What's new

Tam Giác Mạch - Mùa Hoa Mang Tên Là Hạnh Phúc!

Em đi đợt đầu tháng 11, thật tình cờ lúc về chụp cột mốc số 0 được phóng viên đến phỏng vấn và được lên truyền hình Hà Giang
share mới mọi người vài pic
https://www.*************/wp-content/uploads/2013/11/phuot-ha-giang-1089.jpg
https://www.*************/wp-content/uploads/2013/11/Tam-giacmach0-562.jpg
https://www.*************/wp-content/uploads/2013/11/tam-giac-mach-25535.jpg
 
Ăn sáng uống cà phê xong, cả đoàn xuất phát đi Lũng Cú. Tôi và cloverphung thì mang theo cả ba lô vì sẽ tách đoàn ở Lũng Cú để nhập đoàn cùng 4 cô gái miền Nam.
Đường từ Đồng Văn đi Lũng Cú thật đẹp, khi còn cách Lũng Cú 3km thì đoàn dừng lại ở một ruộng hoa tam giác mạch khá lớn, nằm trên đồi. Đây là ruộng hoa thứ hai tôi ghé thăm trong chuyến đi, ruông hoa này rộng gấp mấy lần ruộng hoa ngày hôm qua ở Sủng Là.

DSCF1837_zps4f09446d.jpg


DSCF1866_zps80d936b1.jpg


DSCF1847_zpscb6ca9ab.jpg
 
Thứ 7 tuần vừa rồi mình đi, chỉ còn duy nhất một ruộng Tam giác mạch ở Sủng là, phía tay phải theo hướng lên Đồng văn. Có bà cụ thu mỗi người vào chụp ảnh 10k.
 
Tôi lên Lũng Cú vào ngày 29/11, dọc đường vẫn còn vài ruộng tam giác mạch rất đẹp. Đáng buồn là có ruộng đã bị dẫm nát thành vệt, thử hỏi tại sao người dân tộc không ghét dân phượt?
 
Đồng hồ reo lúc 5h30, bốn đứa nhỏm dậy chuẩn bị để đi Lũng Cú. Loanh quanh dọn dẹp đồ thì phải hơn 6h30 chúng tôi mới rời khỏi khách sạn. Chạy xe qua Phố Cổ ăn sáng, chúng tôi gặp lại rất nhiều đoàn hôm qua có dịp gặp mặt trên đường đi. Bốn đứa nhốn nháo quàng khăn mới mua hôm qua, chui vô một quán bánh cuốn. Đã nghe danh bánh cuốn Hà Giang mà giờ chúng tôi mới được thưởng thức. Cơ mà với bốn đứa gọi là không có giỏi giang gì trong việc nêm nếm, thì ăn món này chẳng khác gì món chúng tôi nấu cả ="=

1454815_10151969415478971_1717752643_n.jpg


Phía ngoài quán có bán xôi ngũ sắc rất giống xôi nếp Cẩm nhiều màu sắc trong Nam. Chúng tôi không ai hảo xôi hết, với đã ăn một đĩa bánh cuốn rồi nên chỉ chụp hình thôi.

1466143_10151944369348971_718209247_n.jpg


Ăn xong, chúng tôi đi dạo Phố Cổ một tí cho tiêu. Đối diện với quán bánh cuốn, xôi là quán cà phê. Phía cuối phố có một ngôi nhà đề chữ Phố Cổ, chắc là quán cà phê anh Nam đề cập phía trên. Chúng tôi chỉ xem chứ không uống. Con Mèo tôi chỉ có ghiền cái mùi thơm lừng của cà phê thôi. chứ mà uống vô thì say bí tỉ.

1475878_734343673261233_1578402344_n.jpg


Sau khi chụp hình với Phố Cổ, chúng tôi lên xe đi Lũng Cú. Bắt đầu đoạn đường đổ đèo, chúng tôi gặp một xe ba người, một nam hai nữ chạy xuống. Bạn nam có hỏi: " Sao đi đâu cũng gặp nhóm này vậy nhỉ?" He he, hơi tự hào vì chúng tôi cũng nổi bật đó chứ! Trên đường đi chúng tôi tranh thủ dừng lại chụp hình, đôi lúc có một vài chiếc bốn bánh dừng lại chụp chung. Trên đường đi chúng tôi cũng gặp một vài cánh đồng Tam Giác Mạch. Vì không còn sớm, ánh sáng không tốt, hôm qua cũng đã chụp rồi, nên chúng tôi không dừng mà chạy tiếp.

