Bài viết của thành viên Cóc Cóc HT sau cung trải nghiệm Trại ngựa Thái Nguyên - Lạng Sơn:
06h05 lóc cóc dậy về nhà sau 1 ngày trực mệt mỏi, nhưng vẫn thấy háo hức vì sắp đc cắp balo lên đường khám phá những vùng đất mới : ))
- về đến nhà sắp xếp đồ đạc xong lại tranh thủ lên giường ngủ một lúc vì đêm qua ngủ ít mà! : ((
- 11h15 mẹ gọi dậy ăn cơm, và dăn dò đôi điều :/ hixx..(cứ như là trẻ con ko bằng… haizzz)
Khoảng 12h5 sách balo lên đường đến điểm tập kết (trường ĐH Ngoại Ngữ)
Đến đến nơi một số đã ở đó, chờ mọi ng đến đông đủ thì khoảng 15h hơn chúng tôi bắt đầu lên đường khám phá những trải nghiệm mới trên những cung đường mới ^^ 7 xe trong đoàn đi trước, chúng tối đi đến Sóc Sơn thì dừng lại để chờ một xe nữa đến.
Sau khi đã đủ 8 xe chúng tối lại tiếp tục khởi hành lên điểm cắm trại.
Khoảng 17h hơn chúng tôi đến được địa điểm tập kết cắm trại tại Trại Ngựa– Thái Nguyên. Sau khi liên hệ với đại diện trại ngựa chúng tối ra tìm địa điểm cắm trại trên một mỏm đồi thấp rồi bắt đầu phân công lao động: đội cắm trại, đội kiếm củi, đội đi chợ… (tôi đc vào đội kiếm củi : )
Sau vài tiếng chuẩn bị cuối cùng chúng tôi cũng kiếm xong củi với tổng chi phí 75N dựng xong trại, còn khoản đi chợ thì mấy nhóc đi hơi lâu (lý do là còn đi cạo ghét :/) kịnh dị thiệt…
Chúng tôi nổi lửa để nướng ngô(hay gọi là thui ngô cũng đc), luộc ngô (hay gọi là hầm ngô cũng đc, cạn sừ hết nước còn đâu) (ngô mua trên dọc đường ở Sóc Sơn)
Khoảng gần 21h thì chú quản lý ở trại ngựa cùng mấy anh ở trong trại ngựa nữa ra giao lưu với đoàn. (vui lắm nhưng mềnh ko biết uống rượu lên ngồi ngoài thôi)
Khoảng hơn 23h thì một đoàn 3 xe khác lên đến nơi, lúc này chúng tôi bắt đầu nổi lửa (đốt lửa cay hết cả mắt) để nướng 2 con gà( gọi là gà cháy cạnh cũng đúng), 1 con nuộc (con này ngon này) ^^
Sau khi ăn uống no say chúng tôi bắt lo lắng vì có một đoàn thanh niên của địa phương bê bia vào đòi giao lưu, mấy nhỏ con gái chạy hết vì cũng ghê ghê mà, mọi ng bảo nhau đừng nói j, ko đc gây hấn vì là nơi đất khách quê người mà, mọi người lo lắng lắm, chỉ sợ có đánh nhau xay ra thôi, tôi không biết uống rượu lên tự giác ra trông xe cộ cho mọi thôi người (hay còn gọi là An Ninh khu trại cho oai đê

))
. tôi cũng không nghĩ đến mức phải sợ như vậy nhưng thấy mấy nhóc mà cũng đành phải nghĩ cách , đành phải gọi cho cứu trợ nhưng bọn nó giờ này ngủ hết sừ còn đâu, chán,,…! Tý nữa thì mềnh gọi cho sếp cứu trợ mới chết chứ, may mà ko gọi :/ (hôm sau bọn nó gọi lại cho mềnh hỏi mới đau chứ, hâm kjnh) sau khi uống rượu bét nhè xong tụi thanh niên bản địa ra về , mọi người trong đoàn nhờ anh thanh niên trong trại ngựa ngủ lại với đoàn cho yên tâm! Chúng tôi bắt đầu thu dọn và đi ngủ (ngủ tạm thời vì sau đó lại dậy ngay mà, mọi người quây quanh đống lửa âm áp lắm, tình cảm chúng tôi gắn kết hơn trong những việc như thế này (có lẽ phải cảm ơn hội thanh niên đó mất) nhưng sau đó chúng tôi lại mang rượu ra để uống (nói cho oai vậy thôi chứ tôi có biết uống đâu) ngồi cho vui thôi, thế mà cũng phải uống mất 2 chén (làm mềnh ko ngủ nổi cả đêm vì cái bụng cứ rực hết cả lên, sáng hôm sau tý thì cho chó ăn chè nhưng bụng cũng chẳng có j để mà nôn cơ, người mệt kjnh khủng

