What's new

[Chia sẻ] 2 tháng qua Singapore, Indonesia, Malaysia & Thailand

Bali (tiếp)

Kuta là nơi tập trung đông khách du lịch nhất, chủ yếu là giới trẻ, do sự sôi động, tiện lợi (gần bãi biển, sân bay), vật giá phải chăng. Tiếp theo đó là Ubud với kiến trúc đồng bộ, đậm nét văn hóa, gần gũi thiên nhiên và những ruộng bậc thang xanh mướt, yên bình, nhưng mà giá cả mọi thứ tương đối cao hơn.

Phố Legian sôi động
11015090_10206256626318185_2606551455848815149_n.jpg


Bãi biển Kuta
11006439_10206256630198282_5858044531598477867_n.jpg


Guesthouse ở Ubud
11038013_10206256620638043_1036426436234733190_n.jpg


Bar sôi động nhất Bali là Skygarden, trên phố Legian. Bar này có thu phí vào cửa, khoảng 150,000 R - 200,000 R tùy đêm. Nhưng có 1 cách bạn có thể tránh entrance fee này là ăn bữa tối tại nhà hàng ở đây, giá khoảng 50,000 R (chất lượng lẫn số lượng đồ ăn rất ok), và sau đó bạn lên bar.

Kế hoạch lúc đầu là Red định rong chơi cả Lombok nữa, sau đó bay từ Lombok về Malay, nhưng nghĩ tới 4-5 tiếng ngồi phà từ Bali qua Lombok thì oải quá (tiền đình không tốt, Red có phản ứng với mọi thứ chuyển động/sóng sánh, nhầt là khi mệt mỏi). Nên quyết định đặt vé Air Asia từ Bali về Kuala Lumpur luôn. Tới màn thanh toán, bọn Eximbank (R xài visa debit của EXB) đòi mã OTP mà nó gửi vào điện thoại. Thế có điên không cơ chứ. Đành lặn lội tới phòng vé của nó ở tận Sun Boutique Hotel (gần khu Kuta), chẳng biết nó tính thêm phí gì mà đắt hơn cả giá tổng trên web (gồm giá vé + phí thanh toán thẻ) tầm $7 usd, lại còn phải lùi lại 1 ngày vì mức giá ok trong ngày Red muốn đi đã sold out hết, cho bạn nhân viên địa chỉ email bảo gửi thêm vé điện tử vô mà về check thì chẳng thấy đâu. Sau viết 1 cái mail yêu cầu AA gửi e-ticket, đồng thời bổ sung chuyến này vào Booking manage trong tài khoản trên web, nó xác nhận đã nhận đc yêu cầu, mà cuối cùng không thấy giải quyết??!!. Đồng thời cũng không quên viết 1 cái mail chửi bọn Eximbank, được cái CS ở đây nhanh nhẹn, sáng hôm sau đã nhận được email các bạn giải thích do bảo mật 3D gì gì và thay đổi tùy chọn nhận mã OTP qua email cho mình.

Một lưu ý cho các bạn có tài khoản Big, nếu trong quá trình đặt vé bạn không tiện nhập tài khoản Big, bạn phải claim trong vòng sau 4 ngày và dưới 30 ngày kể từ ngày chuyến bay cất cánh, trước 4 ngày hoặc quá 30 ngày là nó không giải quyết đâu. Mình đặt một lô một lốc mà mãi 2 tháng sau mới claim thì không còn hiệu lực nữa rồi, hic.

Sân bay nằm gần khu Kuta, cách Legian khoảng 4km, không phải là 1 khoảng cách quá xa để đi bộ nếu bạn thích đi bộ và muốn tiết kiệm tiền. Ngoài ra các sân bay ở Indo và Philippines yêu cầu đóng phí sân bay tại sân bay. Hic, Red đã tiêu hết sạch đống Rupiah rồi, tới nơi mới biết phải đóng 200,000 Rupiah nữa, đành lóc cóc đi đổi tiền, may là có usd lẻ. Việc kiểm tra chất lỏng lên máy bay ở Indo được kiểm soát chặt lắm, họ kiểm tra hết mấy cái lọ chất lỏng của Red, tất cả hộp nào dung tích hộp (không phải dung tích chất lỏng bên trong đâu) quá 100ml đều bị yêu cầu để lại, kể cả cái tuýp kem đánh răng sắp hết đã bẹp dí rồi, Red tiếc lọ kem chống nắng quá, nên đổ ra đựng trong một cái bọc nilon để mang đi.

Phòng thông tin du lịch ITIC và cục cảnh sát du lịch nằm cạnh nhau, trên phố Jl. Raya Kuta (Jl là viết tắt của Jalan, nghĩa là đường/phố trong tiếng Bahasa Indonesia). Các bạn nhân viên ITIC tư vấn rất nhiệt tình, Red viết sổ đánh giá dịch vụ cực kỳ xuất sắc, vô cùng hữu ích, thế là mấy bạn tặng thêm cuốn thông tin du lịch vốn chỉ sử dụng in-house. Còn cục cảnh sát thì Red chưa có dịp trình báo nên không biết thế nào, nhưng chắc dính líu tới khách nước ngoài, họ cũng sẽ làm nghiêm như mình thôi.

