chuoiviet
Phượt thủ
Re: Ký Sự Tây Bắc (Nơi sông Hồng chảy vào đất Việt - Mùa Vàng Mù Cang Chải )
Chúng mày cứ đánh ghen cho chán đi. Còn tao ngồi nhâm nhi chén rượu táo mèo với lại điếu thuốc trên đỉnh đèo. Đời chỉ có thế là vui rồi, cảm giác như mình không còn ở trên cõi trần này nữa. Được thành tiên ngồi uống rượu ngắm xuống dưới thấy sự đời có quá nhiều cái bất trắc, dối lừa... của cõi phàm trần
Con đèo này cũng gắn với một loài chim cứ chiều về lại kêu lên da diết gắn với câu chuyện tình không thành.
Chuyện kể rằng các nàng Tiên say mê trước cảnh đẹp của cỏ cây hoa lá, cảnh đẹp của dòng thác, như tuôn chảy từ trời xanh mây thắm nên đã xuống nơi đây để tắm. Trước khi về trời các nàng Tiên thường phơi xiêm y trên những khóm hoa sặc sỡ, trên thảm cỏ mướt xanh.
Một lần kia, nàng Tiên thứ bảy phát hiện bên dòng suối có một chàng tiều phu đang nấu cơm, vừa nấu cơm chàng vừa lấy cây sáo trúc ra thổi. Tiếng sáo của chàng nghe vời vợi, khi như tiếng suối reo, khi líu lo như tiếng chim rừng... Một lần do mải nghe tiếng sáo của chàng, nàng quên mất đường về, đêm xuống những cơn gió núi như thổi từ các hốc đá lạnh run người, nàng đến bên đống lửa của chàng.
Nàng biết được, chàng tên là Ô Qui Hồ, con trai cả của Thần núi ngự trị trên dãy núi Ai Lao, vì mê loài trúc nơi đây (đã làm nên những cây sáo kỳ diệu) mà quên phận sự của con trai cả là phải tu luyện để nối nghiệp cha. Có lẽ vì giận chàng nên Thần núi cha chàng đã hoá phép biến chàng thành người thường thả xuống đỉnh núi này để trồng trúc, chăn mây và thổi sáo.
Đêm ấy, bên ánh lửa bập bùng, bên thác Tình yêu, người con trai của Thần núi đã thổi sáo cho nàng Tiên thứ bẩy nghe những bản tình khúc mê hồn, tiếng sáo của chàng hay đến nỗi hươu nai, hổ báo, chim rừng và cả cá dưới suối cũng rạch lên bờ nhảy múa theo giai điệu của tiếng sáo du dương và tiếng thác chảy tuôn trào. Hai người cùng nhau trò chuyện cho đến khi ánh mặt trời chói chang rọi xuống mặt đất nàng mới vội vã bay về trời.
Ngày nào cũng thế, cho đến một hôm nàng bị cha mẹ phát hiện và không cho nàng theo các chị xuống thác Tình yêu tắm nữa. Nàng nhớ chàng tiều phu nên chiều nào cũng ra cổng trời nhìn xuống thác Tình yêu và nghe tiếng sáo nhưng không thấy chàng đâu. Nàng buồn phiền biến thành một loài chim màu vàng bay quanh đỉnh núi và tiếng kêu Ô Qui Hồ, Ô Qui Hồ da diết không nguôi.".
Đến nay, tiếng chim gọi bạn vẫn da diết vào mỗi buổi chiều buông, làm cảnh vật thiên nhiên tuy đẹp nhưng nhuốm màu buồn chia ly.
Thác Tình Yêu cũng ngay gần đấy, là con thác đẹp. Nhưng tôi cũng chỉ vào đó khi tôi lần đầu lên SaPa và từ đó đến nay, mặc dù lên lại đây rất nhiều nhưng tôi không bao giờ bước chân lại vào đó 1 lần nữa. Dù đẹp nhưng nó lại là 1 câu chuyện buồn.
Ở vùng Tây Bắc này cũng có rất nhiều những con đường, những con thác mà nó gắn liền với những câu chuyện tình như thế này. Như thác Tác Tình ở Tam Đường Lai Châu cách đó cũng không xa....
Tình yêu! Nó là cái gì vậy? Mà tại sao ai cũng đau khổ 2 chữ đấy. Đến với nhau, và chia tay nhau cũng vì nó. Có người bảo: "Cái cao đẹp nhất trong cuộc sống này chính là tình yêu". Nhưng tôi thấy nó chỉ toàn đem lại cho con người ta toàn những sự đau buồn và tổn thương lẫn nhau. Cứ ung dung tự tại thích thì lại vác xe đi phượt ngắm cảnh và thoát tục là sướng nhất. Không phải lo lắng về bộn bề của xã hội ( nhưng đâu có được, rồi lại phải về, phải quay lại với bộn bề lo toan của cuộc sống. Chứ đâu có được như thế này mãi đâu! )
Nhâm nhi chén rượu và hút thuốc thì mọi người đã chụp ảnh xong và giục lên đường để tiếp tục cuộc hành trình.
Xế và ôm, đây là 2 ôm do tìm mãi vẫn không kiếm được xế nhưng mà vẫn máu đi quá cho nên tự xế nhau. Nhưng mà có đi mới biết là tay lái của mình vững vàng đến thế nào
Chẳng mấy chốc đã đến Tân Uyên
Lúa ở đây vẫn còn chưa gặt
Nghỉ uống nước
Mấy đồng chí công an đang áp giải tội phạm vừa mới bắt được
Chúng mày cứ đánh ghen cho chán đi. Còn tao ngồi nhâm nhi chén rượu táo mèo với lại điếu thuốc trên đỉnh đèo. Đời chỉ có thế là vui rồi, cảm giác như mình không còn ở trên cõi trần này nữa. Được thành tiên ngồi uống rượu ngắm xuống dưới thấy sự đời có quá nhiều cái bất trắc, dối lừa... của cõi phàm trần

