What's new

Lang Coung 2.997m-Hoang hoải một nỗi nhớ rừng già

Việc bắt gặp con thác hoàn toàn nằm ngoài kế hoạch của chúng tôi, và ngay cả đường về đẹp đến mê mải hẳn không làm chúng tôi hối hận...





 
5h chiều ngày thứ 4, tôi và linh cùng cả đoàn về bản, dự định tách nhóm để đi tiếp lên đỉnh. Khi một mình đi trước tìm đg, tôi nhìn thấy phía bên kia sườn núi, khói bếp toả lên từ một căn nhà người Mông nằm chênh vênh đơn độc ấm áp cả một góc rừng, tự nhiên lòng mình trùng lại, thèm một bữa cơm gia đình khủng khiếp, cu nhóc nghỉ hè ko có người trông....tôi quyết định quay trở về...tôi biết Linh buồn về quyết định của tôi:(



Trời mưa rả rích, chúng tôi dừng lại bên bờ ruộng, Linh để balo ở một cái lán và đợi tôi. Chúng tôi đã thống nhất tôi và Linh sẽ đi tiếp. Khi tôi quyết định quay về, chúng tôi cứ đứng ở bên bờ ruộng đó mãi. Mọi người cố gằng thuyết phục tôi và linh quay về...Trời cứ mưa, và lòng người thì ngổn ngang. Chúng tôi lầm lũi bước đi trong mưa, 7h tối, chẳng còn nhìn thấy gì nữa, đường đất thì nhão nhoét trơn trượt, không ai nói với ai câu gì....

Một lần nữa, lần thứ 2 chúng tôi lại thất bại. Tôi quay đầu nhìn lại, chẳng thấy gì cả......Lòng người ngổn ngang như dòng suối này.

 
Ít nhất đêm đó, có chăng những chén rượu ngô cay nồng ở bản mới giúp chúng tôi hiểu được nhau phần nào. Buồn cười nữa, chúng tôi thấy một chai rượu để trên lóc tủ và lôi xuống uống, đêm rồi, chúng tôi không muốn gọi bác người Mông cho chúng tôi ở nhờ để xin phép; và cũng chẳng cần chúng tôi gọi, bác ấy ra và xua tay, sau một hồi, chúng tôi mới hiểu đó là chai rượu dùng để bóp chân của bác ấy:).

Chưa bao giờ tôi đưa ra mục tiêu bằng mọi giá phải lên được đỉnh, nếu muốn điều đó, tôi chỉ cần thuê người dẫn đường và chúng tôi chỉ mất 2 ngày cả đi và về. Chưa bao giờ tôi tuyển chọn những thành viên trong nhóm phải đạt được các yêu cầu quá khắt khe, ngoại trừ việc họ không mắc các bệnh phải tránh việc vận động mạnh. Cái duy nhất tôi có, là khiến họ tin rằng họ có thể làm được. Và khi chúng tôi tự mình mò mẫm trong rừng, chúng tôi thấy hạnh phúc về điều đó. Việc tìm đường quay trở về rất dễ dàng, chúng tôi sẽ không lạc được, chúng tôi chỉ gặp khó khăn tìm đường lên đỉnh.

Và chúng tôi sẽ còn quay lại, đi một con đường khác. Và có thể lại không lên được đỉnh. Không sao cả. Vì chúng tôi chỉ cần thấy mình như này thôi, ở giữa núi rừng và tự do tự tại.
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
37,425
Bài viết
1,147,046
Members
193,488
Latest member
judith6
Back
Top