1391425_734343496594584_768954302_n.jpg


Khi còn cách Lũng Cú khoảng 5km, mây bắt đầu che phủ đường đi. Lần đầu tiên đi trong mây, nghe cái lạnh thấm vào da thịt, một mắt mở hết cỡ nhìn đường, một mắt liếc qua bên cạnh xem mây che phủ vạn vật, cảm giác rất thú vị. Cách Lũng Cú khoảng 2km thì mây tan. May mắn là hai ngày có mặt ở Hà Giang thời tiết rất đẹp, trời quang đãng,không quá lạnh cũng không quá nóng. Tiếp tục trò chơi đuổi bắt với đèo là đèo, chúng tôi đã thoáng thấy cột cờ Lũng Cú từ xa khi những ngôi nhà dần xuất hiện. Gửi xe và mua vé, bốn đứa lại một lần nữa ghen tị khi thấy các đoàn mặc áo cờ đỏ sao vàng đông vui, lại ước giá mà các bạn trong Alone Group cũng đang ở đây. Cũng may là dù có chuyện gì xảy ra, dù có ít người, thì bốn đứa vẫn lạc quan, vẫn vui vẻ.

Ra cổng chuẩn bị leo bậc thang thì có mấy anh xe ôm chờ tới hỏi đi không tụi anh chở lên. Lúc đó chúng tôi mới biết là có đường cho xe chạy lên. Bốn đứa quyết định leo cầu thang vì có mấy bậc thang ấy thì nhằm nhò gì. Nói thì nói vậy, để leo lên được đến cột cờ với những đứa lười vận động như chúng tôi, chưa kể một bạn mới mổ, một bạn bị tụt canxi thì phải dừng chân vài lần, làm vài kiểu ảnh mới chịu.

558036_10151944373123971_110709008_n.jpg


Lên đến cột cờ, mọi mệt mỏi đều tan biến. Từ Nam ra Bắc, "vượt núi vượt sông", bốn đứa chúng tôi đang đứng đây, nơi là cờ Việt Nam tung bay, đánh dấu lãnh thổ đất nước. Không nói gì, nhưng niềm tự hào là người dân Việt Nam trong mỗi chúng tôi đều dâng cao.

1379659_10151944373633971_1010838282_n.jpg


1452337_10151987144303971_1953208459_n.jpg


Chuyến đi này chúng tôi rất tiếc vì không ra được cột mốc sau khi nghe anh bán vé bảo là thủ tục ra cột mốc rất rắc rối, một phần cũng vì sợ không kịp giờ về Hà Giang. Rời Lũng Cú, chúng tôi quay lại Đồng Văn ăn trưa nghỉ ngơi, chờ anh Nam và bé Cloverphung nhập đoàn. Trên đường về chúng tôi gặp một thửa Tam Giác Mạch dưới triền núi được bao quanh bởi các lùm cây rất khó nhìn. Dưới thửa ruộng chúng tôi bắt gặp một gia đình gồm bà, anh con trai và các cháu đang ngồi, cùng với một cặp đôi đang chụp hình. Hỏi tình hình thì được biết bà thu mỗi người 5 nghìn. Lúc ấy có một đôi vợ chồng trẻ cũng vừa chạy tới. Chúng tôi quyết định dừng xe xuống chụp hình, và không có gì để tiếc vì chúng tôi đã có những bức hình rất đẹp, cùng những tràng cười dưới sự pha trỏ vui nhộn của cô vợ trẻ.

1468671_10151944381888971_321328368_n.jpg


1470055_10151944380818971_1769354903_n.jpg


1146734_10151944383813971_1623269368_n.jpg


Rời cánh đồng Tam Giác Mạch ấy khi đã gần trưa. Vậy mới biết mức độ "tự sướng" của chúng tôi tốn nhiều thời gian thế nào. Chạy vội về Đồng Văn cho kịp giờ, anh Nam vẫn chưa về tới, nên chúng tôi ghé quán ăn cơm trước. Vẫn là món cơm rang ngon tuyệt mà đứa nào cũng kết. Ăn uống xong thì anh Nam tới. Trong khi chờ anh và bé Cloverphung ăn cơm, chúng tôi tranh thủ nghỉ ngơi một lát, chuẩn bị tiến về Hà Giang theo cung đường Mèo Vạc - Mã Pí Lèng - con đường mang tên Hạnh Phúc.
 
Rời khỏi ruộng hoa, tôi tiếp tục đi cùng đoàn lên Lũng Cú. Chỉ sau hơn 5 phút, cột cờ Lũng Cú đã hiện ra, kiêu hùng trên đỉnh núi. Chúng tôi đi thẳng lên khu bán vé.

