Ngồi lặng im trong không gian yên tĩnh, có chút hoài cổ của ngôi biệt thự, tâm sự đôi điều với chị về cuộc sống, về công việc, và những lần hứa hẹn lên thăm chị mà mình đã không lên, rồi về nhiều dự tính tương lai, về 1 người khác nữa, và về 1 người trong nhóm 3 người chị em mình. Nhớ chị nhiều lắm dù chị chỉ cách nhà mình có vài km, nhưng từ ngày đám cưới chị mình chưa gặp lại 1 lần nào. Nhớ cái ngày xưa, khi còn là chàng trai hướng dẫn, mình đã có nhiều lần ở khách sạn nơi 2 chị làm việc, gặp riết rồi quen, 3 chị em thân nhau từ lúc nào, mỗi lần đi lên ĐL là có 2 bà chị dễ thương sẵn sàng dẫn đi chơi ăn uống, hay trò chuyện.... Đã từng nhiều lần tâm sự cùng chị, sẻ chia cùng chị những nỗi niềm những tâm tư... Ngày chị quyết định theo chồng rời xa ĐL, mình vừa buốn vừa vui, vui vì chị đã cập bến bờ hạnh phúc của mình, nhưng buồn vì ĐL vắng đi 1 người, và không biết chị có được thoải mái như khi còn trên ĐL nhà chị không????Thương chị lắm, thằng em bé nhỏ nhớ chị......
Miên man trong dòng suy tư của mình là những câu trò chuyện vu vơ, là tách trà atiso nóng mà những chị lễ tân dễ thương đã mang đến, ngại thật, chỉ là kẻ lãng du, dừng chân tìm một chốn gửi đồ, mà lại được đón tiếp nống hậu như vậy. Đúng là con gái ĐL có nét duyên rất lãng mạn, thoảng chút hồng hồng đôi má, và chút bồng bềnh của tóc mây...tiếng nói lại dịu dàng, và nụ cười khi tiễn biệt như muốn níu giữ tâm hồn mình ở lại, nhưng những người bạn và Langbiang đang chờ.
Vội vã chào chị và những người bạn mới quen, nhanh chân đi khỏi nơi này, vì mình sợ sẽ vấn vương mất thôi....
5 người, 3 chiếc xe chầm chậm lãng du trong không khí mát lạnh của rừng thông, của không gian toáng dãng mây trời. Xuôi theo con đường Trần Hưng Đao, rồi Hùng vương, đi ngang những ngôi biệt thự xưa cũ, là nơi trước đây phồn hoa đô hội với những quý tộc, phu nhân đài các, và những gì rất riêng của ĐL thưở sơ khai.
Con đường thẳng tắp đưa chúng tôi rời xa những nhà cửa, phố thị hiện đại, đến với những con đường đất đỏ, mái nhà thấp bé, những khu dân cư bình dị, với khóm hoa lãng đãng....