What's new

[Chia sẻ] Nhật ký hành trình Trung Quốc - Tây Tạng bằng xe gắn máy

Kính chào toàn thể anh chị em diễn đàn phuot.vn,

Đối với những ai đã theo dõi topic "Nhật ký hành trình Châu Âu bằng xe gắn máy" chắc hẳn còn nhớ đoạn HDD82 gặp một lão già say xỉn tại một quán rượu ở Vienna - Áo, lão già khi mới gặp HDD82 có nói một câu bất hủ: "Tao sẽ không hỏi mày là ai, mày từ đâu đến, và tại sao mày lại đến đây... Chúng ta bắt đầu câu chuyện nào!"

Vâng, HDD82 cũng không bắt đầu topic này bằng cách giải thích tại sao lại chọn hành trình này, tại sao lại đi Trung Quốc, tại sao lại là xe máy, v.v... như các topic trước, bởi vì tất cả lời nói đều trở nên thừa thãi trước những vần thơ bất hủ:

"Người lữ hành đúng nghĩa là người đi chỉ vì được đi
Trái tim không hề vương vấn.
Như mây bay, gió thổi
Anh bước theo số phận của mình
Cần gì phải có một lý do?
Chỉ cần một tiếng hô thôi: Lên đường! "

Bỏ lại sao lưng những buổi coi thi Đại Học căng thẳng, công việc bộn bề chưa xong, và nhiều chuyện khác, HDD82 lên đường. Đơn giản tôi muốn sống đúng ý nghĩa như câu nói của Muhamed Ali cầm tay nói với người thân trước khi ông ra đi rằng:" Đừng khóc cho tôi. Tôi thấy thanh thản lắm! Tôi đã đạt được tất cả những gì mình muốn trong cuộc sống này rồi."

Với kỹ năng viết lách của dân kỹ thuật càng viết càng dở, viết càng dài càng đọc chán nên HDD82 sẽ không viết nhiều trong topic này. Nhưng nếu topic này có truyền thêm cảm hứng cho ai lên đường thì các bạn đã đứng về cùng phía với HDD82 rồi...

"Sống để Đi" - "Live to Ride"!
 
Thực là mua danh ba vạn, bán danh ba đồng. Câu này hơi tiếc là được dành cho cả ba bạn chủ topic, Blackhill và Nheva.
 
Bạn Blackhill, mình không tìm kiếm sự nổi tiếng, đặc biệt là trên mạng ảo.

Nghe bạn nói thì bạn là người nhiều tuổi, nghe bạn khoe thì bạn là người đi nhiều. Cả hai đối tượng đều là người mình vốn dĩ sẽ tôn trọng. Cho đến tận post này, vốn sẽ là post cuối trong thread này của mình, thì mình vẫn dành sự tôn trọng nhất định cho bạn và chị Nheva, vậy nên để bày tỏ sự tôn trọng nội quy diễn đàn cũng như với chủ topic, nếu bạn muốn tranh luận sâu hơn về câu mình nói thì nên chăng ta lập một thread khác, trả lại mạch chuyện du lịch cho bạn chủ thread. Dù rằng chắc bạn ý cũng chả viết ở đây nữa thì những bạn khác vào đọc không nhìn thấy những thứ khác với điều họ mong muốn đọc.

P/s sao lại phải nghĩ ra câu khác của riêng mình khi mà có câu của người trước nói đúng và đủ tâm trạng của mình dành cho các bạn? Và về ý nghĩa thì chắc nhiều người hiểu rõ ràng ý định của mình qua câu nói đó hơn việc mình diễn giải lê thê mà không làm rõ được điều cần truyền đạt?
 
chúng ta tôn trọng tất cả mọi ý kiến khác nhau. mình cũng rất mong topic tiếp tục mà. bỏ qua vấn đề cá nhân bạn nhé. thks.

