Dọc đường từ Saigon về Đơn Dương mưa rải rác. Một chút hy vọng nhen nhóm. Chỉ cần trời không mưa đến trưa ngày mai thôi là đủ thời gian cho chúng tôi băng rừng, đi hết đoạn đường mơ ước.
Ngoài kia trời tối đen, đêm cao nguyên mát lạnh và yên tĩnh. Thật là một nơi lý tưởng để nghỉ dưỡng sau những ngày căng thẳng ở đất Sài thành… Suy nghĩ miên man rồi chìm vào giấc ngủ lúc nào không biết.
Gần sáng thức giấc vì trời trở lạnh. Cái không khí yên tĩnh giờ có thêm điệu nhạc không kém phần du dương, giần giật ập xuống từ nóc nhà. Gió giât từng cơn, từng hạt mưa thi nhau rải trên mái tôle lúc khoan, lúc nhặt, ào ào, ập ập… Ôi, trời mưa mất rồi! vậy là cái hy vọng mới nhen nhóm hồi chiều giờ tắt ngấm như ngọn đèn dầu treo trước gió.
Gió lạnh như được thể lấn tới thốc vào chăn khiến da gà dựng lên từng mảng. Kéo vội chăn trùm kín đầu nằm nghe mưa rơi…Thôi, cứ cuộn chăn thật chặt cho sướng cái đã, vì đã lâu lắm rồi tôi không được ngủ trong cái lạnh của đêm cao nguyên ướt sũng mưa rơi.
Ngoài kia trời tối đen, đêm cao nguyên mát lạnh và yên tĩnh. Thật là một nơi lý tưởng để nghỉ dưỡng sau những ngày căng thẳng ở đất Sài thành… Suy nghĩ miên man rồi chìm vào giấc ngủ lúc nào không biết.
Gần sáng thức giấc vì trời trở lạnh. Cái không khí yên tĩnh giờ có thêm điệu nhạc không kém phần du dương, giần giật ập xuống từ nóc nhà. Gió giât từng cơn, từng hạt mưa thi nhau rải trên mái tôle lúc khoan, lúc nhặt, ào ào, ập ập… Ôi, trời mưa mất rồi! vậy là cái hy vọng mới nhen nhóm hồi chiều giờ tắt ngấm như ngọn đèn dầu treo trước gió.
Gió lạnh như được thể lấn tới thốc vào chăn khiến da gà dựng lên từng mảng. Kéo vội chăn trùm kín đầu nằm nghe mưa rơi…Thôi, cứ cuộn chăn thật chặt cho sướng cái đã, vì đã lâu lắm rồi tôi không được ngủ trong cái lạnh của đêm cao nguyên ướt sũng mưa rơi.