What's new

Đồng Cao tháng 5.

Lần đầu tiên tôi nghe nhắc đến Đồng Cao là qua lời kể của một anh bạn, nào là đó là Mẫu Sơn của Bắc Giang, nào là bầu trời Đồng Cao gần lắm, cảm tưởng như với tay là đã lơ lửng giữa các vì sao... Tò mò, lại được đứa bạn vu vơ: “Không đi nhanh ít nữa thành khu du lịch thì đừng có tiếc cái hoang sơ”.

Vừa hay khi ấy, thấy có topic rủ rê Đồng Cao cắm trại cuối tuần, chẳng kịp suy nghĩ mà đăng kí ngay, như sợ lỡ hẹn với vùng cao nguyên giữa đồng bằng ấy.

Xuất phát từ 12h30, Hà Nội tạm biệt chúng tôi bằng cái nắng gay gắt giữa trưa hè, bỏng rát. Thẳng hướng QL 1 tới Bắc Ninh, rồi qua Bắc Giang, rẽ theo hướng đi Lục Ngạn. Bạt ngàn đồi vải xanh ngút tầm mắt, chỉ độ tháng nữa, là vải sẽ chín đỏ. Càng gần tới Thạch Sơn, đường càng xấu, ổ gà dăng như thiên la địa võng. Tôi ngồi nhăn nhó đằng sau vì xóc nảy, vì nắng, vì sợ bất cẩn do buồn ngủ mà rơi ra khỏi xe, thì xế cười rất tươi an ủi: “Không sao đâu em, nếu em rơi khỏi xe thì tối nay anh sẽ ăn thịt gà hộ em”.

970805_559733810736589_843429559_n_zps74f066c1.jpg


486707_559733897403247_1771657677_n_zpsa634a8df.jpg

Tạm biệt Thạch Sơn yên bình với những đồng lúa xanh đương thì con gái, chúng tôi rẽ vào Đồng Băm. Đi qua vài cái ngầm nước, chưa đến mùa mưa mà nước đã ngập nửa bánh xe. Con suối nhỏ ngoằn ngoèo chạy dọc theo đường, chúng tôi đùa nhau, thế này thì không lo chết khát. Đồng Băm xinh đẹp đánh lừa cảm nhận của chúng tôi về Đồng Cao, cứ ngỡ đường sẽ dễ đi lắm, ai ngờ, đoạn offroad trêu ngươi hiện ra trước mặt.

DSC00773_zpsc5636fe2.jpg

Check in trước khi offroad :D

Dốc cao, khúc khuỷu, đá sỏi ngổn ngang. Xế thì thương, thôi cứ ngồi yên anh đưa lên dốc, nhưng phần vì cảm thông, phần vì sợ, nên tôi vẫn quyết định xuống đi bộ. Qua con dốc thứ nhất, đường dễ nhằn hơn chút xíu, lại leo lên xe. Đoạn offroad chưa đầy 10km mà chúng tôi vật vã cả tiếng mới vượt qua. Đồng Cao đúng là đỏng đảnh, muốn chinh phục nàng, người ta phải vất vả biết bao nhiêu. Chỉ thương một bạn trong đoàn, chở thùng thực phẩm nhẹ tênh sau xe, nhưng vì chưa có kinh nghiệm xử lý với những đoạn offroad mà không thể vượt qua được con dốc ngắn. Các xế đành dừng lại hỗ trợ, người dắt người đẩy, thế mới thấy offroad đúng là nơi thể hiện tinh thần đoàn kết, các xế tốt bụng tuyệt vời”. Vậy mà hết dốc, đàng hoàng ngồi sau xế, hình tượng anh hùng khi nãy trôi tuột khi xế thỏ thẻ: “Xe thực phẩm mà không lên được dốc thì tối nay lấy gì mà ăn”

270845_530710606991999_210661936_n_zps5c114378.jpg


945713_559734207403216_1420240534_n_zpsc630a5a6.jpg

Gần tới Đồng Cao rồi

DSC00779_zps1b71f7a8.jpg

Đoạn dừng chân nghỉ ngơi trước khi chính thức check in tại Đồng Cao

DSC00795_zpsb75ab288.jpg

Chân dung anh xế hứa ăn thịt gà hộ nếu chẳng may ôm vì ngủ gật mà rơi xuống đường​

Lên tới Đồng Cao khi trời đã nhập nhoạng tối, gửi xe ở một lán trại dưới chân đồi, chúng tôi uể oải leo lên một khoảng đất rộng để dựng trại. Có hai bà cháu người dân tộc thoăn thoắt đi theo, mời chúng tôi mua củi. Nhưng vì đã mua từ dưới lán trại, nên chúng tôi đành từ chối. 50k/bó củi to, đừng tiếc mà chỉ mua 1 bó. Cứ mua vài bó, kiểu gì cũng đốt hết. Bởi đêm Đồng Cao lạnh lắm, nếu không đốt lửa, chắc ngày hôm sau sẽ tím tái mặt mũi vì không đủ ấm.

Một nhóm dựng lều, một nhóm đốt lửa. Đến lúc này, tôi mới thấm thía cái lạnh Đồng Cao, mà vì chủ quan, lại nghĩ đang mùa hè, nên không mang theo áo khoác. Trùm cái khăn rằn ngồi co ro, cậu bé chở thực phẩm khi nãy, sinh năm 93, rất gallant cởi áo khoác: “Chị mặc đi cho đỡ lạnh”.

