What's new

[Chia sẻ] 35 ngày ở Nhật

35 ngày, thời gian quá dài cho một chuyến đi, ở duy nhất một nước? Nhật mà, đi chi lâu vậy? Tiền nào chịu cho nổi. Nhiều người cứ thắc mắc nhiêu đó làm tôi cũng đắn đo đôi chút nhưng cuối cùng cũng đi. Đến rồi mới thấy 35 ngày có thấm vào đâu, vẫn là chạy nước rút vì những nơi muốn đến tính ra nhiều quá.

Đáng lẽ đã đến Nhật vào 5 năm trước, khi cơn sốt tôi dành cho xứ hoa anh đào đang ở 39.8 độ C. Nóng hực phải chườm đá cả tháng. Đùng một cái sóng thần ập đến, nước Nhật mất mát quá nhiều từ con người, tài sản đến cây cỏ đến không khí sạch. Tôi cũng mất một phần nhỏ xíu so với họ, nhưng lớn lớn so với tài sản trong tài khoản lúcđó. Số là mọi thứ đã đặt trước trả tiền rồi nên dù là thiên tai vẫn không lấy lại 100%.

Bây giờ già hơn, chín chắn và nhiều kinh nghiệm đi hơn. Nhất là sốt đã hạ nhiệt, mát rười rượi nên khi đặt chân lên đất Nhật ít vồn vã hơn tôi tưởng. Có lẽ một phần vì toan tính đi Châu Âu tìm hoa thơm cỏ quen (như đã nói nhiều lần) nhưng bao nhiêu chuyện lùm xùm, sợ lạc đạn nên thôi.

Nhật chẳng hề xa lạ với bạn và nhiều người. Còn tôi, lần đầu. Cái gì đầu tiên cũng bỡ ngỡ và để lại ấn tượng sâu, có đẹp có xấu.

Ghé từ giữa tháng Ba.

Sạch và yên lặng quá. Đó là những cảm nhận đầu tiên khi mới đến. Sau hơn 3 tuần, qua nhiều thành phố, vẫn là sạch và yên. Không phải ở đâu cũng vậy nhưng hầu hết. Tiếng nhắc để điện thoại di động ở chế độ run và tránh trả lời máy vẫn nghe mỗi ngày trên xe lửa. Người ta vẫn dán mắt vào điện thoại nhưng không một âm thanh, người đọc sách, người ngủ, người nhìn tôi trân trân, hay cười mỉm. Ai biết tại sao. Nhà hàng đang có khách rất đông mà nhìn bên ngoài tưởng bữa nay nghỉ bán. Cho đến tông quần áo họ mặc cũng mang một vẻ trầm tối, lặng lẽ. Trừ màu tóc.
Thấy ai mặc xanh đỏ tím vàng khỏi cần họ mở miệng cũng biết người đó chỉ ghé đây chơi. Kinh nghiệm cá nhân nên khỏi nhìn đâu cho xa.

Thời gian rộng. Đủ cho mình trải nghiệm những cách ăn ở, đi lại ( chủ yếu vẫn bằng train) và va chạm với những người khác nhau.

Một Takayama đẹp cổ như người già. Phố nhỏ, yên. Ấn tượng với hai chú khỉ trên cầu gì đó gần chợ. Gì chứ sau tiếng Đức, tiếng Nhật coi bộ khó thứ hai. Khiêng valy mình vào phòng là hai bác gái nhỏ người chắc đã quá sáu mươi. Nặng nha, tự nói tự hiểu. Giằng lại cách nào cũng không xong, thôi buông. Hình như số lượng người sống khỏe sống thọ đông nhất ở Nhật thì phải.

Một Toyama trẻ hơn, ồn ào hơn. Lần đầu ở Airbnb, với tấm bảng nhỏ hình chữ nhật "welcome... " treo lủng lẳng trước phòng đã đạt điểm 90.

Matsumoto castle với tôi cho đến bây giờ vẫn là đẹp nhất dù lúc đến vườn hoa mới lấm tấm nở. Cho điểm nhỉn hơn cả Himeji. Mỗi nơi mang vẻ đẹp riêng. Hơi thiên vị nên sẽ có nhiều người lên tiếng đây.

