What's new

Phượt - Tìm ánh sáng trong tim

HuyOL

Phượt tử
Xin phép xưng hô tao mày cho dễ hiểu nhé.

Đại học mấy em ấy đang thi đại học kìa mày. Lấy từng điểm, nuôi từng hi vọng đậu đại học. Bố mẹ các em ấy kìa, đứng giữa cái nắng mùa hè nhìn xa vào phòng thi lo lắng cho đứa con của mình. Ngày xưa tao cũng thế. Tao đi thi bố tao ở ngoài trời nắng chờ tao thi xong, mong tao làm bài tốt, mới viết mấy câu nhưng tao muốn khóc rồi bọn mày à. Đấy, tao thi đại học cách đây 3 năm. Lúc đấy tao đậu. Cũng may thật tao đậu đại học rồi. Bố mừng lắm gặp ai bố cũng khoe. Bố tao gầy, già rồi. Bố bảo : con đậu rồi gắng học nhé, bố yếu rồi nhưng vẫn đi làm để gắng nuôi con đi học xong. Tao nghe thương bố thương gia đình lắm. Tao tự hứa với bản thân sẽ gắng học thật giỏi để đền đáp công ơn bố mẹ. Bọn mày biết không, biết tao giờ sao ko. Sau 3 năm học còn 2 năm nữa ra trường đấy. Tao bỏ rồi, tao bị đuổi chứ, tao đâu muốn bỏ. Nhục lắm, xấu hổ lắm. Bố mẹ đâu biết con trai họ bị nhà trường đuổi rồi. Lúc nào về thăm gia đình tao cũng phải gượng cười cố gắng làm cho họ vui sau những mệt nhọc của cuộc sống. Tao ko dám nói ra sự thật, tao ko muốn gia đình tao suy sụp. Tao lừa dối bản thân, lừa dối mọi người rằng tao vẫn tốt tao bình thường. Nằm trong phòng trọ nhiều lúc tao tự rơi nước mắt. Tao tự hỏi tao đang làm gì giữa thành phố này. Ai có thể cho tao tìm thấy ánh sáng của cuộc đời. À. Bọn mày
đang nghĩ tao nghiện ngập, hư hỏng đúng ko. Ko. tao ko hư. Tao ngoan, ngoan đấy. Cuộc sống này đã gò bó tao. Gia đình đã ép tao, đã làm tao ko có sự quyết định riêng. Tao ko đc làm những gì tao thích. Tao đã vùi đầu vào game, bỏ học tới lúc nó đuổi đấy. Tới đây bọn mày lại nghĩ tao ngu, tao dại đúng ko. Ko. Tao thông minh hơn khối người đấy. Ảo tưởng chăng. Ko. Sự thật đấy. Ai hiểu tao ko, tin tao ko, ai cho tao thấy ánh sáng ko. Có ko. Tao sẽ đi. Có ai đi cùng tao ko. Tìm lấy ánh sáng cho riêng mình. Tây Bắc. Tao sẽ đi Tây Bắc. Trong chuyến đi tao sẽ tìm ra con đường tao cần đi. Nhưng thật sự tao cần 1 người hiểu tao đi cùng.
Thực sự tao tin sẽ có người hiểu tao qua mấy dòng trên .
Sdt tao nè : 0975.492.832 nói chuyện đc ko.
 
Anh hiểu những suy nghĩ, những cảm xúc của em... Chỉ mong em vững vàng để nhận ra mọi việc còn ở phía trước, chưa có gì là tuyệt vọng ở độ tuổi em cả. Gia đình em có that vọng hay đau khổ đến tột cùng thì sau đó cũng sẽ qua, nếu em có 1 cuộc song ổn định sau này. Đời người còn dài lắm em...
 
Anh hiểu những suy nghĩ, những cảm xúc của em... Chỉ mong em vững vàng để nhận ra mọi việc còn ở phía trước, chưa có gì là tuyệt vọng ở độ tuổi em cả. Gia đình em có that vọng hay đau khổ đến tột cùng thì sau đó cũng sẽ qua, nếu em có 1 cuộc song ổn định sau này. Đời người còn dài lắm em...

