What's new

[Chia sẻ] Lào – bình yên giữa chốn nhân gian

Lào – Bình yên giữa chốn nhân gian

Tôi may mắn được đi nhiều nơi, phần vì lý do công việc, phần vì ham muốn nên tự đi, và trong hết thẩy những nơi đã đi qua không hiểu sao tôi lại dành cho Lào tình cảm rất đặc biệt. Thứ tình cảm nhẹ nhàng nhưng day dứt khó quên. Khác với những chuyến đi trước, tôi luôn háo hức và trông ngóng trước ngày khởi hành, thì đây, tôi chẳng một chút hào hứng hay chuẩn bị gì cho chuyến đi, có chăng chỉ là book đại cái khách sạn để có chỗ ngã lưng những hôm đi về. Vậy mà càng đi lại càng thấy yêu Lào hơn, để rồi cái ngày tạm biệt Lào, tôi đã khóc như một đứa trẻ lên năm lúc Mẹ bắt đi nhà trẻ trong khi mình lại muốn đi sở thú.

Patuxay - Biểu tượng nước Lào

RƠI NƯỚC MẮT Ở VIENTIANE
Tôi đến Lào vào một ngày cuối tháng 3 bằng cặp vé khứ hồi của Vietnam Airlines book được từ đợt khuyến mãi mùa thu năm ngoái. Chuyến bay buổi chiều đưa tôi sang tận Phnom Penh rồi vòng lại Vientiane khi trời vừa kịp tối. Vientiane thật lạ, mới ngày trước vẫn còn nghe dự báo thời tiết báo nóng hầm hầm vậy mà hôm nay lại đón tôi bằng cơn gió lạnh se sắt, đến nỗi tôi phải choàng chiếc áo khoác mỏng mới cảm thấy yên tâm tuổi già. Tôi được một người bạn Lào chính gốc ra đón tận sân bay và đưa về nhà nghỉ ngơi. Bạn đón tiếp tôi bằng bữa ăn tối toàn đặc sản. Tôi đặc biệt thích món lạp truyền thống của người Lào không chỉ bởi nó thơm ngon, dễ ăn mà còn do ý nghĩa tốt đẹp của món ăn này. Trong tiếng bản địa, “lạp” có nghĩa là lộc, là may mắn nên món ăn này thường để tiếp đãi khách quý thay cho lời cầu chúc may mắn.

Bữa ăn đầu tiên trên đất Lào với các món đặc sản khó quên

Lạp là món ăn truyền thống không thể thiếu trong các dịp lễ hội biểu trưng cho sự may mắn và bình an. Là món ăn giản dị, gần gũi với đời sống của người dân Lào nên cách thức làm ra món ăn cũng khá đơn giản. Người Lào thường dùng các loại thịt bò, heo, gà, vịt để làm nguyên liệu cho món Lạp. Thịt nạc được băm nhỏ, tim, gan cũng được băm nhỏ, riêng món lạp heo phải có thêm bì heo thái sợi. Tất cả được trộn đều với các gia vị như nước cốt chanh, riềng, sả, hành tây, rất nhiều ớt và không thể thiếu một chút thính nếp. Món Lạp được ăn kèm với ngò gai, húng lũi và xôi nếp dẻo đặc trưng xứ Lào. Vị ngọt của thịt, thơm của rau mùi, béo của nếp và cay của ớt sẽ làm bạn ngất ngây và ăn quên cả no. Đêm đó, chúng tôi, 8 con người cả thảy chui vào chung một phòng đắp chăn kính mít, không quạt, không điều hòa vậy mà vẫn cảm thấy lạnh run. Trời Lào khác xa con người nơi đây, thật đỏng đảnh và khó đoán.