(( mọi người bắt đầu dậy ngồi quân quần bên nhau để nói chuyện và giới thiệu về mình, (hình như mình ko có giới thiệu j trong phần này). Mọi người uống rượu xong thì tranh thủ ngủ một lúc để mai còn có sức mà đổ đèo

))
Sáng ra 6h tôi đã phải dậy mà cả đêm (nói cả đêm cho oai chứ chắc đc 1,5 giờ là cùng) có ngủ yên đc đâu (bụng có vấn đề về rượu nó thế mà).
Khoảng 9h chúng tôi bắt đầu xuất phát đi về suốt mỏ gà và hang phượng hoàng. Đến đến nơi chúng tôi bắt đầu leo núi lên hang phượng hoàng (cái này đúng là hành xác mà,…! Nào là… mệt, đói, núi cao, hang sâu, sâu cây, cây ít (năng ko che đc mà), ko nước, ko đồ ăn, lại còn cái balo phải 6-7 cân chứ ko ít …) Tôi chết còn sướng hơn ý!
Lên đến hang có khoảng 10 người trong đoàn, (những ng chiến thắng bản thân và chiến thắng sự thông minh của bản thân mềnh)

(
Chúng tôi bắt đầu đi xuống và vào suối mỏ gà, (nơi này đẹp bởi vì một điều là nó có nhiều nước hơn trên hang PH)
Sau khi thăm quan xong mọi ng bắt đầu bẻ cung lên Lạng Sơn để ăn thịt vịt quay kiểu Hồ Cẩm Đào! (ngon phết). nhưng cái cảnh đi lên Lạng Sơn thật là dị! đi đường úp cua cứ 60km/h nhưng mắt cứ nhắm lại vì buồn ngủ, lúc sực tỉnh mới nhớ ra mềnh đang lái xe. Dùng mọi biện pháp để chống bùn ngủ bằng cách mở thật TO mắt ra, cấu vào tay, thậm chí cắn vào lưỡi để cho hết bun ngủ nhưng vẫn ko ăn thua. (cái này cũng là trải nghiệm mới đó)
Ăn uống no say say xong (bữa cơm ngon nhất trong mấy ngày qua vì đói) chúng tôi ra quảng trường chụp ảnh vì muốn có cái dòng chữ “Lạng Sơn”
Khoảng 19h30 chúng tôi bắt đầu lền đường về Hà Nội đáng yêu nhưng đáng ghét nhiều hơn (cái nơi này ngày nào cũng mệt mỏi)
Duy trì với tốc độ 60-80km/h (hơi nhanh trong đếm tối) chúng tôi chạm đích HN là khoảng 23h.
Mọi người chia tay nhau hẹn ngày tái ngộ

)) (về nhanh còn mấy cái báo cáo mai nộp)
Về đến nhà chẳng ai ra mở công như mọi lần (mặc dù vẫn thức nhưng vì lần này bố mẹ lo lắng hơn lên giận ko ra, đến sáng hôm sau chào cũng chẳng thèm nói câu j, trước đó thì chị chửi cho một trận roài) tắm giặt xong mềnh lại phải làm nốt việc ko mai lại ăn chửi như chơi! Máy pc thì gần hết pin mà xạc thì lại để ở cơ quan (nản kjnh!). may thay làm xong thì máy cũng tắt

)
Ngày hôm sau mệt rã rời nhưng vẫn cố ngóc đầu dậy để đi làm!
=> đây đúng là cung đường điên nhất mà tôi đã từng trải nghiệm nhưng cũng là cung có nhiều cảm xúc nhất, thể hiện sự gắn kết của mỗi con người trong tập thể chung. Rộng hơn nữa là mỗi con người VN chúng ta. Đối khi đã có những lúc tưởng như bế tắc nhưng chúng tôi cũng vượt qua đc nhờ vào sự đoàn kết nhất trí trong mỗi con người, gạt đi cái tôi nhỏ bé để lấy cái chung cho mọi người! cảm ơn những người bạn đã cho tôi đc sống, đc vui buồn, đc lo lắng , đc trải nghiệm, đc thể hiện bản thân trước khó khăn và thử thách, bỏ xa nhưng cái đời thường của cuộc sống quá nhiều lo toan và sự bon chen! và hơn thế nữa là được biết đất nước mình ĐẸP và HÙNG VĨ như thế nào!
Cảm ơn vì tất cả!