What's new

[Chia sẻ] Pakistan - Dữ dội và dịu êm

Lâu lắm rồi mới trở lại diễn đàn, bởi lâu lắm rồi mới có một vùng đất khiến mình yêu thương và muốn chia sẻ tới vậy.
Chiều nay trời Sài Gòn mưa rầm rì, lại nhớ giờ này tuần trước vẫn đang ngồi trên xe đi từ Bersham về lại Islamabad, trời hanh khô và nắng gay gắt...
Chuyến đi Pakistan này, dù đã được lên plan từ rất sớm nhưng lại là một chuyến đi bất ngờ với mình. Trước đây chưa bao giờ mình tìm hiểu về Pakistan, cũng chả bao giờ nghĩ mình sẽ đi du lịch tới cái xứ sở toàn những tin tức chiến tranh bom đạn này. Nhưng tình cờ tết năm ngoái lang thang trên mạng bắt gặp loạt hình về Pakistan mùa đông, mà cụ thể là thung lũng Hunza của Pakistan vào mùa đông. Màu sắc ảm đạm u ám thế mà vẫn toát lên vẻ đẹp quyến rũ khó tả. Thế là mình vội vã tìm hiểu về Hunza mùa thu và mùa xuân, mới phát hiện ra Hunza đã được gọi là thiên đường hạ giới từ lâu rồi. Hunza đẹp nhất vào mùa thu và mùa xuân. Mùa xuân thì hoa đào hoa mận nở trắng thung lũng Hunza. Mùa thu Hunza thì nghe bạn đồng hành nói được xếp hạng top đầu trên thế giới.
Mùa xuân thì quá gần, mình không nghỉ phép kịp nên mình quyết định đi vào mùa thu. Và mình đã có một chuyến đi mùa thu đẹp nhất trong đời, một chuyến đi 14 ngày qua gần 4000km núi non trập trùng của Pakistan, để khám phá ra một vẻ đẹp hoàn toàn mới mẻ của Pakistan so với hình dung của mình. Một vùng đất vô cùng xinh đẹp và quyến rũ với những con người hiền lành thân thiện.

Xin giới thiệu trước một số hình ảnh (toàn bộ hình ảnh của mình chụp bằng iphone nên chất lượng rất hạn chế, các bạn cứ tưởng tượng thêm khoảng 5 lần thì ra hình ảnh thực bên ngoài). Nếu các bạn ủng hộ topic này nhiều thì sẽ lôi kéo được bạn đồng hành của mình vào chia sẻ ảnh chụp chuyên nghiệp đẹp hơn để chúng ta cùng thường thức hehe.

attachment.php


attachment.php


attachment.php
 
Last edited by a moderator:
@Mr Darcy: đi 1 vòng từ Hunza sang Kashgar tiện đường mà em. Bọn chị còn gặp mấy bạn TQ đi sang Hunza chơi qua ngả Kashgar đấy. Cửa khẩu này nó cũng không bé tí teo đâu, vì chị chụp xa và giữa thiên nhiên rộng lớn nên nhìn nó thể thôi, nhìn gần vẫn hoành tráng, chỉ có điều không đông đúc thôi hehe

@meximuoi: ồi ôi bọn chị U40 mới đi tới Pakistan mà ngưỡng mộ làm gì em, em có khi còn đi được sớm hơn bọn chị nhiều í hehe. Về thông tin thì em nên ngưỡng mộ chị June, một bụng thông tin luôn, đã tìm hiểu về cung này nhiều năm trước. Em mà đi cùng thì còn ngưỡng mộ nhiều hơn nhé, đảm đang nấu ăn rất giỏi nhé, yêu nghệ thuật luôn dậy sớm chụp hình bình minh và chụp hình rất đẹp nữa nhé.

@June: đấy, vừa xuất hiện làm cho topic soooo deeeep hẳn lên. Hình đẹp đâu mau post lên nào!!!


Giờ mình bắt đầu vào văn tả cảnh từng ngày nhé.

Hành trình ngày đầu tiên như đã nói là chỉ có trên máy bay và lang thang sân bay. Kể ra nếu bạn thích đi chơi thì thời gian transit khá dài ở Bangkok đủ để bạn vào thành phố chơi được luôn. Nhưng nhà chúng tớ có tuổi nên chả đi đâu, lang thang ngó hàng hóa, ở sân bay rồi lăn ra ngủ cũng hết giờ.

