Tiếp đó là khoảng thời gian nhông nhông trong xóm, chúng tôi đi phát ít kẹo,sách và viết cho mấy bé thiếu nhi, rủ mấy bé lại nhà chơi lồng đen2 vào tối nay, đi lu bu nên tôi không có chụp hình được...
Có nhiều câu chuyện xảy ra, dân đảo không phải ai cũng hòa đồng, nhưng chỉ là số ít.
Xóm ấp có 2 thành phần dân cư, 1 thành phần có cha ông đến đây từ thuở ban đầu, khai phá đất đai, chặt được nhiêu đất nhiêu rừng thì lấy được bấy nhiêu như gia đình bé Điệp. Hai là những người nhập cư sau này, đó là những người trong xóm dân cư ở gần bến tàu.
Đi 1 vòng, ngồi nghe ngóng 1 tí, hóa ra, ở đâu cũng có nhiều mâu thuẫn.
Thôi,
Nhưng nói chung, người nghèo ở đây cũng không quá khổ sở.
Người dân ở đây cũng đủ ăn đủ mặc nếu làm việc cần cù. Như nhà pé Điệp, nhà mấy cô cháu gái anh Chín thì khá lắm. Có tủ lạnh, tivi, đầu đĩa, đầu ca,...
Ở đây sử dụng năng lượng mặt trời của nhà nước tài trợ, mỗi tháng đóng cho nhà nước 70k đồng, vừa đủ để 3 năm đổi bình mới 1 lần. Nước ở đây bằng nước nhà tôi, 5k/khối...hàng ngày có xà lan chở nước đến cho vào 1 bồn chứa và chuyển phun tên về nhà cho người dân. Nước đến tận nhà.
Bla bla bla....
Về đến nhà cũng chiều, Cô bé cháu của bé Điệp...duyên lắm và lanh lắm
2 cậu cháu
Em bé Điệp, nhóc Hiền, quậy tưng, lanh và thông minh lắm nhá.
con thuyền làm bằng 1 miếng xốp, vài cây tre nhỏ, 1 nửa viên gạch....
Tối về là lúc nến thắp lên và ca hát. Xin lỗi, tôi mải chơi nên chẳng chụp choẹt gì, với cái máy ảnh cùi thì thôi rồi...xấu lắm nên ngại chụp/.