10997727_10206256823683119_7931519030489411992_n.jpg


Ai sắp cưới, qua Bali chụp ảnh cưới thì đẹp lắm, không cần phải cầu kỳ, cứ vác DSLR rồi 2 vợ chồng set timer là được, về nhờ thợ photoshop chỉnh, không chẳng chỉnh vẫn đẹp, hoặc quăng lên mấy soft chỉnh ảnh mì ăn liền là ra lò bộ ảnh hơn chuẩn mặt bằng chung rồi. Gì chứ ảnh cưới ở Việt Nam mặt bằng chung là xấu, photoshop rõ lắm, còn bối cảnh, nội dung bức ảnh thì thường chẳng nổi bật.

11041740_10206256843603617_8953354960774426311_n.jpg

11036499_10206256848483739_2358502128579290760_n.jpg

11034912_10206256895084904_4173309563365804498_n.jpg

11025150_10206256861044053_7983630070745134625_n.jpg

13199_10206256918285484_6504205383430029745_n.jpg


 
Last edited:
Kuala Lumpur

5. Kuala Lumpur

Red đặt chân xuống sân bay KLIA2 (Kuala Lumpur International Airport mới) lúc gần nửa đêm, nên chọn ngủ đêm tại đây để sáng hôm sau vào thành phố. Ở tầng lửng 2M gần food court Quizinn (khu vực đồ ăn giá rẻ nhất trong sân bay) có khu vực rải thảm, rất nhiều người chọn ngủ qua đêm ở đây.

Đồ ăn trong sân bay ở KL như mọi nơi khác, mắc hơn bên ngoài, giá cả ở khu Quizinn đồ ăn từ 6rm, đồ uống từ 3rm, giá niêm yết là giá chưa có thuế, vào hóa đơn sẽ tính thêm % thuế (1usd~3.45rm). Rau ở Malay đắt nên đồ ăn rất ít rau, đĩa mì bên dưới Red ăn giá hơn 6rm, đồ uống lạnh đắt hơn đồ nóng, Milo là món đồ uống phổ biến.

11025124_10206257058688994_942557874562181280_n.jpg


11046864_10206257060409037_4919735409333212142_n.jpg


Red rút tạm 50 RM tại ATM của HSBC (không tính phí rút) để xài tạm, rồi vào tp đổi tiền sau. Độ chênh giữa USD và RM không cao, 1 usd ~ 3.45 RM (tỉ giá Red đổi), thành ra nên chọn quầy đổi tỉ giá cạnh tranh để tránh bị thiệt, vì có tiệm cho tỉ giá 1usd = 3.41 rm, trong khi tiệm khác tỉ giá có thể lên tới 1usd = 3.45 rm.

Sân bay KLIA2 cách trung tâm thành phố khoảng 30km. Có thể đi bus (50ph - 10 RM) hoặc metro (32-35 RM). Metro thì có 2 loại, loại chạy thẳng 30ph - 35 RM, loại kia có dừng 1 lần tại trung tâm hành chính mới của Malay là Putrajaya, thời gian chạy tầm 40ph - 32 RM. Red tiết kiệm nên đi bus

Kuala Lumpur tương đối nhỏ, chắc cỡ Hà Nội, Red toàn đi bộ là chính, thi thoảng cũng đi bus, mấy tuyến free bus tương đối tiện cho dân du lịch. Các bạn vào link dưới để xem lịch chạy và download route map nhé.

http://www.gokl.com.my/

Bến xe khách trung tâm KL nằm ở Jl. Bukit Bintang (tuyến phố tập trung các trung tâm thương mại). Các quầy bán vé trên lầu 1, phòng chờ ở tầng trệt. Nếu không vào dịp nghỉ lễ thì đi lúc nào thì mua vé lúc ấy cũng được, hoặc mua online qua:

http://www.busonlineticket.com/

Nói chung Red thấy KL cũ cũ, cổ cổ, chứ chẳng hiện đại đâu, tháp Petronas nhìn ở ngoài cũng không đẹp như trong hình (tương tự với cái tượng nhân sư ở Singapore). Mua sắm ở KL tương đối đã vì phong phú và giá cả của các nhãn hàng mềm hơn ở các nước ĐNA khác (chắc thuế đánh thấp). Khu vực Peninsular của Malaysia đáng nhẽ nên có múi giờ GMT + 7 thì chuẩn hơn, 7h sáng ở đây vẫn tối, giống tầm 5h30 sáng mùa hè ở Vietnam, 6h tối thì đã tối om, nên các hàng quán, siêu thị, công sở mở cửa muộn, tầm 10-11h sáng.