Con đèo này cũng gắn với một loài chim cứ chiều về lại kêu lên da diết gắn với câu chuyện tình không thành.
Chuyện kể rằng các nàng Tiên say mê trước cảnh đẹp của cỏ cây hoa lá, cảnh đẹp của dòng thác, như tuôn chảy từ trời xanh mây thắm nên đã xuống nơi đây để tắm. Trước khi về trời các nàng Tiên thường phơi xiêm y trên những khóm hoa sặc sỡ, trên thảm cỏ mướt xanh.
Một lần kia, nàng Tiên thứ bảy phát hiện bên dòng suối có một chàng tiều phu đang nấu cơm, vừa nấu cơm chàng vừa lấy cây sáo trúc ra thổi. Tiếng sáo của chàng nghe vời vợi, khi như tiếng suối reo, khi líu lo như tiếng chim rừng... Một lần do mải nghe tiếng sáo của chàng, nàng quên mất đường về, đêm xuống những cơn gió núi như thổi từ các hốc đá lạnh run người, nàng đến bên đống lửa của chàng.
Nàng biết được, chàng tên là Ô Qui Hồ, con trai cả của Thần núi ngự trị trên dãy núi Ai Lao, vì mê loài trúc nơi đây (đã làm nên những cây sáo kỳ diệu) mà quên phận sự của con trai cả là phải tu luyện để nối nghiệp cha. Có lẽ vì giận chàng nên Thần núi cha chàng đã hoá phép biến chàng thành người thường thả xuống đỉnh núi này để trồng trúc, chăn mây và thổi sáo.
Đêm ấy, bên ánh lửa bập bùng, bên thác Tình yêu, người con trai của Thần núi đã thổi sáo cho nàng Tiên thứ bẩy nghe những bản tình khúc mê hồn, tiếng sáo của chàng hay đến nỗi hươu nai, hổ báo, chim rừng và cả cá dưới suối cũng rạch lên bờ nhảy múa theo giai điệu của tiếng sáo du dương và tiếng thác chảy tuôn trào. Hai người cùng nhau trò chuyện cho đến khi ánh mặt trời chói chang rọi xuống mặt đất nàng mới vội vã bay về trời.
Ngày nào cũng thế, cho đến một hôm nàng bị cha mẹ phát hiện và không cho nàng theo các chị xuống thác Tình yêu tắm nữa. Nàng nhớ chàng tiều phu nên chiều nào cũng ra cổng trời nhìn xuống thác Tình yêu và nghe tiếng sáo nhưng không thấy chàng đâu. Nàng buồn phiền biến thành một loài chim màu vàng bay quanh đỉnh núi và tiếng kêu Ô Qui Hồ, Ô Qui Hồ da diết không nguôi.".
Đến nay, tiếng chim gọi bạn vẫn da diết vào mỗi buổi chiều buông, làm cảnh vật thiên nhiên tuy đẹp nhưng nhuốm màu buồn chia ly.
Thác Tình Yêu cũng ngay gần đấy, là con thác đẹp. Nhưng tôi cũng chỉ vào đó khi tôi lần đầu lên SaPa và từ đó đến nay, mặc dù lên lại đây rất nhiều nhưng tôi không bao giờ bước chân lại vào đó 1 lần nữa. Dù đẹp nhưng nó lại là 1 câu chuyện buồn.
Ở vùng Tây Bắc này cũng có rất nhiều những con đường, những con thác mà nó gắn liền với những câu chuyện tình như thế này. Như thác Tác Tình ở Tam Đường Lai Châu cách đó cũng không xa....
Tình yêu! Nó là cái gì vậy? Mà tại sao ai cũng đau khổ 2 chữ đấy. Đến với nhau, và chia tay nhau cũng vì nó. Có người bảo: "Cái cao đẹp nhất trong cuộc sống này chính là tình yêu". Nhưng tôi thấy nó chỉ toàn đem lại cho con người ta toàn những sự đau buồn và tổn thương lẫn nhau. Cứ ung dung tự tại thích thì lại vác xe đi phượt ngắm cảnh và thoát tục là sướng nhất. Không phải lo lắng về bộn bề của xã hội ( nhưng đâu có được, rồi lại phải về, phải quay lại với bộn bề lo toan của cuộc sống. Chứ đâu có được như thế này mãi đâu! )
Nhâm nhi chén rượu và hút thuốc thì mọi người đã chụp ảnh xong và giục lên đường để tiếp tục cuộc hành trình.
Xế và ôm, đây là 2 ôm do tìm mãi vẫn không kiếm được xế nhưng mà vẫn máu đi quá cho nên tự xế nhau. Nhưng mà có đi mới biết là tay lái của mình vững vàng đến thế nào

Chẳng mấy chốc đã đến Tân Uyên

Lúa ở đây vẫn còn chưa gặt

Nghỉ uống nước

Mấy đồng chí công an đang áp giải tội phạm vừa mới bắt được

Last edited: