What's new

Yahoa – Ma Nới – Ôi, Chapi!

Sau khi xác định được ngã rẽ, mọi người hăm hở chạy lên.

1-3.jpg




2-1.jpg




Vừa hết con dốc này,

3.jpg




Là một cổng trời hiện ra trước mắt.

4.jpg
 
Háo hức, tất cả đều xuống "ngựa", và mọi tay súng đã sẵn sàng.

7-1.jpg




9-1.jpg






Nhìn trên wikimapia thì nơi này vẫn còn bao phủ bởi một màu xanh của lá rừng, nhưng thực tế nó đã và đang bị "xâm thực"!

5-1.jpg




8.jpg





Nhưng đâu chỉ ngừng ở đó, người ta còn đang khai thác thêm mảnh đất đối diện.

6-1.jpg
 
Thật lạ, vừa rẽ vào ngã ba, quang cảnh thay đổi hẳn. Thay cho những vạt rừng thông rì rào ca hát, là nắng, là gió, là màu xanh um tùm của rừng mưa nhiệt đới. Rạo rực biết bao, háo hức biết bao khi được chứng kiến sự thay đổi kỳ diệu đó chỉ trong vài bước chân!


Đến đây thì màu xanh um tùm càng rõ nét.

17-3.jpg




12-2.jpg




15-2.jpg




16-3.jpg
 
Rời cổng trời, chúng tôi xuyên qua khu rừng nhiệt đới.

10-1.jpg





Có lẽ mấy hôm trước mưa to, không chịu nổi nên hòn đá này "nhảy" xuống đây nằm.
Đang đi mà gặp đúng lúc nó lăn xuống thì cũng mệt lắm đây.

11-2.jpg
 
Qua khỏi hòn đá một đoạn ngắn thì tới một con dốc dựng đứng.

Hôm tết, dù trời không mưa, nhưng con đường nằm dưới tán rừng rậm rạp vẫn nhão nhoét, trơn lùi do bị nước trong rừng rịn ra đọng lại. Đơn độc trong cái tĩnh mích, âm u của rừng già, tôi đã thật sự sợ hãi.

Hôm nay quay lại, có lẽ do mưa lớn làm trôi hết phần bùn nhão, con dốc trông có vẻ sạch sẽ và ít trơn. Rừng già cũng không còn âm u, ghê rợn như lần trước, phần vì vẫn còn sớm, phần vì chúng tôi có thêm bạn đồng hành chăng?

Nhìn con dốc đẹp đẽ như vậy mà xế lại bảo phải mang guốc cho các con chiến mã thôi, tôi thật sự buồn cười vì tính quá cẩn thận của xế. Thiết nghĩ lúc bấy giờ bạn đồng hành của chúng tôi cũng có cùng tâm trạng đó, nhưng có lẽ phần vì nể xế, phần vì đã mua rồi nên cũng muốn được trải nghiệm, vậy là mọi người vui vẻ dừng lại và bắt tay vào việc.

Cứ nghĩ rằng chỉ khoảng 15' hay 20' là xong, nên tôi và Tâm đi xuống cuối dốc chờ đợi - vì không muốn bỏ lỡ khung hình đổ con dốc đầu tiên. Rong chơi, chờ đợi mãi vẫn chưa thấy gì, tôi lại trở lên.

Thật là vất vả cho mọi người,những sợi xích của Goku giờ rối tung, rối mù. Mọi người xúm lại gỡ mãi mà không ra.

2-2.jpg




Loay hoay gần 50' mới đóng móng xong cho 4 con ngựa.

2-1.jpg
 
Trong khi mọi người mệt nhoài với những mắc xích rối tung, thì tôi và Tam - hai ôm rãnh rỗi - như những đứa bé vô tư, chỉ biết đuổi hoa, bắt bướm, mãi mê với màu xanh bao phủ...



5-2.jpg




7-2.jpg




4-1.jpg




9-2.jpg




8-1.jpg




6-2.jpg
 
Sau khi mang "guốc" cho xe chúng tôi lại nối đuôi nhau lên đường.

1-2.jpg




Con đường hết leo lên,

2-3.jpg




Rồi lại đổ xuống.

3-2.jpg





Uốn éo, ngoằn ngoèo ôm theo sườn núi,

5-3.jpg




Tạo nên những con dốc mang hình chữ U đầy cảm xúc...

4-2.jpg




6-3.jpg
 
Last edited:
Chỉ là ôm nên tôi không cảm nhận hết được sự khó khăn của việc đổ những con dốc chữ u này như thế nào, nhưng theo lời xế thì đó là những trải nghiệm tuyệt vời nhất; mà nếu ai đã vượt qua cung đường này rồi thì có thể yên tâm đi trên những cung đường khó nhất.

Dù trời không mưa nhưng vượt qua những con dốc này không hề dễ dàng. Dốc dựng đứng, mặt đường lồi lõm và có nhiều cát nên xe sàng ngang hoặc bị trợt khi thắng…đã vậy,ở cuối những con dốc thường là những vũng sình hay đụn cát gây khó khăn cho người muốn vượt qua nó.

Vươt hết những con dốc mới thấy việc trang bị dây xích cho bánh xe là hoàn toàn sáng suốt! Dây xích không chỉ giúp xe dễ dàng vươt qua những bãi sình, xe không bị sàng ngang và không bị tuôn bánh làm mất trớn khi lên dốc.

Vì đa phần xe đi phượt của chúng ta là những chiếc xe đi làm hàng ngày nên chỉ thích hợp cho đường bằng. Để đi cung này, ngoài trang bị dây xích, thì xe cũng cần được kiểm tra và cải tạo bộ nhông sên cho tăng sức kéo thì mới đủ sức leo dốc cũng như hỗ trợ thắng khi xuống dốc.
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
37,458
Bài viết
1,147,492
Members
193,528
Latest member
habatea01
Back
Top