Một vài hình ảnh ở KL:

11021103_10206257136970951_8217993110802880583_n.jpg

10991323_10206257152051328_6593114404679810099_n.jpg

1622180_10206257154611392_6768834167331878774_n.jpg

11044624_10206257158131480_4343002091913450078_n.jpg

10425127_10206257160091529_6445806274250565544_n.jpg

11017819_10206257164411637_8441283326822902019_n.jpg

10993489_10206257167691719_5020611155636749742_n.jpg
 
Last edited:
Những con người thú vị

1. Những con người thú vị
Qua cuộc hành trình, Red gặp và trò chuyện nhiều người thú vị.

- 1 bạn Indonesia 30 tuổi ở địa phương, làm trong ngành du lịch. Cuộc sống của bạn khá thoải mái vì có thu nhập ok, cha mẹ không cần lo, vợ con chưa có. Nhưng bạn cũng có những băn khoăn vì đôi khi cảm thấy cuộc sống của bạn khá dễ dãi, buông thả với tiệc tùng, tình một đêm với những cô gái nước ngoài. Tình một đêm nên dễ tới dễ đi, có tình yêu thực sự thì cũng khó đến với nhau vì khoảng cách địa lý, sau những buổi tiệc tùng, những cuộc vui, bạn cảm thấy trống rỗng. Bạn từng có tình yêu sâu sắc với 1 cô người Đức nhưng gia đình cô gái ấy không thích bạn và không tán thành tình yêu ấy. 2 người chia tay, cô gái kia đã có người yêu mới và sắp cưới, thi thoảng cô ấy vẫn về Indo thăm bạn. Hỏi: Khi đó 2 người có xxx nữa không? Đáp: Tất nhiên rồi! Chúng tôi vẫn yêu nhau mà (Cái này đúng là mới lạ với Red, người đề cao sự chung thủy)

- 1 chị Trung Quốc tuổi 30, từng làm việc chăm chỉ và là chủ một cửa hàng kinh doanh trước tuổi 27. Vì định kiến xã hội, đã lấy chồng chỉ vì đến tuổi lấy chồng, sau 3 năm hôn nhân chị ly dị, bán cửa hàng và lên đường du lịch. Chị đã đi chơi được 3 năm, chủ yếu quanh các nước Đông Nam Á. Red có hỏi liệu chị còn đi chơi bao lâu nữa, chị bảo chị cũng không biết, nhưng tiền của chị đủ để chị tận hưởng thêm 3 năm nữa.

- Gặp 1 anh Hàn Quốc tuổi 40, anh đã đi 2 năm rồi, thời điểm Red gặp, anh tương đối mệt, đang tạm nghỉ tại Kuala Lumpur, đã ở KL 1 tháng. Anh kể ở HQ, vai trò của người đàn ông giống như máy rút tiền, làm cật lực để nuôi vợ con. Anh không có vợ con nên tiền tiết kiệm hầu như dành cho du lịch. Trải nghiệm của anh thì rất thú vị, chuyến đi đầu tiên của anh là khi anh còn là sinh viên, rất nhiều năm về trước, thời điểm mà công nghệ thông tin, Internet còn chưa phát triển, anh sang châu Âu với số tiền ít ỏi, tiếng Anh hạn chế, thông tin du lịch thì mù mờ. Anh ngủ kiểu đầu đường xó chợ, ăn uống thiếu thốn, có khi mua 1 cái bánh mì rồi ăn cả ngày, hoặc nhịn đói.

- 1 cô Trung Quốc khác gần 50 tuổi, đã có gia đình, con trai lớn bằng tuổi Red nhưng từ trước tới giờ cô vẫn dành vài tháng trong năm để đi du lịch một mình. Thường thì tính cộng đồng của người TQ rất cao, nhất là cô còn lớn tuổi nữa nên việc cô đi du lịch một mình làm Red rất ngạc nhiên. Cô nói báo chí ở TQ bị "định hướng" nên nước nào mà báo chí trong nước chê thì cô phải đi để có cái nhìn khách quan. Cô chỉ trích người TQ chỉ nghĩ tới tiền và làm sao để show off, không quan tâm tới cách hành xử, học thức.

- 1 bạn Hàn Quốc gần 30 tuổi đang thực hiện chuyến đạp xe từ Malaysia tới châu Âu. 1 chiếc xe đạp, 2 thùng hành lý theo sau, gồm cả lều trại. Bạn xin ngủ nhờ qua couchsurfing, hoặc dựng lều ngủ trong công viên. Nếu ngủ ngoài trời, bạn sẽ có chiếc dây xích 1 đầu khóa vào xe đạp, đầu kia bạn cầm tay, có những khi phải đối mặt với nguy hiểm khi có người tìm cách lấy cắp chiếc xe đạp. Trước khi đi bạn khá trắng trẻo, mũm mĩm, nhưng sau 1 tháng, làn da rám nắng, thân hình săn chắc. Bạn nào muốn giảm cân có thể học tập, đảm bảo hiệu quả!