Là đất nước Phật giáo, Lào có đến 1.400 ngôi chùa được xây dựng rải rác trên khắp đất nước. Tôi ấn tượng mạnh với Sisaket, một trong những ngôi chùa cổ xưa nhất xứ sở hoa Chămpa. Được xây dựng từ năm 1818, Sisaket hiện đang lưu giữ 6.840 tượng Phật lớn nhỏ được làm bằng nhiều chất liệu khác nhau và nhiều kinh sách cổ viết bằng tay trên lá cọ. Điều đặc biệt tại Sisaket là các tượng Phật không chỉ được thờ tự trong chính điện hay các gian phụ mà khắp các bờ tường cũng được tận dụng để lưu trữ số tượng khổng lồ. Dù không phải là người theo Phật giáo nhưng tôi gần như chết lặng khi đứng trước khu vực trưng bày hàng ngàn bức tượng Phật không có đầu. Đây là bằng chứng xác thực cho những năm tháng chiến tranh xảy ra trên mảnh đất yêu chuộng hòa bình này. Những giọt nước mắt đầu tiên của tôi đã rơi trên đất Lào là ở Sisaket.

Gian chính điện ở Sisaket

Sisaket nhìn đâu cũng thấy tượng Phật​

Lần thứ hai tôi rơi nước mắt là ở Kung Café’s Laos. Quán nằm khuất sâu trong một con hẻm nhỏ đối diện khách sạn 5 sao Don Chan ở trung tâm thủ đô Vientiane. Cô chủ quán người Việt gần 60 năm xa xứ đón tiếp chúng tôi thật nồng hậu tựa như đón một người thân ở quê nhà lâu ngày không gặp.

Kung cafe' Lao nhỏ xinh nằm gần cuối con hẻm đối diện khách sạn Don Chan

Tổng cộng đã ba lần ghé quán. Lần đầu theo lời giới thiệu của anh bạn, lần thứ hai vì món ăn ngon, lần thứ ba, trước khi ra phi trường về lại Việt Nam, vì cô chủ quán quá dễ thương. Lúc nói lời tạm biệt, cô cứ nhắc đi nhắc lại: "Mới gặp mà không biết sao con để lại trong cô tình cảm quá nhiều. Không biết bao giờ mới được gặp lại con. Cô vui và hạnh phúc lắm". Nói xong cô ôm tôi chặt ních và bật khóc ngon lành. Tôi thấy mắt mình nhòe đi và lòng chợt nặng trĩu, cảm giác như phải bỏ lại một người thân cô đơn giữa xứ người.

Cô chủ quán khóc như mưa bất làm chúng tôi không khỏi chạnh lòng

Vieng Chan còn nhiều nữa những điểm tham quan bạn không nên bỏ qua như: Di sản văn hóa thế giới Pha That Luong, chùa Phra Keo, Vườn tượng Phật hay mua sắm tại chợ Talat Sao cũng là một trong những trải nghiệm không thể bỏ qua

Di sản văn hóa thế giới Pha That Luong

Chùa Pha That Luang

(Còn tiếp)
 
Last edited:
Mình cũng mới đi Vientiane, thấy chẳng có gì, hic. Nhưng Vang Vieng và Luang Prabang đẹp quá trời (xem qua ảnh bạn cùng phòng chụp). Lần sau, nhất định đi 2 nơi này
 
Mình cũng thích đi Lào, có điều mình không biết tiếng Lào nên không dám đi một mình. Qua bên đó không biết tiếng người ta thì quanh quẩn một chỗ như ở tù. Đi chơi thì phải thoải mái chứ không phải như nhốt trong tù. Cho nên thà ko đi còn hơn. Bạn đi chụp cho xem với nha.
 
@redriver: Đúng là Vientiane không bằng Vang Vieng hay Luang Prabang nhưng xét về văn hóa, tôn giáo thì cũng khá thú vị đó chứ. Mình thích đứng hàng giờ liền ở Sisaket chỉ để cảm nhận cái bình yên và tĩnh lặng ở đây. Đẹp xe vòng vòng Vientiane cũng tuyệt vời ông mặt trời :)
 
Mình cũng thích đi Lào, có điều mình không biết tiếng Lào nên không dám đi một mình. Qua bên đó không biết tiếng người ta thì quanh quẩn một chỗ như ở tù. Đi chơi thì phải thoải mái chứ không phải như nhốt trong tù. Cho nên thà ko đi còn hơn. Bạn đi chụp cho xem với nha.