Sân bay Islamabad thì lạc hậu thôi rồi, thua cái sân bay tỉnh lẻ của mình nữa. Cách thức tổ chức nhập cảnh thì cũng khá là kỳ cục. Tại khu vực nhập cảnh không có tờ khai để sẵn gì cả (trên máy bay thì tớ ngủ nên không lấy được tờ khai), cũng không có nhân viên hướng dẫn cho mình nên phải chạy đi hỏi lòng vòng mà không lấy được tờ khai. Phải chờ đến được quầy đóng dấu nhập cảnh thì chúng tớ mới được phát tờ khai và quay lại khai, làm mất khá thời gian.

Ngày hôm sau, Karim tới đón chúng tớ từ sáng sớm vì đường đi hôm nay rất dài. Tớ còn rất buồn ngủ nên cả buổi sáng trôi qua không mấy ấn tượng. Đoạn đường trong thành phố đồng bằng này thì cũng như các quốc gia kém phát triển khác, bẩn bẩn, xấu xấu, bụi mù. Điểm nhấn đặc biệt nhất là những chiếc xe tải lừng danh ở bên này. Như June nói, dường như toàn bộ tinh hoa nghệ thuật của người bên đây đều dành vào việc trang trí xe tải thì phải, xe nào trông cũng lộng lẫy diêm dúa như công chúa hay nữ hoàng vậy. Bạn June có cả 1 bộ sưu tập hình ảnh của rất nhiều xe tải rực rỡ, còn tớ chỉ có văn tả cảnh thôi hehe.

Dọc đường đi, chúng tớ tranh thủ xuống mua trái cây, mùa này trái cây ôn đới đủ loại tươi ngon, lại toàn là hữu cơ nên chúng tớ ăn ngập mặt táo và nho ngọt thơm vô đối. Ngọt tới độ mà xung quanh quầy trái cây là cả bầy ong bay lao nhao bu vào ăn mật của trái cây đến khiếp luôn.

Điều bất ngờ lớn nhất của ngày này là bữa ăn trưa ở thung lũng Naran tại Motel PTDC. Chúng tớ đang đi giữa một vùng đồng bằng bụi bụi chán ngắt, các hàng quán bên dường trông rất đáng lo ngại, tớ thậm chí còn nghĩ nếu mà bắt mình vào đây ăn trưa thì chắc mình xin được ăn trái cây thay cơm vậy.

Thế mà chả hiểu sao, xe bỗng dưng rẽ vào một đường nhỏ rồi mở ra cả một thung lũng yên bình trước mắt. Và khách sạn PTDC này thì nằm giữa một khu vườn đầy cây mua thu vàng rực rỡ đang trút lá, bên cạnh còn có dòng suối nước trong vắt chảy cuồn cuộn nữa chứ. Thật là bất ngờ thú vị! Trong lúc chờ bữa ăn thì chúng tớ tung tăng chạy chơi ngoài vườn.

attachment.php


attachment.php


attachment.php


attachment.php
 
Last edited by a moderator:
Pakistan- chốn bình yên

Bạn đồng hành hơi quá lời khen, nịnh nọt để tôi vào viết đỡ cho nàng ấy thôi chứ tôi hay dậy sớm chẳng qua là vì không điều chỉnh được giờ thức dậy theo khung giờ của Pakistan, khung giờ chậm hơn 2h so với giờ Việt Nam nên hôm nào cũng tỉnh giấc vào 4h sáng hoặc sớm hơn, khổ ghê vì thiếu ngủ suốt cả 2 tuần nên về nhà tôi ngủ gật ở văn phòng suốt cả 1 tuần trước, vui gì đâu...

