What's new

Côn Đảo - 2 cô gái & những thứ lần đầu cũng là lần cuối

Đọc hồi ức của em vừa vui, vừa buồn cười, đúng là con gái, sao mà tội thế? Có cá tính muốn thể hiện, nhưng càng lúc thì càng thỏ quá, phải chi có 1 nam nhi ở bên cạnh chị em lúc đó nhỉ?
Anh đã cho em số phone đấy, hắn hiền lành, chất phát, là đệ của anh... mà em ko dùng đến phí quá, nếu như em nhờ hắn thì... đỡ vất vả và tốt kém rồi!
Tiếp đi em...
 
^^ hihi, anh Quyền ơi, có chị luuhuong gan to thôi, chứ cái lá gan em nó có chút xíu à. Mà em chỉ sợ dưới biển lúc đi trong rừng dương có người đi lên thôi anh ơi. Sau sự cố đêm đầu tiên đó, cứ chiều/tối ra khỏi ks là em thủ sẵn trong người tỏi rồi :D tại em tìm hoài ko thấy số của anh kia, anh ơi ^^ (anh ktra lại tin đã gửi cho em đi, hihi)


===================
Điều tiếp theo có lần đầu mà không có lần cuối:
2. Lên núi

Buổi trưa ngày thứ 2, sau khi ăn uống ở Dê Lang Thang, thì 2 chị em lại ra Côn Sơn cafe. Đang tung tẩy ngồi nhìn ra biển thì nghe tiếng cười nói lao xao của 1 nhóm bạn trẻ, tiếng được tiếng mất "Ông Đụng", "vườn quốc gia" nên sau khi nhấm nhá với nhau thì chị luuhuong đánh tiếng hỏi nhóm xem có cho bọn mình đi cùng được không và các bạn ấy đồng ý.

Thế là xuất phát lên vườn quốc gia. Trên đường đi mát rười rượi giữa 2 bên cây cối và mình đã kịp nhìn thấy 1 con khỉ chạy băng qua đường nhựa, mém chút nữa là buông tay lái vỗ tay :D (may mà ko làm thế). Đến nơi có con suối khá nổi tiếng để ra bãi ông Đụng thì con suối cạn khô nước, bạn Bảo trong nhóm ái ngại nhìn bọn mình và xòe điện thoại ra khoe ảnh chụp để an ủi 2 chị em là nếu có nước thì con suối đó sẽ đẹp như thế nào. Ngó qua ngó lại thì mình phát hiện 1 con rắn (ko biết tên nhưng đoán là rắn lục) và hô hoán cho mọi người cùng xem :"> được cái, mình ko sợ rắn


247578_10150209599478844_599523843_7008203_3704576_n.jpg



Okay, ko sao, đi suối mà suối không có nước - chuyện nhỏ!


Chuyện không nhỏ là ngay sau đó phát hiện ra bánh sau của xe bọn mình bị xẹp. Giữa rừng quốc gia :( 1 bạn trai trong nhóm kia (sau mới biết tên Giang) liền ra tay nghĩa hiệp lết xe xuống núi giúp bọn mình. Gọi là lết vì bạn này ngồi xuống chỗ để chân (xin lỗi, mình ko rành xe cộ nên ko biết gọi nó là cái gì mới phải), quệt 2 chân xuống đất và bóp phanh từ từ xuống chân núi. Các bạn khác chia nhau chở 2 chị em mình. Khi xuống đất bằng thì 1 bạn nam khác đẩy xe xuống dưới quán sửa xe trên đường Võ Thị Sáu.


Trong thời gian chờ đợi xe được sửa, bọn mình vào quán cafe Thúy Hằng và đây mới là màn chào hỏi, giới thiệu chính thức. Nhóm bạn này là nhân viên của Six Sense đi chơi trong ngày nghỉ. Các bạn cực kỳ thân thiện và nhiệt tình. Với sự hướng dẫn của mấy bạn này, chị luuhuong đã gọi cho chủ xe để đổi xe với lý do tự dưng đi, bánh bể còn dặn thêm là ko được nói là tụi mình đi rừng về và bánh bể do cũ quá chứ ruột bên trong thì vẫn tốt. Ngoài ra, bạn Giang còn chỉ thêm cách chơi láu là sang kêu anh sửa xe rút hộ xăng ra cho. Nghĩ bụng, ko gặp được các bạn này, chắc 2 chị em mình đã khóc bằng tiếng Mán trên đường mất rồi.
 