Phía trước là cột cờ cực Bắc

DSCF1874_zpsb9463d33.jpg


Đường lên cột cờ

DSCF1917_zps1b03985c.jpg


DSCF1880_zps1acd623b.jpg


Lên đến cột cờ, cảm giác đầy tự hào khi đặt chân lên vùng đất cực Bắc của Tổ quốc

DSCF1889_zpsf7a6cc07.jpg


Nhìn từ trên Cột cờ

DSCF1894_zpscdf5ab78.jpg


DSCF1899_zpse9f5e1d4.jpg
 
Sau khi đến được Cột cờ Lũng Cú, tôi và cloverphung tạm biệt đoàn và bắt đầu quay về Đồng Văn. Khi đến ngã rẽ đi Sà Phìn, tôi quyết định đi về hướng Sà Phìn, tranh thủ tìm đến ruộng hoa tam giác mạch được bạn lobicat chỉ trong tối hôm trước ở cà phê Phố Cổ.
Cảnh trên đường đi Sà Phìn

DSCF1920_zps06b58c25.jpg


Và rồi tôi đến được ruộng hoa rất đẹp ở Lũng Táo, hoa tam giác mạch được trồng thành 4-5 tầng ruộng bậc thang, trong đó tầng thứ 2 và thứ 3 rất đẹp. Đây là ruộng hoa thứ ba tôi chụp ảnh, và cũng là ruộng đẹp nhất.

DSCF1932_zps58c32605.jpg


DSCF1939_zpsa575b81f.jpg


DSCF1937_zpsd6010044.jpg


DSCF1942_zps068cd0ec.jpg


DSCF1945_zps6f272dae.jpg


attachment.php


DSCF1975_zps7cc47aa6.jpg


Rời ruộng hoa ở Lũng Táo, tôi quay lại ngã ba rồi chạy về Đồng Văn ăn trưa và nhập hội với 4 cô gái miền Nam.
 
Last edited:
Ăn trưa xong, chúng tôi lên đường, hướng về Mèo Vạc. Tôi có chút lo lắng khi chỉ có mình tôi là nam, đi cùng 5 cô gái. Tuy nhiên, nhìn lại quãng đường Hà Giang - Yên Minh - Đồng Văn, tôi tin là các xế nữ đã trải qua thì cũng sẽ vượt đèo Mã Pí Lèng không quá khó khăn.
Khi rời Đồng Văn thì trời vẫn nắng, vậy mà đã âm u khi chúng tôi vào đèo Mã Pí Lèng, tôi bắt đầu lo lắng.
DSCF2044_zps568c0da4.jpg


Chúng tôi nhìn thấy một người phụ nữ H'mông đứng trên taluy nhìn ra vực, không hiểu bà ta làm gì.
DSCF2013_zps9bda1d2b.jpg


Chúng tôi dừng tại điểm dừng chân trên đèo, nhìn ra dòng sông Nho Quế xanh ngắt. Tiếc là trời không có nắng :(

DSCF2040_zpscc76ee99.jpg


Tôi gọi điện thoại cho lobicat, lobi đã đến Yên Minh. Tôi hỏi về tình hình đường Mèo Vạc - Lũng Phìn - Yên Minh, lobi nói đường chỉ có vài đoạn xấu, đi được. Vậy là yên tâm, chúng tôi sẽ về đến Hà Giang khoảng 5h30, chậm nhất là 6h tối.
Tiếp tục lên đường, vừa đi vừa ngắm những con đường ngoằn ngoèo
DSCF2055_zps2355241d.jpg


Thế nhưng mới đi được một đoạn, sự cố xảy ra vào thời điểm và vị trí không mong muốn nhất: xe của tôi bị thủng săm ngay trên đèo Mã Pí Lèng. Cloverphung chuyển qua xe meocun kẹp ba, còn tôi chạy chiếc xe với bánh sau không còn tí hơi. Đổ đèo Mã Pí Lèng với 2 chiếc xe đó đều rất nguy hiểm, nghĩ lại vẫn thấy hãi.
Nguy hiểm thì nguy hiểm, chúng tôi vẫn vừa đi vừa chụp ảnh

DSCF2059_zpsd83b151a.jpg


DSCF2069_zps14c5a40d.jpg


DSCF2071_zps8433a6a7.jpg


Thật may là vừa đến đầu Mèo Vạc thì có hàng sửa xe. Thay săm, kiểm tra lốp, tôi nhận thấy lốp vẫn có thể đi thêm được cả nghìn km nên không thay lốp.
Do xe tôi bị thủng săm và xe meocun kẹp ba, lại dừng lại chụp ảnh nhiều lần, rồi phải ngồi chờ thay săm ở Mèo Vạc nên lịch trình của chúng tôi chậm mất gần 1 tiếng. Khi chúng tôi tiếp tục đi từ Mèo Vạc đã là 3h chiều, chúng tôi chỉ còn hơn 4 tiếng để về đến Hà Giang.
 