- 1 bạn xứ Wales 24 tuổi, sau khi học hết cấp 3, bạn không học lên đại học nữa mà trở thành nghệ sĩ đường phố. Ở nước bạn, mọi người chỉ trích bạn, 1 vì bạn không học đại học, 2 là công việc nghệ sĩ đường phố của bạn họ cho rằng không productive, nhưng bạn không quan tâm, đi du lịch chính là cách học tập tốt nhất. Trên đường đi du lịch, bạn vừa chơi vừa làm, khi nào sắp hết tiền lại xách đàn ra công viên. Công việc không phải dễ dàng, cũng đầy mồ hôi và máu. Mồ hôi vì thường biểu diễn ngoài trời, máu vì ngón tay ma sát với dây đàn, ngón tay luôn phải bôi keo và quấn băng. Nhưng vấn đề ghê gớm nhất theo bạn là nằm ở thần kinh, vì chơi nhạc cụ tương đối nhàm chán, lặp đi lặp lại, bạn chỉ có thể chơi được tối đa 4 giờ, thêm nữa thì thần kinh sẽ không chịu nổi. Ngoài ra bạn cũng lo lắng và đã chuẩn bị giải pháp cho tương lai xa, khi mà bạn già, không chơi nhạc được nữa, vì bạn không có bảo hiểm, không có lương hưu.

- 1 bác gay người Pháp, làm việc tại Ấn Độ, nhưng một năm dành vài tháng nghỉ dưỡng tại Thái và đều ở hostel nọ. Bác chơi thân với bạn lễ tân (nam) ở hostel. Red thấy 2 người thân thiết, bác kia đưa bạn kia đi học, đi ăn cũng trả tiền cho bạn kia. Nghĩ tới ở Việt Nam, kiểu mấy lão gay chỉ trực mồi trai mà họ ưng mắt, bất kể trai ấy có gay hay không, mới hỏi và trêu vài lần là có phải bác thích bạn lễ tân kia không. Bác nghiêm giọng nói: "Không, chúng tao chỉ là bạn thôi, mày phải nghĩ thoáng ra, nó (bạn lễ tân) không phải gay". Bác từng du lịch VN 2 lần nhiều năm về trước, bác không thích vì người Việt Nam không tốt, chỉ chực chém cổ khách du lịch (hic!), và bảo cần phải nhiều năm nữa mới quay lại Việt Nam, khi con người đã có ý thức tốt hơn.
 
Last edited:
Nhóm mình có 4 vé đi Malay từ 26-30/3/2015 (khởi hành từ Hà Nội) nhưng bọn mình đều bận đột xuất, nhượng lại cho bạn nào trùng tên như sau nhé, giá là 1500K/vé ạ:
1. Trần Vân Anh
2. Lê Hồng Hạnh
3. Vũ Quỳnh Anh
4. Nguyễn Thị Kim Chi
Tk các bạn trước nhé!
 
Em ngưỡng mộ chị Red ghê gớm luôn á... Tính ra cũng ngấp nghé 30 rồi mà chưa có dũng khí đi được như chị, có đi cũng giống như cưỡi tên lửa xem hoa vậy... Thích mấy cái đoạn tips nho nhỏ và những câu chuyện bên lề ghê...
p/s: Định nói 1 câu như mấy bác kia thường hay viết "Viết tiếp đi bạn/bác/chủ topic ơi". Nhưng nghĩ lại, có cảm hứng mới viết được chứ. cứ gượng ngồi "đẻ" chữ thì chả có hồn...
 
6. Kuala Lumpur - Cameron Highlands

6. Kuala Lumpur - Cameron Highlands

Kế hoạch lúc đầu Red định qua Taman Negara (có rừng quốc gia). Nhưng thời điểm Red tới Malay là monsoon season ở Bắc Malay (từ tháng 11 - tháng 3), mưa dầm cả ngày. Nghĩ tới cảnh vào rừng ẩm ướt, về nhà cởi đồ, vắt ngo ngoe đầy người, nên quyết định chuyển sang Cameron Highlands.

Bến xe trung tâm KL nằm ở Jl. Bukit Bintang (tuyến phố tập trung các trung tâm thương mại). Các quầy bán vé trên lầu 1, phòng chờ ở tầng trệt. Vé đi Cameron giá 35 RM, thời gian xe chạy khoảng 4-5 tiếng. Đường lên Cameron cũng vòng vèo tựa như đường lên Đà Lạt ở mình. Các thị trấn ở Cameron Highlands tương đối nhỏ, không nằm cạnh nhau mà rải rác theo trục đường chính, khoảng cách giữa 2 thị trấn kế tiếp tầm 4-5 km. Red ở thị trấn Tanah Rata, thị trấn lớn nhất và là khu vực tập trung đông dân backpacker (thị trấn Brinchang thì nhiều khách Trung Quốc).