@nguoilun ơi, người Laos cũng nói tiếng Anh được mà dù không giỏi như Thái hay Campuchia thôi. Mình có mấy người bạn cũng đi Laos một mình về khen quá chừng. Đặc biệt là người Laos dễ thương lắm nên bạn không cần lo gì hết :)
 
VANG VIÊN – THỊ TRẤN BÌNH YÊN

Người Lào hiền lắm, thiệt tình lắm. Nói năng nhỏ nhẹ, đi đứng nhẹ nhàng, cả việc chạy xe cũng từ tốn một cách lạ thường. Cả ngày lang thang ngoài đường hiếm lắm mới nghe được tiếng còi xe, còn không thì đường phố cứ yên tĩnh như hệt trong một khu vườn rộng thênh thang nơi thanh vắng. Nhưng mà thiệt tình chứ hiền quá đôi khi thành khờ chứ chẳng chơi. Đường rộng thênh thang vậy đó mà hễ có chiếc xe nào phía trước bị tắt máy là phía sau xếp một hàng dài chứ nhất quyết không chịu lách qua. À, tất nhiên là không phải trường hợp dừng lâu quá.

Nằm cách Thủ đô Vientiane khoảng 150km, nhưng phải mất đến hơn 4 tiếng đi xe tôi mới đến được Vang Vieng. Phần vì đường đèo quanh co, phần vì xe ở Lào chạy khá chậm nên mất khá nhiều thời gian cho việc di chuyển. Mua vé xe đi Vang Vieng chuyến 10h vậy mà hơn 10h30 xe vẫn bình tĩnh đứng yên dù trời Lào bắt đầu đổ cơn mưa đầu mùa. Đã vậy, xe cứ chạy tàn tàn một cách đúng nghĩa làm cả đoàn đến Vang Vieng trễ gần 1h đồng hồ. Bực thì bực thiệt nhưng cũng vui vẻ cười với bác tài khi xe đến nơi vì biết rằng đó không chỉ là thói quen, tính cách mà còn là văn hóa rất đáng yêu của người Lào. Mà thiệt tình đi chậm cũng có cái hay, cả quãng đường dài 150km với nhiều đoạn đường đèo nhưng với cách điềm tĩnh của bác tài, hành khách cảm thấy yên tâm. Tự dưng thấy yêu người Lào dễ sợ, điều mà mấy bác tài xế xe khách VN ít khi nào làm được.

Vang Vieng, thị trấn bình yên​

Vang Vieng là một thị trấn nhỏ tựa lưng vào núi và quây quần bên dòng Nam Song cạn queo, êm đềm trôi không dứt. Tôi không tưởng tượng được nếu Vang Vieng không có dòng Nam Song thì sẽ như thế nào bởi mọi hoạt động ở đây đều tập trung xung quanh dòng sông hiền hòa này từ trò chèo thuyền kayaking, nhảy bungee hay trò tubing đặc trưng xứ này. Với trò tubing, bạn chỉ cần một chiếc phao là đủ, à thêm chai bia nữa là tuyệt vời ông mặt trời lun nhé. Xe sẽ chở bạn lên thượng nguồn dòng Nam Song, và từ đây bạn bắt đầu "tubing" để về điểm kết thúc, chỉ vậy thôi mà các bạn Tây tham gia tấp nập. Hai bên dòng Nam Song là những quán bar nhộn nhịp du khách lắc lư theo tiếng nhạc bất kể thời gian. Nếu muốn tham gia bạn chỉ cần giơ tay, chủ quán sẽ quăng dây kéo bạn vào chơi đến khi nào chán thì tiếp tục "tubing" về lại khách sạn. Kể nghe vui lắm, có quán bar còn nghĩ ra mấy trò chơi dân gian, kiểu như hội chợ xứ mình để thu hút du khách. Mà hút thiệt, mấy bạn Tây rần rần luôn. Tui cũng rần rần chạy vô xong cái quay đít đi ra haha... Nhưng mà phải nể mấy bạn Lào thiệt, cái Vang Vieng có chút chéo mà du lịch rần rần, tui ưng dễ sợ. Vieng Nè, đừng nói sẽ không như bây giờ nha, đừng làm tan nát trái tim em, bấy bê!

Mấy bạn Tây ai cũng mê tubing​

Vang Vieng có nhiều hang động, nổi tiếng nhất là Tham Jang được báo chí ca tụng hết lời, cả những sách hướng dẫn du lịch nổi tiếng thế giới cũng khen nức nở nhưng đi rồi mới thấy Phong Nha, Thiên Đường của mình đẹp hơn tới tỷ lần.