(*) thôi thì không né tránh vấn đề bạn Phiu vừa nói, dù nó hơi lệch chủ đề 1 chút:

Nếu mình mua danh 3 vạn, mà là Chính Danh nhé (by Lão Tử), thì có thể bán giá 3 đồng cũng được. Vấn đề là chính danh sẽ không bao giờ mất (1. bạn không phải khấu hao, 2. danh là sản phẩm phi vật thể) và sẽ có rất nhiều người mua. Cứ thế bạn thu tiền... 3 đồng nhân lên nhiều lần, mãi mãi... bạn sẽ không bao giờ lỗ... khi bạn chết đi còn để Danh lại cho con cháu... :)

(Lão Tử nói: Danh Khả Danh Phi Thường Danh...)
 
Last edited:
Không phải cái gì mình nghiên cứu và trải nghiệm đều đúng tuyệt đối, ví như vụ permit vào Tây Tạng. Các bác cẩn thận xin này xin kia chứ em đã gặp trường hợp là đi gần đến địa phận giáp danh thì được người Tạng đưa cho cái áo trùm, trùm kín mít như dân hành hương, thế là lang thang ở đấy mấy hôm rồi về.
 
Lúc đầu xem topic này mình cũng hy vọng HDD82 có thể đi như bạn Vivian vậy... vì 1 bạn bên báo Tuổi Trẻ cũng đã đi như vậy...nhưng sau 2008 thì rất khó, bạn Vivian kể thêm chút về thời điểm và cửa ngõ vào Tibet được không?
 
Last edited:
@Vivian: có lần tìm hiểu trên mạng, mình có đọc được có trường hợp kiểu "trốn" được như bạn. Đúng là Tibet chắc có sức hút nên có người vì tình yêu strong wa, hay vì phí vào Tibet cũng cao quá đã khiến họ làm được. Nhất Vivian rồi. Cái gì đã thuộc về quy định, gọi là số đông phải có Permit thì anh em phuot cũng chỉ khuyên vậy thôi.
Nói theo tín ngưỡng là Vivian được duyên với Tibet đó. Điều đó không có nghĩa là "không phải cái gì mình nghiên cứu và trải nghiệm đều đúng tuyệt đối..." ai cũng biết vậy mà.
Mình thì chưa đến Tibet, nhưng cũng đã đến Lệ Giang, ở 1 đêm trong trấn cổ Thúc Hà, cũng đã đến Chengdu và thấy rất nhiều người Tibet ở đây, họ đi đầy đường, cũng đã đến Dharamshala nơi Đạt La Lạt đang sống ở đó. Tibet chưa bén duyên với mình, như vậy cũng đã đủ, khi có duyên rồi, thì không muốn cũng không được. Mình đặt chân vào Great wall Badaling cũng là duyên phuot đấy, có muốn vào đấy đâu, chẳng mất vé vào cửa.
 
Không phải cái gì mình nghiên cứu và trải nghiệm đều đúng tuyệt đối, ví như vụ permit vào Tây Tạng. Các bác cẩn thận xin này xin kia chứ em đã gặp trường hợp là đi gần đến địa phận giáp danh thì được người Tạng đưa cho cái áo trùm, trùm kín mít như dân hành hương, thế là lang thang ở đấy mấy hôm rồi về.
Thì bọn mình cũng nghĩ như bạn vậy nên mới hồi hộp, chờ mong HDD82 tự đi Tây Tạng (khu tự trị) được một mình.
Bọn mình háo hức hy vọng và nhiều lần đề nghị bạn ấy chia sẻ kinh nghiệm làm cách nào (không biết tiếng Trung) mà vượt qua các trạm kiểm soát, nhưng kết quả là bọn mình mừng hụt.
Btw, trường hợp bạn kể thú vị quá, rất ít người làm được. Nếu có thể thì chia sẻ nhé!
 
Last edited:
Mình biết 1 cách: tam bộ nhất bái, ngũ thể nhập địa... cứ thế là vào đến Lhasa...:) gặp police hỏi thì cứ 'ohm mani...' (lại chém gió rùi...)
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
56,563
Bài viết
1,153,686
Members
190,125
Latest member
johnauston54
Back
Top