Red nghỉ tại Eight Mentigi Guesthouse (địa chỉ: số 8 đường Mentigi, Tanah Rata), phòng dorm 4 giường sạch sẽ, tiện nghi, giá 20 RM/đêm (giá và chất lượng rất là ok so với các hostel khác), trà cafe miễn phí cả ngày. 2 bác chủ Jackie và Smith vô cùng thân thiện và tốt bụng, nhất là bác Jackie. Phòng dorm ở đây không offer trên các booking web (vì trích commission cho mấy web này thì hết lãi), bạn nào có nhu cầu thì viêt email đặt chỗ gửi [email protected], nhưng nếu hủy thì mail báo lại cho người ta biết, không mất công họ giữ chỗ (mấy người Việt hay có kiểu hủy mà không báo lắm).

Monsoon season nên ít khách, trời mưa, mây u ám suốt cả ngày. Bến xe ở đối diện Starbucks, có xe bus lên các thị trấn tiếp theo, tea plantation, Strawberry farm (dừng ngoài đường chính, rồi phải tự đi bộ vào), xe khách đi các thành phố khác KL, Ipoh, Penang, Butterworth... Đoạn từ Tanah Rata tới Brinchang có qua Smoke house (nhà hàng, khách sạn kiểu cổ rất đẹp, có thể vô đây uống trà), sân golf, mấy vườn dâu tây. Thời điểm Red đi không phải vụ dâu tây nên vườn dâu tây không mở cửa, giá dâu tây cũng đắt, Red ăn bù cà chua organic, rất ngọt.

Red cứ chờ ngày nắng lên để đi tea plantation ngắm cảnh cho đẹp. Chờ tới cả tuần rồi mà vẫn chưa thấy nắng, đành đi vào ngày ít mưa. Từ đường lớn (điểm xe bus cho xuống) tới tea factory khoảng 3.5 km nữa, có ai kêu cho đi nhờ xe thì nhìn người mà cân nhắc. Nên đi tea plantation từ sớm để có chỗ ngồi view tốt trên quán cafe, ở đấy thường rất đông khách.

Một số hình ảnh:
11024734_10206272764961641_3518451580789803138_n.jpg


10945573_10206272769721760_878636529706289114_n.jpg


10408075_10206272796642433_7504030092311502779_n.jpg


1908407_10206272776401927_8430564031141840856_n.jpg


11021181_10206272779762011_5277252987840362403_n.jpg


10423744_10206272782082069_2550706493993637902_n.jpg


11037350_10206272786802187_5898594963063338587_n.jpg


11045341_10206272794242373_5893915853787920629_n.jpg


11050699_10206272771401802_2395853436043235727_n.jpg


11035467_10206272772801837_2360990894150368868_n.jpg
 
7. Cameron Highlands - Penang

7. Cameron Highlands - Penang

Sau 1 tuần tận hưởng cái lạnh ở Cameron (mà chủ yếu là quanh quẩn trong nhà vì mưa), Red lên đường tới Penang. Từ Cameron, 1 ngày có 2 chuyến tới Penang/Butterworth, 8h sáng và 2h chiều, giá vé 32 RM. Red đi chuyến 8h, thời gian di chuyển khoảng 5 tiếng.

Red đi bus của hãng Unititi Express (hãng này chỉ có 1 chuyến tới Penang/Butterworth lúc 8h sáng), trước khi tới Penang, nó ghé qua Penang Sentral (là bến xe Butterworth) cho khách Butterworth xuống trước, nên nếu bạn muốn tới tận bến xe Penang (tên là Sungai Nibong Bus Terminal) thì chớ có tưởng đảo Penang mà xuống. Còn bạn nào cần tới khu vực trung tâm Penang thì xuống luôn tại đây rồi đi phà qua Penang cho nhanh (15 phút - 1.2 RM). Vì nếu cứ theo xe thì bạn sẽ phải ngồi thêm 40ph nữa để xe đưa bạn tới bến xe Penang (Sungai Nibong Bus Terminal), rồi sau đó bạn sẽ lại phải bắt bus để vào khu vực trung tâm Penang (Georgetown), mất thêm 40ph hoặc hơn (tùy theo lưu lượng giao thông).

Các tuyến bus trên đảo Penang, bạn có thể tham khảo ở website của Rapid Penang. Georgetown tương đối nhỏ, nên nếu bạn thấy bối rối thì cứ lên xe nào có điểm cuối là Jetty (bến xe bus nằm ven đê, ngay cạnh bến phà) như 401/401E,... rồi đi bộ vào Georgetown. Nhớ chuẩn bị tiền lẻ để đi bus (1-3 RM) vì sẽ không có người bán vé để thối tiền cho bạn đâu.
http://www.rapidpg.com.my/journey-planner/route-maps/

Red ở 75 Travellers Lodge - 75 Jalan Muntri (trung tâm Georgetown), dorm giá 18 RM/đêm, tương đối ok.

