What's new

[Chia sẻ] Mùa lá

Mùa lá


Cậu mệt nhoài sau một cơn lốc bụi, tiếng xe, tiếng người kéo những vệt hằn dài trong tai, âm ỉ suốt một đoạn quốc lộ nghẹt thờ dưới nắng. Cẩm Mỹ chỉ còn cách nơi đây chừng mười lăm cây số.

- Băng qua ngã tư kia rồi chạy một đoạn nữa là tới. Mình cá sau khi chui qua hầm cao tốc thì tụi mình sẽ đến thiên đường.

Cậu thì chỉ thấy nắng đang vắt kiệt những giọt mồ hôi cuối cùng, nhỏ lỏn tỏn lên vành tai. Cơn mệt thấm vào cổ, đầu cậu rụng vào lưng mình như một khúc ru nhẹ. Gió thì thào hai bên đường mấy tiếng lao xao của lá.

Rừng đã về rồi…


img_3729_32453751915_o by Duy Tran, trên Flickr

img_3666_31612407404_o by Duy Tran, trên Flickr

31648611503_1c91d6936b_o by Duy Tran, trên Flickr

img_3706_32333799271_o by Duy Tran, trên Flickr

Hình ảnh chụp bởi bạn Tùng Sơn
 

Một năm trước mình kể cậu nghe về Cẩm Đường, về Xuân Nhạn, kể về những vạt lá vàng lấp lánh dưới nắng, cuốn theo từng cánh gió để đáp khẽ xuống đất một cú chạm tình tang. Một năm sau đó mùa lạnh lại về, khúc hát du dương của lá lại vang lên những thứ phúc âm bình yên, man mác.

Từng nhánh cao su khẳng khiu trên cao đưa tay cuộn tròn con đường vào lòng. Bước lên những vệt nắng lưa thưa đậu lại trên thảm lá úa, mình như lạc vào một chốn không lối ra. Đi như không đi, muốn chạy ùa về phía trước, mà sao tưởng như vẫn đang lảng vảng ở những góc ký ức cũ kỹ, mơ hồ.


img_3651_31612823524_o by Duy Tran, trên Flickr

img_3727_31610479224_o by Duy Tran, trên Flickr

img_3731_32453673465_o by Duy Tran, trên Flickr

img_3658_32334874171_o by Duy Tran, trên Flickr

Hình ảnh chụp bởi bạn Tùng Sơn
 

Cậu ngỡ ngàng giữa một cơn mưa lá, ngân nga trong gió khúc tình ca một ngày cuối trời đông lạnh. Cậu nhìn thế giới qua ống kính, vẽ lại thiên đường của riêng mình bằng những tiếng lách tách nhịp nhàng, những cú trườn dài trên một bờ lá xơ xác. Mình thẫn thờ tựa vào cây, thấy cậu trôi xa về phía cuối vạt rừng. Thời gian tách cậu ra làm hai, một của hiện tại, còn lại là hồi ức.

“Nếu biết trước anh đã xin thêm ngày
Được giam trong tay mềm em



Đời đẹp quá đẹp hơn anh biết
Bàng hoàng yêu sau cơn suy kiệt…”


Địa đàng - Quốc Bảo

Lá cũ chìm vào đất, nuôi lá mới mọc trên cây…

Tại sao nhiều lần chạm vào vết thương ngày ấy, mình chỉ toàn cảm nhận được cơn đau? Thấy mùa cũ vụn vỡ như một cơn nắng nhạt, yêu thương theo gió bay, khuất vào trong một cơn bão lá.

Còn cậu, đã thấy những gì?


img_3640_31612957544_o by Duy Tran, trên Flickr

img_3718_32454168255_o by Duy Tran, trên Flickr

img_3690_31643499373_o by Duy Tran, trên Flickr

img_3679_32415496786_o by Duy Tran, trên Flickr


Hình ảnh chụp bởi bạn Tùng Sơn​
 
Last edited:
đã từng ở Xuân Đường, gọi là vắng kinh khủng luôn.
Tối thì buồn kinh dị, muốn ăn hay mua cái gì cũng khó :))
Năm kia đường đi vẫn khó ( Mình đi ql1, qua Long Đức)
:shrug: Nói chung không ấn tượng gì
 
đã từng ở Xuân Đường, gọi là vắng kinh khủng luôn.
Tối thì buồn kinh dị, muốn ăn hay mua cái gì cũng khó :))
Năm kia đường đi vẫn khó ( Mình đi ql1, qua Long Đức)
:shrug: Nói chung không ấn tượng gì

Xuân Đường đẹp mà bạn, nếu đi đúng thời điểm. Đây là tháng 1 năm ngoái:

IMG_3163 by Duy Tran, trên Flickr

IMG_3184 by Duy Tran, trên Flickr

rubber by Duy Tran, trên Flickr
 
(NT) Mình lên ở đó cả tháng nên không thấy đẹp nữa. Đến chơi rồi đi thì được.
(c) Buổi tối buồn đến dễ sợ, không cafe, không quán xá, đường tối om =))
Giờ không biết sao chứ m lên lúc năm 2014, một đi không trở lại :)
Nếu m nhớ không nhầm thì xã ấy chỉ có 2 ấp, 1 ấp sát đường gần cây xăng.
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
56,182
Bài viết
1,150,406
Members
189,943
Latest member
3sdecal
Back
Top