E biết mà a. E biết phải thay đổi mà. Nhưng đổi thay thế nào thì e chưa tìm ra lối đi nào đúng đc
 
Hi. Hì hì. tình hình căng thẳng vậy mà chọc bạn cười chắc không ổn :D. cơ mà nên đi thật. đi để biết mình còn có những gì? mình sẽ bám vào cái gì để đi tiếp? Tây bắc là một vùng núi nghèo, bạn sẽ dễ dàng gặp những người cả năm mới ra chợ huyện 1 lần, cả đời người chưa ra khỏi tỉnh. không biết tiếng kinh, chào hỏi nhau chỉ bằng những nụ cười. họ cũng chẳng học hành đến đâu cả. suốt đời cắm mặt vào đất. mà đất cũng đâu chịu thua kém , hành con người ta chật vật mới nhè ra chút lương thực. rồi ngày này qua ngày khác cho hết đời người...
Tâm lí cũ kĩ của xã hội là ai cũng muốn con mình sau khi bước ra từ cánh cổng trường đại học thì sẽ ăn trắng mặc trơn , mát mẻ ngồi trong văn phòng, nhàn nhã qua ngày , cuối tháng đủ lương, cuối năm thưởng tết... có vẻ như không còn như trước. Mình tự hào vì chỉ là thằng công nhân. học nghề chẳng tốn là bao. học xong chẳng mất đồng nào . có việc ngay, chẳng dc như CNVC nhà nước thứ 7, chủ nhật dc nghỉ. cũng chẳng có nghỉ phép năm. thế nhưng làm thằng công nhân thư thái, sướng. cuối tháng xin nghỉ vài hôm xách xe khám phá nơi này nơi kia. 2 ngày cũng dc. 3 cũng xong thêm 1 ngày nữa cũng chả ảnh hưởng gì...
Ai cũng có những lúc thụt xuống hố sâu. ai chả có lúc căng thẳng, mất lối. Hãy tìm ai đó lắng nghe bạn và nói cho họ những gì bạn nghĩ .hoặc như cách của mình ngày xưa: tìm một đỉnh núi cao nào đó, leo lên. lên đến đỉnh mệt nhoài đấy, mồ hôi nhễ nhại đấy nhưng khi ấy gió mây nó cuốn sạch hết ưu phiền trong đầu mình rồi.
Mình đang làm việc ở Yên Bái rất vui nếu giúp được bạn một chút gì đó.
chúc bạn sớm có 1 chuyến đi thu hoạch dc nhiều hơn những gì bạn mong đợi .
 
Chỉ cần chịu trách nhiệm trước tất cả những thứ mình đã và đang làm, không oán trách số phận hay đổ thừa trách nhiệm cho một ai khác, là em đã thành công một phần.
Không đủ tư cách để đưa cho em lời khuyên nên và phải làm gì, nhưng tớ nghĩ em hãy cứ làm những việc mà em đã quyết định và cảm thấy không trái lương tâm. Chắc em nghe câu này cả tỉ lần rồi, không phải học đại học là con đường duy nhất để trưởng thành và đến thành công, thực sự là thảm họa nếu em không thích hoặc thậm chí thù ghét ngành mình đang học. Sống bằng đam mê với công việc mình đã chọn, không hẳn là thành công rực rỡ mà đơn giản chỉ là khi gặp thất bại sẽ không dễ dàng buông tay.
Cứ bắt đầu bằng việc thôi thúc nhất bây giờ, đi Tây Bắc thì cứ xách balo lên đi thôi (cũng thận trọng với an toàn của bản thân, đừng liều mình :D)
 
Ba mẹ từng trải, khuyên hoặc ép chẳng qua để cuộc sống sau này của bạn đỡ khổ. Mình trước cũng như bạn, nhưng giờ bước ra đời rồi suy xét lại : Không ai trên đời này thương yêu mình bằng ba mẹ. Giờ mình có con rồi, mình cũng "ép" tụi nó, biết tụi nó khong thích nhưng có cách nào hay hơn đâu, cũng mong tụi nó sau này bớt khổ như mình.
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
56,485
Bài viết
1,153,187
Members
190,103
Latest member
Penguin1
Back
Top