15892_10206273461939065_5017936468779712685_n.jpg


Đồ ăn Malaysia không hợp khẩu vị của Red lắm, trừ một số món mì của người Hoa. Ở Kuala Lumpur, Red mê mệt món mì Ayam Laksa gần khu Red ở, mì kiểu sợi bánh canh, cùng nước dùng chua ngọt thơm mùi mắm cá. Tới Penang liền qua Joo Hooi Kafe nổi tiếng (Kafe: 1 dạng kiểu "hợp tác xã" quán ăn, nhiều quầy hàng dùng chung không gian, bàn ghế) để ăn xem sao. Vì nổi tiếng nên giá trong này đắt hơn một chút so với các Kafe khác ở Penang mặc dù không gian thì lụp xụp, chưa kể nếu muốn ngồi ăn thì phải gọi đồ uống, nếu không trả 3 RM phí chỗ ngồi :))). Bên ngoài quán, có quầy Chendul (món đặc sản Penang dạng như chè Thái) lúc nào cũng đông tấp nập khách. Red thấy cả Ayam và Chendul ở đây đều k có gì nổi trội hơn hẳn chỗ khác. Bạn nào không hợp khẩu vị món Malay thì vô mấy trung tâm thương mại ở khu Komtar ăn món thế giới vậy

11049459_10206273487539705_7202902903111785976_n.jpg


11034269_10206273483979616_7697632857651165330_n.jpg


Một số hình ảnh:

11043161_10206273489979766_8575750489569344102_n.jpg

10353023_10206273549301249_4327529248457340120_n.jpg


10388089_10206273471539305_6605755954939951652_n.jpg

10421459_10206273475779411_3323960955071094493_n.jpg


11017125_10206273495499904_5927963043258432412_n.jpg


10458460_10206273500700034_3582290643499850197_n.jpg


11050828_10206273503380101_9048465705810984503_n.jpg
 
Last edited:
Penang (tiếp)

Sau chừng 1 tuần ở Penang ngắm mưa (ngày nào cũng mưa), Red quyết định điểm đến tiếp theo tại Thái Lan là Hat Yai. Từ Malaysia có 2 chuyến tàu/ngày tới Thái Lan.
- Chuyến số 20 Senandung Langkawi chạy lúc 6h sáng, điểm cuối là Padang Besar, biên giới Malaysia - Thái Lan, giá vé 11 RM, từ đây có thể đi bus tới các tỉnh lân cận của Thái Lan.
- Chuyến 36 Ekspres chạy lúc 2h chiều, tới tận Bangkok, điểm dừng đầu tiên tại Thái ở tỉnh Surat Thani, giá vé (tới Surat Thani) là 93 RM

Chuyến các bạn nên đặt trước ít nhất 3-4 ngày, do nó chạy tới tận Bangkok nên đặt muộn dễ hết chỗ. Có thể đặt online trên web, rồi tới quầy vé lấy.
https://intranet.ktmb.com.my/e-ticket/login.aspx
http://www.ktmb.com.my

Xe bus đi Hat Yai thì các bạn có thể mua ở phòng vé của các hãng xe, tập trung ở khu Komtar. Có 2-3 chuyến 1 ngày, xe minivan hoặc xe to, giá hơn 40 RM. Bên Butterworth chỉ có 1 quầy bán vé đi Hat Yai, vé có khi không sẵn, nhiều khi nhân viên quầy phải gọi điện hỏi rồi mới dám bán vé cho bạn, giá 38 RM, xe minivan

Quầy vé tàu được đặt ngay bến phà Penang (giờ mở cửa: 10h sáng), hoặc các bạn có thể sang mua bên ga tàu Butterworth (ngay cạnh bến phà Butterworth). Tuyến Penang - Butterworth không thu phí, chỉ thu phí chiều ngược lại (1.2 RM).

11009173_10206273531140795_2217972442181753530_n.jpg


10665835_10206273511580306_2978740030508449178_n.jpg


11041830_10206273513660358_4649456645518350769_n.jpg


Red phải đặt tuyến 20 (chạy lúc 6h sáng) vì tuyến 36 hết chỗ, dù có biết về khả năng trễ tàu vì chuyến phà sớm nhất qua Butterworth lúc 5h30. Chắc sẽ có bạn thắc mắc vì sao mà Red muốn đi tàu như vậy, thì do Red bị say xe nên ưu tiên đi tàu. Trong trường hợp bị trễ tàu, chạy qua Penang sentral mua vé xe đi Hat Yai là được.