Tôi có số hưởng trong chuyến đi này không phải làm gì trong công tác chuẩn bị, khi tôi tham gia vào nhóm thì chương trình đã sẵn sàng, chỉ việc mua vé máy bay và bảo hiểm rồi đổi USD chờ hơn 3 tuần là đã tới ngày lên đường. Mặc dù Pakistan là điểm đến đã được ấp ủ từ lâu vì tôi luôn mê mẩn những quốc gia nằm trên Con đường tơ lụa xưa cũ và quanh dãy Himalaya nhưng việc tìm bạn đồng hành đi Pakistan từ sau năm 2009 luôn là việc không đơn giản. Du khách khắp nơi bị ảnh hưởng tâm lý e sợ từ các thông tin truyền thông về Pakistan lúc nào cũng chỉ có tin tức bất ổn, bạo động do xung đột tôn giáo, thử hạt nhân hay sự xuất hiện các lực lượng khủng bố quốc tế chạy sang nấp náu từ sau cuộc chiến tranh Mỹ phát động tại nước Afghanistan láng giềng. Tuy nhiên tầm tháng 8 năm ngoái khi bạn Galazie bắt đầu viết topic "Karakoram Highway + Trung Á: Pakistan - Tân Cương - Kyrgyzstan" trên Phượt này tôi như bắt được vàng khi thấy bạn Galazie và Cường ấp ủ kế hoạch quay trở lại Pakistan vào một ngày mùa xuân. Một nhóm nhỏ các bạn yêu thích cung đường này đã được lập vào cuối tháng 9.2016 và bàn bạc rôm rả về các điểm đến, tổ chức kêu gọi nguồn cung cấp thư mời cũng như đã bắt đầu chuẩn bị gửi hồ sơ xin visa ra Hà Nội. Tuy nhiên băng nhóm Pakistan mùa xuân của chúng tôi cuối cùng chỉ còn rớt lại Cường- bao trọn 1 mình 1 xe đi Hunza tháng 4.2017 do các thành viên còn lại vướng một số việc cá nhân phải bỏ kế hoạch.

Lỡ mất chuyến đi mùa xuân, tôi nghĩ không thể nào có thể bỏ qua cơ hội có đồng bọn đi thêm lần nữa khi thấy có 2 thành viên trên Phượt kêu gọi thêm 1-2 thành viên nữa cho hành trình Bắc Pakistan mùa thu nên vội vàng đặt vé, làm visa để bám theo các bạn. Quyết định nhanh chóng này sau đó đã khiến tôi phải trả cái giá khá đắt là phải hủy cái vé Sài Gòn- Islamabad (472USD) mà không được đổi hành trình hay refund gì.

Có một điều khoản vé của Thai Airways đối với hành trình SG- Islamabad (transit Bangkok) này mà tôi đã không để ý là nếu muốn đổi vé sang ngày đi khác thì điều kiện cần để bạn chỉ chịu một chút ít phí đổi vé cùng hạng hoặc thêm phần chênh lệch nếu đổi sang hạng vé cao hơn là ngày bạn làm thủ tục đổi vé phải trước ít nhất 30 ngày so với ngày bay dự kiến mới. Đây là điểm các bạn cần rất lưu ý khi đặt vé với Thai Airways để tránh việc mất vé hoàn toàn khi muốn đổi vé. Sau này khi tôi mua vé máy bay mới theo hành trình của hanhlienta từ 14.10 tới 28.10, vé máy bay đã tăng giá lên hơn 700USD.

Do thấy mình không phù hợp với phương thức đi của nhóm đi ban đầu, tôi quyết định rời nhóm, đã xác định trong trường hợp xấu nhất sẽ phải đi một mình và cũng bắt đầu thấy chán nản. Tôi bắt đầu tìm kiếm lục lọi các thông tin các fixed tour do các nhà tour ở Pakistan chào thông tin trên Tripadvisor Forum và bắt gặp một nickname trông có vẻ quen quen đến từ Việt Nam đang đặt rất nhiều câu hỏi về việc đi lại ở Pakistan mùa thu. Thật may mắn cái nick quen quen mà mấy người bạn tôi đều phán "mày có đi được với nó không vì nó khó tính đấy" đã gật đầu đồng ý khi tôi gọi điện hỏi xem có thể đi cùng bạn nếu tôi đổi hành trình vé của tôi lên sớm 2 tuần hay không. Và đi rồi thì mới thấy là mấy đứa bạn mình sai tè le, tôi còn khó tính gấp nhiều nhiều lần bạn đồng hành của mình về mọi điều khoản ăn ngủ, đi lại hehe...