Sau đó, bọn mình tiếp tục lên núi Thánh Giá hay như các bạn ở đây vẫn gọi là Radar.

249381_10150209599748844_599523843_7008204_2224110_n.jpg


Bất chấp 1 sự thật là hôm đó trời vừa mưa, con dốc dựng đứng trước mặt (chưa xi nhê gì với những đoạn dốc đang chờ ở phía trước) và 1 sự thật khác là lên núi bằng xe tay gas rất nguy hiểm, 2 chị em mình vẫn hớn hở tham gia chuyến leo núi. Hậu quả cho việc "điếc ko sợ súng" đó là đi được tầm 1/2 quãng đường thì bị ngã xe. Trong cái rủi có cái may là tuy ngã xe giữa dốc nhưng lại ngã đúng đoạn đường đang làm (và sau này nó sẽ thành cái rủi trong cái may) nên có mấy chú công nhân đỡ giúp xe lên.


Sau đó,đoàn có 3 xe phải bỏ lại 2, 1 là Nouvo của chị em mình và 1 wave đã cũ. 1 chiếc wave duy nhất được dùng cho 5 người, bạn Giang làm tài xế cứ liên tục đảo xe chạy vòng vòng chở đồng đội leo từng chặp dốc 1. Những đàn mối cứ ào ra liên tục, rất may là có mang Sofell theo nên mình ko sợ đám này chỉ có điều đám mối này bay có thể làm mất tập trung của bạn lái xe phía trước. Ngồi sau lưng bạn Giang, tim mình đập phình phịch - dĩ nhiên, 1 phần cũng do lần đầu ngồi sau xe trai lạ nhưng phần lớn là do sợ ... chết.


Dĩ nhiên là không ít đoạn phải leo bộ lên dốc. 1 đứa con gái phục phịch như mình lại chưa hề được chuẩn bị tinh thần & vật chất cho việc leo núi nên dĩ nhiên là phải ... thở bằng lưỡi những đoạn phải tự đi. Đây đúng là đoạn hành trình vượt qua chính mình, có khoảng trên dưới chục lần mình đã định cắn răng trở ngược xuống núi nhưng nhờ có sự giúp đơ của mọi người mà cuối cùng cũng lên được tới nơi.


248616_10150209600758844_599523843_7008220_3567374_n.jpg
có cả 1 series ảnh mình đang vật vã leo bộ cơ, nhưng mà thôi, sợ mất hình tượng nên post hình người khác vậy :">


Gần 3h chiều, lên đến sở chỉ huy, mù mịt sương mù. Lại phải leo lên 1 cái bể nước (đoán thế) mới thấy được toàn cảnh thị trấn. Miệng mình liên tục woa woaaa woaaaa khi nhìn thấy cảnh đẹp tuyệt vời ấy, mọi công sức & sợ hãi đã trải qua đều đáng giá.



247294_10150209599903844_599523843_7008207_2141942_n.jpg



248068_10150209600253844_599523843_7008213_2538043_n.jpg



247117_10150209600103844_599523843_7008211_247039_n.jpg

Núi & radar mịt mờ trong sương chiều. Trong thời gian đi loanh quanh 5' trên sở chỉ huy, mình đã kịp trêu 1 anh bộ đội, thích!!!

250980_10150209600593844_599523843_7008218_4195110_n.jpg
vườn rau tăng gia của các anh bộ đội (chị luuhuong thì gọi là chú bộ đội)


Đường đi xuống tuy có phần đỡ vất vả hơn nhưng lại đáng sợ hơn đường đi lên. Vì khi bọn mình đi được 1 lúc thì trời bắt đầu đổ mưa. Giữa núi, trên dốc, dưới tán lá, không thể nhìn thấy mặt trời, mưa rơi lạnh vai ... những thứ đó chưa là gì. Đáng kể nhất là ... lại 1 lần nữa ngã xe. Lần này, mình ngồi sau lưng Bảo và ngã đúng chỗ khi lên đã ngã, nhưng lần này là xui. Vì đây là chỗ ngta đang sửa đường cho nên xi măng, sỏi đá lổn nhổn, dễ trượt bánh và đau vô cùng.