Sợ trễ tàu nên Red định mang hành lý tới ga tàu ngủ qua đêm, hỏi bảo vệ:
- Hi, phòng chờ có mở cửa suốt đêm không, để t vào chờ tàu
- Có mở cửa, m có thể vào

Vậy là ok rồi, quay lưng bước đi, lại nghe tiếng:
- Nhưng mày phải cẩn thận đấy, nửa đêm ở đây không có ai hết
Thế là thôi, ý định thui chột ngay lập tức, chẳng có vụ bạn Việt Nam bị cưỡng bức tập thể ở Johor :(

11039810_10206273520700534_8092161309740630914_n.jpg


Sáng hôm sau đi ra bến phà từ 4h, đường tối om. Đi nửa đường, có anh gốc Ấn đi ô tô ngược chiều gọi hỏi đi đâu, bảo không có nhu cầu đi nhờ rồi mà ảnh còn lái xe ngược theo mình một đoạn, cũng ghê :S. Ngồi đợi ở bến bus Jetty tới 5h vì sợ khu chờ phà còn chưa có người.

5h40 phà mới đi, đặt chân lên Butterworth là chạy huỳnh huỵch (với cái balo 10kg) qua ga tàu, tới nơi, đồng hồ ga có 5h58. Tuy nhiên, tàu đã đi mất, khói cũng không còn mà ngửi, buồn ơi là buồn:(((.

Thêm vài hình ảnh Penang

1484674_10206273534220872_5396981815051960881_n.jpg


11008789_10206273507580206_5216462476507196633_n.jpg


10420288_10206273466339175_8259066258647441866_n.jpg


11006437_10206274176476928_4310004736517469108_n.jpg


11045347_10206274192037317_7707677530975225664_n.jpg


11008390_10206274188197221_1770507785003593027_n.jpg
 
Last edited:
Những người kì cục

1. [Kuala Lumpur] Red đặt phòng dorm 12 giường nhưng hôm check in, cô chủ ưu tiên xếp cho vào phòng dorm 4 giường, cùng phòng có 1 anh cầu thủ bóng đá Ghana, anh rủ đi ngắm phố. Ầy, từ chối thì ngại, lại có vẻ phân biệt chủng tộc, nếu anh là 1 anh da k đen, đẹp trai, Red chẳng gật đầu ngay k cần nghĩ ngợi. Thôi cứ thử đi nghe chuyện châu Phi xem ra sao. Ra ngoài được vài bước, còn chưa biết gì về nhau ngoài cái quốc tịch, thế mà chủ đề đầu tiên anh bàn là có bạn đồng hương làm cầu thủ ở Việt Nam, nhấn mạnh họ toàn lấy vợ Việt. Red gật gù phụ họa, k ý kiến vì ko có hứng thú với chuyện này. Anh thấy mình im im, hỏi tiếp: "Thế mày đã có chồng chưa?". Tới đây là biết đi với thằng này là sai lầm, lấy cớ mệt, về hostel để chấm dứt đồng hành. Hôm sau "được" ông chủ hostel chuyển về phòng dorm 12 giường, sướng, phòng sáng, rộng mà thoáng (phòng kia nhỏ còn k có cửa sổ nên tối om, điện k dám bật vì mấy đứa cùng phòng ngủ), đỡ phải chạm mặt với chàng Ghana kia. Mới biết có khi sự ưu tiên chưa chắc đã tốt hơn!

2. [Cameron Highlands] Buổi sớm đầu tiên ở Cameron, bưng tách cafe ra ngồi ngoài hiên, ngắm trời, ngắm đất, hít hà không khí lạnh trong lành. Có anh Ấn Độ cũng đang uống trà/cafe gì đó, anh hỏi chuyện, kể từng sống ở Việt Nam một thời gian, add fb... Lúc này thì có vài chàng trai địa phương đi qua, sực nức mùi nước hoa, dị ứng với mùi đó nên Red tránh đi. Sau quay lại mới giải thích với anh Ấn Độ lý do. Sáng hôm sau, còn đang trên giường ngủ (Red thường dậy sớm, tầm 6-7h), anh nhắn qua fb:
- Ê tao ăn ở sạch sẽ và ít dùng nước hoa
- @@ (ơ, thằng này nhắn tin nhầm à)
- Mày biết ko, lọ nước hoa tao mua ở Việt Nam vẫn còn nguyên...
- Mày kể chuyện này với tao làm gì??? Tao có chê mày bốc mùi đâu
- Tao chỉ kể mày biết vậy thôi...

Chưa hết, anh tiếp:
- Mày có sợ bộ râu của tao k?
- ??? (Bộ râu của mày thì liên quan gì đến tao)
- Tao thấy nhiều người Việt Nam sợ bộ râu của tao. Mày có biết là theo nghiên cứu thì đàn ông có bộ râu vừa phải sẽ hấp dẫn hơn đàn ông có bộ râu quá rậm hay mày râu nhẵn nhụi...
- !!!

Sáng tiếp theo, anh lại nhắn tin:
- Mày phải xem ngay facebook profile của tao, xem xong rồi thì nói tao biết mày thấy thế nào

Anh chẳng bao giờ nhận được phản hồi nữa vì Red đã lặng lẽ unfriend.

