What's new

[Chia sẻ] Tôi chộ bậy




Tớ không bao giờ nghĩ mình sẽ chạy đường dài trong bất cứ cuộc đua nào. Ði bơi thì có thể, tớ thích đi biển, lặn xuống sâu xem cá. Ðịnh bụng về Nha Trang học lấy bằng Scuba Dive, đi lặn và chụp ảnh dưới biển. Dự tính học mấy khóa lặn cho đến khi lấy được bằng cứu hộ dưới biển, nếu chẳng may bị hâm nóng toàn cầu, sông băng tan chảy, nước biển dâng tràn...

Năm rồi về Sài Gòn, đi chơi Ðà Lạt, Nha Trang, Bảo Lộc… Bay ra Hà Nội, thăm chớp nhoáng Phố Cổ, Hải Phòng, Bắc Ninh, Quảng Ninh, Hạ Long… Dự tính chụp hình các nơi, và Nha Trang là chặng cuối, với những tấm ảnh san hô và cá dưới biển đẹp dã man. Nhưng than ôi…

Sau khi ăn trúng thứ gì trên đường, tớ bị Tào Tháo đuổi hết mấy ngày. Ra pharmacy mua thuốc uống không hết. Người quen dẫn đến anh bác sĩ chăm sóc cho vận động viên ở Hà Nội, bản thân anh cũng từng là vận động viên, đẹp trai, gân guốc, khỏe mạnh. Anh ghi toa, trả tiền anh không nhận.

Uống thuốc xong, cầm ngay. Nhưng đã mất mấy ngày, thêm mấy ngày nữa để hồi phục. Không còn thời gian, mất sức, phải hủy chương trình về Nha Trang học lặn. Giã từ, xin hẹn lần sau !

Tình cờ 2 đứa cháu ghé nhà chơi rủ đăng ký chạy bộ maratông. Thật ra là nửa maratông.

Marine Corps Historic Half là cuộc chạy 13.1 miles (21 km) của Thủy Quân Lục Chiến Mỹ, ai cũng có thể ghi tên tham dự.

Lỡ dịp học lặn, thôi thì tập thể dục bằng cách chạy bộ cũng vui. Tớ bèn đăng ký tham gia cuộc chạy Half Marathon. Chạy bộ có lẽ cũng khỏe không khác gì bơi lội…

Sai !

Tập chạy mới vài ngày, đã đau lưng, đau đầu gối, cổ chân, gót chân, bàn chân... Hai chân ngày ngày nện trên nền xi măng, dội lên khắp toàn thân: lưng, đùi, đầu gối, ống quyển.. Mỗi sáng đứng dậy, gót chân đau như đạp đinh. Nhưng đã lỡ đăng ký, đóng tiền, chẳng lẽ bỏ cuộc? Thôi cứ tiếp tục "chộ bậy", là... chạy bộ




Ðường dành riêng cho xe đạp và người đi bộ


P5310196.JPG





Con đường thơ mộng...

P5310190.JPG





...chạy gần gãy chân. Lề nhỏ bên trái là đường đất sỏi, chạy đỡ đau hơn

P5310184.JPG





P5310191.JPG









P5310186.JPG














 
Last edited:



Thức dậy lúc 5 giờ sáng, sửa soạn và lái xe đến địa điểm. Ðến nơi lúc 6 giờ 30. Cuộc chạy Half marathon bắt đầu đúng 7 giờ.


Chuẩn bị

P5160111.JPG






Chạy nhanh, hình mờ

P5160121.JPG






Chạy chậm, hình rõ


P5160131%20.JPG







Có hơn 7 ngàn người tham dự

P5160123.JPG






P5160122.JPG








P5160134.JPG






Người đông như trẩy hội

P5160133%20%20.JPG










 
Last edited:



Nhiều người dân địa phương hô hào khuyến khích. Họ la lên, "Hãy tiếp tục. Bạn đủ sức mà! "

Có người làm tấm bảng thật lớn, "Ðã nửa đường rồi. Không quay lại được đâu!"

Có nhà đặt bàn mời nước. Có người đặt ống phun nước ra đường cho tắm mát.


Người phụ nữ rung chuông khuyến khích

P5160146.JPG









Ngựa tí hon (Miniature horses)


P5160145%20.JPG










P5160148%20.JPG









Nhiều màn văn nghệ thanh nhã dọc đường gió bụi, nhưng…

P5160147%20.JPG





 
Last edited:
Ui, đọc cái title cứ tường bác NDT nói theo giọng Huế "tôi chộ bậy" là "tôi nhìn bậy" bác già bèn mon men vào "chộ" ké! ngờ đâu là bác noói lái :)
 



Ô! Thế "chộ" là nhìn à? Vậy ra cái tít này cũng ăn khách nhỉ ?

Rất tỉếc đã phụ lòng bác :) , chắc phải đi chụp vài tấm...




 
Last edited:



…Nhưng bây giờ đôi chân tớ rã rời, tim đập thình thịch! Nói chuyện với một phụ nữ chạy cùng, bà bảo nếu tiếp tục tiến bước nhanh, sẽ đến nơi kịp giờ. Giới hạn là 4 tiếng cho 13,1 dặm (21 km). Bà đã bỏ ra 2 tháng tính đi làm sao cho kịp 4 tiếng, nhưng phải bước thật nhanh. Sắp đến ngọn đồi trước mặt. Trong người tớ cảm thấy không còn chút hơi thở.