Ai nói Tham Jang đẹp hơn xứ mình tui xả thân bảo vệ liền =))

Nhưng khoái nhất cái hồ nước trong veo, lạnh teo nằm khuất sâu trong lòng núi muốn nhảy ùm xuống bơi bơi mà rủ không ai chơi chung. Ghét quá nhảy ùm xuống, vừa bơi đến cửa hang thì nghĩ đến mấy cái phim kinh dị có cảnh con yêu quái há cái mồm to như cái mâm ra nuốt chửng mình thì bắt đầu nhụt chí và leo lên. Tui rất ít khi nghĩ ngợi, khi đã nghĩ thì chỉ có phim kinh dị Mỹ. Thương ghê hôn?! Giờ thì ngồi tiếc đứt ruột vì biết đâu trong đó có kho báu (lại nghĩ viễn vông haha)


Nè nè cái hồ này nè

Organic Farm cũng là địa điểm không thể bỏ qua khi đến Vang Vieng. Đây là khu nông trại trồng hoa màu, chăn nuôi và có luôn cả dịch vụ nghỉ dưỡng với những Bungalow nằm rải rác trong khu nông trại và hướng ra dòng Nam Song hiền hòa.


Một góc Organic Farm

Organic Farm nhìn ra dòng Nam Song yên bình​

Lúc tôi đến, Organic Farm có một đoàn du khách, tôi đoán là sinh viên Mỹ họ đi nghỉ hè, tổ chức trò chơi ngay trong khoảng sân của nông trại. Trò chơi rất bình thường nhưng tôi theo dõi say sưa vì cách họ chơi hết mình, cách họ tuân thủ luật chơi một cách nghiêm chỉnh. Trò chơi thì đơn giản nhưng hình phạt thì khó lường, đội nào thua thì nằm xếp lớp ra, để đội thắng tạt nước pha màu vào mặt. Chưa hết, toàn bộ đội thua đều bị tạt xà phòng, và một thành viên trong đội phải trườn qua cái đám người trơn trợt đó. Dễ sợ thiệt!


Mấy bản là sanh dziên mà mấy bản giá hơn eim hí hí

Organic Farm cũng chính là nơi bắt đầu cho cuộc hành trình tubing nên không khí ở đây dù xa trung tâm nhưng vẫn tấp nập. Sau khi thỏa thích tham quan nông trại và trở về dòng sông tuổi thơ (nói hoa văn vại thôi chứ thiệt ra là tắm sông haha) thì chúng tôi có một bữa thưởng thức đặc sản khó quên. Nhà hàng Organic Farm chuyên bán những món ăn được chế biến từ thực phẩm nông trại với món lá dâu tằm chiên bột chấm mật ong và đặc sản phô mai dê chiên trứ danh.

Đặc sản phô mai dê béo ngậy​

Lá dâu tằm chiên bột chấm mật ong​

(Còn tiếp)
 
Mình cũng thích đi Lào, có điều mình không biết tiếng Lào nên không dám đi một mình. Qua bên đó không biết tiếng người ta thì quanh quẩn một chỗ như ở tù. Đi chơi thì phải thoải mái chứ không phải như nhốt trong tù. Cho nên thà ko đi còn hơn. Bạn đi chụp cho xem với nha.

Chẳng lẽ sau này bạn muốn đi Ả Rập, thì phải biết tiếng Ả Rập, đi Nga thì phải biết tiếng Nga... hở bạn?

Mình đi Lào một mình vào tháng 10/2011, tiếng Lào một chữ bẻ đôi không biết. Người Lào ít biết tiếng Anh, nhưng vẫn có một số người biết chút ít tiếng Việt. Tuy nhiên, cứ bập bẹ tiếng Anh + Việt + múa may tay chân tá lả thì cũng hiểu nhau hết thôi. Ngoài ra người Việt mình sinh sống và làm việc bên đó cũng rất nhiều. Nhìn chung, Lào khá yên bình, hoang sơ, thích hợp cho việc du lịch ngắm cảnh và khám phá.
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
56,434
Bài viết
1,152,821
Members
190,081
Latest member
anpham123
Back
Top