Bọn Ấn này nhiều thằng bất thường quá luôn. Lần trước có 1 ông già Ấn Độ (tầm hơn 50 tuổi) nhờ Red dẫn đi tham quan phố người Hoa ở Sài Gòn qua couchsurfing. Red ok, nghĩ đơn giản là trao đổi văn hóa. Ổng xin Red email để tiện liên lạc, Red cho luôn. Sau đó nhận được email của ổng hỏi về tình trạng hôn nhân của Red và gửi kèm 1 đống ảnh của ông, bao gồm cả ảnh ông đi bơi khoe thân hình xập xệ tuổi xế chiều :S

3. [Cameron Highlands] Sáng đó Red đi tea plantation. Xe bus thả khách ở đường lớn, Red đi bộ vào. Cuốc bộ chừng 2km thì có chiếc xe tải chuyên chở chè (lá chè tươi vừa thu hoạch) đi qua, tài xế (1 anh gốc Ấn) ngó ra hỏi:
- Ê, mày người nước nào?
- Việt Nam
- Mày có muốn đi nhờ k?

Nghĩ chỉ có 1 trục đường thôi, mà cũng nhiều xe qua lại nên Red lên xe. Tài xế có dừng lại một lúc nói chuyện với nhóm người đang thâu chè ven đường. Red đoán là anh ta thông báo cho ông chủ biết về việc chở Red lên nhà máy chè. Đi tiếp một đoạn, tới ngã ba, 1 đường đẹp là đường thẳng với con đường đang đi, 1 đường đất dẫn lên đồi. Tài xế lái xe lên đường đất, bảo là đường tắt. Trời mưa ẩm ướt, con đường đất khá lầy lồi, lại lên dốc nên anh ta điều khiển xe khá vất vả, vừa đi còn vừa chỉ Red xem con đường tắt này ngắn hơn đường chính ra sao. Red trong lòng đang biết ơn bạn tài xế vì không quản ngại đường khó mà chở Red. Tới lưng chừng đồi, ảnh dừng xe, bảo đã tới nơi:
- Ê mày ngồi yên đấy để tao qua mở cửa cho mày

Red tưởng cửa bị trục trặc gì, người quen tay mới mở được nên nghe lời ảnh ngồi yên. Anh mở cửa ra, chắn trước cửa:
- Tao đưa mày tới rồi, mày hôn tao một cái đi

Red trố mắt, đứng hình 10s, tưởng nghe lầm:
- Mày vừa nói cái gì cơ???

Anh chúm chím môi, ngón tay chỉ vô:
- Mày hôn tao đi

Có phải mình sắp rơi vào tình huống mà người ta gọi là “cưỡng bức” không? Còn đang ở trên đồi vắng tanh, không một mống người (mà sau mới biết là đường dành cho công nhân lên hái chè). Giờ có la hét cũng k ai nghe thấy, mà sợ chẳng hét nổi. Ban nãy hắn còn nói chuyện với ban, có khi nào bạn hắn cũng đang trên đường lên đây k? Bao cao su cho trường hợp ấy lại để ở balo lớn, k nhét vô túi chéo nhỏ theo người.

Trong đầu nghĩ đủ thứ, nhưng vẻ mặt Red vẫn tương đối bình tĩnh, lịch sự phản đối ý tưởng của anh ta, rồi lách người qua bên sườn hắn xuống xe.
- Tại sao? Hay mày ôm tao đi?

Red không đáp gì nữa, đi nhanh xuống để về lại trục đường chính, vì con đường hắn dẫn lên chẳng phải đường tắt. Hắn ta vẫn đứng trên đó, một lúc sau mới lên xe lái xuống. Khi xe sắp tới chỗ Red, Red nhặt một cục đá lên phòng thân vì k có bất cứ thứ vũ khí gì. Hắn đi chầm chậm, kêu:
- Thôi, mày lên xe đi, tao sẽ chở mày tới đúng nơi

Có điên Red mới tin lời hắn lần nữa. Cái case cơ bản với đủ thứ hint dự báo một tình huống nguy hiểm mà Red lại sơ suất bỏ qua. Đúng là ngu ngốc!

May là ko sao, nếu không giờ này đã được lên báo “Một cô gái Việt Nam… ở Malay”, sau đó tiểu sử, hoàn cảnh gia đình, trình độ học vấn… bị đào xới, chỉnh sửa cho dễ động lòng người, còn dư luận Việt Nam thì có chuyện mà cãi nhau :)))

Sau vụ này, Red chính thức kì thị dân Ấn hoặc gốc Ấn, tỉ lệ đàn ông bất thường ở nhóm này quá cao. Tới Ấn Độ chắc còn kinh khủng hơn nhiều! Đôi khi không cần phải cư xử thân thiện, lịch sự và công bằng với một số người lạ.
 
Last edited:

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
37,498
Bài viết
1,148,017
Members
193,562
Latest member
paypal69
Back
Top