Manazuru nhỏ như một làng chài thời đại mà tôi chưa từng nghe nhắc đến mặc dù ở gần Odawara và Hakone. Con đường về nhà lên xuống dốc bất chợt, nhà được giấu trong cái hẻm bé xíu lên mấy bậc tam cấp, thêm hàng cây nửa lớn nửa bonsai trước nhà. Vì mấy thứ linh tinh như thế mà tôi đã chọn nơi này. Buổi sáng, kéo vẹt cánh cửa mỏng, cái lạnh thoảng vào nhà mang theo mấy chùm nắng non đầu xuân. Đôi chân dưới bàn được sưởi, tay vân vê ly trà thô ấm. Mùi trà xanh quyện vào với cái trong trẻo sớm mai, ước gì đừng đi nữa.
Vậy mà hai ngày sau lại bùi ngùi kéo valy ra cửa. Bước tới giữa bậc thềm còn quay lại hỏi bạn chủ nhà ở dài hạn chắc rẻ hơn nhiều chứ ha?

Rồi leo núi tìm mây. Lake Ashi hôm đó gần như chìm trong mây. Tuyết rơi lả tả.

Rồi mưa ở Takamatsu, băng qua cây cầu Great Seto Bridge dài ơi là dài, cảnh đẹp trên đoạn này theo tôi nên thêm vào list phải đến nếu ai đi xuống hướng Hiroshima. Rồi còn món mì sanuki udon đặc sản bên đất này cũng thêm vào list ẩm thực nhé. Cảnh đẹp đồ ăn ngon lại thêm vụ bỏ quên máy ảnh trên xe lửa. Nhớ hoài.

Ueno park đẹp, hoa ngập trời người ngập đường. Đi vì hoa mà ồn ào nhức đầu quá bèn qua bên Yokohama ở, cả đường hoa là của riêng mười mấy mạng lác đác. Hoa trèo ngập hai bên bờ sông.

Rồi Yamadera với 1000 mấy bậc thang. Hoa chưa nở cũng chẳng phải thu mà đẹp ngất cần người đỡ. Cheo leo ở lưng núi, lưng đèo. Nói rồi, sau này muốn đi tu vì bất cứ lý do nào cũng sẽ cuốn gói qua đây.

Một buổi xế chiều lạnh teo, mưa lâm râm lại ghé Ginzan Onsen. Làng nằm lọt thỏm giữa núi. Con đường đến đó cũng chẳng êm ái gì, xe bus thuộc loại xe cổ đi như cưỡi ngựa. Hai khách, một tài. Đi về y chang. Tuyết còn nhiều, đã tan cũng nhiều nên lạnh co ro. Hai dãy phố dọc theo dòng nước chìm lờ mờ trong sương, trong khói bốc lên từ đặc sản của vùng là nước khoáng.

Rồi một sáng ở Nara, vừa phơi nắng vừa uống cà phê trong vườn một Airbnb lớn tuổi. Tulip nở đầy, đủ màu. Hồng mới ra đọt nọn, xanh bóng. Chắc là tường vi nhiều hơn. Trong góc lơ thơ mấy cọng hành, mấy ngọn rau húng.

8:45 tối một ngày khác. Ngồi trên bậc thềm trước Notre Dame Kobe xem nhạc nước. Cảm giác không quen. Tôi không rành về nhạc nhưng hôm đó đã nhắm mắt lại một chút (vì mỏi?) , tưởng mình đang ở đâu đó trong “Troy”. Khi hai đối thủ đang cầm kiếm sẵn sàng nhắm thẳng tim đối phương, đằng sau họ là biển quân đang chực xông vào.

Tạm thời chỉ nháp bi nhiêu. Coi bộ ấn tượng đẹp hơi nhiều, phần không đẹp sẽ chi tiết sau.

...Tôi đang đi
Bao giờ bạn bước qua ngạch cửa?
Cứ đi đi mà
Thả hồn vào từng ô cửa lắm lúc đầy hoa.
 