Hơi dài dòng kể lể như vậy để các bạn hình dung được công tác khởi động của chuyến đi tuy là giản đơn, nhưng mà cái khoản phụ phí tăng thêm của tôi cũng không phải là ít, nhưng cũng không có gì phải hối tiếc... Trước ngày khởi hành 5 ngày tôi mới xin sếp nghỉ phép 2 tuần (tôi đoán sếp cũng không vui lắm, nhưng em biết phải làm sao, mỗi năm chỉ có 1 mùa thu). Ngày thứ 6 trước ngày bay đi Islamabad, ở văn phòng tôi xôn xao; người thì mời tôi đi ăn trưa rất thịnh soạn, người thì mời tôi đi Starbucks, tôi được ăn uống no đẫy trong đầy nỗi hồ nghi thắc mắc lẫn cả hoang mang của đồng nghiệp chỉ vì tôi nói tôi đi nghỉ ở Pakistan...

Đồng nghiệp của tôi và nhiều người có lẽ chưa biết là chúng tôi đã được đi tới một miền đất thực sự mới lạ, xinh đẹp và cuốn hút một cách lạ thường, một miền đất của những con người thân thiện và vô cùng hiếu khách.

Nếu bạn đã từng đọc cuốn sách "Ba tách trà" của Greg Mortenson, bạn cũng sẽ đọc thấy câu nói này, chia sẻ cùng tâm trạng của chúng tôi khi gặp gỡ những người Pakistan trên chặng đường gần 4000km mà chúng tôi đi : ‘Here we drink three cups of tea to do business; the first you are a stranger, the second you become a friend, and the third, you join our family, and for our family we are prepared to do anything – even die.’
- Haji Ali, Korphe Village Chief, Karakoram mountains, Pakistan

Và tôi đã thấy lòng mình như lắng lại và hạnh phúc biết bao khi lướt qua cửa sổ xe tôi là những khung hình này...


https://flic.kr/p/ZdAMxm
- Cùng nhau đi khắp thế gian, Phandar valley.

https://flic.kr/p/21dtXey
- Những chàng trai đậu như chim trên xe ở Skardu.



https://flic.kr/p/21dtXiS
- Người đàn ông trước khung cửa màu hồng, Astor Valley.


https://flic.kr/p/21du9ry
- Đi học về, Khaplu


https://flic.kr/p/GmHuGg
- Lũ trẻ đi học về, làng Ghulkhin.


https://flic.kr/p/21dufVq
- Chơi bập bênh, Khaplu


https://flic.kr/p/21fwu6o
- Cha và các con trai, Shegar

https://flic.kr/p/DaE94h
- Con gái xử này đẹp tuyệt vời phải không các bạn ?
 
@June: ảnh đẹp và sống động quá đê, làm tớ rất ngại post tiếp ảnh còi của tớ haha. Không ngờ những khoảnh khắc vội trên đường mà bạn chộp được hết hay quá. Mà xin đính chính với bạn nhé, toàn bộ nhận xét của tớ là bảo đảm tính trung thực và hợp lý nhá, đạo đức nghề nghiệp sáng ngời như tớ làm gì có chuyện "nịnh nọt, khen quá lời" nhỉ haha.

Tớ tiếp tục kể chuyện và liều mình khoe ảnh xấu tiếp nhá haha.

Để kể chuyện ăn uống nà, một chuyện đau đầu của Karim và là ca khó nhất trong sự nghiệp du lịch mười mấy năm của chàng hahaha. Đây là hình ảnh bữa ăn trưa đầu tiên của chúng tớ tại khách sạn kể trên:

attachment.php


Với đặc trưng là Hồi giáo, các bạn ở đây không ăn heo. Thực đơn rẻ và phổ biến nhất ở đây là gà, nấu theo kiểu lệt sệt cà ri hoặc gà nướng như hình này, ăn kèm với khoai tây chiên và cơm chiên. Ngoài gà thì còn có các món thịt bò yak, theo mình là không mềm ngon như bò việt nam, và cũng hiếm nhà hàng có bán thịt bò. Thịt phổ biến hơn là thịt cừu, thịt cừu ở đây đặc biệt rất ngon, mềm, ngọt và không nặng mùi. Ngoài ra, một số nhà hàng cũng có thể có món cá, tốt nhất là cá nướng ăn ngon.

