hình như có một vài người tiến lại.. Họ là ai? Dân thường? Kiểm Lâm? Lính Biên Phòng? Giặc? hay Cướp Biển vùng Cà ri bê???
 
Deny có trí nhớ thật là tuyệt vời ... sau khi đi được 100 ngày & 10.000 km mà vẫnnhớ rõ từng chi tiết zậy ... Viết tiếp đi nhé Deny ...
Chính thức từ chuyến đi này mà mình " nghiện...Phượt" :>
Cảm ơn Deny và tất cả những người bạn đồng hành vì chuyến đi đầy bất ngờ và thú vị ...
 
Khoảng cách cứ thu hẹp dần
Những bóng người cũng dần hiện rõ
Nỗi lo lắng hiện rõ trên khuôn mặt các bạn nữ
Không khí căng thằng, bao trùm, những bước chân chôn chặt xuống đất
Cơ hồ rất lâu như thế..

Khoảng khắc, chỉ 1 khoảng khắc đó mà thôi
Người bước trước tiên là Hải, không biết vì không lo, không chú ý hay gan dạ và có kế sách gì mà anh ta bước lên rất đều, nhìn quanh quất, mình tính chuyện xấu nhất là núp vào 1 nơi nào đó để xem tình hình diễn ra như thế nào hoặc là giấu 1 ai đó nhưng trong 1 thoáng, mình thấy đoàn mình 8 người, hăng hái và cũng chưa từng nghe vùng này có hải tặc cỡ Sô Ma Ly hay cướp cạn gì gì.. còn nếu là nhân viên công lực, thì trình bày lý do.. không có gì..

Cả đám càng bước càng vững tâm, bắt đầu cười nói rôm rả vì nghĩ là đã đến đích.. những người xa lạ kia, trông thấy thì gần, và nghe thấy thì gần, nhưng mà lâu ssau cả 2 nhóm mới giáp mặt nhau
Nhìn họ
4 người, vai mang lưới, tay xách giỏ, 3 người đàn ông trẻ cởi trần, tay vác rựa, vai đeo lưới, một người phụ nữ lớn tuổi, tay xách giỏ nhựa, đội nón lá, một ông trung niên, ngậm điếu thuốc lá gần tàn, tay cầm cái gậy, những người này có người thì ướt toàn thân như vừa tắm biển, có người chỉ ướt chân, bước đi thoăn thoắt..
Phút giáp mặt nhau, bên tụi mình mở lời: Chào cô chú, mọi người mới dưới biển lên ah?
Ông già đáp: Uh, tụi tui đi bắt cá
- Cô chú ở đây hả?
- Uh
- Vậy cái lán là của cô chú? Cái lán bạt xanh ấy, cách đây chừng 1km..
- Uh, mấy đứa đi đâu đây
- Dạ, tụi con đi ra mũi đôi..
- Ý chà, hướng này đâu có ra đó đc
...
Đối thoại còn dài, nhưng tựu chugn là tụi tui sai đường. Mỗi người 1 câu, câu chuyện xoay quanh có vài phút nhưng vui vẻ và bên mình, các bạn nữ lấy bánh ra tặng cô chú, bên đó cô chú cũng khoe mấy em cá mà họ bắt đc và cũng cho tụi mình vài con..
Sau đó, họ tiếp tục trở về lán còn tụi mình tiến ra biễn trong ánh chiều đã tắt
Trời chập choạng và ngã đêm rất nhanh, thoáng 1 cái, trời tối sầm, gió quất ù ù.. cái lạnh đột ngột phủ xuống.
Chạy nhanh về phía bãi cát trắng, mọi người nhanh chóng quăng đồ đạc xuống và nắm ngữa nhìn trời, không mây, không có mưa. ơn trời..
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
56,485
Bài viết
1,153,187
Members
190,103
Latest member
Penguin1
Back
Top