Trong tích tắc bị ngã, mình đã sợ và nghĩ rằng đợt này chắc sẽ tiêu khi cả người và xe lộn độ mươi vòng xuống dốc hay rớt xuống vực. May làm sao là chỉ lăn có ... nửa vòng. Nên xe chỉ bị bể gương và quần áo thì bẩn. Sau khi dựng xe lên, mình và bảo đi bộ dắt xe xuống núi, 1 người bóp phanh, 1 người giữ đuôi xe. Đối thoại duy nhất của 1 nam - 1 nữ giữa núi rừng hoang vu là:
- Giữ chặt vào!
- Từ từ thôi!


Đi được 1 lúc như thế thì có điện thoại của chị luuhuong, 2 xe kia đi xuống cách mặt đất tầm 1/3 đường thì ko thấy xe bọn mình nên mới lo lắng hỏi thăm. Thế là có cứu viện đi lên. Đổi xe, đổi tài và mình được bạn Như (1 bạn nữ nặng bằng 1/3 mình) đưa an toàn xuống núi, lúc này, chị luuhuong lại sang xe Nouvo và mưa tạnh. Xuống đến cổng chào ban nãy, bọn mình mới lại cười được. 1 phen hú vía!
 
--- Chị Sáu linh lắm. Cư dân đảo xem Chị như người cứu hộ và ban phước lành cho cư dân. Mình được nghe vài câu chuyện linh thiêng về Chị do vài cư dân đảo kể lại ( chị bán hột vịt quen đường, anh chủ quán bán cơm, hướng dẫn địa phương, chị bán bắp, chị bán chuối chiên ở chợ...)
--- --- Không biết mình có làm người khác giận ko, chứ thật tình cái mình không thích ở Côn Đảo là chuyện đi nghĩa trang Hàng Dương. Có đi thì mình mới biết, và tận mắt thấy những gì mình được gọi là nỗi buồn... Hình như "tâm linh" được con người ta "lạm dụng" thừa thãi--- Ai cũng bảo "chị sáu thiêng lắm", và rằng người ta cứ ùn ùn đi "lễ" Chị Sáu... để được xin "lộc dzời"... Mình không bán bổ "tâm linh" của mọi người, nhưng cũng xin với chị sáu rằng: " nếu chị sáu có thiêng, thì rộng lượng nới rộng lòng những con người đến thăm chị hằng đêm bằng việc đốt hương và mâm quả ít lại,,,, số tiền ấy để dành cho những người kém may mắn hơn!"
 
255033_10150210130753844_599523843_7012618_5814873_n.jpg
[/CENTER][/QUOTE]

Kết tấm này của bác (beer)
Nhưng sao lần đầu là lần cuối ? Đã đi thì sẽ có kinh nghiệm, lần sau đó sẽ tốt hơn mà, vả lại kinh nghiệm này có thể áp dụng cho những cung phượt khác chứ.
Chúc bác sẽ có những chuyến đi ko bao giờ là ..."lần cuối" nhá !
 
Kết tấm này của bác (beer)
Nhưng sao lần đầu là lần cuối ? Đã đi thì sẽ có kinh nghiệm, lần sau đó sẽ tốt hơn mà, vả lại kinh nghiệm này có thể áp dụng cho những cung phượt khác chứ.
Chúc bác sẽ có những chuyến đi ko bao giờ là ..."lần cuối" nhá !

Hihi, ý mình nói là lần đầu & lần cuối là chuyện leo núi = xe nouvo với cả đi nghĩa trang lúc 8h ấy, chứ nhất định sẽ quay lại Côn Đảo và đi nghĩa trang lúc 12h
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
37,433
Bài viết
1,147,190
Members
193,499
Latest member
buyoldgmailaczrf
Back
Top