Có thể nói, với 1 nền ẩm thực đặc trưng như Việtnam, rất nhiều người Vietnam gặp khó khăn với ẩm thực nước ngoài khi đi du lịch hay sinh sống ở nước ngoài. Chúng tớ là những khách du lịch Vietnam đầu tiên của Karim nên bạn ấy không tránh khỏi bối rối với các yêu cầu chế biến đồ ăn theo kiểu Việt nam, thanh, và ít gia vị, khác xa với phong cách nêm cả đống gia vị của các bạn ấy.
Đối với gái lười như tớ thì tớ chấp nhận để các bạn ấy nấu và tớ nghỉ ngơi. Còn với gái đảm đang, không thể chịu nổi đồ ăn dở như June thì cứ có cơ hội vào bếp là bạn June trổ tài ngay hihi. Cũng may là trong hành trình có 5 ngày chúng tớ ở các khách sạn mà Karim quen nên có thể nấu nướng thoải mái. Nhờ vậy mà June đã hướng dẫn được các bạn bên đó hiểu hơn về phong cách ăn của người Việt Nam và đến những bữa ăn cuối, Karim đã có thể hướng dẫn cho nhà hàng điều chỉnh khẩu vị món ăn cho vừa miệng hơn hoặc chọn những món có cách nấu nhẹ nhàng, ít gia vị cho chúng tớ hihi.

Còn nói về cách nấu cơm của các bạn bên này thì cũng giống hệt như các bạn Ấn Độ, luộc gạo rồi đổ hết nước đi rồi hấp cho tới khi chín. Thật sự mình cũng không hiểu tại sao lại làm mất hết chất dinh dưỡng của nước gạo như vậy. Nhưng biết sao được, đó là văn hóa của họ và Karim nói bên đây thích ăn cơm khô rời như vậy đó, không thích cơm dẻo dính. Đồng thời, gạo bên đây cũng có nhiều loại gạo với nhiều mùi, trong đó có một loại gạo có mùi như mùi gián bò vào vậy đó, rất khó ăn hehe. Nếu sau này bạn đi ăn phải loại gạo này thì cũng đừng nghĩ là gạo bị hư nhe hehe.

Sau bữa trưa đầu tiên, chúng tớ khởi hành đi tiếp tới Chilas, đường sá bắt đầu chuyển thành địa hình đồi núi trập trùng

attachment.php


Địa hình đồi núi ở đây rất là cằn cỗi, núi chủ yếu là núi đá sỏi. Kỷ niệm một tấm giữa đường

attachment.php


Đi tới xế xế thì chúng tớ tới đèo Babusar. Khung cảnh dọc đường rất hoành tráng nhưng với trình iphone thì chỉ lên thế này thôi. Và nói thật là toàn bộ topic này cũng chỉ có tính chất tham khảo chứ không thể nào tả hết được thiên nhiên hoang dã hoành tráng của vùng Bắc Pakistan này. Các bạn phải đi và cảm nhận bằng tất cả các giác quan mới hiểu được tình cảm và tâm trạng của chúng tớ.

attachment.php


attachment.php


attachment.php


attachment.php


Đỉnh đèo Babusar có độ cao 4,173m, ở địa hình này chỉ có loài thực vật duy nhất là giống địa y nâu nâu vàng vàng này sống sót được. Khi chúng tớ tới đây, khu vực này đã bắt đầu đóng băng. Karim nói chỉ ít ngày nữa thì đường này cũng sẽ bị đóng cửa cho tới hết mùa đông.
 
Chào 2 chị Hanhlien & Jun. Topic hay & chi tiết quá, làm em lại nhớ Pak?. Em có đống hình đi Pak hồi tháng 4/2017 vừa rồi for catching sakura blossom. Khi nào các chị post hết bài thì cho phép em post ké hình trong thread này luôn được ko ah? Chia sẻ về 1 vùng đất đẹp, để mọi người cùng thưởng thức?
 
@Nivek84: giá như em có thời gian tạo riêng 1 topic chia sẻ về chuyến đi của em thì thú vị quá nhỉ. Chị google search "hunza spring blossom" mà thấy mê quá, rất mong được nhìn thấy hình ảnh của em. Hay là chị tạm ngưng vài ngày, nhường sân khấu cho em post hình nhé. Đằng nào topic này cũng chả phải mùa thu mà là chia sẻ chung về Pakistan, em post luôn ở đây cũng được đấy hehe.