Bạn ơi viết hay quá.
Đọc từng chữ để tưởng thượng thôi đã ép phê 50% rồi.
Mình hong post tiếp, bạn viết tiếp nha
Chúc ngày mới thật vui.
 
Mèn ơi! sáng thứ hai mà NhatviD thụi bác một cú choáng váng mặt mày!!!!!cũng đang lên lịch trình sang năm cháu nội dẫn đi nữa đây NhatviD!
 
Một Takayama đẹp cổ như người già

Không thể không mỉm cười khi đọc đọan này! câu hỏi nằm trên môi chợt buông ra thành tiếng: đẹp cổ như bác già (gái) đây không? chắc là đẹp gần bằng vậy :) nhưng không biết ai ồn hơn ai? bác già (gái) đây hay Takayama kia???
 
Bạn ơi viết hay quá.
Đọc từng chữ để tưởng thượng thôi đã ép phê 50% rồi.
Mình hong post tiếp, bạn viết tiếp nha
Chúc ngày mới thật vui.

Cám ơn bạn đã ghé ủng hộ. Đổi lại "lấy người yêu mình" nghen? :)

Mình cũng hóng bài của bạn, thường visa NB mình có khoảng 15 ngày nên chưa có cơ hội ở lâu như bạn. Thật là đã.
Hy vọng lần sau đi 1 chuyến lâu hơn đã hơn lần rồi ha.

Không thể không mỉm cười khi đọc đọan này! câu hỏi nằm trên môi chợt buông ra thành tiếng: đẹp cổ như bác già (gái) đây không? chắc là đẹp gần bằng vậy :) nhưng không biết ai ồn hơn ai? bác già (gái) đây hay Takayama kia???

Lần này hai bác định đi tháng nào?
Bác ơi, đẹp cổ có giá trị nhiều hơn đẹp hiện đại lắm lắm. Mà Takayama yên lặng thật. Hôm con ở đó trời nhiều mây, buổi tối mưa lớn. Mấy bác nhân viên ở ryokan đều trên 60 nhưng rất khỏe mạnh, nói chuyện vui vẻ...bằng tiếng Nhật :)
 
Cám ơn bác Travelbug nhiều vì đã lên tiếng dùm con vụ copy and paste. Thiệt không hiểu nổi.

@doiever01
Vẫn còn đang đi nên chưa tổng kết bạn ơi. Chỗ nào tiết kiệm được thì tiết kiệm, còn khi đói khi mệt muốn ở kỹ ăn ngon thì vẫn xài.
 
Hôm ghé Imperial Palace ở Kyoto đã bị một phen hú vía. Chung quanh rộng thênh thang mà lại nhảy đường mương đi sát vách, alarm hú lên inh ỏi. Trời mưa lại quên dù, chỉ tính đục mưa một lúc rồi đi tiếp.

Con đường Shinbashi đúng là đẹp thật, theo tôi ở đấy có pha một chút nét Tàu. Lonely Planet chấm điểm đó là con đường đẹp nhất Á Châu, từ dòng nước, cây cầu, hoa cỏ, mấy hàng quán nhỏ hai bên...Có đẹp nhất hay không vào cái nhìn và ý thích của mỗi người. Đi vào mùa nào và đang đi với ai.
Có một chỗ không thể không ghé trên con đường này là phòng trưng bày/bán các loại tranh được kết hợp bằng hai chất liệu chính là vải áo kimono và kiếng (glass).

Ngoài món trà xanh nổi tiếng, Uji còn rất đẹp. Có thể đi lại hoài trên hai con đường dọc bờ sông. Hôm đó nước sông có hai màu rõ rệt, bên đục bên trong, nước chảy xiết. Có một dải đất dài ở giữa dòng không biết là họ đang muốn dẹp đi hay bổi thêm. Đã đứng một lúc nhìn anh thợ lát đá tảng dọc bờ kè, trông như đang xếp tranh puzzles.
 
"Đến Nhật từ giữa tháng ba" đi Nhật 35 ngày, đã về chưa cháu? Không bị ảnh hưởng của trận động đất Kumamoto chứ?
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
59,065
Bài viết
1,171,662
Members
191,656
Latest member
33winvnme
Back
Top