394380_559734500736520_1931617316_n_zps636ce3e3.jpg


943230_337304593038919_355099879_n_zps27a1421c.jpg

Tối BBQ gồm có thịt gà, thịt lợn đã tẩm ướp, xúc xích, ngô, khoai, cá chỉ vàng. Chúng tôi quây quần bên đống lửa bập bùng, cảm giác ấm áp đến lạ kỳ… Bữa BBQ đêm ấy có lẽ là bữa ăn ngon nhất trong đời tôi, khi vừa nhấm nháp những miếng thịt nóng hổi, chuyền tay nhau những chén rượu ngọt mềm môi, chúng tôi hào hứng chia sẻ cho nhau những vui buồn vụn vặt.
 
Trong bóng tối rất đỗi liêu trai, với khói mềm vương vấn, chúng tôi ngồi nghe kể truyện ma bằng cái giọng nửa buồn ngủ, nửa buồn cười của anh leader. Truyện ma thành truyện cười lúc nào không biết, chỉ thấy giọng anh cứ đều đều kể, chúng tôi cứ nhấm nháy nhau cười.

Và ngay khi ngẩng mặt lên bầu trời đêm ấy, chúng tôi ngỡ ngàng trước vẻ đẹp kì diệu của thiên nhiên. Cả một bầu trời sao lấp lánh hiện ra trước mặt. Những ánh sáng lung linh ấy dệt trên nền nhung đen mượt mà một vẻ đẹp ma mị mà dịu dàng đến lạ. Chọn một tảng đá bằng phẳng, tôi nằm đếm sao. Bạn tôi nói đúng, bầu trời gần lắm, dường như chỉ với tay thôi là đã chạm được tới các vì sao. Tôi chia sẻ chỗ nằm “ngàn sao” đó cho 2 cô bạn nữa, cả ba chúng tôi vừa ngắm sao, vừa hát vu vơ. Trong một khoảnh khắc mà mãi đến sau này tôi cũng không thể quên được, đó là khi vệt sao băng rơi ngang tầm mắt. Chẳng kịp ước. Đôi khi, mọi thứ cứ thoảng qua như vậy, nhẹ nhàng nhưng cũng đủ lắng đọng.

Đồng Cao đón bình minh sớm lắm. Ánh nắng dịu nhẹ đánh thức cả một vùng núi đồi say ngủ. Lại một lần nữa, chúng tôi “say” cái vẻ đẹp mộc mạc mà thuần khiết nơi đây. Biển mây bồng bềnh gợn sóng, tưởng đâu phải lang thang núi rừng Tây Bắc mới gặp, ấy mà nó đang ở đây, ngay trước mắt chúng tôi, những kẻ thành thị vốn chỉ quen với cảnh ngủ nướng, với những bức tường bê tông... Cao nguyên yên bình sớm mai, những vạt cỏ xanh non trải dài bất tận, những bụi hoa sim tím, hoa mua đất, và cả những loài hoa dại tôi chẳng biết gọi tên, lần lượt được ánh nắng ban mai làm sáng bừng sức sống. Sương sớm chưa tan long lanh trên ngon cỏ, tiếng mõ trâu lọc cọc theo mỗi nhịp chân chúng bước… Có những buổi bình minh chẳng hề vội vã.

376886_4614481854040_345697163_n_zps64908835.jpg


DSC00815_zps34909fa9.jpg


972258_10201748838821781_917512813_n_zps8bc5444d.jpg


Chúng tôi leo lên những ngọn đồi cao hơn, thu gọn Đồng Cao trong tầm mắt, tự huyễn hoặc bản thân rằng đó là nơi gặp gỡ đất trời, nghe tiếng gió vi vu thì thầm, nghe những bình yên đang khẽ chạm vào trái tim.

970063_559735147403122_1842964585_n_zps2a5a3882.jpg


971609_4614493654335_1393810597_n_zpsedb6122b.jpg
 
971438_559735180736452_611220437_n_zps87164fd2.jpg


935472_559737100736260_541390074_n_zps767ee91b.jpg


Mà lạ lùng lắm nhé, lũ bướm ở đây quấn người vô cùng. Chúng dập dờn bay lượn xung quanh, mạnh dạn nghỉ chân trên vai, trên cánh tay chúng tôi mà chẳng hề ngần ngại. Muốn một lần thử cảm giác lũ bướm ríu rít xung quanh như Hàm Hương công chúa, đến Đồng Cao đi, biết đâu say cảnh chẳng muốn về.

945955_337276806375031_1065897658_n_zps01375701.jpg


Àh còn 1 điều chưa kể, đấy là Đồng Cao vốn dĩ là bãi thả bò của dân xung quanh, nên các sản phẩm dư thừa nhiều vô kể. Tối trời nhìn không rõ, chứ sáng sớm di chuyển, nhớ nhìn dưới chân :D. Đó là buổi sáng đầu tiên tôi vừa đánh răng, vừa di chuyển hình zig zag để tránh "chướng ngại vật", thật sự thanh cảnh vô cùng :D.

DSC00854_zps7012f647.jpg

Boy lạnh lùng tương phùng girl la liếm =)). Đây là cậu bé chăn bò mà tôi gặp trên Đồng Cao, rất bẽn lẽn.

DSC00771_zpsf52153e7.jpg


DSC00865_zpsafce7d32.jpg

Bonus thêm vài cái ảnh ngủ rất bất hủ của các xế
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
56,485
Bài viết
1,153,170
Members
190,103
Latest member
Penguin1
Back
Top