Trong lúc chờ em Nivek84 thì mình kể lể tiếp nhé.

Sau khi rời Babusar pass thì chúng mình tiếp tục lên đường tới Chilas. Trời đã nhập nhoạng tối, xe lao vun vút qua những cung đường núi ngoằn ngoèo. Lướt qua khung cửa xe vẫn là những ngọn núi khô cằn hoang vắng, thỉnh thoảng điểm xuyết những ngôi làng nghèo nàn u ám.

Khoảng 6h tối thì chúng tớ tới trạm kiểm soát trước khi vào Chilas. Thủ tục trạm này khá phức tạp, phải vào tận nơi khai báo, chụp hình và nhận một tờ kiểu như giấy thông hành phải giữ trong suốt hành trình. Sau khi xong thủ tục đi ra xe thì Karim cho biết có 1 bạn cảnh sát sẽ đi cùng xe chúng tôi tới Chilas. Tuy nhiên, bạn cảnh sát này lại không mặc quân phục nên Karim nhất định không cho đi cùng xe (cẩn trọng ghê). Cãi qua cãi lại mất khoảng 20 phút thì trạm mới cử 1 bạn mặc quân phục đi cùng chúng tôi nên mãi tới tối mịt chúng tôi mới tới được khách sạn. Bù lại, khách sạn này khá đẹp, phòng ốc khá là có phong cách.

attachment.php


Ngày hôm sau, chúng tôi khởi hành tới Pasu, bắt đầu hành trình chính thức khám phá Hunza. Cung đường từ Chilas tới Pasu dần mở ra nét đẹp của cung đường Karakoram huyền thoại. Nhờ bạn June giải thích ở post trước tôi mới biết về cung đường này chứ thiệt tôi lên đường mà không có gì trong đầu. Nói là tôi lên chương trình chứ tôi chả có tìm hiểu giề, cứ google image mấy chữ "hunza autumn foliage" rồi ra cái hình nào đẹp là gửi cho Karim đưa vào chương trình chứ có biết giề đâu hehe. Một số hình ảnh trên đường trong ngày đầu tiên nà.

attachment.php


attachment.php


attachment.php


attachment.php
 
Sắc màu thu Hunza

@Nivek84: Có được bạn vào tiếp sức cho topic này thì tuyệt quá ấy chứ, vì chúng tôi đi mùa này thì chỉ có hoa "giả" thôi. Nghĩ đến cảnh Khaplu mùa xuân ngập hoa đào hoa mận lại thấy lòng xao động quá...

Năm nay là năm nhuận, mùa thu tới Hunza muộn hơn 2- 3 tuần so với mọi năm (thường là 2 tuần cuối tháng 10) nên ngày chúng tôi tới đây các thung lũng trù phú nằm ở vùng thấp của toàn bộ khu vực Gilgit- Baltistan vẫn ngập tràn nhiều sắc xanh.

https://flic.kr/p/ZiWHkJ
- Chuyện trò bên những cây dương, làng Ghulkhin.

Lên cao độ lớn hơn, rất nhiều những con đường rợp bóng lá vàng




Ngày nào cũng vậy, chúng tôi di chuyển giữa các làng mạc nằm ngay kế quốc lộ Karakoram và cả những cung đường offroad sát gần biên giới với Ấn Độ, tận hưởng những ngày đầu thu thật đẹp khi màu của từng chiếc lá trên những cây dương ,cây sồi, cây táo, cây mận, cây dâu, cây hạnh nhân đang dịch chuyển giữa các sắc độ xanh, vàng, cam, đỏ, nâu, tía...











Những chiếc lá đỏ rực lên trong nắng trưa trên đường qua làng Machulu



Và đây nữa, là sắc màu cây cỏ trên đường đến sông băng Hopper



 
Last edited:
Phải thừa nhận với chủ thớt rằng vùng núi và cao nguyên quanh Himalayas thì cực đẹp, hùng vĩ và huyền bí vô cùng. Chỉ cần thấy núi tuyết soi bóng xuống mặt nước trong veo xanh ngọc là đã muốn xỉu rồi.
Nhưng theo iêm mấy cung này đi nhóm 3-4 người thì bao tuyệt vời.
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
59,061
Bài viết
1,171,635
Members
191,649
Latest member
sun52red
Back
Top