Hỏi có xe đưa về không, nếu tớ muốn bỏ cuộc. Bà bảo cứ nói chuyện với cảnh sát hay những người lính thủy đứng gác dọc đường. Tớ biết sức mình có thể đi thêm khoảng 2 dặm nữa, nhưng muốn đến đích, phải chạy hoặc đi thêm 6 dặm nữa (9,6 km). Và phải đi thật nhanh, bằng không sẽ trễ giờ.

Tớ nhìn chiếc đồng hồ GPS đo nhịp tim, tốc độ, thời gian, và đủ các thứ. Tớ cũng đã bỏ ra 2 tháng để tính giờ. Ở tốc độ này, sẽ không đến nơi kịp. Phải chi đừng ghé chụp hình lung tung, như con thỏ chỉ biết chạy chơi lăng xăng khi bắt đầu cuộc đua. Lại còn mang theo bóp, máy hình, áo choàng, chùm chìa khóa, cứ như đi nghỉ mát…

Ðôi chân đã bị phồng dộp. Chân trái cảm giác như bị phỏng, đau thốn mỗi lần đặt chân lên mặt đường.

Tớ đã cảm thấy kiệt sức ở Mile 7 (11,2 km). Khi tập, chưa bao giờ chạy quá 8 dặm và chỉ chạy buổi chiều mát. Bây giờ phải trả một cái giá khá đắt cho việc này. Việc gì sẽ xảy ra sau Mile 7 ?











Ðích đến dường như là giấc mơ xa vời...

P5160162%20.JPG














Việc xảy ra sau Mile 7, dĩ nhiên, là Mile 8


P5160149%20.JPG








Làm sao bỏ cuộc được khi có biết bao người hô hào khích lệ.
Chộp hình những người gốc da đỏ và nói: "Cám ơn!"
Họ nói: "Cám ơn đã chụp hình chúng tôi!" Thật dễ thương!

P5160150.JPG









Có nhiều trạm nước đặt dọc đường

P5160151.JPG









 
Last edited:



Tiếp tục chạy, đi, bò lê bò càng... làm sao đến đích thì thôi..
và vẫn tiếp tục chụp ảnh (không chộp thì chạy làm gì ?)

P5160154.JP









Ðến đây nhiều người chỉ đi bộ, hoặc bò lết, hoặc ngồi xuống thoa bóp hai chân, hoặc ngồi... thở ! Tớ ngồi xuống vệ đường, một ông cảnh sát chạy đến hỏi, "Bạn có sao không?" Trả lời: "Không sao! Tôi chỉ ngồi nghỉ chút!"

Một nhóm phụ nữ Ấn Ðộ đi ngang, họ kêu lên: "Ê! Ðứng lên đi đi chứ!" Thôi đành lết tiếp...

Vài người đã chạy xong, họ chạy ngang bóp kèn, hoặc kêu lên: "Còn có 8 phút, nhanh lên! Bạn có thể đi được mà! Cố lên!"


Một anh chàng to con, lực lưỡng ngồi xuống lề, dường như kiệt sức. Tớ cũng bắt chước mấy bà Ấn Ðộ, hô lên: "Ê! Tiếp tục đi chứ!"






P5160158%20.JPG











The last of the Mohicans

P5160152%20.JPG













Và cuối cùng... đã đến đích! Ôi ! Sao khỏe quá !

709689-3070-0017.jpg










Mỗi người được tặng một mề đay

P5160167-res%201.jpg










 
Last edited:


Về nhà, người đau nhức gần một tuần lễ. Mấy ngày đầu đi loạng choạng, phải vịn vào tường. Ðau đầu, đau lưng, đau đít, đầu gối, ống quyển, dưới chân phồng dộp… Già mà dại !

Tự hỏi sẽ tham gia một cuộc đua Half Marathon 21 km nữa không? Có lẽ là không...

Vì phải bỏ thời giờ tập luyện cho cuộc chạy Marathon 42 km.


Kỷ lục Nửa maratông (13.1 miles = 21 km)
Nam:
Thời gian nhanh nhất cho half-marathon là 58 phút 23 giây do Zersenay Tadese của Eritrea, 2010
Nữ:
66 phút 25 giây do Lornah Kiplagat của Netherlands, 2007


Kỷ lục cả cuộc marathon (26.2 miles = 42 km)
Nam:
Haile Gebrselassie của Ethiopia chạy 2giờ 03 phút 59 giây, September 28th 2008 - Berlin Marathon.
Nữ:
2 giờ, 15 phút 25 giây, do Paula Radcliffe của Anh Quốc, 13th April 2003 - London Marathon

À! Cái cô Paula Radcliffe này…




Bay trên mặt đất
(hình ảnh Internet)

220px-Paula_Radcliffe.jpg









Paula_Radcliffe_2005.jpg



Lần chạy maratông ở Anh năm 2005, cô bỗng nhiên đau bụng. Tất cả các máy hình, máy quay phim, phóng viên đều hướng về cô, người đang dẫn đầu cuộc đua. Cố chạy thêm một tiếng nữa, cô biết không thể nhịn được. Nhưng chỉ còn 4 dặm nữa là về đến đích. Nhà vệ sinh ở cách xa mặt đường, mất thời giờ. Phải làm sao?

Cô bèn ngồi xuống ngay vệ đường và… ị chớp nhoáng trước ống kính. Sau đó chạy tiếp, và vẫn về nhất.

Thời gian: 2 giờ 17 phút 42 giây. Bravo Paula !




Paula.jpg











 
Last edited:

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
56,187
Bài viết
1,150,433
Members
189,947
Latest member
uyen13579
Back
Top