Từ Mèo Vạc, chúng tôi đi theo đường về Lũng Phìn, dọc đường đi vẫn vài lần dừng lại chụp ảnh. Qua khỏi Lũng Phìn, cả nhóm dừng trên dốc ngắm đoạn cua chữ M nổi tiếng.

DSCF2083_zpsa5760ebf.jpg


DSCF2086_zpse9671580.jpg


Qua khỏi Sùng Trái thì chúng tôi không chụp ảnh nữa, tập trung vào chạy xe để kịp về đến Hà Giang. Thế nhưng khi còn cách Yên Minh khoảng 10km thì chúng tôi gặp một đoạn đang làm đường, có bảng bắt buộc dừng xe. Tôi hỏi một người trong nhóm làm đường, anh ta nói khoảng 30 ph nữa là xong. Không ổn, việc này nằm ngoài dự tính.
Chờ được 10ph thì có thể đi nép vào hai bên đường để qua đoạn đang làm đường. Thế là chúng tôi chạy thật cẩn thận, cố gắng không để dính nhựa đường vào lốp xe. Thật may khi 3 xe mất chỉ 5 ph để qua khỏi đoạn ấy. Yên Minh thẳng tiến.
Khoảng 5h30 chiều, chúng tôi chỉ còn cách Quản Bạ 15km, thế nhưng trời sập tối rất nhanh. Trời tối khiến tốc độ chạy xe chậm hẳn lại. Tôi bắt đầu lo lắng, lẽ ra lúc này chúng tôi đã phải về đến Hà Giang thì giờ này chúng tôi còn cách Hà Giang những 60km. Trong kế hoạch của tôi không hề có việc chạy xe trong trời tối ở vùng cao này. Trong bụng thì rất lo nhưng tôi vẫn động viên các cô gái: cố lên, sắp về đến Hà Giang rồi.
Lúc này, nhà xe Hưng Thành lại thông báo thay đổi giờ xe xuất phát. Ban đầu, bạn thủ quỹ đặt vé cho tôi và cloverphung chuyến 8h tối, và như hôm ở Mỹ Đình thì họ xuất phát trễ 15-20 phút. 4 cô gái nhóm meocun thì đi xe Cầu Mè chuyến 8h tối. Theo tính toán ban đầu (5h30 về đến Hà Giang) hay dự kiến tình hình hiện tại (hơn 7h tối về đến Hà Giang) thì đều kịp. Thế nhưng nhà xe Hưng Thành lại thông báo cho bạn thủ quỹ là xe sẽ đi lúc 7h30 tối, sớm hơn 30 ph.
Có vội hơn cũng thế, trên đường từ Quản Bạ về, tôi vẫn cho cả nhóm dừng ở Minh Tân một lúc để nghỉ ngơi, rồi mới chạy về Hà Giang. Về đến Hà Giang, tôi mải nói chuyện qua điện thoại với nhà xe nên rẽ nhầm, thế là mất toi gần 10 ph đi vòng vèo. Tôi và cloverphung chỉ kịp trả xe máy thuê là đúng 7h30, gọi cho nhà xe thì được biết xe của họ đi ngang nhà cho thuê xe, thế là đợi vài phút là lên xe. Nhóm meocun chắc có dư thời gian hơn chút, vì 8h00 xe mới chạy.
Lên xe, tôi nằm nghỉ được một chút là ngủ, may nhờ ngủ được nên không thấy đói dù chưa kịp ăn tối.
Sáng hôm sau, khi ngồi trên xe buýt từ Mỹ Đình về Hà Nội, tôi mới nhận ra mình vừa đi được chuyến đi mong đợi nhất của năm 2013 - Hà Giang, đến được cực Bắc và ngắm được hoa tam giác mạch.
Một chuyến đi thật vui và đáng nhớ.
 
Bài viết của chú Nam Nguyễn tả chuyến đi chân thực, có vẻ gian nan, thăng trầm đấy ! Giá mà có thời gian ở thêm cùng nhóm thì đỡ vất vả hơn ! :) Dù sao anh cũng chia sẻ niềm vui đã đặt chân đến Hà Giang, "đi đến nơi, về đến chốn" !
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
37,487
Bài viết
1,147,918
Members
193,549
Latest member
suamaylanhlimosa
Back
Top